Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1487: Chương 1487: Ma tính triều tịch.






Sau nửa năm kể từ khi Lâm Minh tiến vào bên trong Uổng Tử cốc, ở bên ngoài, thời gian mới chỉ trôi qua hơn nửa tháng mà thoi.

Đối với đám thám hiểm giẩ nơi Táng Thần Lĩnh thì nửa tháng thời gian cũng không tính là gì.

- Cái gì? Lâm Minh tiến vào bên trong Uổng Tử cốc?

Ở ngoài cửa vào của Uổng Tử cốc, đế tử Na Kỳ và đám người kia đều đứng ở đây, bọn hắn theo ấn ký truy tung trên người Thiên Minh mà tìm đến, cuối cùng biết được tin tức Lâm Minh đã đi vào trong Uổng Tử cốc.

- Uổng Tử cốc… Thiên Tôn còn muốn vẫn lạc, tiểu tử này là muốn đi tìm chết sao?

Na Kỳ kinh ngạc nói, Lâm Minh cứ nhưu thế chết đi, hắn lại có cảm giác khó có thể tin được.

- Vì Thiên Minh chân nhân đuổi giết, mà dưới thực lực Giới Vương uy hiếp thì Lâm Minh đường cùng phải lui vào trong Uổng Tử cốc là chuyện nằm trong khả năng, bất kể thế nào thì vấn đề Lâm Minh đã được giải quyết, tương lai tộc ta cũng thiếu đi một chướng ngại vật rồi, ha ha ha!

Ở bên người Na Kỳ, Chu đại tiên sinh đang vuốt râu, tâm tình thoải mái, hắn không cho rằng Lâm Minh tiến vào trong cốc mà còn có nửa phần sinh cơ nữa rồi…

- Có lẽ nào Thiên Minh Tử nói dối?

Na Kỳ dùng chân nguyên truyền âm nói, hắn vẫn không tin là Lâm Minh cứ thế chết đi được.

- Có lẽ là không, bởi ấn ký của chúng ta cũng thể hiện rằng Thiên Minh Tử bay về phía Uổng Tử cốc, hắn cũng không có lý nào mà phải che giấu cho Lâm Minh, Thiên Minh Tử dù sao cũng muốn giết Lâm Minh mà.

Chu đại tiên sinh nói, rồi hất Tu Di giới trên ngón tay, bốn thân ảnh từ trong giới chỉ của hắn bay ra, ngã chật vật trên mặt đất:

- Nếu như Lâm Minh đã bị đẩy vào Uổng Tử cốc, thập tử vô sinh thì nhiệm vụ của chúng ta cũng đã hoàn thành, đám người này dù có lưu lại thì cũng vô dụng rồi…

Bốn người này đúng là Chu bàn tử, Long Vân Long Nguyệt huynh muội, còn có Độc Vũ yêu vương đại nạn mà chưa chết, bọn hắn toàn thân chật vật, bị thương không nhẹ.

Chân nguyên của bốn người bọn họ đều bị thần chi phù văn phong ấn lại, đã là cá trên thớt, mặc cho người chém giết rồi.

- Giết không?

Chu đại tiên sinh hỏi.

Một câu nói đó mà khiến cho bốn người cảm thấy khẩn trương, bởi đối mặt với tử vong, không ai có thể thản nhiên được, thực tế đến Độc Vũ yêu vương cũng thấy run run miệng, hắn cũng không muốn chết ở nơi này,

- Tạm thời lưu lại bọn hắn ,ta cũng không tin là Lâm Minh sẽ đơn giản như thế mà chết, hắn quả thực mà tiến vào trong này thì hẳn có lẽ sẽ không thể trở ra được, nhưng ta sợ hắn có thủ đoạn gì đó, không có tiến vào trong Uổng Tử cố mà ẩn nấp ở bên trong mật địa nào đó nơi Xích Long sơn mạch, chúng ta trông chừng ở đây, nếu như không có thể tìm ra hắn thì xác nhận là hắn đã chết!

Trong mắt Na Kỳ lộ ra hàn quang rồi nói, tuy hắn tâm cao khí ngạo nhưng làm việc vẫn luôn cẩn thận vô cùng, bởi cái tên Lâm Minh này đã khiến cho hắn phải ăn thiệt thòi lớn vô cùng, hắn cũng biết Lâm Minh có đại vận khí gia thân, hiện tại hắn mà chết thì cũng chỉ là một trò đùa mà thôi.

- Điện hạ nói đúng, chúng ta ở đây mai phục trận pháp, ôm cây đợi thỏ!

Chu đại tiên sinh cùng Na Kỳ nhanh chóng đạt thành hiệp nghị, đang lúc bọn hắn chuẩn bị thì cảm giác đại địa chấn động:

- Hử? chuyện gì xảy ra?

- Là Uổng Tử cốc!

Na Kỳ cảm thấy Xích Long sơn mạch dưới chân đang rung động lắc lư nhẹ nhàng,

Ở sau lung Chu đại tiên sinh, Tri Chu huynh đệ thần sắc khẩn trương:

- Uổng Tử cốc đang phóng ra năng lượng bạo loạn, chúng ta mau lui lại!

Tri Chu huynh đệ là kẻ dẫn đường trong Táng Thần Linh, nên luôn hiểu rõ Uổng Tử cốc, bình thường ở bên cạnh nó thì cũng không có nguy hiểm lớn, chỉ là khi nó phát động năng lượng bạo loạn thì đám tà vật ở xung quanh sẽ bị dẫn động, tới chúc mừng thịnh yến của bọn chúng.

Mà đám tà vật này thậm chí còn có thể xuất hiện Giơi Vương Quỷ đế.

- Năng lượng bạo loạn, như vậy nếu như có người bên trong đó thì hẳn là phải chết không ngờ?

Trong lòng Na Kỳ khẽ tự hỏi.

- Có thể a… Chúng ta cũng không rõ ràng lắm, thực sự cũng có người nói, là chết không thể chết lại rồi.

Tri Chu huynh đệ đang nói thì đã bắt đám người Chu bàn tử lên, bay về sau, đám người Na Kỳ cũng lùi theo, Thiên Minh Tử đi cuối cùng, hắn quay đầu lại nhìn về phía Uổng Tử cốc đang rung động không thôi, trên mắt hiện lên một tia đen sầm.

- Đây chính là ma tính triều tịch!

Ở trong Uổng Tử cốc, Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên đứng dậy, vách đá nơi bọn họ ngồi không ngừng run rẩy, tựa như muốn phát nổ vậy.

MỘt cỗ lực lượng đáng sợ ở sâu bên trong thần thú mộ đang chuẩn bị bạo phát.

Sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng, trực tiếp cầm lấy tay của Tiểu Ma Tiên.

Cảm thấy tay mình bị Lâm Minh nắm chặt, nàng cung hơi kinh ngạc:

- Ngươi!

- Đừng có đi lung tung, chốc nữa phải theo ta!

Lâm Minh không khỏi ra lệnh, ngữ khí cứng rắn, cường thế không cho phép cự tuyệt.

Hắn nửa năm trước đã nghe Thần Miểu Thiên Tôn nói qua, Ma Tính triều tịch cứ cách một đoạn thời gian sẽ bộc phát một lần, đám võ giả tiến vào trong này không phải chết già, mà là do bị ma tính triều tịch thôn phệ.

Đây cũng chính là khảo nghiệm lớn nhất mà hắn sắp gặp phải, hắn không biết bản thân liệu có thể gắng gượng mà qua một ải này không, hơn nữa, hắn phải mang theo Tiểu Ma Tiên, nếu không nàng ắt phải chết chứ không đùa.

Tiểu Ma Tiên ngẩn ngơ, vô ý thức gật đầu, nàng tuy được xưng là tiểu ma nữ, nhưng vẫn là nữ hài tử, đối mặt với kiếp nạn thì trong lòng không thể không sinh ra một loại cảm giác nhu nhược khiếp sợ.

- Tiểu bối, ma tính triều tịch này là từ trong núi lửa phun ra, chỉ là phun ra không phải là nham thạch mà là ma tính năng lượng ,nguồn năng lượng này mà cuốn lấy thì dùng tu vi của các ngươi muốn thành hài cốt cũng không xong. Ta biết các ngươi thiên tư xuất chúng, nhưng cũng không có khả năng ngăn được thứ này đâu. Mấy ngàn vạn năm qua, ta thậm chí còn thấy một tên Giới Vương vì vô ý bị cuốn vào bên trong mà thân thể bạo toái đó.

Thần Miểu Thiên Tôn ung dung nói, Tiểu Ma Tiên nghe thấy thì biến sắc, đến giới vương cũng có thể chết ở bên trong triều tịch ư!

Vốn là nàng cũng biết Ma tính triều tịch nhưng uy lực của nó có bao nhiêu thì không có khái niệm gì, hiện giờ nàng cũng hiểu, đến Giới Vương cường giả còn có thể bị giết chết, thì coi như bản thân nàng cùng với Lâm Minh, muốn qua được một kiếp này thì quá khó khăn rôi!

- Chẳng lẽ chúng ta không thể nào tìm được biện pháp để ra ngoài mà trực tiếp chết ở bên trong ma tính triều tịch này,

Tiểu Ma Tiên vô ý thức nắm chặt lấy tay của Lâm Minh, quay đầu lại nhìn, từ góc độ này nàng có thể nhìn thấy được mặt cửa hắn.

Lâm Minh đã sớm bỏ dịch dung rồi, khuôn mặt góc cạnh, cương nghị nhưng đao cắt, mày kiếm, tóc dài tung bay. Lúc này hắn đang chăm chú nhìn về phía phần mộ, ánh mắt tựa như đêm đen ngàn sao, trần định hữu thần, khiến cho người khác có cảm giác an toàn.

- Hắn không hề sợ hãi chút nào.

Trong lòng Tiểu Ma Tiên hiện lên ý nghĩ này, Lâm Minh quá trấn định, khiến cho nàng có chút giật mình!

Tiểu Ma Tiên cảm thấy ở trước thứ lực lượng đáng sợ có thể giết chết nàng đơn giản thì nàng tuyệt không thể nào thể hiện sự trấn định được như hắn, đây không phải là giả bộ, mà dù có giả bộ thì cũng không có ý nghĩa gì, chết thì vẫn là phải chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.