Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1561: Chương 1561: Khảo hạch Thần Văn Sư




Khảo hạch Thần Văn Sư công hội Thần Văn Sư hàng nằm đều có cử hành, vì tuyển chọn nhân tài cho Thần Văn Sư công hội.

Vì cơ hội khảo hạch này mà hàng năm có không ít người trẻ tuổi tiến vào Thần Văn Thành, hy vọng có thể được Thần Văn Sư công hội tán thành, trên ngực mang theo tấm huy chương của Thần Văn Sư.

Những người tuổi trẻ này không riêng tới từ chính Thần Văn Thành, bọn họ tới từ các nơi khác của Tu La Lộ, như Nguyệt Thu Phong cùng Nguyệt Lưu Tinh huynh muội đi tới nơi này.

Khảo hạch vào sáng sớm, Lâm Minh đứng ở của lớn Thần Văn Sư công hội và nhìn qua bảng hiệu to lớn uy nghiêm của Thần Văn Sư công hội và hít sâu một hơi.

Trở thành Thần Văn Sư có đăng ký của Thần Văn Sư công hội là bước đầu tiên, bước tiếp theo hắn càn phải tiếp cận tổ chức sát thủ Huyết Nguyệt và Thiên La, dùng thân phận Thần Văn Sư của hắn muốn trao đổi Thương Khung Phách Điển Đạo Cung Cửu Tinh thì không thành vấn đề, huống chi Lâm Minh hoài nghi Huyết Nguyệt tuy có được Thương Khung Phách Điển Đạo Cung Cửu Tinh, nhưng trên thực tế không có trợ giúp Huyết Nguyệt bao lớn cả, Lâm Minh không cho rằng trừ mình và Hỗn Nguyên Thiên Tôn ra còn có nhân loại nào khác mở ra Đạo Cung Cửu Tinh.

- Rốt cục cũng tới, chính là chỗ này!

Thời điểm Lâm Minh đang nghỉ ngợi lung tung thì sau lưng Lâm Minh có giọng nữ truyền ra, Lâm Minh nhìn lại thì thấy một nữ tử mặc trường bào Thần Văn Sư kéo một lão giả tóc bạc trắng, dường như muốn đi vào Thần Văn Sư công hội.

Cô gái này nhìn qua tuổi không khác gì Tiểu Ma Tiên, trường bào Thần Văn Sư rộng rãi không cách nào che dấu được thân thể uyển chuyển của nàng, hẳn là phát dục tương đối tốt.

Trên ngực của nữ tử này có huy chương nhưng không có bất kỳ đường vân nào, đây là huy chươngThần Văn Sư học đồ mới có thể đeo.

Về phần lão đầu bị thiếu nữ lôi kéo, tắc thì vừa đi lộ một bên cười mỉm nói ra:

- Gấp cái gì, gấp cái gì, khảo hạch còn một giờ nữa mới bắt đầu, hiện tại ở đó không có mấy người, về phần những lão gia hỏa kia càng tới cuối mới xuát hiện.

Lão đầu trong khi nói chuyện thì Lâm Minh lườm qua huy chương Thần Văn Sư của hắn, là sáu đạo văn đường, hiển nhiên là lục phẩm Thần Văn Sư!

Hơn nữa trên mỗi đường vân còn có ba đường vân thật nhỏ, chuyện này có ý nghĩa lão giả này là lục phẩm Thần Văn Sư đỉnh phong, có thể nói là lục phẩm thượng đẳng Thần Văn Sư!

Đây là thành tựu không nhỏ, cũng có nghĩa cảnh giới của lão đầu này là Đại Giới Giới Vương, cho dù không phải cũng không kém bao nhiêu.

- Tu La Lộ có quá nhiều Giới Vương...

Lâm Minh cũng sớm chuẩn bị tâm lý Tu La Lộ này hội tụ thiên tài của toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, trong nội Tu La Lộ càng phải như vậy, huống chi Thần Văn Thành còn là thành thị phồn hoa nhất của nội Tu La Lộ, ở chỗ này Thánh Chủ, Thần Quân quá nhiều, Giới Vương cũng không khó gặp.

Khi lão giả đi tới cửa lớn thì hai thủ vệ lập tức cung kính, quy củ thi lễ, đây đây chính là sự kính trọng với lục phẩm Thần Văn Sư, dù lão đầu không phải Thần Văn Sư của Thần Văn Sư công hội thì lễ phép này không thể phế.

Nhưng mà Lâm Minh đi vào thì không có đãi ngộ tốt như vậy, hai thủ vệ ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn Lâm Minh, tùy ý cho Lâm Minh đi vào.

Muốn tham gia khảo hạch Thần Văn Sư, báo danh không cần phải qua cử gì cả, nhưng có một điểm tài liệu cần tự chuẩn bị, hoặc là thông qua mua sắm của Thần Văn Sư công hội, mà tài liệu này sau khi hoàn thành khảo hạch Thần Văn Sư mới thu tiền về, đây là đề phòng những Thần Văn Sư học đồ ôm tâm lý may mắn tham dự khảo hạch Thần Văn Sư cho đủ số.

Đi vào trong hành lang gấp khúc, Lâm Minh sờ sờ tu di giới, hắn hôm nay chuản bị năm phần tài liệu, trong đó hai phần là cho khảo hạch Thần Văn Sư nhất phẩm, ba phần còn lại là chuẩn bị khảo hạch nhị phẩm Thần Văn Sư.

Lâm Minh nhất định phải trong thời gian ngắn đem tăng phẩm cấp Thần Văn Sư lên, bởi vì hắn cho dù có được Thương Khung Phách Điển Đạo Cung Cửu Tinh thì luyện chế dược vật cũng cần tài liệu trân quý, mà những tài liệu trân quý này nếu như cho cao phẩm Thần Văn Sư gom góp cũng khó khăn.

Đi vào đại sảnh khảo hạch, ở chỗ này có mười một mười hai người trẻ tuổi đang chờ.

Lâm Minh nhìn qua thì thấy thiếu nữ mình vừa gặp ở cửa ra vào, trừ chuyện đó ra Lâm Minh còn thấy Nguyệt Lưu Tinh và Nguyệt Thu Phong cùng tới Thần Văn Thành cũng tiến hành khảo hạch Thần Văn Sư.

- Ồ? Lâm Minh!

- Thật sự là trùng hợp, gặp ngươi ở chỗ này.

Nói trùng hợp cũng kéo, dựa theo thời gian mà tính toán, Nguyệt Lưu Tinh cùng Nguyệt Thu Phong trước đó là Thần Văn Sư học đồ, hiện tại trùng hợp gặp hai người tham gia khảo hạch Thần Văn Sư.

- Đã lâu không gặp.

Lâm Minh cười chào hỏi.

- Lâm Minh, ngươi tới đây làm gì? Nguyệt Lưu Tinh nháy mắt hỏi, nàng không nghĩ tới Lâm Minh sẽ cùng tham gia khảo hạch Thần Văn Sư như bọn họ.

Lâm Minh vội ho một tiếng, đang muốn trả lời thì một thí sinh đi và.

Lâm Minh quay đầu nhìn lại thì gương mặt đặc sắc.

Thí sinh mới là thiếu nữ trẻ tuổi, nàng mặc trường bào màu lam, tóc dài xõa vai, toàn thân tràn ngập khí tức nhẹ nhàng.

Nhưng mà làm cho Lâm Minh biểu lộ đặc sắc không phải là thiếu nữ này, mà là sư phụ phía sau nàng, một người dáng người hơi béo, một đôi mắt nhỏ mà hữu thần, nhìn qua như lão béo mặt chuột, chính là Tiết lão đầu mà Lâm Minh một năm trước vô tình gặp ở Thần Văn Sư công hội.

Tiết lão đầu bị Lâm Minh chơi một vố, một đế ngọc nát bị Lâm Minh xem như mảnh vỡ Thiên Tôn Linh Bảo mua đi, tới bây giờ hắn còn không có phát hiện, sau đó hắn ý định hố Lâm Minh một lần, thu Lâm Minh làm đồ đệ, kết quả không có hố được.

- Lão gia hỏa keo kiệt này cũng thu đồ đệ?

Lâm Minh nhìn qua nữ đệ tử của Tiết lão đầu thì cảm giác không tưởng tượng nổi, hắn cảm giác hắn thu ai làm đồ đệ thì kẻ đó không may.

Tiết lão đầu vẻ mặt tươi cười, sau khi vào cửa thì nhìn qua những cấp cao Thần Văn Sư bên kia, cũng chính là lục phẩm Thần Văn Sư mà Lâm Minh gặp ở cửa ra vào Thần Văn Sư công hội.

- Tô lão, ha ha, quả nhiên hôm nay gặp được ngươi ở đây.

- Hắc hắc, đây không phải bình thường sao, hôm trước đã sớm nói với ngươi rồi, hôm nay ta mang Thanh Ảnh tới đây không phải khảo hạch nhất phẩm Thần Văn Sư, mà là muốn khảo nhị phẩm Thần Văn Sư, đúng là ta khi dễ người mà...

Lão giả nói xong thì tươi cười nhìn qua thiếu nữ áo trắng, thiếu nữ gọi là Thanh Ảnh mỉm cười, hiển nhiên với chuyện trùng kích nhị phẩm Thần Văn Sư có một ít nắm chắc.

- Sách! Xảo, đồ đệ của ta cũng tới khảo hạch nhị phẩm Thần Văn Sư, có phải không Mộng Dao.

Tiết lão đầu đối chọi gay gắt, nữ tử trên Mộng Dao phía sau thì khiêm tốn, nàng vừa cười vừa nói:

- Lão sư ngươi quá đề cao ta, nhị phẩm thần văn phù, ta chỉ nắm chắc vẽ thành có ba thành mà thôi.

Ba thành!

Mộng Dao khẩu khí khiêm tốn, nhưng mà bị Tô lão nghe thì tim đập mạnh, khảo hạch Thần Văn Sư chỉ có năm giờ, đầy đủ thí sinh tiến hành vẽ mấy phù văn, một lần thất bại còn có lần thứ hai, lần thứ ba, nếu như cam đoan xác xuất thành công là ba thành đúng là có khả năng thông qua.

Hắn lại nhìn qua đồ đệ Thanh Ảnh, hắn ẩn ẩn cảm thấy Thanh Ảnh chưa hẳn có thể thành xông ba thành.

- Yên tâm đi lão sư, nàng nói ba thành chẳng lẽ thật sự là ba thành, ta cũng muốn chiếu cố nàng!

Thanh Ảnh không nóng không vội, Tô lão thoả mãn gật đầu, mà đúng lúc này Tiết lão đầu đột nhiên ồ một tiếng, hắn vừa vào cửa thì chú ý Tô lão cho nên không có chút ý những người dự thi khác, mà bây giờ nhìn qua toàn trường thì hắn phát hiện trong gian phòng có người quen hắn vốn muốn làm thịt một đao, lại không làm thịt được là Lâm Minh.

- Tiểu tử ngươi cũng tới đây sao?

Tiết lão đầu khi nói chuyện nhìn qua tư thế của Lâm Minh, nhìn qua thần văn bút trong tay của hắn, trên mặt hắn đây cổ quái.

- Tiểu tử, ngươi ngàn vạn đừng nói cho ta biết là ngươi tham gia khảo hạch Thần Văn Sư đấy!

Lâm Minh khoát tay, nói:

- Thật đáng tiếc, nhưng mà... Đúng là như vậy!

- Ha ha ha!

Tiết lão đầu cười to lên, hắn vừa cười thì ngón tay mập mạp chỉ vào Lâm Minh, nói:

- Ngươi nha, nhất định đang trêu chọc ta mà, lại nói ngươi không bằng như vầy đi, làm đồ đệ của ta chứ? Nếu không phải nhìn ngươi thiên tư thông minh, cốt cách thanh kỳ, ta còn không thu đâu.

Lâm Minh bất đắc dĩ nhún nhún vai, thở dài một hơi nói ra:

- Ta thực không phải trêu chọc ngươi.

Lúc này Tiết lão đầu ngừng cười, hắn dùng ánh mắt không dám tin nhìn qua Lâm Minh, hắn biết rõ Lâm Minh một năm trước còn không biết thần văn thuật là gì, hiện tại tới tham gia khảo hạch Thần Văn Sư, đây là chuyện đùa à?

Tính toán, dù sao Lâm Minh bỏ tiền ra mua tài liệu, hắn không xen vào.

- Ta nói ngươi nên làm đồ đệ của ta thì tốt hơn.

Tiết lão đầu lại "Ân cần dạy bảo" .

Lâm Minh bất đắc dĩ nói:

- Tiền bối thu đồ đệ chào giá rất cao, vãn bối không chịu nổi.

Lâm Minh đang khi nói chuyện còn lườm qua Mộng Dao sau lưng Tiết lão đầu, cô gái này hiển nhiên mới là đệ tử được Tiết lão đầu tận tâm tận lực giáo dục, là người kế thừa toàn bộ y bát của hắn, nếu không Tiết lão đầu không đến mức chuyên môn đi cùng cô gái này tới tham gia khảo hạch Thần Văn Sư.

Không biết cô gái này có chỗ đặc biệt gì có thể làm cho Tiết lão đầu keo kiệt để mắt.

Nghe Lâm Minh nói Tiết lão đầu thu đồ đệ mà thu phí, Tô lão cười lên ha hả, nói:

- Lão Tiết nha, ngươi đúng là cái gì cũng dám làm, lừa tiền của tiến bối nha, chậc chậc!

Tô lão tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đả kích Tiết lão đầu, nhưng mà Tiết lão đầu da mặt dày, bị Lâm Minh vạch trần vẫn trấn định tự nhiên.

- Tiền nào của đó, ta dám khai ra giá cả tự nhiên là đáng giá, tiểu tử, không tin ngươi cứ tới chỗ ta, ta dạy cho ngươi bảo đảm quá manh mẽ.

Tiết lão đầu vỗ ngực cam đoan, hắn đang muốn bổ sung cái gì đó, đúng lúc này cửa lớn bị đẩy ra và một người trẻ tuổi tuấn kiệt đi vào.

Người này là Hồn tộc bộ dáng chừng hai mươi tuổi, long hành hổ bộ, hai mắt hữu thần, sau lưng của hắn không có đạo sư đi theo!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.