Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1798: Chương 1798: Ma Thủy không biết giải quyết thế nào. (2)






Nếu quả thật trên yến hội chuyện Tiểu Ma Tiên mang thai bị Tạo Hóa thánh tử biết rõ, lại bị phơi bày trên yến hội, kết quả không thể tưởng tượng nổi!

Đừng nói tát vào mặt Tạo Hóa thánh tử, căn bản chính là xé rách da mặt với Tạo Hóa thánh tử.

Thánh tộc cùng yêu ma hai tộc quan hệ thông gia, kết quả quan hệ thông gia có hôn thê là Tiểu Ma Tiên sớm đã bị thiên tài Nhân tộc Lâm Minh nhanh chân đến trước, còn mang huyết mạch của Lâm Minh, trên đầu Tạo Hóa thánh tử mang theo cái nón xanh to tướng.

Khắp thiên hạ đều chế nhạo Tạo Hóa thánh tử.

Ngay cả Thánh tộc cũng không quen nhìn Tạo Hóa thánh tử bị nhục, cho nên tình thế càng hô phong hoán vũ.

Đến lúc đó Tạo Hóa thánh tử thẹn quá hoá giận, chuyện liên hợp với yêu ma hai tộc, tám chín phần mười sẽ bị hủy!

Phải biết rằng yêu ma hai tộc đối với Thánh tộc mà nói thực lực thực không đáng giá nhắc tới.

Thánh tộc không phải không thể không liên hợp với yêu ma hai tộc. Nhưng liên hợp với yêu ma hai tộc lại đả kích tự tin của Nhân tộc, làm cho tổn thất của bọn họ nhỏ hơn mà thôi.

Nhưng mà mặt khác, yêu ma hai tộc nếu như không liên hợp với Thánh tộc. Chín thành khả năng bị diệt tộc trong đại kiếp nạn.

Cách làm ổn thỏa nhất chính là giết hài tử trong bụng của Tiểu Ma Tiên.

Nhưng mà Ma Thủy Thiên Tôn rõ ràng, nếu làm như vậy, hắn vĩnh viễn mất đi cháu gái này.

Ngày sau gặp lại, thế tất như cừu địch!

- Tiểu súc sinh này!

Ma Thủy Thiên Tôn đột nhiên nắm chặt nắm đấm, đốt ngón tay kêu răng rắc. Hắn hiện tại hận không thể xé nát Lâm Minh!

Kỳ thật vài chục năm trước, Tiểu Ma Tiên mới tới Tu La Lộ không lâu. Độc Vũ Yêu Vương truyền tin tức cho Thanh lão có nhắc tới chuyện Tiểu Ma Tiên cùng Lâm Minh đi cùng nhau, trong giọng nói tràn đầy phàn nàn.

Khi đó mặc kệ Ma Thủy Thiên Tôn hay là Yêu Đế đều hoàn toàn không ngờ rằng. Hai người không lâu lại phát triển thành như thế này.

- Lâm Minh... Ai! Nếu như không có đại kiếp nạn, nếu như Tiên nhi sống với hắn cũng không phải không được, đáng tiếc hắn sinh không gặp thời, đại kiếp nạn hàng lâm lúc này, hắn tuổi còn rất trẻ, ta đoán chừng đại kiếp nạn sẽ bộc phát mấu trăm năm sau, khi đó Lâm Minh sẽ không vượt qua năm trăm tuổi, một tiểu bối chưa tới năm trăm tuổi đối mặt với đại kiếp nạn của chủng tộc. Có thể làm được cái gì? Chịu chết mà thôi!

Yêu Đế lắc đầu liên tục, đừng nói là Lâm Minh, chk dù Thần Mộng Thiên Tôn đối mặt với Thánh tộc khủng bố cũng không có bao nhiêu tác dụng.

- Hừ! Sống đến năm trăm tuổi? Hắn có thể sống qua ước chiến trăm năm với Tạo Hóa thánh tử đã là không tệ rồi!

Ma Thủy Thiên Tôn bây giờ nghe đến tên của Lâm Minh là tâm phiền, chuyện này không riêng gì Lâm Minh mang thiên đại phiền toái cho hắn, cũng bởi vì hắn cảm giác Lâm Minh cướp đi Tiểu Ma Tiên trong tay của hắn, từ chuyện Tiểu Ma Tiên cãi lộn với Ma Thủy Thiên Tôn có thể nhìn ra, Tiểu Ma Tiên bảo vệ Lâm Minh khắp nơi, không tiếc đối nghịch với mình, chuyện này làm cho Ma Thủy Thiên Tôn có cảm giác tức giận không nói được.

- Ước chiến trăm năm... Ta ngược lại hy vọng Lâm Minh có thể thắng. Ít nhất đừng thua khó coi, đáng tiếc... Điều đó không có khả năng...

Yêu Đế lắc đầu liên tục, trong lòng bịt kín một tầng mây đen, nội tâm của hắn đương nhiên hy vọng Nhân tộc có thể vượt qua đại kiếp nạn, ít nhất Nhân tộc chấp chưởng Thần Vực thì Yêu tộc còn có thể kéo dài được, ai biết Thánh tộc chấp chưởng Thần Vực, Yêu tộc gặp tình huống thế nào.

Nhưng mặc dù biết rõ những đạo lý này, Yêu Đế cũng không có lựa chọn.

Thực lực không bằng người, chỉ có thể chịu thua.

Ma Thủy Thiên Tôn thở dài một hơi, hắn nhìn qua phương xa, ánh mắt tiêu điều.

Đối mặt thiên địa đại thế, hắn có cảm giác vô lực thật sâu.

Hắn cảm giác mình uổng là Thiên Tôn, mặc kệ hạnh phúc của cháu gái hay là tương lai của chủng tộc, hắn đều không thể khống chế.

Hắn cả đời này, nếu như rơi vào kết cục đó, đúng là quá thất bại rồi.

...

Lúc Ma Thủy Thiên Tôn cùng Yêu Đế đang cảm khái con đường tương lai trước mặt, trong phòng Tiểu Ma Tiên, cả phòng có hương thơm mê người.

Trong ao nước mười trượng rải đầy cánh hoa tươi, hơi nước mờ mịt che phủ ánh mắt.

- Tiểu thư, tắm rửa.

Mấy thị nữ mặc sa mỏng quỳ trên đất, trong tay nâng các loại khí cụ tắm rửa chờ Tiểu Ma Tiên.

Nhìn qua ao nước được điều chế tỉ mỉ, thần thái Tiểu Ma Tiên mê ly, nàng cởi quần áo ra, thân thể hoàn mỹ xuất hiện.

Nàng cứ như vậy đi vào trong ao nước, thân thể chìm vào trong nước.

Hơi nước mờ ảo, thân thể Tiểu Ma Tiên ngâm mình dưới nước, mấy thị nữ cung kính đi tới bên người Tiểu Ma Tiên, cỡi lụa mỏng, cũng bước vào trong ao, bắt đầu chà lau thân thể Tiểu Ma Tiên.

Da thịt hoàn mỹ sáng bóng như sứ khiến người ta mê mẫn.

- Tiểu thư, nên thái cái này xuống a.

Mấy thị nữ muốn lau rửa bộ ngực Tiểu Ma Tiên, nhưng mà trước ngực Tiểu Ma Tiên có một chuỗi vòng cổ kỳ dị.

Mang vòng cổ này rất khó lau ngực của nàng.

- Các ngươi đi ra ngoài, tự ta tắm rửa.

Tiểu Ma Tiên hơi nhíu mày, dường như bị thị nữ chạm vào ngực rất không vui.

Mấy thị nữ nhìn thấy Tiểu Ma Tiên không vui, thoáng sợ hãi.

- Đi ra ngoài!

Guongj của Tiểu Ma Tiên nghiêm khắc, nàng nâng tay phải cầm chặt vòng cổ trước ngực của mình.

Vòng cổ này với Tiểu Ma Tiên mà nói, có ý nghĩa phi phàm...

- Thế nhưng mà, tiểu thư...

Mấy thị nữ quỳ ở trong nước, thần sắc bối rối, trước đó Yêu Đế đã phân phó, các nàng một khắc cũng không được rời mắt khỏi Tiểu Ma Tiên, nói là phụng dưỡng, kỳ thật cũng là giám thị.

Dù sao với tính cách của Tiểu Ma Tiên, hơn phân nửa sẽ không ngồi chờ chết, mà nàng sẽ nghĩ cách làm cái gì đó, nếu như không có người ở bên cạnh giám thị, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Yêu Đế cùng Ma Thủy Thiên Tôn đều không yên tâm.

- Đi ra ngoài!

iểu Ma Tiên mặt như sương lạnh, quát:

- Ta không thích đi tắm có người ở bên cạnh nhìn.

- Cái này...

Mấy thị nữ liếc nhau, Tiểu Ma Tiên bảo các nàng đi ra ngoài, các nàng đều không biết nên làm sao cho phải.

- Tiểu thư không nên làm khó chúng ta, chúng ta phụng lệnh Yêu Đế bệ hạ, không được tự tiện rời khỏi, tối đa chúng ta chỉ đứng ở cửa ra vào.

Mấy thị nữ đứng dậy, yên lặng lui tới cửa.

Tiểu Ma Tiên tắm rửa phòng tắm rất lớn, cửa ra vào cách phòng tấm chừng mười trượng.

Đợi đến lúc những thị nữ này rời khỏi, Tiểu Ma Tiên trầm tĩnh trong chốc lát, rồi sau đó nàng hít sâu một hơi, chậm rãi chìm vào trong nước.

Da thịt óng ánh và bộ ngực sữa mê người hiện ra trong nước, cuối cùng đầu của Tiểu Ma Tiên cũng chìm vào trong nước, mặc cho tóc dài lả tả chẳng khác gì đóa hoa sen đang nở.

Dòng nước ấm áp bao phủ thân thể, mang theo cảm giác rất thoải mái, nhưng mà giờ khắc này lại làm cho Tiểu Ma Tiên cảm thấy hết sức cô độc.

Nàng chậm rãi sờ lên vòng cổ kỳ lạ trên cổ của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.