Trong lúc nhất thời, bên tai Tiểu Ma Tiên chỉ còn lại âm thanh này.
Đừng lo lắng, tất cả có ta...
Một câu nói kia làm cho Tiểu Ma Tiên cảm giác tất cả ủy khuất, bi thương của mình dường như tan thành mây khói.
Nàng vẫn cho rằng nàng rất hiếu thắng, nhưng mà sau khi ở chung với Lâm Minh, nhất là sau khi có hài tử thì nàng lại phát hiện, cuối cùng nàng vẫn cần quan tâm và bảo hộ...
- Lâm Minh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có người truyền âm cho ngươi sao?
Thần Mộng Thiên Tôn nhìn về phía Lâm Minh, trước những câu hỏi này Lâm Minh không thể không trả lời.
Lâm Minh hít sâu một hơi, nói ra:
- Vâng... Có người truyền âm cho ta, là Tiểu Ma Tiên...
- Tiểu Ma Tiên?
Thần Mộng Thiên Tôn kinh ngạc nhìn Lâm Minh, hỏi:
- Xem ra ngươi cùng Tiểu Ma Tiên gặp nhau trong Tu La Lộ sao?
Thần Mộng Thiên Tôn tự nhiên biết rõ, thời điểm Lâm Minh đi Tu La Lộ lịch lãm rèn luyện thì Tiểu Ma Tiên cũng cùng thời gian đi Tu La Lộ, bọn họ tại Tu La Lộ gặp được nhau, hơn nữa có giao tình cũng không kỳ lạ quý hiếm.
Mà thời điểm này Tiểu Ma Tiên truyền âm cho Lâm Minh, làm cho Thần Mộng Thiên Tôn tưởng rằng Tiểu Ma Tiên lộ ra một ít quan hệ của yêu ma hai tộc cho hắn biết.
Đối với yêu ma hai tộc, Thần Mộng Thiên Tôn đương nhiên để ý, bởi vì bọn họ có thái độ với Thánh tộc cùng Nhân tộc thế nào cũng ảnh hưởng tới thế cục đại kiếp nạn.
Nếu như yêu ma hai tộc đảo hướng Thánh tộc, như vậy sẽ đả kích tin tưởng của Nhân tộc cực lớn.
- Tiểu Ma Tiên nói cái gì?
Thần Mộng Thiên Tôn rất quan tâm nội dung truyền âm này.
Nhìn thấy Thần Mộng Thiên Tôn ân cần, Lâm Minh tươi cười đắng chát, chậm rãi nói ra:
- Nàng nói mình mang thai, là hài tử của ta.
Lâm Minh nói câu này, Thần Mộng Thiên Tôn trước nay bộ dáng mây trôi nước chảy, giống như không có gì có thể ảnh hưởng tâm tình của nàng, nàng hiện tại cả kinh.
- Ngươi... Ngươi nói cái gì?
Thần Mộng Thiên Tôn không dám tin nhìn qua Lâm Minh, nói:
- Tiểu Ma Tiên... Mang thai hài tử của ngươi...
Lâm Minh nói những lời này liên quan quá lớn. Thần Mộng Thiên Tôn nhất thời không kịp phản ứng.
Nàng tự nhiên biết rõ địa vị của Tiểu Ma Tiên tại yêu ma hai tộc, thậm chí ẩn ẩn biết rõ Tiểu Ma Tiên dường như chính là thẻ đánh bạc quan hệ thông gia giữa yêu ma hai tộc và Thánh tộc.
Nhưng mà bây giờ. Tiểu Ma Tiên mang thai hài tử của Lâm Minh, nếu như chuyện này bị Tạo Hóa thánh tử biết rõ, không biết hắn có cảm tưởng gì.
- Ma Thủy Thiên Tôn biết rõ chuyện này sao?
Thần Mộng quan tâm nhất chính là thái độ của Ma Thủy Thiên Tôn.
Lâm Minh gật gật đầu, mang tao ngộ của Tiểu Ma Tiên nói đơn giản một phen.
Thần Mộng Thiên Tôn nghe xong thì thở dài một hơi, loại kết quả này nàng sớm nghĩ đến.
- Lâm Minh... Việc này ta cũng không có biện pháp giải quyết tốt đẹp gì cả...
Thần Mộng Thiên Tôn lắc đầu, vốn Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên cũng môn đăng hộ đối, lại là gạo nấu thành cơm. Nếu như không có đại kiếp nạn, nàng hoàn toàn có thể mang theo Lâm Minh đi cầu hôn, thuận lý thành chương thúc đẩy nhân duyên này.
Đáng tiếc bây giờ không có khả năng, cho dù Lâm Minh là thiên tài cũng vô dụng.
Đối với yêu ma hai tộc mà nói. Bọn họ chỉ quan tâm hiện tại, về phần chuyện tương lai thì tương lai nói sau, đại kiếp nạn hàng lâm, ăn bữa hôm lo bữa mai, ai còn quan tâm tương lai?
Lâm Minh trầm mặc không nói, Thần Mộng Thiên Tôn lại nói:
- Lâm Minh, ngươi không nên vọng động, có chút chuyện không phải sức người có thể giải quyết được, ta sẽ nếm thử đi thuyết phục Ma Thủy Thiên Tôn, không riêng gì vì ngươi, cũng là vì nhân tộc. Mặc kệ hy vọng xa vời cỡ nào ta cũng phải thử.
- Mấy ngày nữa chính là thọ yến, ta biết rõ tâm tình của ngươi rất khó chịu, nhưng mà trên thọ yến ngươi ngàn vạn chớ nên chọc giận Ma Thủy Thiên Tôn, ngươi làm cháu gái của hắn mang thai. Hắn tất nhiên căm thù ngươi tận xương tuỷ, nếu ngươi tranh luận với hắn trên thọ yến. Chỉ càng thêm dầu vào lửa, làm cho chuyện này càng hỏng bét.
Thần Mộng Thiên Tôn trong khi nói chuyện, đứng lên lướt đi.
Những ngày này nàng vẫn thương lượng và thăm dò thái độ của yêu ma hai tộc, nhưng mà kết quả càng khiến Thần Mộng lo lắng.
Có lẽ Nhân loại thật sẽ mất đi minh hữu là yêu ma hai tộc.
Như vậy cảm tình của Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên không thể nghi ngờ sẽ trở thành bi kịch.
Nghĩ tới đây tâm tình của Thần Mộng Thiên Tôn phủ một tầng mây đen.
Yêu ma hai tộc có thể đầu hàng, mà Nhân tộc... Lại không có đường lui!
Thời gian ngày từng ngày đi qua.
Tiểu Ma Tiên bị giam lỏng trong phòng, cả ngày chỉ ăn cơm, tắm rửa, ngủ, không làm chuyện gì khác
Yêu Đế tới nhìn Tiểu Ma Tiên mấy lần, nhưng mà Tiểu Ma Tiên lại không nói lời nào, giống như căn bản không nhìn thấy hắn.
Chuyện này làm cho Yêu Đế thở dài một tiếng, hắn biết rõ nói gì cũng vô dụng.
Vì đại nghĩa chủng tộc mà hi sinh Tiểu Ma Tiên, chuyện này đối với Tiểu Ma Tiên mà nói quá không công bình, thực tế bọn họ hiện tại cũng không muốn uy hiếp nàng làm gì...
Vì vậy mỗi lần Yêu Đế tới chỉ có thể dặn dò thị nữ, bảo các nàng dụng tâm hầu hạ Tiểu Ma Tiên, lưu lại một chút ít thiên tài địa bảo tẩm bổ thân thể, sau đó rời đi.
Những thiên tài địa bảo này bị mấy bọn thị nữ xử lý gia công, chế tác thành chén thuốc, bột phấn các loại, mà Tiểu Ma Tiên ai tới cũng không cự tuyệt, đều ăn hết.
Dù tâm tình khó chịu đi nữa, Tiểu Ma Tiên cũng không có hờn dỗi tới bữa cơm.
Mỗi một mặt linh dược, mỗi một chén linh thực Tiểu Ma Tiên đều ăn sạch sẽ, cũng là vì hài tử của nàng.
Nàng rõ ràng, thiên phú hài tử của mình cùng Lâm Minh không tầm thường, chỉ đang ở trong bụng của nàng cũng đã có thể hấp thu thiên địa nguyên khí.
Cho dù nàng như thế nào cũng không thể lãng phí thiên phú của hài tử, ảnh hưởng phát triển của hài tử.
Thời điểm Tiểu Ma Tiên bị giam lỏng, người chạy tới thọ yến càng ngày càng nhiều.
Hắc tháp của Yêu tộc càng ngày càng náo nhiệt.
Thế lực lớn các nơi tụ tập lại, trong đó nhân vật cấp Thiên Tôn có hơn mười người.
Mà bên phía Thánh tộc có tới mấy Thiên Tôn đỉnh cấp, bọn họ đi tới cùng Tạo Hóa thánh tử, đi tới phủ đệ xa hoa nhất của Yêu tộc trong hắc tháp.
Mỗi ngày đều có người Yêu tộc cùng Ma tộc ra ra vào vào phủ đệ của Thánh tộc.
Các loại cống phẩm, mỹ nữ bị dẫn vào phủ đệ, trong phủ đệ yến hội không ngừng, hàng đêm sênh ca.
Những thứ này Nhân tộc Thiên Tôn đều thấy rõ, nhưng mà cũng bất lực.
Mà trong đó Lâm Minh cũng tiến vào trong hắc tháp.
Từ khi Lâm Minh đi vào trong hắc tháp, hắn từ đầu tới cuối không ra khỏi phòng một bước, hắn vẫn ngồi trong tĩnh thất của mình.
Chung quanh Lâm Minh, thiên địa nguyên khí chậm rãi hội tụ, lưu chuyển trong kinh mạch, một ổ quay đen kịt huyền phù trước mặt Lâm Minh.
Hắn cởi trần, cơ bắp hoàn mỹ hiện ra.
Trong nội thế giới của hắn ẩn chứa lực lượng quỷ dị.
Thời gian mười ngày này Lâm Minh toàn bộ dùng trên việc tu luyện.
Chút thờ gian này với con đường tu luyện võ đạo dài đằng đẳng chẳng là cái gì, nhưng mà thông qua tu luyện mười ngày này, Lâm Minh điều chỉnh thân thể, thần hồn, nội thế giới tới trạng thái tốt nhất.