Tiểu Ma Tiên dùng cảm giác thăm dò ngọc giản, nhìn thấy nội dung bên trong thì nàng trực tiếp ngây người, trong ngọc giản này chỉ miêu tả về tình dục mà thôi.
Đây rõ ràng là công pháp song tu.
Tiểu Ma Tiên mặt đỏ lên, nhịn không được phi phi vài tiếng.
- Đây là Thiên Tôn gì vậy, sở học cả đời không nghĩ tới là loại này.
Lâm Minh ho nhẹ một tiếng, nói:
- Đây là đôi phu thê cùng trở thành Thiên Tôn sáng lập nên... Hai người bọn họ đều là người thiên tử tuyệt thế, một đường tu đến Thiên Tôn.
Lâm Minh đọc trí nhớ của Chúc Xuyên cho nên cũng biết lai lịch của nó.
Đôi phu thê này cùng tu luyện tới Thiên Tôn trong giới võ đạo rất hiếm, Thiên Tôn vốn rất ít, một Thiên Tôn thánh địa ngàn vạn năm chưa hẳn đào tạo ra một Thiên Tôn nối nghiệp, đôi phu thê này cùng tu thành Thiên Tôn cực kỳ hiếm thấy, ví dụ như Ma Thủy Thiên Tôn, Yêu tộc đại đế, thê tử của bọn họ chỉ là Giới Vương mà thôi.
- Cùng tu tới Thiên Tôn sao? Hắc, Lâm Minh, chúng ta cùng tu tới Chân Thần đi!
ĐỘt nhiên Tiểu Ma Tiên mở miệng nói ra, mục tiêu của nàng cho tới nay chính là thành tựu Chân Thần, mà trong mắt của nàng Lâm Minh làm được điểm này không cần lo lắng, Chân Thần đối với hắn mà nói là đánh giá thấp.
Cùng tu với Lâm Minh tới Chân Thần, nghĩ lại điểm này Tiểu Ma Tiên tràn ngập chờ mong, có lẽ bọn họ sẽ thành tựu giai thoại thiên cổ, làm thế nhân nhớ mãi, giống như Phong Thần Thiên Tôn.
- Tốt.
Lâm Minh cười khẽ, mục tiêu của hắn căn bản không phải là Chân Thần, hắn muốn siêu việt Chân Thần, leo lên võ đạo đỉnh phong!
Tiểu Ma Tiên cười hì hì thu ngọc giản Thiên Đạo Cực Nhạc lại, này ngọc giản đối với Tiểu Ma Tiên mà nói cũng chỉ dùng tham chiếu mà thôi, nàng không đi theo đường của người khác, mục tiêu của mình là thời điểm có năng lực sẽ đi con đường thuộc về mình. Chỉ có như vậy mới có thể siêu việt tiền nhân.
Thời điểm này Lâm Minh tiến vào không gian linh hồn, tiếp tục bắt đầu hấp thu mảnh vỡ trí nhớ của Chúc Xuyên. Lúc này hắn đã hấp thu tới bộ phận mấu chốt-- thần văn thuật cùng thuật luyện đan!
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu Lâm Minh đánh chết Chúc Xuyên.
Vốn Chúc Xuyên gần đất xa trời, đã lâm vào điên cuồng. Lập tức sẽ chết nên mất đi giá trị, dưới loại tình huống này căn bản không có người nào đi trêu chọc vào tên Giới Vương hiện tại chỉ là nửa bước Giới Vương như hắn.
Về chuyện tai họa nữ nhân phàm nhân mà nói càng không có người để ý tới, võ giả giết người, có khi hủy diệt một thành thị chính là hủy thì hủy, không có người nào truy cứu. Đây là thế giới tàn khốc, võ đạo chí thượng, bởi vì trừ Thiên Đạo ra không có pháp luật gì có thể ước thúc võ giả.
Trong lúc nhất thời rất nhiều ký hiệu thần bí, trận pháp, minh văn không ngừng tiến vào trong đầu của Lâm Minh.
Chúc Xuyên trở thành Thần Văn Sư cùng Luyện Dược Sư hơn mười vạn năm. Tuy nhân phẩm của hắn rất không tốt, nhưng mà hắn ở phương diện thần văn thuật cùng thuật chế thuốc này tuyệt đối là cao cấp.
Dù sao hắn từng là trưởng lão của Thần Văn Sư công hội, cũng là lục phẩm Thần Văn Sư hàng thật giá thật!
Phải biết rằng trong Thần Văn Sư công hội, bát phẩm Thần Văn Sư đã là truyền thuyết, cửu phẩm Thần Văn Sư chính là thần thoại thời thái cổ, có thể nói thất phẩm Thần Văn Sư chính là cao nhất, người nổi bật trong đó có thể trở thành hội trưởng Thần Văn Sư công hội!
Nếu như tu vị Thần Văn Sư cùng võ giả ngang bằng, thất phẩm Thần Văn Sư sẽ tương đương nhân vật Thiên Tôn, mà trên thực tế xác thực có rất nhiều thất phẩm Thần Văn Sư thực sự Thiên Tôn!
Lục phẩm Thần Văn Sư tương đương với Giới Vương, người nổi bật trong đó chính là Đại Giới Giới Vương.
Chúc Xuyên là lục phẩm Thần Văn Sư, tu vị mười vạn năm trước của hắn là Giới Vương bình thường.
Ngũ phẩm Thần Văn Sư tương đương với Thánh Chủ.
Tứ phẩm tương đương với Thần Quân
Tam phẩm tương đương với Thần Biến.
Lời nói mặc dù như thế, nhưng trên thực tế tam phẩm, tứ phẩm Thần Văn Sư còn có địa vị cao hơn Thần Biến, Thần Quân nhiều
Cường giả Thần Biến cảnh khắp nơi đều có, nhưng mà tam phẩm Thần Văn Sư lại quá ít, thực tế tam phẩm Thần Văn Sư nhỏ tuổi và tiền đồ rộng lớn sẽ là người được các thế lực lôi kéo. Sư huynh của Nguyệt Lưu Tinh chính là loại tình huống này, hắn tu tập Thần Văn Sư vài chục năm, trước mắt chỉ là tam phẩm, nhưng mà chủ sự thế lực lớn phải khách khí với hắn, bởi vì tương lai hắn có thể trở thành trưởng lão của Thần Văn Sư công hội.
Đây chính là nhân vật chạm tay vào là bỏng.
Mà Lâm Minh không ngừng đọc trí nhớ, lượng tin tức càng lớn, Lâm Minh cảm giác như bị búa lớn nện vào đầu, liều mạng nện vào tinh thần chi hải của hắn.
Lâm Minh cắn răng thừa nhận thống khổ bị xé rách này, từng chút từng chút sửa chữa và sắp xếp trí nhớ của Chúc Xuyên.
Những trí nhớ này ẩn chứa kinh nghiệm tích lũy hơn mười vạn năm của Chúc Xuyên ở phương diện luyện dược, thần văn.
Chúc Xuyên mặc dù háo sắc nhưng ở phương diện chức nghiệp hắn rất nghiêm túc, thậm chí có thể nói hắn có thiên phú rất cao ở thần văn thuật cùng thuật chế thuốc, nếu không hắn cũng không trở thành lục phẩm Thần Văn Sư, bát phẩm Luyện Dược Sư!
Chúc Xuyên vô cùng rõ ràng, thần văn thuật chính là căn cơ để hắn trường sinh, có địa vị và quyền lực thái bổ nữ tử!
Chúc Xuyên có lượng trí nhớ kinh người, hắn khả năng nhớ rõ chuyện hơn mười năm qua mình chơi đùa bao nhiêu nữ tử, nhưng mà chuyện lạ hoặc kinh nghiệm trong thần văn thuật và chế thuốc hắn đều nhớ rõ rành mạch, kể cả quá trình, chi tiết, tỉ mĩ, tâm đắc!
Vô số lần thí nghiệm hoặc là thất bại, hoặc là thành công, hao phí vô số tài liệu trân quý, tốn hao đại lượng tâm huyết tổng kết ra nhiều kinh nghiệm của tiền nhân, đồng thời cộng thêm bản thân hắn gia công, rất nhiều số liệu trân quý hiện ra.
Phải biết rằng Thần Văn Sư tuy dễ kiếm tiền, nhưng nó cũng là chức nghiệp đốt tiền, tài liệu của bọn họ có giá trị hơn ức, một khi thất bại sẽ biến thành hư ảo, cái gì cũng không còn.
Bồi dưỡng một Thần Văn Sư phải dốc hết tài lực của thế lực lớn, muốn đơn thương độc mã tu thành quá khó khăn.
Mỗi Thần Văn Sư đều sinh ra những suy nghĩ cổ quái của mình, những ý nghĩ này phải trải qua vô số thực nghiệp và kinh nghiệm mới tổng kết đúng sai, bởi vì mỗi một tư tưởng mới đều ý nghĩa phải đầu nhập rất nhiều tài liệu, hơn nữa chín thành chín xác suất là thất bại.
Nhưng mặc dù thất bại bọn họ cũng tích lũy tri thức và kinh nghiệm trong thất bại, mà một khi thành công, cho dù thành công một phần nhỏ đều có ý nghĩa giá trị và tài phú kinh người, thành công này sẽ biến thành tuyệt chiêu ẩn giấu của Thần Văn Sư, sẽ không truyền ra ngoài.
Đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi, dù sao thành phẩm đầu nhập vào quá lớn.
Hơn nữa Thần Văn Sư công hội cũng không phải bền chắc như thép, trong công hội các Thần Văn Sư sẽ cạnh tranh về tài nguyên, rất nhiều Thần Văn Sư ném tiền vào thành quả nghiên cứu đều coi trọng thành quả này, thậm chí ngay cả đồ đệ cũng không chịu truyền, dưới loại tình huống này Lâm Minh một hơi cắn nuốt sạch trí nhớ hơn mười vạn năm của Chúc Xuyên thì những kinh nghiệm này không phải tiền tài có thể cân nhắc!
Thực tế Lâm Minh trong thời gian ngắn nắm giữ tri thức mà Thần Văn Sư khác phải tốn thời gian vài chục năm mới hoàn thành, còn phải vắt óc tìm mưu kế nịnh nọt sư phụ, thật vất vả mới có thể học một chút bản lĩnh thật sự, thẳng tới khi sư phụ chết thẳng cẳng trong quan tài thì bọn họ mới có thể mang tri thức và kinh nghiệp tinh hoa cả đời dốc túi tương thụ, mà khi đó tuổi của đồ đệ này cũng không nhỏ.
Mà nịnh nọt sư phụ học được bản lĩnh thật sự đều là đệ tử thân truyền của Thần Văn Sư, cũng là nhân vật như sư huynh La Vũ Bạch của Nguyệt Lưu Tinh, về phần tỷ đệ Nguyệt Lưu Tinh, Nguyệt Thu Phong hai người, bọn họ một tháng nhìn thấy sư phụ không quá năm lần, làm sao có thể thỉnh giáo cái gì chứ?
Mỗi Thần Văn Sư đều hoặc nhiều hoặc ít có hơn mười, thậm chí hơn mười "Bản lĩnh xuất chúng ", mà bây giờ Chúc Xuyên có bao nhiêu bản lĩnh xuất chúng đều bị Lâm Minh học hết.
Hiện tại Lâm Minh muốn làm chính là biến những tâm đắc thành đồ cảu bản thân, cũng khiến mình quen tay, dù sao tri thức có phong phú nhưng tay chân không theo kịp suy nghĩ cũng vô dụng.
Tiểu Ma Tiên cũng mở kết giới thơi gian cho Lâm Minh, dùng thời gian gấp hai mươi lần, Lâm Minh ở trong kết giới thời gian này không ngừng lý giải trí nhớ Chúc Xuyên.
Thẳng đến khi qua một tháng Lâm Minh đã hấp thu toàn bộ trí nhớ của Chúc Xuyên trở thành Thần Văn Sư hơn mười vạn năm khắc sâu vào trong lòng của mình.
Làm xong tất cả Lâm Minh thở dài một hơi, bởi vì một tháng liên tục không nghỉ ngơi, huyệt Thái Dương của hắn phồng lên, đau đầu từng hồi và mồ hôi chảy như mưa.
Ngồi xuống điều tức năm canh giờ, Lâm Minh mới chậm rãi khôi phục lại.
Hắn mở hai mắt ra, thần thái trong mắt sáng lạn, chớp động hào quang trí tuệ!
Hắn biết rõ một bước này là đi đúng rồi, hấp thu trí nhớ của Thần Văn Sư có chỗ tốt không thể tưởng tượng.
Chuyện này cũng giảm bớ vài chục năm khổ công của Lâm Minh!
Hết thảy ỷ vào năng lực nghịch thiên của ma phươg, nếu không Lâm Minh học tập thần văn thuật cùng thuật chế thuốc căn bản là chuyện không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà chỉ cần thần văn thuật của Chúc Xuyên còn chưa đủ!
Lâm Minh chưa đủ là không sai, hắn học tập thần văn thuật cùng thuật luyện đan là vì trải đường cho Đạo Cung Cửu Tinh, dù sao Lâm Minh không thể như Hỗn Nguyên Thiên Tôn có tinh hoa Hồng Mông linh châu dùng vô tận Lâm Minh chỉ có thể tự mình luyện chế đan dược, mà luyện chế đan dược Đạo Cung Cửu Tinh mấy ngôi sao cuối cùng thì lục phẩm Thần Văn Sư cũng không đủ, chỉ sợ ít nhất phải là thất phẩm Thần Văn Sư!
Chúc Xuyên chỉ là lục phẩm Thần Văn Sư, ngày sau chỉ có thể giúp Lâm Minh tham khảo, nếu chỉ tham khảo thì Lâm Minh chưa bao giờ ngại cho nó nhiều một chút.
- Đi thôi, chúng ta đi Vấn Thiên Cơ hỏi thăm vị trí của tên Thần Văn Sư thứ hai.
Lâm Minh khi nói chuyện, trong mắt sát cơ lập loè, Thần Văn Sư thứ hai đối với hắn mà nói càng không khó khăn, hắn không thể không bội phục Vấn Thiên Cơ, nếu như không có tình báo của Vấn Thiên Cơ, hắn quả quyết không có bản lĩnh tìm được tư liệu về Thần Văn Sư này có thế lực che chở hay không.
Sau khi thu Hỗn Nguyên Thiên Cung lại, Lâm Minh mang theo các thiếu nữ bị Chúc Xuyên nhốt bay về hướng đông bắc, tầm nhìn của hắn vượt qua trăm vạn dặm, dùng không bao lâu đã tới nơi.