Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 46: Chương 46: Trưởng lão, La Nhất!




La Dật rất rõ ràng, người này, đã đạt tới thực lực tầng thứ tám!

Mà so với La Tam, người này còn đáng sợ hơn rất nhiều! Chí ít cũng đạt tới tầng thứ tám hậu kỳ, nói không chừng còn đạt tới đỉnh viên mãn.

Trên mặt La Thiên Phách nở nụ cười hiếm thấy, gật đầu nói:

Một năm không thấy, La Phong, ngươi đã luyện thành tầng thứ tám đỉnh viên mãn… Khoảng cách đột phá, nói vậy cũng không quá lâu!

Người thanh niên tên là La Phong vẫn giữ biểu tình bình tĩnh, gật đầu, lập tức nói:

La Nhất trưởng lão đang chờ các người… Bất quá, dựa theo quy củ, trước tiên ta cần nhận định thân phận của bọn họ!

Tự nhiên.

La Thiên Phách thoáng gật đầu, thối lui qua một bên.

La Phong nhìn thoáng qua phía sau, nhất thời có hai gã hộ vệ cầm trong tay một tờ giấy bước lên.

Ta đọc đến tên ai, người đấy đi ra!

Trong đó có một người đạm mạc nhìn thoáng qua các thiếu niên, mở miệng nói. Các thiếu niên vừa mới bị hắn liếc mắt nhìn, nhất thời trong lòng hơi rùng mình, biểu tình có chút câu nệ.

La Nham!

Có!

Thần sắc La Nham nhất thời có vài phần khẩn trương, bước ra ngoài, đi tới bên cạnh hai gã hộ vệ… Hai gã hộ vệ này đều là cường giả tầng thứ bảy, ánh mắt nhìn về phía La Nham nhất thời khiến La Nham có cảm giác chính mình bị nhìn thấu, biểu tình càng khẩn trương không ngớt.

Hắn là dòng chính La gia, từ trong miệng phụ thân cũng đã nói về Hộ vệ Thánh Đường của Thánh Võ Đường. Đừng nói là hắn, cho dù là La Thiên Phách làm ra chuyện gì đó sai quy củ, những người này cũng có quyền lực bắt giữ! Hắn tự nhiên không dám làm càn.

Thần sắc La Nham khẩn trương đứng tại chỗ, không dám lộn xộn. Mà gã hộ vệ lại cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay vài lần, ngẩng đầu chăm chú nhìn La Nham, lúc này mới chỉ sang bên cạnh đạm mạc nói:

Trước tiên chờ bên kia, kế tiếp… La Ngọc!

Ngay sau lời nói của gã phát ra, một thiếu nư dung mạo xinh đẹp, trong mắt cũng có vài phần khẩn trương bước ra. La Dật đối với nàng có ấn tượng khá sâu, nàng là một trong những đệ tử chi thứ, tu luyện Khô Mộc Quyết, tầng thứ năm sơ kỳ.

Cũng giống như trước, tên hộ vệ nhìn chăm chú La Ngọc vài lần, so sánh với thông tin trong tờ giấy, đạm mạc chỉ sang bên cạnh:

Đứng chờ bên kia, kế tiếp…

Lúc này La Dật đã hiểu ra, tuy rằng nhìn không thấy, nhưng có thể suy đoán trong tờ giấy kia có hình vẽ mỗi người cùng với một ít tư liệu cơ bản…

Nghĩ tới đây, La Dật cũng không khỏi cảm khái đối với hiệu suất làm việc cực cao của La gia. Buổi trưa ngày hôm qua kết thúc niên sơ giác kỹ, sáng sớm ngày hôm nay, tư liệu của mấy người chính mình đã hoàn toàn đầy đủ, đưa tới đây. Phải biết rằng, đêm qua không có bất cứ người nào thông báo cho bọn họ về tập hợp hay gì đó. Hiệu suất làm việc cao như thế này, cho dù là thế kỷ 21 Địa Cầu, rất nhiều tổ chức cũng không thể làm được.

Hai gã hộ vệ nhìn rất nhanh, không lao lâu, chỉ còn lại La Dật cùng với năm sáu người mà thôi.

-… Kế tiếp, La Dật!

Gã hộ vệ mở miệng nói, thần sắc La Dật khẽ động, liền bước tới.

Ánh mắt gã hộ vệ vẫn như cũ, đạm mạc nhìn thoáng qua tờ giấy, sau đó lại nhìn vào La Dật.

Những người khác dưới ánh mắt nhìn kỹ của hai gã cường giả thực lực tầng thứ bảy, định lực tốt nhất cũng thoáng đổi sắc mặt. Thế nhưng La Dật lại không hề hiện ra chút vẻ không thích hợp nào, ánh mắt vẫn bình tĩnh nhìn lại hai người.

La Phong vẫn đứng bên cạnh, nhìn thấy bộ dáng của La Dật, con mắt cũng thoáng sáng ngời, nhãn thần hơi vài phần chăm chú nhìn La Dật… Tầng thứ năm trung kỳ, đối mặt với khí thế áp bách của hai gã hộ vệ tầng thứ bảy, lại không hề đổi sắc mặt… Chỉ riêng phần định lực này đã không hề tầm thường!

La Thiên Phách bên cạnh hắn cũng nhìn chằm chằm vào La Dật, thấy thần sắc hắn chưa hề động, chỗ sâu trong đôi mắt La Thiên Phách thoáng chơp động vài cái, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh.

Hai gã hộ vệ thấy La Dật không một chút đổi sắc, cũng lộ ra vài phần kinh ngạc, sau đó trên mặt bắt đầu nhếch lên, hơn vài phần tiếu ý, gật đầu với La Dật, cuối cùng mở miệng:

Đứng sang bên kia… Tiếp theo…

Lần lượt kiểm tra từng người, không bao lâu, toàn bộ đã kết thúc.

Tất cả mọi người thông qua, không có ai khả nghi!

Một gã hộ vệ hướng về phía La Phong, khom người bẩm báo.

La Phong phất phất tay, hai gã hộ vệ một lần nữa khom người, xoay mình trở về đội ngũ. Kỳ thực những điều này chỉ là hình thức mà thôi, không ai cho rằng dưới sự dẫn đầu của La Thiên Phách còn có người vàng thau lẫn lộn tiến vào đây.

Đại gia, không có ý tứ, mời!

La Phong chắp tay hướng về phía La Thiên Phong.

La Thiên Phách hơi tiêu ý gật đầu:

Không sao, đều là vì gia tộc… Các ngươi tiếp tục phiên trực đi, chúng ta tiến vào.

La Phong gật đầu, xoay người, hướng về phía mấy tên hộ vệ vung tay lên.

Vèo vèo vèo…

Vài tiếng xé gió vang lên, tất cả các hộ vệ một lần nữa biến thành bóng len, lóe lên liền không còn tung tích, khiến cho các thiếu niên một lần nữa biến sắc, trong mắt cũng lộ vẻ hướng tới…

Thân pháp bực này, nếu như có thể lấy được, không cần nghi ngờ sau này trong lúc lịch lãm tại Vân Khê Đảo, an toàn được đảm bảo mức cao nhất! Đến tận đây, đã có một số người bắt đầu do dự, rốt cuộc có nên thay đổi loại hình bí điển tốt ban đầu ước muốn đổi thành loại bí điển thân pháp này…

La Thiên Phong một lần nữa gật đầu với La Thiên Phách, lại nhìn thoáng qua La Dật, thấy hắn cũng đang quay đầu nhìn mình, trong ánh mắt La Phong lộ ra một tia thiện ý, gật đầu, thân hình nhoáng lên, cũng hóa thành một bóng đen, biến mất không còn. La Dật không khỏi trừng lớn con ngươi.

Lúc này, trước lầu các, một lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh!

Đi thôi!

La Thiên Phách khôi phục thanh âm đạm mạc, mở miệng nói, chậm rãi bước đi, các thiêu niên theo sát phía sau.

Không bao lâu, mọi người đi đi tới trước toàn lầu các có ba chữ lớn Thánh Võ Đường treo cao, chữ thể rồng bay phượng múa, thiết họa ngân câu! Chỉ mới nhìn qua liền có cảm giác một cỗ khí tức hồn hậu tràn ngập.

Con mắt La Dật nhất thời sáng ngời, ngẩng đầu hướng về phía ba chữ lớn kia.

“Nghe đồn người có thực lực cao thâm, có thể dung nhập khí tức của chính mình vào trong vật thể mà hắn tiếp xúc. Vô luận là thi họa hay là cái khác, hậu nhân đến xem đều có thể cảm nhận được khí tức hồn hậu bí hiểm kia… Ba chữ này, hiển nhiên cũng xuất phát từ tay cường giả…”

Cảm giác được khí tức tỏa ra từ ba chữ kia, không chỉ có một mình La Dật, tất cả mọi người đều có cảm ngộ, ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt đều lộ vẻ khiếp sợ.

Chữ, chính là một thứ không sinh mạng, nhưng từ trong chữ thể, cư nhiên truyền ra loại khí tức hồn hậu cỡ này? Quả thực rất khó có thể tưởng tượng!

Tất cả mọi người đều nghiêm nghị khởi kích, cường giả bực này, tuyệt đối là tồn tại bọn họ phải ngưỡng mộ.

La Nhất trưởng lão…

Nhưng mà vào lúc này, thanh âm của La Thiên Phách mang theo vài phần kính ý vang lên, mọi người đều ngẩn ra, cúi đầu, hướng về phía trước nhìn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.