Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1182: Chương 1182: Lâm Minh ra tay




Ở Thần Mộng giới, Lâm Minh vẫn ngồi xếp bằng trên giường đá như trước, không nhúc nhích. Đã 65 ngày rồi, Lâm Minh một mực tìm hiểu pháp tắc Thần Mộng.

Lúc mới đầu, chỉ có một bộ phận không gian nhỏ chung quanh Ma Phương sẽ xuất hiện đường nét pháp tắc, đến về sau theo Lâm Minh chậm rãi tìm hiểu, những đường nét màu sắc sặc sỡ này đã mở rộng đến phạm vi 3 xích không gian bên người Lâm Minh.

Nếu có người bước vào gian phòng này là có thể nhìn thấy vô số đường nét như mộng ảo tung bay cao thấp, giống như những con cá bảy màu xinh đẹp.

Đúng vào lúc này, Lâm Minh đang trầm lặng đột nhiên mở mắt. Khoảnh khắc đó, ở mi tâm hắn lóe sáng chói mắt, loại lóe sáng này là ánh sáng linh hồn. Nếu không phải là người thông hiểu pháp tắc linh hồn là không nhìn thấy. Nhưng dù nhìn không thấy, trong nháy mắt bọn họ bị ánh sáng linh hồn này chiếu rọi, linh hồn của bọn họ sẽ bị tổn thương. Nếu cường độ linh hồn không đủ như vậy linh hồn sẽ trực tiếp tan thành mây khói!

- Thu!

Lâm Minh khẽ quát một tiếng, một đường nét bảy màu nào đó bay múa trước mặt hắn dường như đột nhiên bị một luồng sức mạnh to lớn trói buộc. Rồi sau đó nó lại bị luồng sức mạnh này kéo bay hướng Lâm Minh, chậm rãi chìm vào trong mi tâm của hắn, hình thành một ký hiệu mộng ảo mê ly. Ký hiệu này đang không ngừng biến hóa, cuối cùng tiến vào trong da thị hắn, hoàn toàn biến mất.

Đường nét này đã bị Lâm Minh hút vào tinh thần chi hải, rồi sau đó một màn khó tin xảy ra. Đường nét này cuối cùng khắc lên linh hồn Lâm Minh, hình thành một cái dấu ấn hình thoi. Mà chung quanh dấu ấn này dường như bao phủ một quầng sáng bảy màu, hết sức xinh đẹp.

- Phù văn thứ hai, rốt cuộc khắc được phù văn Thần Mộng thứ hai! Pháp tắc Thần Mộng quả nhiên không giống bình thường. Lúc trước ta phá Cửu Vẫn, tiếp nhận pháp tắc thiên đạo gột rửa, được xưng là có thể tiếp nhận tất cả pháp tắc của vũ trụ này gột rửa. Nhưng cho dù là như vậy, những phù văn pháp tắc này cũng chỉ là khắc lên trên xương cốt, hình thành cốt văn hoặc là vùi ở trong máu thịt nội tạng. Chưa từng có cái nào có thể khắc lên linh hồn. Đây là lần đầu tiên!

Lâm Minh nhìn dấu ấn lấp lánh trong linh hồn mình, phát ra lời cảm khái. Pháp tắc Thần Mộng này cùng với những pháp tắc tinh thần công kích, linh hồn công kích có bất đồng về bản chất, căn bản không phải là thứ trên cùng một cấp bậc. Những pháp tắc đó chưa từng nghe nói có thể để lại phù ấn ở trên linh hồn.

- Thời gian 65 ngày mới khắc được hai cái phù văn pháp tắc. Ta có Ma Phương phụ trợ, có thể trực tiếp nhìn thấy quỹ tích vận động của năng lượng pháp tắc đều tu luyện khó khăn như thế, nếu không có Ma Phương, muốn tìm hiểu ra cái gì căn bản là người si nói mộng. pháp tắc Thần Mộng này thật sự là thâm ảo khó hiểu. Hơn nữa còn có một vấn đề trọng yếu là… ta còn không biết bộ pháp tắc này làm thế nào ứng dụng vào trong chiến đấu…

Tìm hiểu được quy luật pháp tắc cũng chưa chắc có thể lập tức đem nó chuyển biến thành sức chiến đấu, còn cần một cái phương pháp. Phương pháp này chính là cái gọi là công pháp, võ kỹ. Lâm Minh hiện tại mặc dù có Ma Phương nhưng là không biết Thần Võ vô thượng của pháp tắc Thần Mộng là cái gì, hết thảy đều cần chính mình nghiên cứu và tìm hiểu.

Lâm Minh đoán, nói không chừng số người của Thần Mộng Cung thưa thớt như thế cũng là bởi vì pháp tắc Thần Mộng quá khó học. Mới đầu học tập pháp tắc Thần Mộng cần đại năng thông hiểu nó cầm tay dạy, thậm chí truyền nhân của Thần Mộng Thiên Tôn đều là Thần Mộng Thiên Tôn đích thân chỉ đạo. Học tập cái nà nhất định có yêu cầu vô cùng hà khắc đối với ngộ tính.

- Chỉ còn lại 25 ngày, muốn khắc dấu ấn linh hồn thứ ba đã không đủ thời gian nữa. Ta còn phải kiếm một ít giá trị công huân. Thật đáng tiếc, thời gian ba tháng quá ngắn.

Lâm Minh từ trên giường đá nhảy xuống. Thời gian 25 ngày đối với hắn mà nói là đủ rồi. Những ngày này tuy là hắn một mực tu luyện nhưng có thể cảm giác được sự lưu động của năng lượng linh hồn trên bầu trời. Mỗi ngày đều có lượng lớn người chết. Bọn họ có thể là chết dưới vuốt của ác mộng thú, cũng có thể là bị người dự thi khác giết chết. Tuy rằng đến thời gian này rất nhiều người dự thi đã biết mình thông qua vòng dự tuyển thứ nhất không có bất kỳ hy vọng, nhưng cũng muốn ra ngoài lịch lãm kiến thức một chút. Điều này tất sẽ khiến cho đẳng cấp của ác mộng thú càng ngày càng cao, mà giá trị công huân tích lũy của những cao thủ kia cũng càng ngày càng khoa trương.

- Ta chỉ cần giết chết mấy con ác mộng thú cấp cao hoặc là giết chết một hai người dự thi giá trị công huân cao, là có thể thoải mái thông qua vòng thứ nhất.

Lâm Minh nghĩ vậy, đi ra khỏi viễn cổ đế đô. Thời gian hai tháng, hắn lần đầu tiên đi ra khỏi viễn cổ đế đô.

Hít thở không khí ngoài thành, hết thảy đều giống y hệt thế giới thật. Điều này làm cho Lâm Minh một lần nữa cảm khái thủ đoạn của Thần Mộng Thiên Tôn.

- Tiểu tử kia xuất hiện rồi!

Ở ngoài thành viễn cổ đế đô, Lâm Minh vừa xuất hiện lập tức dẫn tới sự chú ý của hai võ giả. Hai người này đều là Thần Hải trung kỳ Bát Vẫn, bọn họ biết rõ vòng thứ nhất sẽ bị đào thải, cũng lười đi săn giết ác mộng thú, mà tiếp nhận sự thu mua của thủ hạ Chung Văn Thư, thủ ở cửa thành trông chừng.

Hiện tại Lâm Minh vừa xuất hiện bọn họ liền lập tức phát hiện.

- Ha ha, quá tốt rồi. Thủ hơn hai tháng, cuối cùng không phí công. Tiểu tử này cuối cùng đi ra rồi.

- Như vậy 5 vạn Tử Dương thạch của chúng ta có thể tới tay rồi. Tới tham gia đệ nhất hội võ này không có thu hoạch khác, nhưng có thể kiếm được 5 vạn Tử Dương thạch cũng không tệ. Cẩn thận đừng đắc ý vênh váo bị hắn phát hiện, thực lực của hắn lợi hại hơn huynh đệ chúng ta không ít.

- Yên tâm đi. Chúng ta ở trong mật cảnh thượng cổ đó tìm được bản bí pháp tuyệt đỉnh “Vô ảnh vô tung” kia, cũng không phải là luyện toi công. Theo dõi, giám thị đều sở trường. Nếu không phải dựa vào bản lĩnh này, chúng ta còn không nhận được vụ làm ăn này đâu!

Hai người dùng chân nguyên truyền âm trao đổi rất nhanh, ánh mắt lại không nhìn Lâm Minh. Thủ đoạn giám thị của bọn họ cũng là căn cứ vào “bí pháp tuyệt đỉnh” kia, tự cho là tương đối bí ẩn.

Nhưng cho dù là như vậy Lâm Minh lại vẫn ngay lập tức phát hiện được bọn họ. Thật sự là thực lực chênh lệch quá lớn, hơn nữa Lâm Minh còn thông hiểu bộ phận nhỏ pháp tắc Thần Mộng.

Sờ sờ cằm, khóe miệng Lâm Minh nổi lên một độ cong nghiền ngẫm. Mình đang lo giá trị công huân đây, hiện tại xem ra là có người muốn đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi rồi.

Không để ý đến hai con tép riu này, Lâm Minh triển khai trận pháp giống như một làn khói đen bay về phía một mảnh rừng rậm.

Tuy rằng Lâm Minh giảm tốc độ đến rất chậm nhưng hai tên tiểu đệ này vẫn theo dấu đến suýt nữa chết mệt.

- Tiểu tử này làm sao có thể chạy nhanh như vậy! Đuổi kịp “Vô ảnh vô tung” của chúng ta rồi!

- Vô nghĩa. Hắn tất nhiên biết có người muốn giết hắn, đương nhiên ra khỏi thành liền chạy như điên. Hơn nữa hắn thực lực lại mạnh, đương nhiên là tốc độ nhanh. Nhìn, hắn tiến vào mảnh rừng rậm kia rồi. Ác mộng thú ở đó không ít, hắn khẳng định sẽ dừng lại một hồi.

Từ rất xa nhìn thấy Lâm Minh tiến vào rừng rậm, hai người trong lòng mừng rỡ, vội vàng thông báo tin tức.

Lâm Minh lúc này đang ở trong rừng rậm đối mặt với ba con ác mộng thú.

Ba con ác mộng thú đều là ngoại hình báo, chúng nó tạo thành thế tam giác đối mặt Lâm Minh, phát ra tiếng gầm khẽ.

Mà lúc này, ở trong mắt Lâm Minh chúng nó cũng không còn là ba con ác mộng thú mà là phân giải thành vô số đường nét.

Đường nét màu xám, không có sắc bóng gì, so với pháp tắc Thần Mộng lúc trước Lâm Minh tìm hiểu thì ảm đạm hơn nhiều.

Nhưng là Lâm Minh nhìn những đường nét này lại đột nhiên sinh ra một ít hiểu ra.

- Hóa ra đây là ác mộng thú! Ác mộng thú của Thần Mộng giới, là năng lượng của Thần Mộng giới ngưng tụ mà thành. Những năng lượng này nguyên bản lượn lờ trong Thần Mộng giới, bị sức mạnh của pháp tắc ngưng kết cùng một chỗ, biến thành những thứ tràn ngập tính công kích này. Nếu như đổi một loại cách nói, những năng lượng này có thể được xưng là… nguyên khí trời đất!

Lâm Minh đột nhiên nghĩ thông suốt. Ác mộng thú của Thần Mộng giới kỳ thật về bản chất cùng nguyên khí trời đất ở bên ngoài là nhất trí. Tuy nhiên nguyên khí trời đất không có tính công kích gì mà ác mộng thú lại có thể giết người.

Ở bên ngoài, hấp thu nguyên khí trời đất có thể tu luyện.

Ở Thần Mộng giới, giết chết ác mộng thú hấp thu năng lượng trong đó cũng có thể tu luyện.

Nhưng điều kiện tiên quyết là, phải thông hiểu bộ Thần Võ vô thượng của pháp tắc Thần Mộng kia.

Lâm Minh nguyên bản ngộ tính liền cực cao, hiện tại căn cứ vào sự phá giải của Ma Phương, hắn đã mơ hồ đoán được một bộ phận nội dung Thần Võ vô thượng của Thần Mộng Thiên Tôn.

Đó chính là: có thể ở Thần Mộng giới dùng bộ Thần Võ vô thượng này giết chết ác mộng thú, hấp thu năng lượng trong đó đạt tới mục đích tăng cường chính mình!

Nếu như suy đoán này là sự thật, như vậy Thần Mộng Thiên Tôn tương đương với sáng lập một bộ phương pháp tu luyện hoàn chỉnh mà độc lập khác. Thần Võ vô thượng quả nhiên mỗi một loại đều rất giỏi!

Tà Thần lực, Hỗn Nguyên võ ý, pháp tắc Thần Mộng. Mỗi một loại đều huyền diệu vô cùng!

Ý thức được những điểm này, Lâm Minh càng trở nên vô cùng khát cầu đối với nội dung của pháp tắc Thần Mộng . Nếu như có thể hiểu thấu huyền cơ trong đó, như vậy tương đương Lâm Minh có thể vừa nhận khảo hạch vừa đề cao thực lực trong Thần Mộng giới.

Người dự thi khác chỉ có thể tăng trưởng kinh nghiệm chiến đấu, mà chính mình lại có thể đề cao về mọi mặt!

Chính vào lúc này, Lâm Minh đột nhiên nghe thấy ba con báo màu đen phía trước phát ra một tiếng gầm, tạo thành hình tam giác xông về phía mình.

Lâm Minh mặt không đổi sắc, lẩm bẩm:

- Các ngươi liền làm vật thí nghiệm của ta đi!

Ngón tay hắn bắn ra, chỉ thấy ba vệt sáng lóe lên, chân nguyên rót vào trong chiến linh Hoàng Kim trong nháy mắt xuyên thủng mi tâm của ba con ác mộng thú. Thân thể chúng đột nhiên run lên rồi kêu thảm ngã trên mặt đất, lăn thành một đống.

Sau đó, ba con ác mộng thú này cứ như vậy biến mất, hóa thành nhiều điểm năng lượng dật tán lên trên bầu trời. Mà theo như Lâm Minh thấy, những năng lượng này chính là vô số đường nét màu xám tạo thành.

Những đường nét màu xám này so với đường nét bảy màu Ma Phương phân giải lúc trước thì cấp bậc thấp hơn nhiều.

- Những thứ này, về ta.

Lâm Minh thò tay ngoắc một cái, dưới sự dẫn dắt của pháp tắc mộng cảnh những năng lượng này ngoan ngoãn chìm vào trong cơ thể Lâm Minh, tiến vào trong linh hồn của hắn tẩm bổ cho hai dấu ấn linh hồn kia.

Dấu ấn linh hồn càng trở nên rực rỡ!

Lâm Minh dựa theo pháp tắc Thần Mộng quả thật hấp thu được những năng lượng này. Tuy rằng tỷ lệ lợi dụng vẫn còn không cao nhưng đã có thể tin tưởng điều này quả thật có thể đề cao tu vi của hắn. Tựa như ở bên ngoài hấp thu nguyên khí trời đất vậy, nhưng là tốc độ nhanh hơn không ít.

Đây còn chỉ là săn giết ác mộng thú cấp thấp, nếu săn giết đám ác mộng thú đỉnh cao kia thì sao? Như vậy tốc độ tu luyện chẳng phải là càng nhanh!

Ngay khi Lâm Minh nghĩ vậy, trong một hẻm núi ở ngoài mấy trăm dặm, Chung Văn Thư tay nâng kiếm hạ, một con ác mộng thú bị hắn chém thành hai đoạn, máu bắn tung tóe. Săn giết đám ác mộng thú cao cấp này, Chung Văn Thư cũng phải hơi nghiêm túc một chút.

- Thiếu gia, những thám tử kia truyền đến tin tức. Đồ con hoang mua Đại Thiên Thế Giới Đan kia rốt cục xuất hiện rồi!

Chính vào lúc này, một tiểu đệ của Chung Văn Thư chạy tới nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.