Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2444: Chương 2444: Một kích cuối cùng.




Trong không tung Hồn Đế nhíu mày. Thánh Mỹ, Triệt và Mặc, Lâm Minh nín thở. Họ không biếttình huống Hồn Đế như thế nào.

Hồn Đế không có động tĩnh gì, sắc mặt âm trầm nhìn đám người Lâm Minh, không tấn công trước.

Hồn Đế không nhúc nhích thì đám người Lâm Minh cũng đứng im. Lâm Minh, Triệt và Mặc hay Thánh Mỹ, bốn người bị hương khác nhau, tiêu hao nhiều tinh huyết.

Nếu Hồn Đế tiếp tục công kích như gió táp mưa sa thì bọn họ không chống đỡ được đâu. Khó khăn lắm Hồn Đế mới tạm ngừng công kích, dĩ nhiên bọn họ phải tranh thủ thời gian trị thương.

Triệt và Mặc nuốt một viên đan dược, chia hai đan dược cho Lâm Minh, Thánh Mỹ. Mấy viên đan dược này không quý bằng đan dược mới nãy Lâm Minh nuốt, ăn vào rồi phải luyện hóa hấp thu mới phát huy tác dụng.

Lâm Minh trầm ngâm truyền âm:

- Chúng ta . . . Đánh cuộc một lần đi.

Triệt và Mặc kinh ngạc hỏi:

- Hả?

- Hợp sức công kích Hồn Đế!

Đám người nghe cứng người.

Thánh Mỹ nghĩ đến khả năng nay:

- Ý ngươi là thật ra Hồn Đế đã bị hương, cần thời gian ức chết vết thương còn hơn chúng ta?

Quyền chủ động công kích vốn nằm trong tay Hồn Đế, gã biết rõ bọn họ bị thương, tiêu hao rất lớn. Trong tình huống này võ giả không chủ động công kích bọn họ, vậy nghĩa là gã càng cần thời gian điều tức.

Triệt và Mặc do dự:

- Có khi nào là bẫy không? Một kích theo lý thì không thể tạo thành hiệu quả như vậy, thoạt nhìn Hồn Đế không có gì khác lạ.

Sự cường đại của Hồn Đế đã in sâu trong lòng Triệt và Mặc, gã bị Thánh Mỹ cho một kích tổn hại nặng nhìn sao cũng không hợp tình lý.

Lâm Minh nói:

- Ta đoán có lẽ còn nguyên nhân khác. Đánh cuộc đi, dù là cạm bẫy coi như đành chịu. Bởi vì hắn phục hồi lại rồi tấn công thì chúng ta chết chắc.

Bốn người Lâm Minh không đánh lại Hồn Đế, cứ kéo dài sẽ chết chắc. Nếu vậy chẳng bằng liều mạng còn có đường sống, kết quả có ra sao cũng không tệ hơn được nưa.x

Klhi Lâm Minh nói chuyện thì năng lượng toàn thân bắt đầu sôi trào, hắn lại một lần thiêu đốt tinh huyết. Đây đã là cực hạn của Lâm Minh, dược hiệu viên đan dược ừa nuốt vào sắp tiêu hao hết trong đợt công kích này.

Trận chiến đấu này dù thắng thì Lâm Minh vẫn phải gánh lấy hậu quả thì đốt cháy tinh huyết.

Đã là liều mạng một phen, Thánh Mỹ, Triệt và Mặc liều luôn. Bọn họ bộc phát tiềm năng của mình đến tột đỉnh chỉ vì một kích cuối cùng.

Gần đó Hồn Đế sắc mặt âm trầm khiến người xem không hiểu gã làm gì.

Lâm Minh dứt khoát hét lên:

- Ra tay!

Tay Lâm Minh dung hợp hai pháp tắc tối cao, pháp tắc Thánh Điển không hoàn mỹ, chỉ có thất chuyển Hồng Liên. Thánh Mỹ sẽ bổ sung đầy đủ cho Lâm Minh.

Triệt và Mặc cũng tự dung hợp ảo ảnh Tu La nhập hể, vận dụng công kích mạnh nhất.

Công kích của Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp thành một, công kích Triệt và Mặc hợp nhất. Bốn người tấn công, năng lượng hợp thành hai dòng lũ như hai con cự long sôi trào lao vào Hồn Đế.

Đối diện đòn công kích thế không thể đỡ, Hồn Đế cắn chặt răng, đôi mắt đục lóe tia sắc bén.

Giữa trán Hồn Đế, thế giới mộ Ma Thần lần thứ hai bộc phát ra như cự thú cắn nuốt tất cả đã nuốt mất công kích của bốn người.

Vù vù vù vù vù!

Dòng lũ năng lượng trùng kích hư không, người Hồn Đế rung nhẹ liên tục lùi mấy bước. Người Hồn Đế lảo đảo một cái mới miễn cưỡng đứng vững, mặt vốn đã tái chợt nổi tia đỏ không bình thường.

Ánh mắt Hồn Đế nhì n66e Lâm Minh chất chứa sát khí.

Tuy mắt Hồn Đế lộ sát khí nhưng không ra tay phản kích, điều này khiến đám người Lâm Minh phấn chấn tinh thần. Chắc chắn Hồn Đế bị thương hoặc là vết thương ẩn phát tác, gã buộc phải dừng lại áp chế.

Tuy không rõ Hồn Đế bị gì nhưng cơ hội sẽ không đến nữa, đám người mấy liều mạng. Bọn họ đã mấy lần thiêu đốt tinh huyết, không còn tinh huyết để đốt nữa. Nỏ mạnh hết đà, lực công kích cũng hữu hạn. Thế là Thánh Mỹ lại lấy Hàn Băng Kính ra, bên trong còn lực lượng sót lại của Bất Hủ quân vương, dùng nó công kích Hồn Đế là đủ rồi!

Khi thấy Hàn Băng Kính thì biểu tình của Hồn Đế vặn vẹo dữ tợn.

Đám người Thánh Mỹ, Lâm Minh không biết Hồn Đế có vấn đề gì, thân thể của gã không sao nhưng rắc rối nằm ở thế giới mộ Ma Thần.

Chính xác là Đế Cốt Hải trong thế giới mộ Ma Thần có biến dị.

Biến dị cụ thể gì thì Hồn Đế căn bản không kịp tra xét, nhưng gã đoán được biến dị này liên quan tới những thái cổ tà ma bị phong trấn mấy răm ức năm. Có khả năng nhất là liên quan Bất Hủ quân vương và Ma Chủ.

Hai tồn tại này là cường giả mạnh nhất trong thái cổ tà ma, bọn họ bị trấn áp trong Đế Cốt Hải vốn không gây sóng gió gì được. Nhưng hôm nay dầu tiên Hồn Đế tu luyện chưa xong đã xuất quan giữa đường, tiếp theo địa chiến cùng đám người Lâm Minh, thậm chí không tiếc sử dụng lực lượng thế giới mộ Ma Thần còn chưa luyện hóa hoàn toàn.

Thế giới mộ Ma Thần không ổn định, năng lượng cạn kiệt, năng lượng của Bất Hủ quân vương trong Hàn Băng Kính xâm nhập cung cấp cơ hội cho Đế Cốt Hải biến dị.

Hồn Đế thậm chí có thể tưởng tượng Bất Hủ quân vương ở trong Đế Cốt Hải luôn ẩn núp, bắt ngay cơ hội khả năng khống chế mộ Ma Thần của gã giảm thấp nhất cho gã một kích trí mạng vào phút then chốt cực kỳ quan trọng này.

Vẻ mặt Hồn Đế càng lúc càng dữ tợn:

- Các ngươi . . . Đều đáng chết!

Lực trang mộ Ma Thần quanh người Hồn Đế càng lúc càng không ổn định, đôi mắt đục như rực cháy ngọn lửa màu đen.

- Grao!

Đột nhiên trong người Hồn Đế phát ra tiếng rống như bạo long.

Cơ thể Hồn Đế rách ra, lớp da tái nhượt lộ ra từng vết rạn. Có ngọn lửa đen chui ra từ vết rạn, đốt cháy rực rỡ.

Đám người Lâm Minh chưa công kích thì Hồn Đế đã giành ra tay trước.

Trong khoảnh khắc ra tay Hồn Đế bỗng phu búng máu.

Con ngươi Lâm Minh co rút:

- Cẩn thận!

Lâm Minh nhận ra công kích của Hồn Đế dường như bất chấp bị thương nặng phản pheẹ, liều mạng công kích bọn họ.

Toàn thân Hồn Đế rực cháy ngọn lửa đen, mục tiêu của gã rất rõ ràng, đó la Lâm Minh.

Hồn Đế muố ngiết Lâm Minh, đây có lẽ là cơ hội cuối cùng của gã. Nếu để Lâm Minh chạy hoát thì không tưởng tượng được hậu quả.

Trong hư không, tất cả lực lượng thế giới mộ Ma Thần ụt tập vào Hồn Đế, gãnhư sao băng kéo dài cái đuôi lửa xông thẳng hướng Lâm Minh không quay đầu.

Khí thế đó khiến Lâm Minh nghi ngờ Hồn Đế định dùng phân thân này đồng quy vu tận với hắn.

- Ngăn lại!

Bùm!

Mắt Triệt và Mặc đỏ ngầu, bọn họ bọn họ đây là công kích cuối cùng Hồn Đế có thể phát động, đỡ được là họ sẽ thắng.

Ong ong ong ong ong!

Hàn Băng Kính rung rinh che trước mặt Lâm Minh. Toàn thân Thánh Mỹ rực cháy hỏa viêm màu băng lam, tất cả tích lũy có được sau khi nàng thành tựu Chân Thần chớp mắt bộc phát ra hết.

Triệt và Mặc một trái một phải canh gĩ bên cạnh Thánh Mỹ, hai tay chắ vào nhau đốt cháy khí huyết cuối cùng. Cơ thể Triệt và Mặc nhanh chóng già nua, cảnh đó làm lòng Lâm Minh đau nhói.

Chiến đấu đến một bước này đã không có đường lui, bất cứ người nào dều phải dốc hết tất cả những gì mình có ra.

Căm hờn và đau thương đè ép trong lòng Lâm Minh rút ra lực lượng cuối cùng trong cơ thể, cùng Thánh Mỹ, Triệt và Mặc tấn công.

Cú va chạm thảm khốc chẳng chút hao mỹ.

Tiếng nổ vang rõ, xung lực bắn bốn phương tám hướng.

Bề mặt Hàn Băng Kính nát.

Thánh Mỹ đứng mũi chịu sào, nàng làm người sử dụng Hàn Băng Kính rót hết lực lượng của mình, bao gồm thần hồn vào Hàn Băng Kính. Hồn Đế liều mạng ra một kích, Thánh Mỹ hứng chịu lớn nhất.

- Phụt!

Thánh Mỹ phun búng máu ra, tầm nhìn đã bắt đầu mơ hồ. Trùng kích từ linh hồn khiến hồn hải của nàng run rẩy vỡ ra, sauýt mất ý thức.

Thánh Mỹ liều mạng chống cự đau nhức đến từ linh hồn, nhưng năng lượng cạn kiệt liên tục cộng thêm một kích cuối cùng đã vượt sức chịu đựng của nàng.

Lâm Minh, Triệt và Mặc bị năng lượng hất ra. Hồn Đế cũng tóc tai bù xù, toàn thân đẫm máu.

Một kích cuối cùng Hồn Đế trả giá thảm thiết, vì cạn kiệt năng lượng khống chế mộ Ma Thần mà Đế Cốt Hải suýt tan vỡ.

Nhưng Lâm Minh . . . Vẫn không chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.