Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1369: Chương 1369: Diệt phân thân của ngươi




- Ngươi rốt cuộc là ai!

Thiên Minh Tử quát, trong mắt hắn nếu như cô gái này tới từ Thần Vực thì nói không qua, Lâm Minh là một mình, nếu có giúp đỡ thì hắn sớm gọi ra giúp đỡ rồi, cần gì bị mình đánh thảm như thế? Thậm chí thiêu đốt một nửa tinh huyết trong người mới chạy thoát được.

Nhưng nếu như nói nữ tử đến từ hạ giới hoặc là giấu đâu đó trong mặt đất, vậy càng không đúng, võ giả hạ giới làm gì có cừu oán với mình? Thiên Minh Tử chưa từng tới Thiên Diễn Tinh, nếu như không phải lần này đuổi giết Lâm Minh, hắn quả quyết sẽ không nghĩ tới trong Thiên Diễn Tinh ẩn chứa nhiều bí mật như vậy.

Mộ Thiên Tuyết hiện tại không cách nào phát huy lực lượng thân thể Huyền Tình Thiên Hậu hoàn toàn.

Bất kể là đoạt xá cũng tốt, phụ thể cũng được, không thể tránh khỏi tổn thất thực lực, thời điểm tổn thất nghiêm trọng thì pháp tắc, tu vị cũng phải bắt đầu lại.

Nhưng mà thân thể Huyền Tình Thiên Hậu thật sự quá cường đại, cộng thêm thiên phú Mộ Thiên Tuyết cũng là tuyệt đỉnh, cả hai cường cường liên hợp cho nên vừa mới phụ thể thực lực của nàng cũng còn giữ lại một ít.

Một khắc này bên người Mộ Thiên Tuyết xuất hiện thổ địa mỹ lệ, tuy đây là cấm khu ngàn dặm của Vạn Cổ Ma Khanh, bầu trời âm u như là đêm tối, nhưng mà bên người Mộ Thiên Tuyết lại có ánh sáng tươi sáng, sinh cơ bừng bừng.

Bên người nàng thiên địa nguyên khí ngưng kết thành ngọc thụ quỳnh hoa, linh điểu linh thú. Mộ Thiên Tuyết tùy ý đi đi lại lại ở giữ, mỗi một bước linh hoa đua nở, linh tuyền róc rách.

Đây là lĩnh vực của Mộ Thiên Tuyết, thuộc về lĩnh vực của Thái Cổ Thần Tộc -- Cổ Thần Tịnh thổ.

Cổ Thần Tịnh thổ, tự thành một phương thế giới, trong thế giới này Mộ Thiên Tuyết chính là vương giả tuyệt đối.

Tịnh thổ này bao phủ Thiên Minh Tử!

- Thiên Minh Tử, hôm nay ta diệt phân thân của ngươi. Ngày sau ta sẽ tới tận Thần Vực. Tất nhiên sẽ nghiền xương bản tôn của ngươi thành tro. Rút hồn luyện tủy!

Mộ Thiên Tuyết lạnh giọng nói ra, sát cơ sáng quắc.

- Hừ!

Ánh mắt Thiên Minh Tử lạnh như băng, lập tức bị Cổ Thần Tịnh Thổ bao phủ, hắn hét lớn một tiếng. Cũng triển khai lĩnh vực của mình, trong lúc nhất thời năng lượng hắn toàn bộ bộc phát, thiên địa nguyên khí chung quanh xao động, thậm chí sát khí trong Vạn Cổ Ma Khanh cũng bị Thiên Minh Tử dẫn dắt, trên bầu trời hiển hóa vô số ác ma.

- Vạn Cổ Ma Vực!

Thiên Minh Tử thúc dục Vạn Cổ Ma Vực, đối kháng Cổ Thần Tịnh thổ!

Hai chủng lĩnh vực giao hội và va chạm kịch kiệt!

- Tạch tạch tạch Tạch...

Sát khí ngưng hóa thành ác ma bay vào trong Cổ Thần Tịnh Thổ bị năng lượng tinh thuần tinh lọc, ác ma hóa thành tro bụi.

Mắt thấy Vạn Cổ Ma Vực bị Cổ Thần Tịnh thổ đập vụn. Đúng lúc này mi tâm của Thiên Minh Tử có thần quang hiện ra, một tòa tháp cao trăm tầng xoay tròn trên cao.

- Hoang Hồng tháp!

Linh tháp này là cơ duyên lớn nhất của Thiên Minh Tử năm đó có được. Hiện tại hắn chỉ có tu vị Thần Hải Kỳ không có khả năng thúc dục linh tháp, hắn thúc dục chỉ chỉ là hình chiếu của linh tháp, tuy chỉ là hình chiếu, nhưng cũng là phân hồn khí linh Thiên Minh Tử lấy từ Hoang Hồng linh tháp, phối hợp linh tháp bản thân đúc luyện mà thành, một khi tổn thất đối với Hoang Hồng linh tháp cũng là tổn thất lớn.

Hoang Hồng tháp trấn áp xuống, trấn trụ hư không chung quanh Thiên Minh Tử và miễn cưỡng chống lại Cổ Thần Tịnh thổ.

Nhìn thấy linh tháp này, sát cơ trong mắt Mộ Thiên Tuyết hiện ra, nàng đương nhiên nhận cái tháp này. Năm vạn năm trước Thiên Minh Tử chính là dùng tháp này dung nạp ngàn vạn cường giả Thần Vực, san bằng Thiên Vũ thánh địa. - Ầm ầm!

Mộ Thiên Tuyết từng bước một tới gần, Cổ Thần Tịnh thổ càng ngày càng lớn mạnh, Hoang Hồng tháp rung lên mạnh mẽ, giống như sắp vỡ vụn.

Thiên Minh Tử có chút biến sắc, tuy hắn cảm thấy Mộ Thiên Tuyết cường đại, nhưng mà hắn cũng không thẻ không phản kháng.

- Ngươi vậy mà nói muốn mang bản tôn của ta nghiền xương thành tro, rút hồn luyện tủy? Ha ha ha ha!

Thiên Minh Tử cười như điên, ánh mắt của hắn lạnh lẽo, sát cơ um tùm.

- Ta không biết ngươi là ai, thực lực của ngươi với phân thân của ta mà nói có lẽ mạnh hơn một chút, nhưng mà với bản tôn của ta mà nói căn bản không đáng giá nhắc tới! Bản tôn của ta diệt sát ngươi chỉ là nháy mắt mà thôi! Hôm nay ta trả giá lớn tới Thiên Diễn Tinh chỉ là vì tru sát Lâm Minh, nếu ngươi không xen vào thì về sau ta sẽ cho ngươi đầy đủ chỗ tốt, nếu không phân thân của ta dù bị diệt, ta cũng sẽ lưu lại ấn ký vĩnh hằng lên người của ngươi, từ nay về sau cho dù ngươi ở chỗ nào, bản tôn của ta sẽ đuổi giết ngươi, hủy diệt ngươi.

Thần sắc Thiên Minh Tử âm lệ nói ra, hắn đã dự cảm được nếu có Mộ Thiên Tuyết ở đây thì hắn không thể diệt sát Lâm Minh, Lâm Minh có năng lực sinh tồn phi thường mạnh, toàn lực đuổi giết còn không giết hắn được, huống chi hắn còn có giúp đỡ.

- Ha ha ha ha ha!

Đúng lúc này một tiếng cười vang lên, Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương, chậm rãi bay lên không, lăng không đứng trước mặt Thiên Minh Tử.

- Thiên Minh Tử... Ngươi dường như cho rằng nếu như chỉ có một mình ta thì ngươi có thể tùy ý nhào nặn ta?

Lâm Minh nói ra mang theo ý châm chọc, lúc này Lâm Minh khí huyết toàn thân cuồn cuộn, giống như sông lớn, kéo dài không dứt, sau lưng của hắn Tà Thần chi Thụ chậm rãi hiện ra, thần thụ này cắm vào Cổ Thần Tinh Thổ, cùng Cổ Thần Tịnh thổ dung hợp làm một. Mà lúc này Hồng Mông không gian cũng bị Lâm Minh thi triển ra, sau lưng Lâm Minh Đế Tôn Liên Hoa giống như máu nhuộm thành, Cổ Thần Tịnh thổ, Hồng Mông không gian, Tà Thần Thụ ba cái điệp gia cùng một chỗ, hình thành không gian giam cầm mạnh nhất, đáng sợ nhất, một khi bước vào sẽ bị nó phong ấn.

Đồng tử của Thiên Minh Tử co rụt lại, giọng của hắn âm trầm nói ra:

- Ngươi chỉ khí huyết tăng gấp đôi thôi, ngươi cho rằng khí huyết chi lực cường đại có thể giúp ngươi tăng thực lực chỉnh thể sao?

- Thật sao? Ngươi cho rằng có thể tùy ý nhào nặn ta, vậy tiếp ra một kích.

Mũi thương của Lâm Minh trực chỉ Thiên Minh Tử, Phượng Huyết Thương mang theo hỏa diễm.

Thiên kiếp chi hỏa, thiên kiếp chi lôi, Lâm Minh dùng Thiên Đạo Tài Quyết uy lực mạnh không tưởng tượng nổi.

Trước người của Lâm Minh hạt giống hỗn độn hiển hiện, Tà Thần Thụ quán chú lực lượng vào trong Phượng Huyết Thương. Tinh khí thần trong người Lâm Minh lập tức dung hợp làm một.

Hắc ám vĩnh hằng!

Một thương đâm ra thiên địa như biến sắc, tại Cổ Thần Tịnh thổ cùng Hồng Mông không gian điệp gia làm Lâm Minh như chúa tể bầu trời, chúa tể tất cả, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!

Ánh mắt Thiên Minh Tử ngưng trọng, hắn lập tức kết ấn, đánh đánh ra trăm ngàn ấn quyết, Hoang Hồng linh tháp điên cuồng xoay tròn, kim quang trên tháp đại phóng.

Tạch tạch tạch!

Hư không nghiền nát, Lâm Minh bổ ra một thương hư không sụp xuống, hạt giống hỗn độn dung hợp lôi hỏa thiên kiếp chi lực, nó giống như thần liên vọt tới trước mặt Thiên Minh Tử.

- Oanh!

Một kích này nặng nề đánh lên Hoàng Hồng Tháp, linh tháp rung động lắc lư mạnh mẽ!

Thần quang tóe hiện, mang theo sương mù màu xám quét qua ngàn vạn đạo tà linh chúng nổ tung hóa thành mây khói!

- Tạch tạch tạch!

Trong âm thanh chói tai, trên Hoang Hồng linh tháp xuất hiện vết rạn.

- Cái gì?

Ánh mắt Thiên Minh Tử ngưng tụ, sắc mặt đại biến!

Hoang Hồng linh tháp bị nứt?

Mặc dù chỉ là hư ảnh linh tháp, nhưng dù sao có một đám linh hồn khí linh, lại lấy ba thành tinh khí của tháp rèn thành. Bảo tháp như thế dưới công kích của Lâm Minh bị rạn nứt.

- Ma Thần hàng lâm!

Thiên Minh Tử hét lớn một tiếng, năng lượng toàn thân bộc phát, ma khí cuồn cuộn hiện ra, toàn bộ ngưng tụ thành trường kiếm tám thương chém xuống!

- Răng rắc!

Kiếm quang màu đen chém lên hạt giống hỗn độn của Lâm Minh, va chạm với hắc ám vĩnh hằng, một sát na kia hạt giống hỗn độn đột nhiên chấn động, kiếm quang toái diệt, năng lượng điên cuồng bộc phát.

Thân thể Lâm Minh lui lại, vừa rồi va chạm hắn đúng là bị phản chấn không nhỏ, nhưng mà khí huyết toàn thân Lâm Minh mạnh mẽ, phản chấn như vậy lại làm khí huyết sôi trào một ít, căn bản không có trở ngại gì.

Mà tình huống của Thiên Minh Tử lại không xong, hắn chỉ là một phần thân, trong cơ thể khí huyết cùng năng lượng dùng một chút là ít một chút, dùng một chút là ít một chút, một kích vưa rồi làm thân thể của hắn mơ hồ, điểm chết người chính là Hoang Hồng tháp có vết rạn.

Lúc này đây sắc mặt Thiên Minh Tử triệt để trầm xuống.

Hắn tuyệt đối thật không ngờ chỉ cần một Mộ Thiên Tuyết đánh hắn như chó nhà có tang, hiện tại cho dù là Lâm Minh cũng đánh bại hắn.

Tại sao có thể như vậy?

Sắc mặt Thiên Minh Tử cực kỳ khó coi, hắn trả giá nhiều như thế chính là vì chém giết Lâm Minh, diệt sạch hậu hoạn, nhưng mà bây giờ hắn muốn giết Lâm Minh còn khó hơn lên trời.

Hắn biết rõ, một khi thả Lâm Minh trở lại Thần Vực, chính mình sẽ làm chó nhà có tang, buông tha Thiên Minh Đại Thánh Địa, trốn chết bốn phía, kể từ đó căn cơ năm vạn năm bị hủy trong chốc lát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.