Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 62: Chương 62: Tiên Thiên chi ý?




Lập tức, La Băng Vân thoáng nhíu mày, gật đầu nói:

Hôm nay đích thực đã xảy ra một chuyện… Phỏng chừng có một gã cường giả Tiên Thiên không rõ lai lịch tiến vào trong hậu sớn La gia chúng ta…

Cường giả Tiên Thiên?

Điều này khiến cho La Dật thoáng ngẩn ngơ, biểu tình kinh ngạc… Thế nào lại xuất hiện Tiên Thiên rồi?

La Băng Vân thấy biểu tình kinh ngạc của La Dật, liền kể lại nói:

Uhm, hôm nay ta tu luyện tại hậu sơn, vừa mới tu hành được chốc lát, liền nghe được nơi nào đó truyền tới tiếng nổ. Thanh âm này rất lớn, mà ta nhất thời hiếu kỳ, liền theo phía động tĩnh phát ra thăm dò một phen…

Nói tới đây, biểu tình La Băng Vân lộ ra vài phần khiếp sợ nói:

Ở nơi đó, bên sườn ngọn núi nhỏ, bị một cỗ lực lượng cường đại hoàn toàn đánh tan thành đá vụn! Căn cứ vào phân tích của La Phồn, lực lượng tạo thành phá hủy lớn như vậy, cần phải có thực lực ít nhất cũng là cường giả tầng thứ mười hậu kỳ, thậm chí là Tiên Thiên!

Thanh Vũ Kiếm Pháp phối hợp với một tia luật động, có khả năng phát huy được lực lượng hoàn toàn vượt qua phạm trù tầng thứ tám, điều này La Dật không hề nghi ngờ chút nào.

Nhưng hiện tại nghe được lời nói của La Băng Vân, liền nhíu mày:

Nếu rất có thể là cường giả tầng thứ mười hậu kỳ… Vì sao lại nói cường giả Tiên Thiên gì đó?

Điểm La Dật lưu ý, chính là ở đây!

Phải biết rằng, Hậu Thiên và Tiên Thiên đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Điểm này, chỉ cần là người của thế giới này đều rất rõ ràng! Không chút khoa trương nói, một gã cường giả Tiên Thiên, muốn tiêu diệt một cường giả tầng thứ mười đỉnh viên mãn, chỉ cần một chiêu!

Nếu như lực lượng phá hủy một chiêu của chính mình kia rất có thể là cường giả tầng thứ mười mới tạo thành được, vậy vì sao La Băng Vân lại khẳng định là cường giả Tiên Thiên? Trong lòng La Dật có một ít suy đoán.

La Phồn chỉ là suy đoán mà thôi, hắn liền lập tức bẩm báo chuyện này cho gia tộc. Gia tộc cũng coi trọng cao độ, thập tam trưởng lão tự mình tới hiện trường điều tra một phen…

Nói tới đây, La Băng Vân hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

Thập tam trưởng lão đã tự mình nói, trong không trung có lưu lại một tia Tiên Thiên chi ý, tuyệt đối là cường giả Tiên Thiên tạo nên!

Quả nhiên!… Chỗ sâu trong con mắt La Dật nhất thời hiện lên một tia mừng rỡ.

“Là luật động kia! Khẳng định là luật động! Chẳng lẽ, phối hợp với luật động, cư nhiên có thể dẫn phát một tia Tiên Thiên chi ý?”

La Dật hô hấp gấp gáp, chỗ sâu trong đôi mắt lóe lên tinh mang.

Đây là một phát hiện kinh người, bởi vì, tiêu chí này… Khi La Dật đạt tới tầng thứ mười đỉnh viên mãn, mục tiêu của hắn so với những người khác rõ ràng hơn rất nhiều.

Thậm chí, hắn còn có thể lợi dụng một tia luật động Thanh Vũ Chi Kiếm kia, dần dần tìm hiểu, cho tới khi hoàn toàn thấu hiểu luật động mới thôi.

Đây là loại ưu thế như thế nào? Chỉ bằng vào loại cảm ngộ chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời, người khác có truyện thụ cũng không được, cho dù là La Dật có nói cho La Băng Vân, có một loại “luật động” có thể giúp nàng cảm ngộ được Tiên Thiên chi cảnh… Thế nhưng hữu dụng sao? “Luật động”? Cái gì là “luật động”? Đó là thứ gì?

Dù sao, thứ này căn bản không hề có khái niệm cụ thể, người biết chỉ mình mình biết, không biết là không biết. Cũng giống như người chưa từng chân thực cảm nhận được lạnh lẽo, làm sao biết được cảm giác lạnh thấu xương cốt là như thế nào?

La Dật hít sâu mấy hơi, áp chế sự vui mừng như điên trong lòng, biểu tình trên mặt vẫn như cũ lộ ra một tia khiếp sợ:

Thực sự là cường giả Tiên Thiên? Vậy trong tộc an bài như thế nào?

Hậu sơn một gia tộc nào đó đột nhiên xuất hiện một gã cường giả Tiên Thiên không rõ lai lịch, điều này tuyệt đối không phải là chuyện tốt, cao tầng gia tộc chỉ sợ bị kinh động.

Cho dù chỉ là một người mới bước vào cảnh giới Tiên Thiên, nếu như thực sự có mối thù truyền kiếp với La gia, muốn tìm phiền phức mà nói, sợ rằng sẽ vô cùng phiền toái.

Dưới Tiên Thiên, không có bất cứ kẻ nào chống lại được đối phương. Nói cách khác, cho dù là cao tầng La gia trong thời gian ngắn nhất phát hiện ra đối phương, đối phương cũng có đủ thời gian giết chết không ít tộc nhân. Nếu như thân pháp của đối phương cao minh mà nói, thậm chí còn có đủ thời gian cùng với cao tầng La gia chơi trò mèo vờn chuột…

Có thể tưởng tượng được phiền phức lớn như thế nào…

La Băng Vân nghe vậy cũng lắc đầu nói:

Gia tộc thực ra rất không rõ ràng, không cho phép chạy loạn xung quanh, có thể là tự có chủ trương rồi…

La Dật nghe vậy gật đầu, không tiếp tục nhắc lại.

Bất quá hắn lại có chút thú vị cười cười. Hắn đương nhiên biết rõ căn bản không phải là cường giả Tiên Thiên nào đó tạo thành phá hủy như vậy, căn bản chính là bản thân hắn mà thôi. Thế nhưng có thể khiến cho cao tầng La gia hắn không có một chút cảm tình tốt nào khẩn trương một chút, hắn coi như không ngần ngại.

Tàn niệm của “Dật thiếu gia” nhiều ít vẫn còn có chút ảnh hưởng đối với hắn. Muốn nói, chịu khổ tại La gia nhiều năm như vậy, đối với La gia không có một chút oán niệm nào, tự nhiên là chuyện không có khả năng! Tuy rằng không sâu, thế nhưng có thể dưới tình huống La gia chân chính lâm vào an nguy, khiến cho cao tầng La gia khẩn trương lo lắng, loại chuyện này, cự nhiên khiến cho hắn rất thoải mái.

Nghe xong những lời này, Xuân di cũng có chút lo lắng dặn dò vài câu, để La Băng Vân và La Dật cẩn thận một chút, hai người tự nhiên thấp giọng xác nhận.

Ăn xong bữa cơm, La Dật tiễn La Băng Vân và Uyển nhi trở về.

Được rồi, nguyên nhân chính hôm nay ta tìm đệ cả ngày chính là vì bên trên thông báo xuống, tháng ba ngày mồng năm, chúng ta sẽ xuất phát tới Vân Khê Đảo, đệ cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, phương diện vũ kỹ nên chuyên tâm.

La Băng Vân đi trước đột nhiên quay sang nói với La Dật, nhãn thần La Dật sáng lên, cười gật đầu.

Khóe miệng La Băng Vân hơi nhúc nhích, tựa hồ muốn hỏi cái gì, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng, hơi có chút lo lắng liếc mắt nhìn La Dật, xoay người rời đi…

“Thân thể tiểu Dật từ nhỏ đã suy nhược, hôm nay tuy rằng nhận được đan dược của cường giả không rõ lai lịch, khiến cho hắn trong vòng nửa năm đề cao tới tầng thứ năm, nhưng phương diện tu luyện vũ kỹ tất nhiên là rất yếu. Ta có tâm muốn hỏi đến, nhưng lại không tiện hỏi nhiều… Bằng không, chỉ sợ sẽ xúc phạm tới tiểu Dật… Ai, quên đi, đợi khi tới được Vân Khê Đảo, ta quan tâm chiếu cố hắn nhiều hơn là được.”

Trong lòng La Băng Vân suy tư, chầm chậm bước về phía Phục Linh Các của chính mình.

Nàng cũng không biết rằng, một thân vũ kỹ của La Dật ngày hôm nay, chỉ cần luyện về chiều sâu, chỉ sợ là nàng khó có thể so sánh được. Nhiều nhất, nàng chỉ hơn La Dật ở chỗ kinh nghiệm giao chiến thực tế với yêu thú mà thôi. Chỉ cần tôi luyện một thời gian, đến lúc đó, ai chiếu cố ai, thực sự khó mà nói…

Nhìn theo bóng lưng La Băng Vân rời đi, La Dật cũng xoay người trở về phòng của chính mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.