Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 66: Chương 66: Lên thuyền




Tùy tiện đến mấy đầu yêu thú, từ bên dưới đáy thuyền phá vỡ một cái động lớn, cho dù là cường giả cấp mười thì hạ tràng cuối cùng vẫn rơi vao cảnh hạ lạc nơi biển rộng. Dù sau trong ngoại hải vực, số lượng yêu thú rất lớn, chuyện tình yêu thú tấn công đoàn thuyền cũng chẳng hiếm phát sinh. Chính như một đoạn thời gian trước, Tống gia kia không phải đã gặp một đầu tích long thú sao? Nếu là đội thuyền bình thường, chỉ sợ lần đó toàn quân Tống gia đã bị tiêu diệt hoàn toàn rồi.

La Hành nói xong, lại có chút tiếc nuối lắc đầu:

Đáng tiếc, tới cuối cùng lại không thể thành công…

La Dật nhíu mày gật đầu, cũng bật cười.

Vẫn nói đều bởi vì chuyện tình La Thiên Phong mới đưa đến duyên cớ hai nhà Đường, Tống kia liên thủ tấn công La gia, khiến La gia cùng với hai nhà này quan hệ một lần như nước lửa. Hiện tại thời gian qua đã lâu, tuy rằng đã không còn tính thủy hỏa bất dung, nhưng quan hệ cũng không thể khá hơn, đối phương gặp nguy nan, âm thầm đẩy thêm một chút, ngược lại cũng là bình thường… Bất quá…

La Dật đột nhiên ngẩn ra, nghĩ đến Vân Khê Đảo kia không phải là nơi huấn luyện đệ tử hạch tâm của La gia? Sao ngay cả đệ tử Tống gia vốn không cùng đường với La gia cũng tới nơi này? Lẽ nào…

Ánh mắt La Dật thoáng giật mình, trong lòng có chút suy đoán…

Một thuyền năm tiểu tổ, tự xuống ngựa lên thuyền.

Chính vào lúc này, thanh âm đạm mạc của La Thiên Hưng vang lên, La Dật ngưng lại trầm tư, ngẩng đầu, đã thấy La Thiên Hưng chỉ tay nhắm hướng một con thuyền đi tới.

Xuống ngựa thôi… Chúng ta là tiểu tổ số ba, đi tới thuyền số một.

La Vũ cũng quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó cười hô.

La Dật thấy vậy liền gật đầu, xoay người xuống ngựa.

La Dật đã sớm chuẩn bị mã bài trên yên ngựa. Mã bài này bên trên có viết tên hắn cùng với viện lạc cư trú. Những thứ này đều là vật cá nhân, đương nhiên không có khả năng cứ như vậy để ở chỗ này, đợi lát nữa tự nhiên sẽ có người La gia được an bài tới tiếp quản, sau đó dựa trên tấm bài trên đó đưa về theo đúng thông tin địa chỉ.

Đi theo phía sau La Vũ, mọi người hướng về phía chiếc thuyền thứ nhất cũng là thuyền La Thiên Hưng đi tới.

Không bao lâu, tất cả mọi người đã lên thuyền hoàn tất. La Thiên Hưng đứng trên mũi thuyền, liếc mắt nhìn quanh, sau đó mới trầm giọng ra lệnh:

Nhổ neo, xuất phát!

“Ô! ~~~~”

Tiếng còi hơi kéo dài như cười nhự khóc, đại thuyền chậm rãi xa rời hảo ngạn, hướng phía biển rộng mênh mông vô bờ chậm rãi đi tới… Trên bờ, đám người vây xêm vẫn như cũ hăng hái đàm luận không hề bớt nhiệt.



Thuyền này dài chừng bốn năm mươi trượng, hơn năm mươi người lưu lại hoàn toàn rộng rãi. La Dật sau khi lên thuyền liền sờ sờ cảm nhận chất liệu gỗ… Là gỗ lại không giống gỗ, thử dùng sức miết miết, sắc mặt La Dật cuối cùng lộ ra một vẻ kinh hãi…

Lực quán chú của tầng thứ bảy cư nhiên chỉ có thể làm ra một vết dấu tay… Ngàn năm chi mộc này quả nhiên là không tầm thường.

Cúi đầu vừa nhìn, vừa niết trên mép thuyền, chỉ thấy vài đạo vết tay mờ không thấy rõ.

La Dậ nhẹ thở ra một hơi, lúc này mới ngẩng đầu lên, quan sát bốn phía.

Trừ tiểu tổ của La Dật ra còn có bốn tiểu tổ khác cũng nằm trên thuyền thứ nhất này. Trong lúc nhất thời trên boong tầu thật ra cực kỳ náo nhiệt. La Dật thấy được có ba bốn người lúc đầu cùng với hắn thông qua tiến nhập thánh võ đường, biểu tình bọn họ đều mang vài phần chờ mong, dáng vẻ khẩn trương. Ở trên thuyền đi đi lại lại hiếu kỳ quan sát khắp nơi, bất quá lại không có nhìn thấy bóng dáng La Nguyên.

Toàn bộ qua đây tập hợp một chút.

Chính vào lúc này, thanh âm La Thiên Hưng đột nhiên vang lên. La Dật tự nhiên ngẩng đầu, thấy được La Thiên Hưng trên đầu thuyền. Mà ở phía sau La Thiên Hưng, lúc này có hai người lạ mặt đang đứng đó.

Hai người này mặc bố sam màu tro, mặt mày có đôi phần tương tự, đều là trung niên trên dưới bốn mươi tuổi. Bất quá khi La Dật nhìn thấy bọn họ lại thoáng nhíu mày.

Chỉ thấy ánh mắt bọn họ trầm ổn, thầm ẩn tinh mang, hiển nhiên cũng đều là cao thủ…

Hai người này, sợ rằng đều là cường giả đã đạt ngoài tầng thứ tám đi?

Ánh mắt La Dật sáng ngời, trong lòng âm thầm suy đoán.

Thật ra thực lực của người khác không có dễ dàng xem thấu được, trừ phi là thực lực vượt lên trước một trình độ nhất định mới có thể xem thấu được thực lực đối phương sâu cạn bao nhiêu. Bằng không cũng chỉ có thể thông qua khí độ, thần sắc cũng như bề ngoài một người tiến hành trắc diện phân tích mới có thể so sánh kết quả hơn kém bao nhiêu. Chính như La Dật hiện tại là tầng thứ tám, hắn cũng chỉ có thể thấy rõ được người có thực lực chân chính ở tầng thứ tư. Còn những cấp độ khác đều phải dựa vào kinh nghiệm suy đoán. Mà hai người trước mặt này cấp cho La Dật cảm giác áp bách rất lớn, La Dật tự nhiên suy doán hai người đều đã là cường giả ngoài cấp tám rồi.

Qua tới tập hợp nào.

Thanh âm La Vũ lại vang lên, La Dật nhíu mày, trong lòng suy đoán thân phận hai người kia, một bên đi theo La Vũ hướng phía La Thiên Hưng đứng ở boong tàu tụ tập.

Những đệ tử La gia khác cũng không dám chậm trễ, tất cả đều thành hàng lần lượt, năm mươi người bất quá chỉ chốc lát đã tụ tập đông đủ.

Ánh mắt nhìn quanh một vòng, lúc này La Thiên Hưng mới đạm mạc gật đầu.

Hai vị đây chính là người phụ trách thuyền thứ nhất đi Vân Khê Đảo lần này, chính là thuyền trưởng Khương Đức và phó thuyền trưởng Khương Tuấn. Hai vị tiên sinh đều là hảo hữu của La gia, coi như là trưởng bối của các ngươi. Một đường đi các ngươi đều phải nghe theo hai vị tiên sinh an bài, không được chậm trễ.

“Rõ!”

Chúng đệ tử La gia đồng thanh lên tiếng xác nhận, ánh mắt đều len lén nhìn về phía hai người trung niên.

La Thiên Hưng gật đầu, hai vị trung niên nhân đứng bên người hắn cũng mang nét mặt tương cười ra vẻ hài lòng.

Trên biển không thể so với trên lục địa, mấy ngày tới các ngươi tạm thời ngưng việc tu hành vũ kỹ…

Thanh âm La Thiên Hưng đạm mạc:

Phòng lái là trọng địa, không cho phép tùy ý xâm nhập.

“Rõ!” Chúng đệ tử La gia lần nữa đồng thanh lĩnh mệnh.

La Thiên Hưng bình tĩnh gật đâì, quay lại nhìn một trong hai người trung niên.

Vị trung niên nhân cũng hướng La Thiên Hưng cười gật đầu, lúc này mới đi lên trước một bước cười nói:

Được rồi, tổ trưởng các tiểu tổ qua đây, lĩnh chìa khóa phòng của tiểu tổ mình.

Vị trung niên nhân này chính là Khương Tuấn phó thuyền trưởng. Hắn lấy ra từ thắt lưng một xấp dầy các chìa khóa.

Bao gồm cả La Vũ có năm người vội vã đi ra khỏi đội ngũ. Hiển nhiên chính là tổ trưởng của năm tiểu đội.

Khi thấy được tổ trưởng của bốn tổ khác, La Dật ngược lại có phần nhíu mày ngoài ý muốn.

Trong bốn người tổ tưởng tiểu đội kia, cư nhiên có hai người là nữ hài.

Hai vị nữ hài này đều có bộ dáng hai năm hai sáu, dáng dấp xinh tươi, hơn nữa thông qua cách đi cùng với khí tức thần thái, La Dật đại thể suy đoán thực lực các nàng hẳn đã ngoài tầng thứ bảy hậu kỳ. Hơn nữa La Dật còn nhận biết, các nàng cũng không phải cùng hệ chính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.