Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1164: Chương 1164: Thần đan tới tay




- Bà bà!

Trên ghế bình dân, nữ nhân mũ rộng vành đỏ dùng chân nguyên truyền âm nói, giọng có chút dồn dập.

Ở bên cạnh nữ nhân mũ rộng vành đỏ, lão bà nhìn như khô héo kia nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, nói:

- Cái giá này, quá cao! Bà bà nếu như không tiếc vốn gốc cũng có thể ra được, nhưng ngươi lúc này mới Thần Hải kỳ, đường ngày sau còn dài. Nếu như mọi trưởng thành của ngươi đều dùng tài nguyên cấp bậc này, bà bà ăn bản không cung cấp nổi cho ngươi. Tiền phải dùng đúng chỗ, mua một ít đồ giá cao hơn một chút mà không phải mua vật phẩm xa xỉ như thế... Hiệu quả của Đại Thiên Thế Giới Đan tuy tốt nhưng tương đối giá trị - hiệu quả thì thấp. Hội đấu giá này còn có vật phẩm áp trục khác, chúng ta... từ bỏ đi!

Lão bà thở dài một hơi thật mạnh, bà hiện tại chỉ có chi không thu, toàn bộ dựa vào của cải tích lũy trước kia chống đỡ, đã không dư dả gì.

- Ta biết rồi. Bà bà yên tâm, không có Đại Thiên Thế Giới Đan, ta cũng nhất định lấy được một thành tích sáng chói ở đệ nhất hội võ.

Nữ nhân mũ rộng vành đỏ nói tới đây, không vui nhìn thoáng qua Lâm Minh:

- Người này, chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng chín, tranh được Đại Thiên Thế Giới Đan thật sự là phung phí của trời!

Lão bà lắc đầu nói:

- Không nên coi thường bất luận kẻ nào. Ôi, bà bà vô dụng, không cung cấp cho ngươi được bao nhiêu năm nữa rồi...

Bà nói như vậy, lưng dường như cong hơn, càng trở nên già nua.

Sau lần giá cả đột nhiên nhảy vọt thật lớn này, nữ nhân mũ rộng vành đỏ cùng Chung Văn Thư đều rời khỏi.

Mà lúc này, còn có một phương thế lực tranh với Lâm Minh, đó chính là Thánh Võ Phủ tam kiệt!

Thánh Nhạc Bình đứng dậy, nắm chặt ngọc giản trong tay, nhưng lại không báo giá. Môi hắn hơi mấp máy, chân nguyên truyền âm với Chung Văn Thư:

- Văn Thư huynh, kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu. Văn Thư huynh dường như đã từ bỏ đấu giá, đem tài chính cho tại hạ vay, thế nào?

Chung Văn Thư sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Thánh Nhạc Bình, cười lạnh nói:

- Ngươi đang nằm mơ à! Vậy không bằng ngươi đem tài chính cho ta vay, ta tiếp tục tranh với Lâm Minh!

Loại chuyện này chỉ là lời nói đùa. Chung Văn Thư làm sao cam lòng đem tài phú cho Thánh Nhạc Bình vay. Huống chi không mua được Đại Thiên Thế Giới Đan, hắn cũng định lui lại mà cầu thứ khác, giữ lại tài chính để mua vật phẩm áp trục phía sau.

Thánh Nhạc Bình cắn răng nói:

- Chúng ta tự nhiên sẽ không để Văn Thư huynh chịu thiệt. Tài phú Văn Thư huynh cho chúng ta vay, chúng ta đều sẽ trả lại gấp đôi dựa theo lợi tức vay của Tinh La tiền trang. Ngoài ra, chúng ta còn có thể trực tiếp tặng Văn Thư huynh một khối Cửu Thiên Canh Kim một tấc vuông. Văn Thư huynh là tu luyện pháp tắc hệ kim nhỉ. Sau khi hấp thu khối Cửu Thiên Canh Kim này, tu vi tất nhiên sẽ càng tiến một bước. Cho dù Văn Thư huynh bởi vì đem tài phú cho chúng ta mượn mà thất lợi trong cạnh tranh vật phẩm áp trục đấu giá cuối cùng, cũng không chịu thiệt!

Thánh Nhạc Bình vừa nói như thế, Chung Văn Thư quả nhiên động lòng:

- Thật sự có Cửu Thiên Canh Kim?

Loại đồ vật này cũng là phi thường hiếm có, có tác dụng lớn đối với Chung Văn Thư.

- Đương nhiên. Vật này ta vốn cũng không bỏ được mà qua tay, muốn giữ lại ngày sau đột phá Thần Biến kỳ tìm hiểu pháp tắc thứ hai. Mới đầu ta cho rằng tài chính mình chuẩn bị đã đủ rồi, không thể tưởng đượng gặp phải kẻ điên như vậy! Hiện tại, cũng không thể không nhịn đau mà nhường, dập nồi dìm thuyền!

Chung Văn Thư trầm ngâm một hồi, nói:

- Cũng được! Tuy nhiên ta muốn gấp ba lợi tức. Đồng thời, khi cho vay, biên lai mượn tiền cần Tinh La tiền trang ra mặt đảm bảo. Phí đảm bảo, ngươi bỏ!

Nghe thấy phí đảm bảo, khóe miệng Thánh Nhạc Bình co giật một hồi. Dịch vụ đảm bảo Tinh La tiền trang cung cấp có thể phòng ngừa biên lai mượn tiền biến thành giấy vụn. Trên thực tế loại sự tình này ở thế giới võ giả rất thường thấy. Có Tinh La tiền trang đảm bảo, một khi biên lai mượn tiền ra vấn đề, Tinh La tiền trang phụ trách lấy lại tiền. Không lấy lại được, Tinh La tiền trang phải đền. Dịch vụ như vậy tự nhiên cần phí đảm bảo kếch xù, kim ngạch càng lớn phí đảm bảo lại càng cao!

Sau khi biết được điều kiện Chung Văn Thư đưa ra, sắc mặt Thánh Võ Phủ tam kiệt đều không quá tốt. Tuy nhiên hiện tại bị Lâm Minh ép đến nước này rồi, chỉ có thể như thế!

- Đồng ý!

Thánh Nhạc Bình cắn răng nói, cảm giác tim đều đang nhỏ máu. Có sự trợ giúp của Chung Văn Thư, hắn tin tưởng mình có thể thắng!

- 6000 tỉ lần thứ hai... Còn có người ra giá cao hơn không? Nếu như không, Đại Thiên Thế Giới Đan này sẽ thuộc sở hữu của vị công tử kia!

Trên đài đấu giá, Hương Hương Cung chủ nói giòn tan. Vừa rồi Thánh Nhạc Bình và Chung Văn Thư dùng chân nguyên truyền âm chỉ trao đổi trong mấy giây ngắn ngủi mà thôi.

Hương Hương Công chúa đang muốn hô lên lần thứ ba, Thánh Nhạc Bình đột nhiên giơ ngọc giản trong tay lên:

- 6300 tỉ!

Báo giá của Thánh Nhạc Bình lập tức đưa tới ánh mắt của tất cả mọi người. Trời ạ! 6300 tỉ!

Đi đến cuối cùng không phải Chung Văn Thư thoạt nhìn phi thường trâu bò, cũng không phải nữ nhân mũ rộng vành đỏ thần bí mà là Thánh Võ Phủ tam kiệt!

Đầu mày Lâm Minh đột nhiên nhảy lên, mạch máu ở huyệt Thái Dương đều hơi hơi phồng lên. 6300 tỉ! Cách điểm mấu chốt 7000 tỉ của hắn đã là phi thường gần!

- Mộ cô nương. Luyện chế Trường Sinh Huyền Đan, long cốt xá lợi ít nhất dùng bao nhiêu viên?

Lâm Minh bắt đầu lo sợ tiền của mình không đủ.

- 27 viên, không thể thiếu hơn nữa!

- 27 viên, như vậy ta còn có thể cầm ba viên. Nếu như không phải cầm mà đổi thành bán ra, hẳn là có thể nhiều thêm mấy ngàn tỉ...

Lâm Minh tính toán rất nhanh trong lòng. Giá cả cầm chỉ có 50, 60% giá gốc. Nếu trực tiếp bán ra có thể dư ra không ít tiền, chỉ là bán ra thì Lâm Minh có chút luyến tiếc.

- 6500 tỉ!

Lâm Minh lại lần nữa báo giá, thanh âm của hắn rất ngưng trọng! Đấu giá đến hiện tại, tất nhiên đã vượt xa giá cả giao dịch của Đại Thiên Thế Giới Đan bình thường.

- Tiểu tử, ngươi đủ độc!

Thánh Nhạc Bình nhìn về phía Lâm Minh, ánh mắt vô cùng âm trầm:

- 6550 tỉ!

Đến nước này rồi, biên độ tăng giá đã hạ xuống rõ ràng, không ai có thể tăng thêm mấy ngàn mấy ngàn tỉ. Mỗi lần thêm 50 tỉ đối với Lâm Minh và Thánh Nhạc Bình mà nói là một khiêu chiến tâm lý thật lớn. Bởi vì tiền của bọn họ đều là vay mượn, tương lai là phải trả!

Hơn nữa, còn có lợi tức!

- 6600 tỉ!

Lâm Minh lại lần nữa hô giá, hiện tại không riêng gì Thánh Nhạc Bình hận hắn, ánh mắt hắn nhìn Thánh Nhạc Bình cũng vô cùng lạnh băng. Nếu không phải Thánh Nhạc Bình, hắn đã bắt được Đại Thiên Thế Giới Đan với giá 6000 tỉ. Giảm bớt khoản nợ 1000 tỉ đối với Lâm Minh mà nói có thể thoải mái hơn không ít.

- 6650 tỉ!

Thánh Nhạc Bình như một miếng keo siêu dính, chết không buông lỏng.

Giá cả tranh đến cuối cùng chỉ còn lại hai phương nhân mã: Lâm Minh và Thánh Võ Phủ tam kiệt. Giá cả tăng lên từng chút một, đây là một trận đại chiến không thấy máu, thương trường có đôi khi còn tàn khốc hơn chiến trường.

Đúng vào lúc này, trong mắt Lâm Minh đột nhiên hiện lên một ánh sao, hắn đứng dậy, nắm chặt ngọc giản, hít sâu một hơi la lớn:

- 7000 tỉ!

7000 tỉ! Một hơi tăng giá 350 tỉ!

Phòng đấu giá mấy chục vạn người một mảnh tĩnh lặng như tờ!

Ở bên cạnh Lâm Minh, Giang Vũ không thể tin nổi nhìn Lâm Minh, hắn nghĩ không rõ Lâm Minh rốt cuộc cầm cái gì. Ngoài ra những đệ tử Thánh địa bình thường khác nhìn về phía Lâm Minh lại đã không biết dùng biểu tình gì để tả.

Lâm Minh vào thời điểm cuối cùng, một hơi tăng giá nhiều như vậy, chính là muốn một đòn đánh tan lòng tin của Thánh Nhạc Bình! Nếu Thánh Nhạc Bình lại tăng giá, Lâm Minh liền bán ra ba viên long cốt xá lợi kia, ngay cả sáu viên cầm lúc trước cũng đổi hết thành bán ra. Như thế, còn có thể nhiều thêm 4, 5 trăm tỉ. Ngoài ra, Lâm Minh còn có một ít Lôi Đình Đạo Quả, tuy rằng giá trị còn xa không bằng long cốt xá lợi nhưng đến thời điểm này cho dù là sức nặng của một sợi rơm rạ cũng không thể phớt lờ.

Chỉ cần Thánh Nhạc Bình tăng giá, Lâm Minh sẽ hô lên 7500 tỉ, liều mạng đọ một ván. Nếu còn không có biện pháp đánh bại Thánh Nhạc Bình, vậy Lâm Minh cũng đành phải từ bỏ.

- 7000 tỉ! 7000 tỉ! Còn có càng cao không?

Hương Hương Công chúa kích động hô.

Trên trán Thánh Nhạc Bình đã rịn ra mồ hôi rậm rạp, trong đầu hắn đang không ngừng ước lượng tài phú của mình. Đây nhưung là 7000 tỉ!

Nếu thật sự cộng thêm toàn bộ tài phú của Chung Văn Thư, tài chính bọn họ hợp lại tuyệt đối sẽ vượt qua Lâm Minh. Điểm ấy Thánh Nhạc Bình sẽ không hoài nghi.

Nhưng số tiền này chỉ là vay nợ, nhất là 2000 tỉ vay Chung Văn Thư này chẳng những phải trả một khoản lợi tức kếch xù và một khối Cửu Thiên Canh Kim, chỉ riêng phí đảm bảo kia là phải trả thêm cho Tinh La tiền trang 200 tỉ! Dù sao võ giả vốn là nghề nghiệp nguy hiểm cao, nói không chừng vài năm sau người mượn tiền đều đã chết. Nếu đảm bảo, phiêu lưu cực cao, thu phí đương nhiên phải đắt!

Huống chi, tranh Đại Thiên Thế Giới Đan này, Thánh Thiên Hạo, Thánh Yên Nhiên đều duy trì hắn. Một khoản này cũng phải trả! Thánh Nhạc Bình nào có nhiều tài sản như vậy?

Đừng nói Lâm Minh còn có thể ra giá cao hơn, cho dù hắn có thể ra 7050 tỉ giành được lần đấu giá này, ngày sau đều sẽ giật gấu vá vai, thu không bằng chi! Mà Đại Thiên Thế Giới Đan đổi lấy đến tột cùng có đáng giá hay không, còn phải đặt dấu chấm hỏi!

Nói đến cùng, loại xa xỉ phẩm đỉnh cấp này, đó phải nên là đệ tử đỉnh cao của thế lực Thiên Tôn sử dụng. Mình là một đệ tử xuất thân Thánh địa bình thường, dùng Đại Thiên Thế Giới Đan không nổi!

Cái này giống như một bần dân, vì ăn tết mà mượn 10 lạng bạc, đi mua bánh bao, thịt kho ăn cũng đã là đồ cực tốt rồi. Để hắn dùng 10 lượng bạc vay mượn này để đi mua vây cá tổ yến, tuy rằng cũng có thể ăn nổi nhưng là hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

Thánh Nhạc Bình liên tục mấy lần muốn giơ ngọc giản trong tay lên, nhưng cuối cùng vẫn là thả xuống.

Giọng nói của Hương Hương Công chúa vang vọng bên tai hắn, có vẻ vô cùng xa xăm...

- 7000 tỉ lần đầu tiên! Còn có người ra giá cao hơn không... 7000 tỉ lần thứ hai! Nếu không có người ra giá, Đại Thiên Thế Giới Đan này sẽ thuộc sở hữu của vị công tử kia... 7000 tỉ lần thứ ba... Bán!

- Chúc mừng vị công tử này. Với giá cả 7000 tỉ mua được Đại Thiên Thế Giới Đan!

Hương Hương Công chúa nhìn về phía Lâm Minh, trong mắt tia sáng kỳ dị lập lòe. Trên người thanh niên này thật sự là tràn ngập bí ẩn. Không biết hắn sẽ làm thế nào hóa giải một loạt phiền toái sau trận phong ba của buổi bán đấu giá này mang tới?

Toàn bộ hội trường mấy chục vạn người, không một ai vỗ tay, hiện trường một mảnh tĩnh mịch. Lâm Minh vẫn ngồi thẳng trên ghế, thân thể giống như một cái chuông đồng, lòng bàn tay của hắn lại đã hơi ướt mồ hôi.

Cuối cùng xem như... không có tung ra giá cả cuối cùng đánh liều một phen, giảm bớt cho Lâm Minh không ít gánh nặng. 7000 tỉ quăng hết vào đã là kết quả miễn cưỡng có thể chấp nhận.

- Lâm... Lâm huynh... Ngươi thật sự có nhiều tiền như vậy?

Giang Vũ còn có loại cảm giác như trong mộng mới tỉnh, nhìn về phía Lâm Minh, yết hầu lên xuống kịch liệt một hồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.