Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1022: Chương 1022: Dị tượng Thất Vẫn




Quá trình Lâm Minh độ Mệnh Vẫn, thông qua Hỏa Linh Kính thể hiện trên quảng trường Tháp vật tổ, chỉ là hình chiếu thế giới ý chí cùng Vạn Hỏa Triều Dương chói mắt, không thể thấy rõ trên người Lâm Minh hiện đang xảy ra chuyện gì.

Tuy nhiên, những cao thủ đỉnh cấp như Hắc Mộc, Hương Hồ Vương, Kim Kiếm Tôn Sứ có thể cảm nhận đại khái.

Ở trong hình chiếu thế giới ý chí, lấy chiến linh Hoàng Kim của Lâm Minh làm trung tâm, vô số mảnh nhỏ linh hồn đang không ngừng phân giải, mảnh vỡ lớn cỡ vỏ trứng, xuống cỡ hạt gạo, sau đó nhỏ như hạt bụi...

Hương Hồ Vương cảm giác tất cả, cảm khái:

- Ở phương diện chiến linh, Lâm Minh có thể gọi là thiên tài có một không hai Thần Vực, điểm này quả thật cho hắn chiếm ưu thế lớn. Hắn mở ra Khai Môn, thậm chí hiện tại độ Mệnh Vẫn tầng bảy cũng vượt xa thiên tài bình thường...

Chiến linh là chỉ tiêu rất trọng yếu trong cân nhắc thiên phú võ giả, tự nhiên có ý nghĩa không bình thường!

- Có khi Lâm Minh hoàn toàn tan vỡ linh hồn, hắn độ một lần Mệnh Vẫn, ngang với thiên tài bình thường độ hai lần, sau này độ ba tầng Mệnh Vẫn, không biết cường độ linh hồn của Lâm Minh sẽ đạt tới cảnh giới nào?

Linh hồn lực, là cơ sở gánh chịu hết thảy pháp tắc, võ ý, cũng là cơ sở khống chế chân nguyên. Cường độ linh hồn không đủ, thành tựu tương lai của võ giả bị hạn chế cứng, đây cũng là nguyên nhân cường giả Bát Vẫn rất khó đạt tới cảnh giới Thần Quân.

Tóm lại, thiên phú của võ giả, là thể hiện tổng hợp của tư chất, ngộ tính, võ ý, linh hồn lực, lực ý chí, số mệnh. Về mặt này, kỳ thật tư chất không trọng yếu nhất, tư chất kém cũng không sao, có thể bù đắp! Các loại linh đan diệu dược, các loại huyết mạch Thần thú quý giá, đều có thể bù lại không đủ tư chất.

Chẳng qua lúc ở hạ giới, loại đan dược này cực kỳ thiếu thốn, huyết mạch Thần thú lại gần như tuyệt tích, cộng thêm trong quá trình võ giả tu luyện ban đầu, tác dụng tư chất rõ ràng nhất, mới đi coi trọng tư chất quá mức.

Nhưng cái còn lại, cái sau trọng yếu hơn cái trước, hơn nữa rất khó bù đắp!

Muốn bù đắp ngộ tính, chỉ có Khai Môn trong Bát Môn Độn Giáp có công hiệu này, thiên tài gia tăng ngộ tính khác chỉ có trong truyền thuyết.

Muốn bù đắp lực ý chí, chỉ có những Bạn Sinh Lôi Tinh gần như tuyệt chủng trên thế gian mới có công hiệu đó.

Về phần số mệnh, ngay cả Thánh chủ, Giới Vương, những siêu cấp đại năng Thần Vực cũng không tìm hiểu được. Muốn bù đắp nó, vậy đúng là nói chơi, thậm chí từ một mặt ý nghĩa nào đó, số mệnh là yếu tố mấu chốt mà võ giả có thể trở thành thiên tài hay không, bao gồm cả xuất thân của võ giả đều là một loại số mệnh!

Trong quá trình đám người Hương Hồ Vương trao đổi, trong tầng bảy hỏa ngục, Lâm Minh đã đánh nát linh hồn đến nhỏ hơn 1/10.000 lần hạt bụi, thẳng đến khi linh hồn lực hoàn toàn mất đi giam cầm, bắt đầu lan ra khắp nơi, hình thành sóng linh hồn cơ bản nhất.

Linh hồn là hạt, cũng là sóng, Lâm Minh còn chưa rõ căn nguyên linh hồn, tuy nhiên cũng không cản trở hắn triệt để vỡ vụn, rèn luyện linh hồn!

Vô số sóng linh hồn quanh quẩn trong thế giới ý chí, chúng nó chạm vào tường thế giới ý chí tự nhiên phản xạ về, chịu pháp tắc tẩy rửa!

- Tiểu tử này, vậy mà làm được tới bước này!

Kim Kiếm Tôn Sứ thấy thế, kinh ngạc nói.

Hương Hồ Vương cũng cảm khái tận đáy lòng:

- Lâm Minh chẳng những có được chiến linh Hoàng Kim, hơn nữa chiến linh Hoàng Kim của hắn còn không bình thường, có được một loại thuộc tính đặc thù. Nếu hắn còn không làm được tới bước này, có lẽ không còn bao nhiêu người thành công, thiên phú thật là làm người ta đố kỵ. Lâm Minh hắn đi một bước đều gần như hoàn mỹ, tiếp tục như vậy, không biết hắn có thể đến cảnh giới thế nào!

Thời gian từ từ trôi qua, bình thường võ giả độ Mệnh Vẫn phải liên tục mấy ngày, cho dù hiện tại Lâm Minh có Xích Hoàng tự mình ra tay, trút xuống năng lượng tích tụ trong 18 tầng hỏa ngục, cũng không thể hoàn thành trong một hai ngày. Tuy nhiên Hương Hồ Vương cùng Kim Kiếm Tôn Sứ cũng không có ý rời đi, đệ tử ba đại phân cung tự nhiên cũng không thể đi, thực ra cũng không có người muốn đi. Thấy được sự kiện trọng đại, bản thân nó là chuyện khó trải qua, thậm chí có người còn có thể xem quá trình Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tầng bảy mà thu được chút cảm ngộ.

Chừng 10 canh giờ trôi qua, Xích Hoàng vẫn luôn nhắm mắt thủ hộ, còn linh hồn của Lâm Minh cuối cùng cũng phân rã hoàn toàn, một mảnh nhỏ linh hồn cuối cùng cũng vỡ thành sóng linh hồn.

Ngay lúc này, Xích Hoàng mở mắt, là lúc dung nhập lực huyết mạch!

Lần này Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tầng bảy, có 1200 giọt máu Cổ Phượng bình thường, 600 giọt máu Phượng Linh, 16 giọt máu tim Phượng, 3 giọt máu tủy Phượng, 1 giọt máu mào Phượng để sử dụng!

Ngoài ra, còn có Xích Hoàng tự mình ra tay, rút ra 9999 loại lực hỏa tinh, 36 loại lực nguồn lửa, thậm chí còn có một tia lực lượng căn nguyên của bản thân Xích Hoàng, tổng cộng 10.036 lực ngọn lửa chiết xuất thân thể, rèn luyện linh hồn Lâm Minh!

Đãi ngộ như vậy, dù cho thiên tài tuyệt đỉnh ba đại thị tộc cũng không có được!

Đây chính là tài nguyên mà thiên phú, thực lực giành được! Phượng tộc thượng cổ tuy rằng phe phái dày đặc, tranh đấu gay gắt, nhưng sẽ không chôn vùi thiên tài, hơn nữa còn là thiên tài siêu cấp biểu hiện ra tiềm chất tộc trưởng như Lâm Minh!

Nếu thiên tài như vậy cũng bị chôn vùi, như vậy có lẽ Phượng tộc thượng cổ sẽ dần dần đi tới suy sụp diệt vong1

- Lực huyết mạch.... Dung!

Xích Hoàng vung tay lên, tất cả máu Phượng trải qua 10.036 ngọn lửa nung khô, bốc hơi tạp chất, hóa thành sương máu dung nhập thân thể Lâm Minh, dung hợp làm một với huyết mạch của hắn.

Ầm ầm ầm!

Nguyên khí xao động, 18 tầng hỏa ngục khẽ chấn động, trong hình chiếu thế giới ý chí của Lâm Minh, mơ hồ có một con Phượng Hoàng tắm trong lửa niết bàn sống lại!

Tuy nhiên, con Phượng Hoàng này không phải màu đỏ hay vàng như bình thường, mà là màu vàng nhạt hết sức hiếm thấy!

Một con Phượng Hoàng vàng nhạt!

Đây là vì lực huyết mạch của Lâm Minh đã dung nhập hình thái ban đầu của khí Hồng mông, tuy rằng hào quang chói mắt, nhưng Phượng Hoàng vàng nhạt lại chiếu rọi rõ ràng trên Hỏa Linh Kính, mọi người đều thấy.

Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ truyền ra từ con Phượng Hoàng kia, một ít đệ tử ba đại phân cung ở đây cảm giác được kính sợ phát ra từ sâu trong linh hồn, như muốn quỳ bái, loại cảm giác này tựa như loài người bộ lạc viễn cổ kính sợ vật tổ của mình.

- Cỗ lực huyết mạch này.... không thể tin nổi!

Võ giả ở đây đều không rõ ràng, lực huyết mạch của Lâm Minh hiện tại tuy rằng đã vượt qua rất nhiều người, nhưng kém xa không biết bao nhiêu lần huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ của Nhan Nguyệt Nhi. Nhưng không biết vì sao, ở trước mặt lực huyết mạch này, mọi người lại cảm nhận được một cỗ áp lực, áp lực đến từ cùng loại huyết mạch!

Ở phía Lung Phượng Cung, Nhan Nguyệt Nhi hai mắt mê ly nhìn Phượng Hoàng vàng nhạt trong Hỏa Linh Kính, cảm giác ánh mắt cay cay, hai tay phát lạnh.

Pháp tắc, lực huyết mạch, vốn đều là điểm yếu của Lâm Minh, nhưng hiện giờ đã không còn là điểm yếu nữa!

Nhan Nguyệt Nhi hít sâu một hơi, lông mi thật dài run run, trong lòng than khổ.

"Chỉ mới một năm, hắn vẫn tìm hiểu đá khắc Hỗn Độn, nhưng pháp tắc của hắn đã vượt qua ta, hiện giờ lực huyết mạch của hắn tuy rằng còn không bằng ta, nhưng có lẽ vài ngày sau hắn được 1 giọt tinh huyết Phượng Hoàng, sau khi dung hợp, tuy rằng hắn còn xa mới đến huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, nhưng lực huyết mạch của hắn sẽ mang tới một tia khí tức Thần thú chân chính. Ta làm sao cũng sẽ không có được loại khí tức này, trừ khi ta cũng có được tinh huyết Phượng Hoàng."

"Chờ đến lúc đó... còn có gì ngăn cản được Lâm Minh? Hắn có được ưu thế, ta chưa chắc có, ta có được ưu thế, hắn đều không thiếu..."

Nhan Nguyệt Nhi nhìn Phượng Hoàng vàng nhạt tung bay trong hỏa ngục tầng 7, trong lòng trào ra đủ loại mùi vị. Tất cả những gì xảy ra trong một ngày này tựa như ảo mộng làm nàng gánh chịu suy sụp to lớn, nhưng cũng là bài học quan trọng nhất.

Thấm thoát lại 10 canh giờ trôi qua.

Mặt trời hạ xuống Hỏa Linh tinh lại dâng lên, còn Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tầng bảy cũng gần tới giai đoạn cuối. Máu thịt trải qua 10.036 loại lực ngọn lửa thiêu đốt, đã sớm dung hợp làm một với huyết mạch Cổ Phượng!

Sóng linh hồn không ngừng phản xạ trong thế giới ý chí cũng hoàn thành rèn luyện cuối cùng, mọi người ở đây nghĩ thân thể cùng linh hồn của Lâm Minh sắp ngưng tụ lại, đột nhiên trên bầu trời truyền tới tiếng "ầm ầm ầm".

- Hả? Đó là?

Mọi người ngẩng đầu nhìn trời, kinh ngạc phát hiện nguyên khí thiên địa ở Hỏa Linh tinh chợt náo động, dường như có chí bảo sắp xuất thế!

Vù.... Vù....

Nguyên khí thiên địa hình thành cả mảng lớn lốc xoáy, quét qua quét lại, mà trung tâm lốc xoáy chính là 18 tầng hỏa ngục trước mắt mọi người!

- Đó là gì vậy?

Các đệ tử trẻ tuổi xôn xao trừng to mắt, còn Kim Kiếm Tôn Sứ, Hương Hồ Vương, thậm chí Hắc Mộc luôn luôn thiếu thốn biểu tình cũng kinh hãi không thôi! Thậm chí còn giật mình hơn cả lúc Lâm Minh đột phá tầng thứ bảy hỏa ngục!

- Đó... chẳng lẽ là...

- Không thể nào!

Kim Kiếm Tôn Sứ, Hương Hồ Vương, Hắc Mộc đồng thời ý thức được một loại khả năng, nhưng vẫn không dám tin. Thẳng đến khi nguyên khí thiên địa hình thành tầng mây lốc xoáy trên bầu trời 18 tầng hỏa ngục, trung tâm tầng mây chậm rãi giáng xuống, tựa như một cái phễu, nối liền trung tâm cửa vào hỏa ngục!

Lúc này, cuối cùng bọn họ ý thức được phán đoán của mình là thật, tuy rằng vẫn không thể tin được, nhưng nó quả là sự thật!

- Mây nguyên khí! Là pháp tắc thiên địa ngưng tụ thành mây nguyên khí!

Hương Hồ Vương kinh hô.

- Sao lại thế được! Lâm Minh mới Mệnh Vẫn tầng bảy, lại ngưng kết thành mây nguyên khí? Đúng là.... không thể tưởng tượng!

Mây nguyên khí là võ giả độ Mệnh Vẫn tầng chín sẽ có dị tượng, khi võ giả đột phá giới hạn Cửu Vẫn, tinh khí thần viên mãn, nguyên khí thiên địa sẽ ngưng tụ thành mây nguyên khí, trong đó ẩn chứa vô số mảnh vỡ pháp tắc thiên địa khó mà đoán hết!

Mây nguyên khí cũng có cấp bậc, cấp thấp nhất chính là mây nguyên khí ba dặm, được gọi là Cửu Vẫn Nhất trọng thiên. Lúc trước Hỏa Viêm Quảng độ Cửu Vẫn, Tứ trọng thiên 12 dặm mây nguyên khí, điều này đã làm đệ tử Phượng Minh Cung kinh diễm. Nhưng hiện tại, Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tầng bảy, trong bầu trời lại hội tụ mây nguyên khí!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.