Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 37: Chương 37: Tu võ ngoại điện (2)




La Dật ngẩng đầu, nhìn kiến trúc rộng lớn trước mặt, trong lòng hơi có chút thán phục suy nghĩ.

“Bất quá, ngày hôm qua đã tận mắt chứng kiến thực lực của La Hùng và La Thiên Phách… Loại chuyện này đã không còn là kỳ quái.”

La Dật nghĩ tới lực lượng kiềm giữ La Hùng thể hiện ngày hôm qua, còn uy lực La Thiên Phách lăng không chém một đao, liền thật dài thở ra một hơi. Thế này, tuyệt đối không thể dùng lẽ thường kiếp trước để suy nghĩ. Cả một đầu yêu thú to lớn như ngọn núi nhỏ cũng bị người ta dễ dàng chém giết như vậy. Nếu như đổi thành Địa Cầu, chỉ sợ dốc hết lực lượng quân đội săn giết đầu yêu thú này cũng không nhất định có thể chân chính giết chết. Dù sao tính sát thương của vũ khí công nghệ cao tuy rằng không nhỏ, nhưng mặc kệ thế nào đi nữa, thương vong là không thể tránh khỏi.

Nhưng mà hôm qua, La Hùng năm chặt, yêu thú nhất thời bị giữ chặt trên không trung. La Thiên Phách lăng không chém một đao, đầu yêu thú nhất thời rời khỏi cổ, rơi xuống đất. Thẳng thẳn lưu loát như vậy, thực sự không sợ hãi than thở không được.

“Cả buổi tối hôm qua suy nghĩ nhưng cũng chưa định ra được muốn loại công pháp vũ kỹ gì… Hôm nay tạm thời đi xem một lượt rồi tính.”

La Dật thật dài thở ra một hơi, chậm rãi bước về phía trước.

Tại cửa chính, hiện tại đang có không ít người ra người vào, có vẻ vô cùng náo nhiệt.

Nơi này chính là Tu Võ Ngoại Điện, toàn bộ thiếu niên dưới hai mươi tuổi bản gia La gia đều có thể đến nơi này tu luyện. Hơn nữa đã nhiều ngày qua, không ít đệ tử chi thứ cũng trở về bản gia, tự nhiên không thể buông tha một cơ hội tốt để tìm kiếm chút gì đó hữu ích cho chính mình. Tại Tu Võ Ngoại Điện, thỉnh thoảng sẽ có một số huấn luyện viên tầng thứ bảy, tầng thứ tám dành chút thời gian tới đây thoáng chỉ điểm. Đối với đệ tử chi thứ mà nói, quả thực rất khó có được, vất vả một chuyến trở về bản gia, tự nhiên không muốn tay không rời đi. Cũng bởi vậy, trong vài ngày cuối năm và đầu năm mới, Tu Võ Ngoại Điện là nơi náo nhiệt nhất.

Bên tai vang lên những tiếng ong ong nói chuyện không ngừng, điều này cũng dành cho buổi sáng sớm mùa đông thêm vài phần sinh khí…

A, ngươi nhìn kia! Là La Dật thiếu gia!

Có người thấy được thân ảnh La Dật, nhãn thần nhất thời sáng lên, thấp giọng kinh hô.

A? La Dật thiếu gia chính là hắn sao? Nghe nói trước đây hắn không hề có nửa phần thiên tư tu hành… Hôm qua, tại niên sơ giác kỹ đột nhiên đại phóng quang mang, sớm trở thành cường giả tầng thứ năm trung kỳ rồi! Sợ là sắp được tiến vào Tu Võ Nội Điện rồi.

Có người cũng nhãn thần sáng lên, trong mắt càng lộ vẻ ước ao.

Đúng vậy… Tầng thứ năm trung kỳ đó… La Dật thiếu gia mới chỉ mười sáu tuổi, thiên tư như vậy quả thực rất mạnh!

Hừ, không phải 16 tuổi tầng thứ năm trung kỳ thôi sao? Trong tộc chúng ta, người lợi hại hơn so với hắn không hề ít. La Đỉnh thiếu gia, La Phồn thiếu gia, La Vũ thiếu gia… Bọn họ không phải tại lúc 15 tuổi đã tiến vào tầng thứ năm trung kỳ? Trong đó La Phồn thiếu gia càng trong lúc 15 tuổi thành công tiến vào tầng thứ sáu sơ kỳ. Thật không biết các ngươi nghĩ như thế nào. Đừng quên, hắn là nhi tử của ai… Năm đó, phụ thân hắn đã mang tới cho La gia chúng ta cái gì, các ngươi hẳn là sẽ không quên đấy chứ?

Thế nhưng cũng có người coi thường khinh miệt, thấy La Dật, trong ánh mắt hiện lên một tia đố kỵ, sau đó biểu tình không thèm để ý nói.

Phụ thân hắn là phụ thân hắn, hắn là hắn… Hai người bọn họ sao có thể nhập làm một?

Có người vì bất công đối với La Dật đáp lại.

Cha nào con nấy, nếu như hắn không có thiên tư cũng đành thôi. Hôm nay thiên tư cũng coi như không tồi… Nếu như sau này hắn trưởng thành, lại cùng với cha hắn giống nhau, làm bạn với yêu ma… Ta hỏi một câu, mặt mũi La gia chúng ta phải ném vào chỗ nào?

Ngươi quá mức cưỡng từ đoạt lý rồi! Theo như cách nói của ngươi, phụ thân của hắn là nhi tử của gia chủ, ngươi nói như vậy chẳng phải ngay cả gia chủ…

Gia chủ so với bọn chúng tự nhiên khác nhau, năm đó La Thiên Phong chính là bị gia chủ tự tay đánh vào trong Vạn Năm Huyết Uyên, đó là đại nghĩa! Nhưng La Dật “thiếu gia”… Hừ, những năm gần đây gia tộc đối với hắn như thế nào, nói vậy mọi người hẳn là đã rõ ràng. Nếu như hắn vẫn không có cơ hội xoay người thì thôi. Nếu như hắn thực sự xoay người rồi, ngươi cho rằng hắn sẽ có bao nhiêu hảo cảm đối với La gia?

Điều này…

Tiếng nghị luận chui vào trong tai La Dật, cũng khiến cho La Dật thoáng dừng bước chân, không khỏi nhìn về phía thanh âm phát ra.

Vài tên hậu bối nô bộc thanh y đang đàm luận với nhau. Ánh mắt của bọn họ vẫn nhìn La Dật, khi thấy La Dật quay đầu nhìn về phía mình, những người này nhất thời sợ tới giật nảy mình, vội vã dời ánh mắt đi, nhanh chóng bước vào trong Tu Võ Ngoại Điện…

Không bao lâu, mấy người đã rời khỏi tầm nhìn của La Dật, mà ánh mắt của La Dật cũng thoáng chơp động, đôi lông mày nhíu sát lại.

Nhưng chỉ sau một lát, La Dật lắc đầu, tiếp tục bước vào trong Tu Võ Ngoại Điện…

Hây a…

Ầm ầm ầm…

Đi qua một cửa lớn, không gian phía trước nhất thời rộng mở, một thao trường tu võ cực kỳ khổng lồ xuất hiện trước mắt La Dật. Trên thao trường luyện võ rộng lớn đang có rất nhiều thanh thiếu niên nỗ lực tu luyện.

Bất quá bọn họ tu luyện không phải là tâm pháp, mà là vũ kỹ.

Đơn giản là tu luyện tâm pháp cần một nơi nào đó phi thường an tĩnh. Mà nơi này lại ầm ĩ tới cực điểm, tiếng luận bàn ầm ầm không ngừng rót vào lỗ tai, như vậy sao có thể dễ dàng tiến vào trạng thái tu luyện? Hơn nữa vạn nhất thực sự tiến vào trạng thái tu luyện, bị những người này lỡ tay đánh phải, dẫn tới chân khí trong cơ thể nghịch hành, như vậy thực sự khóc không ra tiếng rồi.

Đây chính là đệ tử hậu bối La gia sao?

Nhãn thần La Dật sáng lên.

Trong ký ức của Dật thiếu gia, hắn cũng rất thường tới Tu Võ Ngoại Điện, tự nhiên quen thuộc. Thế nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên La Dật tận mắt nhìn thấy. Phần “ký ức” này giống như phim điện ảnh. Cho dù là điện ảnh 3D cũng không thể giống y như thực, không thể khiến cho con người rung động như lạc vào cảnh giới kỳ lạ được.

Bên tai quát nhẹ một tiếng, tiếng ầm ầm, không đâu không lộ ra nét thượng võ của thế giới này.

Sau khi quan sát một lúc lâu, ánh mắt La Dật lướt qua thao trường, dừng lại tại địa phương cuối cùng… Ở nới đó có một phiến cửa lớn rộng mở, bên trong kéo dài, không biết nối thông với địa phương nào.

Nhưng ánh mắt La Dật ngưng tụ. Hắn biết rõ, đằng sau nới đó chính là Tinh Võ Đường. Về phần nói Tinh Võ Đường là địa phương nào, La Dật cũng không biết rõ ràng lắm.

Ánh mắt của La Dật rơi vào một thân ảnh cao nhất trước cửa lớn, ánh mắt chớp động.

Đơn giản là hắn biết rõ đạo thân ảnh kia là ai…

La Tam! Đệ tam tổng quản La gia! Cường giả luyện thành tầng thứ tám. Chức trách chủ yếu chính là trong coi và quản lý Tinh Võ Đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.