Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1574: Chương 1574: Gia Lan Thành




Phía tây Thần Văn Thành cả ngàn vạn dặm, nơi này có một đại dương mênh mông.

Trên đại dương mênh mông, nơi này có nhiều hòn đảo, mà hòn đảo này có diện tích lớn như một hành tinh.

Trong rất nhiều hòn đảo có một hỏn đảo lớn chừng ngàn vạn dặm vuông, hòn đảo này tên là Lam Kim Đảo.

Trên hòn đảo này khí hậu ẩm ướt, ánh mặt trời nóng rực chiếu xuống hơn hơn phân nửa hòn đảo này, trong rừng rậm ẩm ướt nguyên thủy rất âm u.

Trong rừng rậm nguyên thủy đã có một quốc gia từng phong quang vô hạn, đây là quốc gia tên là Gia Lan Quốc, thủ đô của nó là Gia Lan Thành.

Gia Lan Quốc không phải quốc gia phàm nhân, bởi vì nơi này thừa thải một loại loại mỏ tên là Lam Tuyết, hơn nữa trong rừng rậm nguyên thủy này cũng có rất nhiều hung thú và thiên tài địa bảo, cho nên Gia Lam Quốc tuy năm trên đại dương nhưng cư dân đa số là võ giả, trong đó không thiếu võ giả bất phàm.

Mặc dù nói võ giả tố chất chỉnh thể mạnh hơn phàm nhân, nhưng mà so sánh với Thần Văn Thành là thành thị lớn của nội Tu La Vực, Gia Lan Thành cũng có thể xem là thành thị to lớn khôn cùng, mà cả Gia Lan Quốc xem như Giới Vương thánh địa.

Một ngày này có linh thuyền đổ tại ngoại ô Gia Lan Thành, một nam một nữ trên linh thuyển đi xuống, rồi sau đó nam tử kia thu linh thuyền vào nội thế giới.

Một nam một nữ này chính là Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên, mà chiếc linh thuyền là do Hỗn Nguyên Thiên Cung ngụy trang mà thành, đạt được Huyết Nguyệt trả lời thuyết phục, Lâm Minh đi về phía tây chừng ngàn vạn dặm, cùng Tiểu Ma Tiên đi tới Gia Lan Thành, nơi này nghe nói là chỗ củaHuyết Nguyệt.

Trong một hòn đảo khí hậu nhiệt đới, khí hậu tương đương ẩm ướt, đám võ giả ở nơi này ăn mặc khác với các nơi khác.

Nam tử phần lớn là mang mũ vải, hai tay để trần, hoặc là mặc áo khoác bố nhỏ, hạ thân mang quần ngắn và đôi giày cao.

Mà nữ tử thì mặc quần áo bó sát người. Vừa vặn che khuất bộ ngực cao ngạo của các nàng, hạ thân thường thường mặc quần mỏng lộ ra vòng eo nhỏ nhắn cân đối, cặp đùi thon dài.

Trong đó một ít nữ tử cao quý, trên mặt trên cổ các nàng mang theo trang sức trân quý, những trang sức này có màu xanh da trời, đây là tài nguyên khoáng sản của Gia Lan Quốc-- Lam Tuyết Kim.

Lâm Minh vừa đi đường thì chú ý tình huống chung quanh, nhưng mà ngoài võ giả hành tẩu thì đại đa số là Thần Hải, Thần Biến, võ giả Thần Quân cảnh không thấy nhiều, thực lực như vậy tính toán là rất khoa trương, tại Thần Vực thì võ giả Thần Biến cảnh có thể hành tẩu các nơi, võ giả Thần Quân cảnh có thể trở thành thổ hoàng đế.

Rất nhanh Lâm Minh đi tới trước cửa Gia Lan Thành.

Tường thành cao ngất. Nhìn qua như đã trải qua không ít năm tháng, ngược lại có cảm giác rất mới, dường như Gia Lan Thành cũng không có niên đại lâu như không lâu.

Cửa thành có hai đội thủ vệ, Lâm Minh giao phí vào thành xong lại vào trong.

Dựa theo địa chỉ mà Tô lão đầu đưa cho, Lâm Minh một đường hỏi thăm cuối cùng nhất đi vào một cửa hành phổ thông.

Trong cửa hàng này bán ra các loại thần văn thuật và thuật chế thuốc, kể cả một ít dược đỉnh, thần văn bút các loại.

Bởi vì bán ra cũng không phải trân phẩm, sinh ý của tiệm rất bình thường.

Lâm Minh chỉ xem qua đai khái, liền không có chút ý mua sắm, nhưng mà hắn đi tới đây không phải mua tài liệu.

Lâm Minh yên lặng tháo tu di giới xuống. Đi đến trước mặt chưởng quầy, chưởng quầy là nam tử ục ịch, tu vị yếu kém bình thường, thuộc về cái loại ném trong đám người không có nhìn ra được.

Tu di giới tay phải của Lâm Minh lấy ra hơn mười loại tài liệu. Thấp giọng nói:

- Bán ra, tổng cộng một trăm hai mươi sáu vạn ba ngàn bốn trăm nguyên khí phù văn!

Đột nhiên nghe được Lâm Minh nói thế và nhìn qua hơn mười tài liệu mà Lâm Minh lấy ra thì chưởng quầy béo nheo mắt lại, nhìn qua Lâm Minh thật sâu.

Lâm Minh lấy ra tài liệu kể cả chào giá đều là tiếng lóng, đây chính là ám hiệu long đầu ở Gia Lan Thành.

- Ngươi tên là gì?

Mí mắt chưởng quầy béo khẽ động hỏi.

- Lâm Minh!

Cái tên này Tô lão cùng Huyết Nguyệt câu thông đã thông tri qua.

- Ân... Ngươi đi theo chúng ta, hắn sẽ mang ngươi đi gặp người mà ngươi muốn gặp.

Chưởng quầy béo nói chuyện xong thì một lão giả mắt ưng đã kéo rèm cửa đi ra ngoài.

Động tác của lão già tuy chậm, nhưng mà đôi mắt rất lợi hại, đi đường hai chân vững vàng khiến người ta cả kinh.

- Đi theo ta!

Lão giả âm thanh sắc nhọn, có cảm giác nghe rất chói tai.

- Thánh Chủ đỉnh phong!

Lâm Minh đánh giá trong lòng, lão giả này rõ ràng là Thánh Chủ đỉnh phong, hơn nữa hắn là nhân lọi, vốn trong Tu La Lộ, nhân loại cũng ít khi thấy, nhưng mà trong Gia Lan Quốc nhân loại chiếm quá nửa.

Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên đi theo lão giả này vào cửa hàng, từ trên người của lão giả cảm thấy tinh khí bành trướng, Lâm Minh thu liễm tâm thần, âm thầm cảnh giác bốn phía, đồng thời theo sát lão giả mắt ưng này.

Một đường không nói gì, lão giả mắt ưng hết quẹo trái lại quẹo phải, xuyên qua phố xá sầm uất, đường cái, quảng trường, càng ngày càng tới gần giải đất trung tâm của Gia Lan Thành.

Gia Lan Thành chiếm diện tích mấy trăm dặm, thập phần rộng lớn, mà giải đất trung tâm có một tòa kiến trúc rộng rãi huy hoàng! Hiện tại Lâm Minh đang đứng trước kiến trúc này.

Trước cửa thành cao ngất, thủ vệ đề phòng sâm nghiêm, thấy một màn này Lâm Minh cảm thấy nội tâm chấn động.

Hoàng cung?

Gia Lan Quốc không phải tiểu thế lực, quốc chủ của nó khác với những người khác, hoàng cung chính là hạch tâm của Gia Lan Quốc, có thể dùng ngọa hổ tàng long quan sát cao thủ nơi đây.

Lâm Minh từ lúc tra tư liệu của Gia Lan Quốc, bởi vì trong Gia Lan Quốc thừa thải các hung thú lớn, các loại linh dược, còn có Lam Tuyết Kim đáng giá nhất, cho nên Gia Lan hoàng thất rất giàu có, bọn họ trừ cao thủ tông sư ra cũng thuê rất nhiều khách khanh, trưởng lão, một khi phát sinh chiến tranh thì sức chiến đấu của Gia Lan hoàng thất rất đáng sợ.

Huyết Nguyệt trong hoàng cung?

Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra ý niệm này trong đầu, cảm giác có chút không hợp thói thường, Gia Lan Quốc và tổ chức sát thủ Thiên La chẳng lẽ có liên hệ gì?

Lão giả mang theo Lâm Minh đi vào cửa hông hoàng cung thì đây là cửa cung nhỏ nhất, tuy nói cánh cửa rất nhỏ nhưng có hai hộ vệ đang đứng ở đây.

Lão giả mang thẻ bài ra, thủ vệ lập tức mặt mũi tươi cười, nói:

- Thì ra là Lương công công, mời vào!

Lão giả đi vào trong mà Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên lại bị cản lại.

- Hai cái vị này là...

- Bọn họ tiến cung làm việc, đây là bản hiệu của bọn họ...

Lão giả mắt ưng nói giọng nói với đám thủ vệ, cùng lúc đó hắn ném ra một quả ngọc giản cho thủ vệ.

Thủ vệ tiếp lấy và nhìn qua, sau đó cho đi.

Một màn này làm cho Tiểu Ma Tiên le lưỡi, nàng dùng chân nguyên nói:

- Lão nhân này, lại là thái giám?

Vốn Tiểu Ma Tiên nghe giọng của lão giả kỳ quái, thì ra là thái giám.

Đối với Tiểu Ma Tiên mà nói, thái giám chính là thứ quý hiếm, bởi vì tại Ma Thủy Thiên Cung không có chức nghiệp thái giám này.

- Cao thủ như vậy cam tâm làm thái giám? Hơn nữa tu vị tới mức này chỉ cần có thiên tài địa bảo đỉnh cấp, thân thể không trọn vẹn cũng dài ra.

Giống như Thiên Minh Tử, thời điểm ở Thiên Diễn đại lục hắn vì đuổi giết Lâm Minh mà đoạn một tay, hắn trở lại Thiên Minh Đại Thánh Địa thì dùng thiên tài địa bảo đồng dạng cũng có thể khiến tay mọc ra, nhưng mà cánh tay mọc ra chưa trải qua rèn luyện nên không hoàn mỹ bằng cánh tay cũ.

Lâm Minh cũng hiếu kỳ, mà Lương công công ở phía trước dường như đoán được Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên tại dùng chân nguyên truyền âm nghị luận cái gì, hắn âm dương quái khí cười một tiếng, nói ra:

- Hai người các ngươi là bạn lữ song tu sao?

Lương công công đột nhiên nói như vậy, Tiểu Ma Tiên sững sờ, nàng cũng thừa nhạn.

- Ngươi nói đúng!

- Hắc hắc, các ngươi có thể tìm được bầu bạn song tu, tăng tốc tu luyện bản thân là phúc khí! Nhưng mà các ngươi đã nghe quá thái dương bổ âm, thái âm bổ dương, chẳng lẽ chưa nghe qua khóa tinh bồi dương, xuất tinh bổ não sao? Trên thế giới này có một ít võ công muốn luyện đầu tiên phải tự cung! Hoạn quan chúng ta phải chặt đứt thất tình lục dục, thích hợp luyện võ nhất! Người bình thường cần phát tiết, đối với chúng ta mà nói phải khóa tinh nguyên trong cơ thể lại, dần dà những tinh nguyên này tích lũy nhiều sẽ hình thành tinh nguyên no đủ, thể lực dồi dào.

- Một ít người si mê truy cầu võ đạo sẽ tự thiến bản thân mình, sáng lập tuyệt thế võ học, trong lúc đó có không ít thần võ vô thượng! Mà Gia Lan hoàng chung chúng ta hơn một ngàn hai trăm thái giám có một người tu luyện bước vào Thiên Tôn và sáng lập ra Quỳ Hoa Tâm Kinh!

- Người bình thường luyện võ thất bại đếm không hết, mà hoạn quan chúng ta tu luyện Quỳ Hoa Tâm Kinh, cao thủ sinh ra nhiều không biết bao nhiêu người.

Lương công công đang nói chuyện và ngữ khí kiêu ngạo, luyện võ một đường, xác thực yêu cầu cực cao, không phải mỗi người đều có năng lực tu luyện, nhưng mà bọn họ tu luyện Quỳ Hoa Tâm Kinh yêu cầu sẽ thấp rất nhiều.

Nhưng mà tu luyện Quỳ Hoa Tâm Kinh này, một khi động dục nam nữ thì phai thoát ly thân phận hoạn quan, dùng thiên tài địa bảo tu bổ than thể, như vậy võ công lúc trước bị phế đi.

Nhưng mà trong truyền thuyết, nếu như có thể tu luyện Quỳ Hoa Tâm Kinh tu tới Thiên Tôn đỉnh phong, vậy thì tứ chi đầy đủ, toàn thân viên mãn, nhưng mà đây là chuyện quá xa vời, Thiên Tôn đối với người bình thường mà nói chính là thần thoại.

Nghe Lương công công nói thì Lâm Minh âm thầm líu lưỡi, Tam Thập Tam Thiên võ đạo chi lộ vô cùng vô tận, các loại phương pháp tu luyện không ít.

Nhưng mà lúc này hắn không có tâm tư nghiên cứu chuyện này, hắn quan tâm là Huyết Nguyệt, hắn hỏi:

- Lương công công, vãn bối muốn biết Huyết Nguyệt đại nhân phải chăng có ở trong hoàng cung không?

- Hắc hắc, Huyết Nguyệt đại nhân đương nhiên đang ở trong hoàng cung, nếu không ta mang bọn ngươi qua tới làm cái gì? Các ngươi đi theo ta là được, ngươi sẽ đi gặp hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.