- Tam Thập Tam Thiên Tu La cốt thành?
Tiểu Ma Tiên thất kinh, nầng thật không ngờ ở bên trong thần thú mộ, lại có một tường thành tạo nên từ thần thú xương cốt.
- Chúng ta đi qua thôi!
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên cùng nhau bay qua tường thành lớn này, bọn hắn lơ lửng trên vạn trượng, quan sát thế giới phía sau tường thành.
Ngay sau đó, Tiểu Ma Tiên chứng kiến một màn khiến cho nàng cả đời này khó có thể quên được.
Ở phía sau tường thành bạch cốt cũng không phải là hoang thổ, mà cũng không phải là sa mạc với nham tạch, chính xác mà nói đây đã không còn được coi là sơn cốc nữa rồi, mà đây là một tinh không vô biên vô hạn.
Vô tận tinh không rộng lớn, không có tận cùng, trong tinh không có một đạo đồ cực lớn đang lơ lửng.
Chỉ là vì khoảng cách quá xa, mà tinh không rộng lớn cho nên Tiểu Ma Tiên cũng không phán đoán được đạo đồ này đến cùng có bao nhiêu, nàng dùng cảm giác dò xét thì cuối cùng hít vào một hơi lạnh.
Những đạo đồ này đều có diện tích mấy ngàn dặm, có thể so sánh với một tiểu hành tinh rồi.
Tất cả đạo đồ đều đang lơ lửng bên trong tinh không, ở nơi trung ương của một đạo đồ đều là nguyên một bộ xương thần thú.
Những bộ xương thần thú này cùng với những xương cốt ở ngoài thần mộ kia có khá nhiều điểm bất đồng.
Bạch cốt bên ngoài hẳn là trải qua mấy trăm ức, thậm chí là ngàn ức năm tháng tuế nguyệt, đã sớm bị phong hóa, khiến cho huyết khí của chúng sớm khô cạn, trừ cốt thứ ra thì chẳng còn chút giá trị nào.
Nhưng thú cốt bên trong trận đồ thì toàn thân trong suốt như ngọc, bên trong huyết khí tràn đầy, vô cùng sống động.
Thậm chí bên trong đó còn ẩn chứa thần thú chi khí tức, có thể ngưng tụ lại được hư ảnh của các loại thần thú, Phương Tường Cửu Thiên, Đằng Long Thừa Vụ, phangr phất chỉ một khắc sau đám thần thú này có thể sống lại.
- Nơi đây là….
Tiểu Ma Tiên giật mình nhìn về phía trận pháp to lớn kia, tựa như thần thú chi cốt nguyên vẹn, thân dài ngàn dặm, phiêu phù ở trong vũ trụ tinh không, khiến cho người ta có một sự rung động không hề nhỏ!
Mà Lâm Minh với tm ở nơi này tựa như là hạt bụi, không có chút ý nghĩa nào.
- Đây mới chân thwujc là thần thú đại trận, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì thông đạo rời khỏi Uổng Tử cốc chính là nằm trong đại trận!
Lâm Minh nhắm mắt lại, đem cảm giác phóng ra, khiến cho từng cái trận đồ lần lượt hiệnl ên trong óc hắn.
- Nơi này có ba mươi sáu đạo luân đồ, có ba mươi ba khung xương thần thú, trung ương ba đạo đồ thì không có gì.
Trong Lâm Minh tự hỏi, hắn đã sớm từ bên trong ngọc đế phát hiện ra được tình cảnh của đại trận rồi.
- Không thể tưởng tượng được, thần thú mộ đại trận là tình cảnh này. Ta cảm thấy càng đi theo ngươi, lại càng có thể mở rộng tầm mắt a.
Thanh âm của Thần Miểu Thiên Tôn từ trong hư không truyền tới, nếu không có Lâm Minh, hắn cảm giác bản thân không thể nào đột phá được ma tính lực lượng kia mà cũng không thể nào nhìn thấy được đại trận chân chính.
- Ba mươi sáu lục đồ, mỗi một đạo đều có một con thủ hộ thần thú, ẩn chứa sát cơ vô tận, khí tức đáng sợ như thế thực là đã vượt xa cả Thiên Tôn, thực khiến cho người khác không thể nhìn lên, đạo đồ này đến Thiên Tôn đi vào thì cũng sẽ vẫn lạc!
Thần Miểu Thiên Tôn không hề nghi ngờ gì lực sát thương đáng sợ của đạo đồ này, chỉ là cái khí tức kia thôi cũng đủ khiến cho người khác phải hãi hung khiếp vía rồi.
- Chúng ta làm thế nào đi qua?
Tiểu Ma Tiên sau khi nhìn thấy tràng cảnh này, lại nghe được phân tích của Thần Miểu Thiên Tôn thì càng lý giải được sự đáng sợ của trận đồ này.
Muốn xông qua trận đồ thì với một điểm tu vi đáng thương của nàng chẳng có ý nghĩa gì cả. Chỉ cần một trận đạo quang liền có thể biến nàng thành mây khói, không hề có chút may mắn nào có thể thoát khỏi.
- Vượt qua!
Lâm Minh nói thực là ngắn gọn.
Chỉ hai từ đơn giản như thế đã khiến cho Tiểu Ma Tiên trong lòng đập mạnh không thôi, Thần Miểu Thiên Tôn thì hơi trầm ngâm. Đến lúc này thì Lâm Minh vẫn cứ tự tin như trước, tất nhiên là hắn đã sớm có nghiên cứu về ba mươi ba trận đồ kia rồi.
Thời gian bảy năm qua, Lâm Minh một mực tĩnh tọa ở trên vách núi, hắn làm sao có thể ngộ đến được thần thú một đại trận mà Tu La lộ chủ nhân bố trí đây?
Thần Miểu Thiên Tôn khẽ hít một hơi, hắn cảm giác trên người Lâm Minh có quá nhiều bí mật, hắn dám dùng Thần Biến tu vi mà chống lại đại trận mà Tu la lộ chủ nhân lưu lại, thực là khiến cho người khác cảm thấy rung động không thôi.
- Hắn thực sự có thể thành công được khoong?
Thần Miểu Thiên Tôn nhịn không được sinh ra một ý niệm này trong đầu, hắn hiện giờ cũng không cho rang Lâm Minh đi chịu chết, bởi Lâm Minh đi tới đây chính là đã tạo ra kỳ tích, mà kỳ tích này chung quy là nhờ có Tu La Thiên Thư tổng cương mang đến.
Thần Miểu Thiên Tôn cũng hiểu, một khi Lâm Minh có thể đột phá thần thú đại trận, hẳn sẽ tìm ra được phương pháp rời khỏi Uông Tử cốc, mà từ khi Tu La lộ xuât hiện cho tới hôm nay chưa hề có ai có thể thoát ra khỏi Uổng Tử cốc này!
- Đi theo ta!
Lâm Minh cầm tay của Tiểu Ma Tiên, cùng nàng bước vào một trận đồ bên trong ba mươi sáu đạo lục đồ.
Lâm Minh lựa chọn đạo trận đồ này, bên trong đó có hiện ra thất thải chi sắc, ở trung ương có một cỗ hỏa hồng sắc hài cốt, tựa như một viên hồng ngọc sáng long lanh, phảng phất đang thiêu đốt lên hư không, bởi đây là một đầu Phương Hoàng.
- Phượng Hoàng.
Thấy được hài cốt óng ánh này, thân thể Tiểu Ma Tiên đột nhiên chấn động, bởi nàng cảm thấy huyết mạch toàn thân đều sôi trào, tựa như có hô ứng với đầu Phượng Hoàng hài cốt này.
- Đây là Vương tộc bên trong Phượng Hoàng tộc, hơn nữa còn là Vương tộc đỉnh phong.
Tiểu Ma Tiên thì thào nói ra, ba mươi ba trận đồ chứa đám thần thú cũng không phải là thần thú bình thường, mà là đỉnh phong tồn tại bên trong chủng tộc của chúng!
Nếu như có thể hấp thụ được Phượng tủy bên trong hài cốt của Phượng Hoàng này thì không nói tới Tiểu Ma Tiên, đến Lâm Minh cũng có chỗ tốt không tưởng.
Đương nhiên, đây chỉ là ý niệm trong đầu mà thôi, Phượng côt này đã bị nhập vào trong đại trận, không có khả năng đạt được.
Khi Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên bước vào trong trận thì chợt bảy đạo năng lượng tựa như suối phun trào, thật dung là màu sắc của cầu vồng, cuối cùng hiện ra bảy đạo thần kiếm, đâm thẳng lên trời xanh.
Ở xung quanh nơi đó, năng lượng dần hình thành từng đạo thần quang, những thần quang này tựa như kiếm quang tùy ý xạ kích xung quanh.
Nhìn suối phun này từ phía xa, Tiểu Ma Tiên có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng bố, trông bên ngoài thì có vể xinh đẹp, kỳ thật có thể đánh nát một khỏa tinh cầu! Nếu như là thân thể bị cuốn vào bên trong đó thì tuyệt đối chính là tan thành mây khói, Thiên Tôn cũng không thể nào may mắn mà thoát khỏi được.
Đối mặt với sức mạnh thiên địa to lớn đến như thế, Tiểu Ma Tiên cảm giác lực lượng bản thân mình quá nhỏ bé rồi.
Mà ngay cả những thần mang đang tràn tới kia cũng vô cùng đáng sợ, Tiểu Ma Tiên do dự một thoát, thử dùng một kiện thượng phẩm linh khí, nhẹ nhàng tới quỹ tích xạ kích mà thần mang kia đi qua, chạm nhẹ một cái.
Khi linh khí chạm vào thần mang thì chỉ nghe thấy một tiếng vang nho nhỏ, thượng phẩm linh khí này không bị thần mang xuyên thủng mà kéo ngay nó vào ngay bên trong thần mang, một khắc sau, linh khí tạo ra từ thần thiết cũng trực tiếp biến thành bụi phấn.
Tuy sớm đã ngờ tới khẩ năng này rồi nhưng có thể tận mắt nhìn thấy sự sắc bén của thần mang thì Tiểu Ma Tiên vẫn hít vào một hơi lạnh, hủy đi linh khí thì thôi không tính, nhưng đây lại có thể biến nó thành bột mịn!
Hơn nữa đạo thần mang này chỉ là thứ ở bên ngoài mà thôi, còn đám thần mang từ trong suối phun kia thì không hề phóng ra ngoài.
Vậy thần mang chủ thể bên trong kia có bao nhiêu khủng bố đây?
Tiểu Ma Tiên vô cùng tinh tường, trận đồ này vốn không phải là nhân lực có thể chống lại, mình coi như có một ngàn cái mạng, thì cũng phải chết ở bên trong
Ném đi linh khí đã bị hủy diệt, Tiểu Ma Tiên lại nhìn về phía Lâm Minh.
Nàng hiện giờ chỉ có thể dựa vào Lâm Minh mà thôi, đối mặt với suối phun có lực lượng khủng bố như thế, Tiểu Ma Tiên cũng không dám quá tin tưởng vào Lâm Minh.
Lúc này Lâm Minh đang đứng thẳng bất động, hai con ngươi tựa như hai đạo tinh mang lập lòe đem toàn bộ trận đồ bao quát hết.
Đây là một trong ba mươi ba trận đồ, Tụ Nguyên Ngũ Hành!
Ba mươi ba trận đồ còn đại biểu cho ba mươi ba đại đạo, ở trong đó có luyện thể mười một loại, tu nguyên mười một loại, tu thần mười một loại. Trận đo trước mắt là một trong những tu nguyên hệ thống đại đạo!
Lâm Minh lựa chọn nó cũng là vì nó ở gần sát với hệ thống tu luyện của nhân loại, mà tạo nghệ của hắn ở trong lĩnh vực này cũng cực cao, hơn nữa bản thân hắn có được Lôi Hỏa pháp tắc, cũng là thuộc về Ngũ Hành chi lực
Lâm Minh bước một bước về phía trước, toàn thân chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, ở sau lung hắn hư ảnh Tà Thần chậm rãi hiện ra.
Lâm Minh vốn có Tà Thần lực, vô cùng cường hãn, ở trong đồng cấp võ giả thì không ai bằng, nếu như hắn dùng Tà Thần lực để vận chuyển tới cực hạn, phối hợp với Tam Nguyên tụ đỉnh, thì cường đột chân nguyên tăng lên đến Nghịch Thế Hấp Thiên Ma công của Tiểu Ma Tiên cung không thể nào bằng được.
Nhưng hiện giờ, ở trong tinh không năng lượng phun ra tuôn trào, Tà Thần lực của Lâm Minh tựa như một con suối đối mặt với biển cả, căn bản không thể nào so sánh được, lực lượng của Lâm Minh chỉ là của bản thân hắn mà năng lượng kia thì lại là của vũ trụ,
Lâm minh chuẩn bị làm cái gì?
Tiểu Ma Tiên trừng to mắt, nàng không thể nào tưởng tượng ra được khi Lâm Minh triệu hồi ra Tả Thần hư ảnh thì bằng vào một lực lượng yếu như thế thì làm sao vượt qua đưuọc tinh không trận đồ này đây.
Ý niệm của Lâm Minh chìm vào thể nội thế giới, ở trong nội thế giới của hắn, đế ngọc màu xanh biếc kia chợt sáng lên rực rỡ.
Chân nguyên của Lâm Minh không ngừng rót vào bên trong đế ngọc, dọc theo đường vân bên trong đó mà lưu chuyển chậm rãi.
Quá trình này tiếp tục phải qua mấy hô hấp
Nhưng năng lượng sau khi rót vào bên trong đó thì lần lượt được ngưng kết thành một đạo đại phù văn, những phù văn này đều có được thần vận của đế ngọc!
Mấy trăm đại đạo phù văn hiện lên một trương trận đồ nguyên vẹn.
Trận đồ này từ bên trong thể nội thế giới của Lâm Minh mà chậm rãi bay ra, xoay tròn bên trên đỉnh đầu của hắn.
Tiếp đó chỉ trong giây lát, đạo trận đồ thứ hai từ bên trong thể nội của hắn bay ra.
Sau đó là thứ ba, thứ tư…
Trọn vẹn một phút đồng hồ trôi qua, xung quanh thân thể của Lâm Minh, hình thành ba mươi ba đạo trận đồ, bao phủ lấy người hắn.
- Vào đi.
Lâm Minh nói với Tiểu Ma Tiên.
Nàng hơi sững sờ rồi cũng đi vào trong trận đồ.
Ba mười ba trận đồ có không gian rất nhỏ, Tiểu Ma Tiên cơ hồ là dán lên người Lâm Minh, bọn họ đều có thể cảm nhận được khí tức của đối phương.
Ở gần với Tiểu Ma Tiên như vậy khiến cho cái mũi của Lâm Minh đều tràn đầy mùi hương nhàn nhạt của Tiểu Ma Tiên, thậm chi hắn còn cảm nhận được sự mềm mại va chạm trước ngực mình.
Loại cảm giác này tuy kiều diễm vô hạn nhưng lúc này hắn cũng không sức mà hưởng thủ, không thể phân tâm vì hiện giờ chính là thời gian liên quan tới tính mạng.
- Đi theo ta, đừng có đi ra khỏi phạm vi của trận đồ này.
Lâm Minh nói xong liền bắt đầu cất bước về phía suối năng lượng thất thải kia.
Hiểu cách làm của Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên sửng sốt, nàng trừng đôi mắt đẹp lên, trên mặt đầy vẻ không tin, Lâm Minh cứ định như thế mà tiến vào bên trong suối phun kia hay sao?