Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 117: Chương 117: Thiên tư yêu nghiệt, tiến bộ điên cuồng




Ám dạ miêu thú, vương giả tốc độ yêu thú loại tẩu thú cấp bảy, chết!

Toàn bộ quá trình chém giết thẳng thắn, lưu loát, chỉ trong thời gian chớp mắt đã kết thúc!

La Dật hơi nheo nheo mắt, nhìn thi thể ám dạ miêu thú, cũng nhanh chóng nhắm hai mắt lại, phảng phất như cảm ứng điều gì đó. Sau một lúc, thật sâu thở ra một hơi dài, mở hai mắt, nở nụ cười tươi…

Quả nhiên, lúc thực lực đề cao đạt tới tầng thứ tám đỉnh viên mãn, thân thể cũng có được sự đề cao tương đối lớn. Lôi Bộ trước đây nhiều nhất có tốc độ tương đương với ám dạ miêu thú mà thôi, thế nhưng hiện tại, sau khi thân thể có bước đề cao, tốc độ có khả năng bạo phát mới cao nhất đã theo đó đề cao không ít…

Cường độ thân thể càng mạnh, càng có thể thừa nhận được gánh nặng thật lớn do thi triển Lôi Bộ mang lại, đồng thời cũng có thể khiến cho tốc độ của Lôi Bộ đề cao thêm một bước.

Đương nhiên, La Dật rất rõ ràng, Lôi Bộ chỉ là một tia cảm ngộ ban đầu của hắn đối với “vũ chi luật động” mà thôi. Nếu tăng tốc hơn nữa, luôn luôn có hạn chế tại mức nhất định nào đó. Cao hơn một tầng như thiểm điện, vân vũ… Lấy ý cảnh của hắn hiện tại, có thể mơ hồ cảm nhận được một tia, nhưng muốn chân chính lĩnh ngộ thì vẫn còn thiếu nhiều.

Hiện tại hắn sử dụng Lôi Bộ, tuy rằng thân thể vẫn phải chịu đựng áp lực cường đại, nhưng rõ ràng so với thời điểm mới chỉ đạt tới tầng thứ tám trung kỳ trước đó, gần như đã được rèn luyện rất nhiều, đương nhiên cũng mạnh hơn nhiều. Hiện tại, tối đa có thể liên tục sử dụng ba lần.

Cũng không nên xem thường ba lần cơ hội sử dụng này, thời khắc mấu chốt phát động Lôi Bộ rất có thể cứu được một mạng của chính mình, thậm chí còn có thể dựa vào cơ hội này thừa lúc đối phương không đề phòng, phát động tuyệt sát!

Cũng giống như lúc đầu đánh chết La Thiên Thần, nếu không phải La Dật lĩnh ngộ được Lôi Bộ, đồng thời tại thời điểm mấu chốt thi triển luật động — Thanh Vũ Chi Kiếm, như vậy có thể đánh chết được đối phương hay không còn chưa định.

Tiến vào tầng thứ tám đỉnh viên mãn đã có một đoạn thời gian rồi… Đột phá tầng thứ chín ngay trước mắt.

La Dật một lần nữa cúi đầu nhìn vào ám dạ miêu thú đã hóa thành tượng băng, sinh mệnh hoàn toàn mất đi. Suy nghĩ một chút, hơi chuyển thân, bước ra ngoài.

Còn phải tiếp tục tu hành, khoảng cách tới thời điểm đệ tử lịch lãm trở về còn có bốn tháng…



Cứ như vậy, La Dật bắt đầu khắc khổ tu hành, chạy đua với thời gian tại Vân Khê Đảo.

Buổi tối, trừ mỗi ngày dùng vài canh giờ ngắn ngủi cho việc ngủ, thời gian còn lại La Dật đều toàn lực dùng hết trên mặt tu hành tâm pháp. Hiện tại hắn đã đạt tới cấp độ tầng thứ tám đỉnh viên mãn, đã mơ hồ cảm giác được tầng thứ chín ngay trước mặt… Để mau chóng đề cao thực lực của chính mình, hắn phải toàn lực chạy nước rút.

Tiếp thêm ba bốn tháng chính là tháng mười một năm nay, mà tháng mười một chính là thời khắc đệ tử La gia đi ra ngoài lịch lãm trở về gia tộc. Vân Khê Đảo nằm chính giữa biển rộng mênh mông, nếu muốn rời đi, La Dật chỉ có thể dựa vào đội tàu La gia. Nếu như bỏ qua thời khắc này, La Dật cố nhiên tin tưởng lấy thân phận của La Thiên Phách, không đến mức giận chó đánh mèo đi ức hiếp một người phụ nữ trói gà không chặt như Xuân di… Thế nhưng, La Dật lại há có thể mạo hiểm như vậy.

Buổi tối không cần tu không nghỉ, trong ban ngày, La Dật cũng không hề nhàn rỗi

Chưa từng thả lỏng đối với tu hành đao pháp Ngũ Hành Không Ảnh, mà hắn đối với Triều Tịch Quyết đã có một ít lĩnh ngộ mới, hiện tại đang chậm rãi nghiên cứu, hơn nữa đã có một ít thành quả nhất định…

Thành quả tuy nhỏ, thế nhưng khi dung hợp vào đao pháp Ngũ Hành Không Ảnh, uy lực không thể khinh thường.

Đao pháp Ngũ Hành Không Ảnh chính là một loại vũ kỹ vô thuộc tính, ngũ hành đều có thể tu luyện. Mà hiện tại, hắn đã tu luyện tới trình độ trung cấp. Tuy rằng khoảng cách tới mức tay không chém ra cự đao sắc bén tới cực điểm, uyển chuyển như đao thực thể còn có chênh lệnh tương đối lớn, thế nhưng lấy trường đao làm bản thể chém ra cự ảnh đã hoàn toàn nhuần nhuyễn. So với đao ảnh không quá mức rõ ràng của La Thiên Thần trước kia càng thêm mạnh mẽ, càng thêm thực chất. Lực công kích trực tiếp tuy rằng không bằng được dung công pháp Ương Kim Quyết thúc dục đao pháp, thế nhưng La Dật phối hợp với những điểm mới lĩnh ngộ được từ Triều Tịch Quyết, uy lực một chiêu này của hắn đã có bước đề thăng vững chắc, hơn nữa, tương lai vẫn còn tiềm lực đề cao rất lớn…

Mà trừ việc mỗi ngày tu hành công pháp, La Dật cũng nghiên cứu Ngự Linh Chi Thuật lấy được từ La Thiên Thần. Sau một đoạn thời gian tỉ mỉ nghiên cứu, La Dật biết được, nguyên lai điều quan trọng nhất của Ngự Linh Chi Thuật này không phải là chân khí, mà là một loại lực lượng thần kỳ đến từ “tinh thần”.

Đây là một loại lực lượng phảng phất như dung nhập “quy tắc” kỳ quái nào đó, mông lung mờ ảo, không thể chạm tới, không thể sờ được, nhưng cực kỳ rõ ràng.

Loại cảm giác huyền diệu cực điểm này khiến La Dật cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Bất quá Ngụy Ngự Linh Đan cực kỳ trân quý, nếu như không đến lúc cần thiết, La Dật tuyệt đối không tùy ý cầm ra để nghiên cứu. Nhưng những chú ngữ và ấn ký các loại được ghi trong Ngự Linh Chi Thuật, hắn đều đã thuộc làu.

Mà trừ những thứ này, La Dật cũng hiểu rõ, một mặt tu hành công pháp vũ kỹ cũng không để hắn tiến bộ chân chính. Vì vậy, hắn kết hợp với việc tiến sâu vào trong Vân Khê Đảo, tìm kiếm đủ loại yêu thú tôi luyện công pháp vũ kỹ của chính mình, tìm kiếm nhược điểm của bản thân, cũng nghĩ biện pháp khắc phục…

Lấy thực lực của La Dật ngày hôm nay, nói là hoành hành Vân Khê Đảo cũng không hề quá đáng. Chỉ cần không tự đại chủ động tấn công yêu thú theo đàn, La Dật sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng. Với tốc độ của Lôi Bộ, La Dật có thể dễ dàng trốn thoát khi rơi vào thời khắc nguy cơ.

Thiên tư yêu nghiệt của La Dật tại giờ khắc này đã hoàn toàn biểu hiện ra. Tính cách lãnh tĩnh quả đoán, đồng thời giỏi việc tổng kết ưu điểm, bổ xung khuyết điểm, trong khoảng thời gian này, tất cả được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn!

Dưới loại tình huống này, công pháp vũ kỹ của La Dật, ý thức chiến đấu, đều lấy tốc độ cực nhanh, điên cuồng đề cao.

Nếu như La Thiên Phách biết được, mệnh lệnh của chính mình không những không chân chính giết chết được La Dật, ngược lại còn khiến cho chính mình trở thành cừu địch sinh tử, chân chính kích phát sát ý của La Dật đối với hắn, hơn nữa dưới áp lực cực lớn mà điên cuồng trưởng thành mà nói… Không biết, sẽ lộ ra biểu tình như thế nào.



Chớp mắt, lại một tháng lặng yên trôi qua.

Trong chỗ sâu Vân Khê Đảo, tại một huyệt động thiên nhiên, quang mang màu tinh lam lưu chuyển, khi phun ra hít vào, khí tức băng hàn tràn ngập, một tia hàn tinh màu trắng từ không trung hiện ra, liên tục rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.