Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1115: Chương 1115: Thập tuyệt ngộ đạo!




- Cái gì? Lâm Minh phải độ Cửu Vẫn, muốn mười hai người chúng ta cùng nhau hộ pháp, hơn nữa còn phải phong bế sơn môn?

Tin tức Lâm Minh độ Cửu Vẫn do Mộ Thủy Thiên truyền ra, hết thảy cũng do Tiêu Hạo Thiên bố trí, bởi vì Mộ Thủy Thiên dự tính, thanh thế Lâm Minh độ Cửu Vẫn sẽ không nhỏ, hơn nữa, thanh thế độ Cửu Vẫn đến từ chính mây nguyên khí ngưng tụ thiên đạo pháp tắc tự nhiên, trong đó ẩn chứa vô cùng huyền diệu, rất khó che dấu.

Nếu như thanh thế quá lớn, dễ dàng đưa tới sự chú ý của những thế lực khác, bất kể bọn họ biết đây là có người đang độ Cửu Vẫn, vẫn tưởng lầm là thiên tài địa bảo xuất thế, cũng sẽ rất phiền toái, dù sao Tiêu Dao Đảo là một tông môn nội tình rất cạn, mà bản thân Mộ Thủy Thiên lại càng không muốn khiến cho quá nhiều người chú ý, cho nên yên lặng độ Cửu Vẫn là cách làm sáng suốt nhất.

Che dấu ba động của thiên đạo pháp tắc, không phải là một chuyện nhỏ tiện tay là có thể làm, cho nên Mộ Thủy Thiên liền lệnh cho Tiêu Hạo Thiên điều phối sử dụng mười hai trưởng lão bố trí Pháp trận che dấu, che chở ba động nguyên khí khi Lâm Minh độ Cửu Vẫn, âm thầm trùng quan, làm như vậy an toàn nhất.

- Đây là đang nói đùa sao? Một tiểu bối Bát Vẫn như hắn, trùng kích Cửu Vẫn, liền phải phong bế sơn môn, còn phải có mười hai người chúng ta hộ pháp, nói gì là che dấu ba động của nguyên khí thiên địa? Thật là chuyện bé xé ra to. Người biết chuyện biết hắn đây là đang trùng kích Cửu Vẫn người không biết còn tưởng rằng hắn đây là đang trùng kích Thánh chủ a! Hắn trùng kích Cửu Vẫn mà thanh thế đã lớn như vậy, chờ hắn trùng kích Thần Quân vậy còn không phải rung trời sao?

- Quả thật có điểm thái quá.

Mười hai trưởng lão bị điểm tên tụ tập ở chung một chỗ, trong đó có đại trưởng lão Tiêu Hạo Càn.

Tiêu Dao Đảo không ít người lòng có mâu thuẫn đối với Thái thượng hoàng Mộ Thủy Thiên nửa đường ra ngoài này, nàng vừa lên sân khấu, đầu tiên là miệng đầy lời nói trống rỗng, "Đại triển kế hoạch lớn" một phen, tiếp theo cầm cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả đi, hiện tại ban bố lệnh thái quá như vậy, để cho bọn họ mười hai trưởng lão cảnh giới Thần Quân để cho bọn họ tới hộ pháp cho một tiểu bối Bát Vẫn trùng kích Cửu Vẫn.

Điều này làm cho trong lòng bọn họ sao có thể thoải mái?

Đảo chủ Tiêu Hạo Thiên nhíu nhíu mày, nói:

- Các ngươi tốt nhất nghiêm túc một chút, thực lực Lâm Minh đối với các ngươi mà nói quả thật bé nhỏ không đáng kể, nhưng là mây nguyên khí ba động khi hắn độ Cửu Vẫn đến từ chính thiên đạo pháp tắc, không liên quan tới thực lực cá nhân của hắn, các ngươi chẳng khác gì là phải che đậy ba động của thiên địa đại đạo, cũng không dễ dàng!

- Chậc chậc. Nghe thật là kiêu ngạo a, chúng ta không phải là một lát nữa sẽ phải đối kháng thiên đạo pháp tắc chứ?

Tiêu Hạo Càn châm chọc nói, võ giả độ Cửu Vẫn sẽ đưa thiên đạo pháp tắc tới không giả, nhưng thiên đạo pháp tắc này chẳng qua là một chút pháp tắc để tẩy lễ cho võ giả, cũng không phải là tới công kích bọn họ. Nói là đối kháng thiên đạo pháp tắc, thật sự có chút thái quá.

Sắc mặt Tiêu Hạo Thiên trầm xuống:

- Đây là tiền bối phân phó, các ngươi tốt nhất không nên gây ra rủi ro. Nếu không, hậu quả rất nghiêm trọng!

Trong quá trình Lâm Minh độ Cửu Vẫn, Mộ Thủy Thiên phải trợ giúp Lâm Minh luyện hóa cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, mà Tiêu Hạo Thiên thì nắm đại trận của Tiêu Dao cung trong tay, cung cấp đầy đủ lượng nguyên khí thiên địa, đảm nhiệm việc che dấu mây nguyên khí ba động, dĩ nhiên là rơi vào trên người các trưởng lão khác.

- Đúng rồi, cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả đã bị tiền bối dời đi đến nơi bế quan của Lâm Minh ở Tiêu Dao cung, sau này, sẽ không có thể hái Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, rượu Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả cũng chỉ có chút ít trong bảo khố tông môn, không thể tùy ý sử dụng.

Tiêu Hạo Thiên đột nhiên nói như vậy, đám người Tiêu Hạo Càn lấy làm kinh hãi.

- Có ý gì? Cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả bị nhổ trồng đến nơi bế quan của Lâm Minh? Người đàn bà kia không phải là muốn dùng cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả để cho Lâm Minh độ Cửu Vẫn chứ?

Nghĩ tới đây, Tiêu Hạo Càn thoáng cái mở to hai mắt nhìn, hắn vốn còn tưởng rằng Mộ Thủy Thiên là chuẩn bị giữ lại cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả cho Lâm Minh ngày sau trùng kích cảnh giới Thần Quân, thậm chí có thể là tái sử dụng lúc thành Thánh chủ, không nghĩ tới, hiện tại độ Cửu Vẫn đã dùng?

Đây đâu chỉ bốn chữ phung phí của trời có thể hình dung.

- Không sai.

Tiêu Hạo Thiên gật đầu.

- Cái gì? Không phải đang nói đùa chứ? Đây chính là cả một cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả a! Trùng kích cảnh giới Thần Quân cũng lãng phí, lấy ra độ Cửu Vẫn? Thứ mục nát cũng không phải là lãng phí như vậy a!

Tiêu Hạo Thiên liếc mắt nhìn Tiêu Hạo Càn một cái, nói:

- Lâm Minh là pháp thể song tu, độ Cửu Vẫn vốn là khó càng thêm khó, hơn nữa . . . Ở bên trong Cửu Vẫn, Hóa Thần Cửu Biến, Mệnh Vẫn tầng chín là một cái cảnh giới là tối trọng yếu trong đó, cảnh giới này phải thừa nhận thiên đạo pháp tắc tẩy lễ, tự nhiên là tích lũy càng hùng hậu, chỗ tốt đạt được càng lớn, lấy thực lực của Lâm Minh, tương lai lúc trở thành Thần Quân, sợ rằng cũng không cần dược liệu gì.

- Pháp thể song tu?

Đám người Tiêu Hạo Càn liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy thần sắc bất khả tư nghị.

- Lâm Minh là pháp thể song tu?

Thật ra thì pháp thể song tu cũng không khó dò xét, chỉ là bọn hắn cho tới bây giờ không có tận mắt nhìn thấy Lâm Minh xuất thủ, cũng không có đặc biệt đi kiểm tu vi của Lâm Minh, tự nhiên cũng không biết Lâm Minh tu cả Luyện Thể Thuật.

Ở Thần Vực, cũng là có số ít võ giả vì để gia tăng ngộ tính Khai Môn trong Bát Môn Độn Giáp mà tu cả Luyện Thể Thuật, nhưng chẳng qua là chỉ luyện tập sơ qua, tu đến Khai Môn cũng không tu nữa, hơn nữa bình thường bọn họ là sau khi hoàn thành Mệnh Vẫn, mới bắt đầu tu luyện Luyện Thể Thuật, như vậy sẽ không tạo thành phiền toái đối với độ Cửu Vẫn.

Trên thực tế, nếu như không thể mở Khai Môn ra một cách hoàn mỹ, như vậy Khai Môn có thể gia tăng ngộ tính cũng rất có hạn, dùng hai chữ để hình dung chính là vô ích.

Nói tóm lại, pháp thể song tu ở trong võ giả Thần Vực phi thường hiếm thấy, chỉ có số rất ít thiên tài đứng đầu siêu cấp Thánh Địa, tỷ như đời sau của Thiên Tôn, hoặc là người xuất sắc nhất trong số tất cả nhi tử của Giới vương đại giới, thật sự là thiên tài đến thiên phú cũng không phải là trình độ có thể so sánh, tài nguyên cũng nhiều đến mức không có địa phương để ném đi, mới có người lựa chọn cố hết sức không thỉnh cầu pháp thể song tu, người như vậy, một đám cũng phải dùng yêu nghiệt, biến thái để hình dung, mà nghe ý tứ của Tiêu Hạo Thiên, Lâm Minh hiển nhiên nên thuộc vào người như thế!

- Điên rồi, thật sự là điên rồi! Vốn ta cho là, mặc dù nữ nhân thần bí kia có ý nghĩ muốn bồi dưỡng Lâm Minh tơở thành Giới vương đại giới là ý nghĩ kỳ lạ, nhưng ít ra có thể bồi dưỡng Lâm Minh thành một Thánh chủ cường đại, hiện tại mới biết được, nguyên lai Lâm Minh là pháp thể song tu, hắn cho rằng cha hắn là Thiên Tôn sao? Đi đâu để chuẩn bị nhiều tài nguyên như vậy, hơn nữa cho dù có tài nguyên, hắn có thể bảo đảm mình luyện thành sao?

- Không sai, đây chính là động không đáy, sau Bát Môn Độn Giáp, mỗi một bước trưởng thành phải tiêu hao đại lượng tài nguyên, mà Đạo Cung Cửu Tinh lại càng nghịch thiên mà đi.

- Đừng nhắc tới Đạo Cung Cửu Tinh, người pháp thể song tu, độ Cửu Vẫn cũng là một điểm quyết định! Pháp tắc của cái vũ trụ này đã sớm thay đổi, căn bản là không thích hợp pháp thể song tu, Cửu Vẫn thông thường chú ý chiết xuất thân thể, lột xác thành linh khu, nhưng là Luyện Thể Thuật coi trọng luyện hóa, thoát thai hoán cốt, xương thịt cô đọng như Kim Tinh, xương thịt bền bỉ như vậy, còn chiết xuất ngưng tụ thế nào? Hai cái này vốn chính là mâu thuẫn! Cảnh giới Luyện Thể Thuật càng cao, độ Mệnh Vẫn lại càng khó khăn!

- Nếu như cảnh giới Luyện Thể Thuật của Lâm Minh thấp thì cũng được, nếu như cảnh giới cao, ta cảm thấy hiện tại chúng ta nên suy nghĩ cũng không phải là che dấu nguyên khí ba động khi Lâm Minh độ Cửu Vẫn, mà là nên suy nghĩ Lâm Minh độ Cửu Vẫn rốt cuộc có thể thành công hay không!

Một trưởng lão đột nhiên nói, mọi người tại đây hai mặt nhìn nhau, nếu như dùng tới một gốc cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả lại độ Cửu Vẫn thất bại, vậy thì là chuyện cười lớn a.

. . .

Lúc này, ở bên trong thời không độc lập của Tiêu Dao cung, Lâm Minh ngồi xếp bằng ở trên giường đá, trước mặt hắn có một gốc cây cổ thụ lòa xòa nhiều màu.

Vốn Lâm Minh cho là cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả phải là Thần Thụ lôi đình hắn đã nhìn qua ở Kỳ Tích Thần Điện lúc trước, cao vút trong mây, cao ngất thẳng tắp, cây khô phải tới mười người ôm mới hết, mà lại không nghĩ rằng, cái gọi là Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả thế nhưng chỉ có cao bảy thước, cành lá cao nhất cũng chỉ là mới đến bả vai Lâm Minh.

Vỏ cây nó khô nứt, vểnh lên từng tầng, giống như Long Lân, cây khô uốn lượn vặn vẹo, hiện đầy đốt cây cùng lỗ thủng, có địa phương cây khô phơi bày ra ngoài, thậm chí vỡ ra để lộ tủy cây.

Cành lá của nó giống như là con rắn uốn éo, lượn vòng, có sừng, nếu như dây thừng cùng xoắn lại ở chung một chỗ, kết thành nút chết vĩnh viễn mở không ra.

Lá cây của nó toàn bộ đã khô vàng, hơn nữa cực kỳ thưa thớt, mỗi một cái lá cũng không giống nhau, nhìn những lá cây kia, trong lòng mọi người sẽ đột nhiên sinh ra một cỗ hoang vu, cảm giác bị đè nén.

Ở trong lá cây, có một quả treo lơ lửng, không nhiều không ít, tổng cộng mười quả, màu sắc, hình dáng của mười quả trái cây đều không giống nhau, có màu đen, có màu vàng, có màu trắng . . .

- Đây chính là cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả?

Lâm Minh hít nhẹ một hơi, không biết vì sao, nhìn gốc cây cổ thụ này, làm cho người ta có cảm giác bị đè nén linh hồn, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng nó là thiên địa linh vật do thiên địa đại đạo ngưng tụ thành.

- Không sai, cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả sở dĩ có cái tên này, là do mười quả trái cây của nó, mỗi khi ăn một quả, sẽ có nhất tuyệt ra đời, ăn hết cả mười quả, tổng cộng sẽ trải qua thập tuyệt, cũng chính là tâm tuyệt, phế tuyệt, gan tuyệt, thận tuyệt, tỳ tuyệt, mật tuyệt, cốt tuyệt, huyết tuyệt, nhục tuyệt, tràng tuyệt.

- Thập tuyệt này mỗi một tuyệt phát sinh ở trên người Phàm Nhân, cũng lập tức bị mất mạng, tâm tuyệt diện hắc vô tả thốn mạch, phế tuyệt diện xích vô hữu thốn mạch, can tuyệt diện bạch vô tả quan mạch, thận tuyệt diện hoàng vô tả xích mạch, tỳ tuyệt diện thanh vô hữu quan mạch . . .

- Khi tập hợp đủ thập tuyệt, bản thân người đó sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ, kinh mạch dừng lại, năng lượng trong cơ thể ngưng trệ, không khác gì tử vong!

- Không chỉ người hoại tử, linh hồn, thức hải lại nhận được cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả tưới nhuần, đạt tới cảnh giới vô hạn Không Minh, dùng cái này như đi vào cõi thần tiên, tâm linh trống rỗng, cảm nhận thiên đạo pháp tắc, cho nên cổ thụ này tên là thập tuyệt ngộ đạo!

- Sau khi võ giả bình thường ăn, căn bản không cách nào thừa nhận, cho nên Tiêu Dao Đảo mới lấy Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả xuống để cất rượu, pha loãng dược lực trong đó ra trăm ngàn lần, để cho võ giả có thể phẩm ngộ pháp tắc có thể thừa nhận dược lực kia.

- Chẳng qua nếu như là ngươi thì, ngươi mở sáu cửa đầu tiên của Bát Môn Độn Giáp rac lại hấp thu Long Tủy, Phượng Tinh, dung hợp Long cốt Chí Tôn, ngươi hẳn là có thể trực tiếp thừa nhận thập tuyệt lực của Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, sau khi thừa nhận thập tuyệt lực này, ngươi có thể nhất cử trùng kích Cửu Vẫn, chân chính thoát khỏi phàm tục.

- Nguyên lai là như vậy . . .

Sau khi Lâm Minh nghe được Mộ Thủy Thiên giải thích, đánh giá một gốc cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả này một lần nữa, vốn hắn đã cảm thấy tên của gốc cây thần dược Thiên giai tuyệt phẩm này có chút cổ quái, không nghĩ tới trong đó hàm chứa đạo lý ly kỳ như vậy.

- Như vậy . . . Bắt đầu đi, ta giúp ngươi hấp thu cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, trùng kích Cửu Vẫn!

Mộ Thủy Thiên vừa nói, ngồi xếp bằng ở trước mặt Lâm Minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.