Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1221: Chương 1221: Thứ nhất đại thế giới




Sét màu tím vẫn chói mắt, mây sét phủ khắp bầu trời thật lâu không ngớt.

Đám đệ tử hạch tâm xếp hạng cao của Chân Võ Đại Thánh địa nhìn mây sét đều có loại cảm giác lực bất tòng tâm.

Mà lúc này ở ngoài vạn dặm, Lâm Minh sau khi đánh chết quái vật lông đỏ, thi thể nó hóa thành năng lượng mộng cảnh tinh thuần. Những năng lượng mộng cảnh này tươi đẹp, tinh thuần hơn bất kỳ những gì trước đó Lâm Minh từng gặp.

Loại cảm giác này giống như sự khác biệt giữa Tử Dương thạch và Tử Dương tinh.

Lâm Minh hơi hơi trầm ngâm, không vội vã lập tức hấp thu năng lượng mộng cảnh, mà là đem đoàn năng lượng mộng cảnh này kéo xuống, chính mình rơi vào trong một thung lũng yên tĩnh, dùng trận pháp che giấu vị trí của mình. Không gian Thần Mộng hiện tại, thú triều ác mộng thú tràn lan, muốn hấp thu đoàn năng lượng mộng cảnh này phải có một môi trường an toàn.

Sau khi làm xong mọi việc, ý niệm Lâm Minh khẽ động, năng lượng mộng cảnh trước mắt đột nhiên vỡ ra hóa thành vô số ánh sao chìm vào trong thân thể Lâm Minh.

Năng lượng tinh thuần lớn mạnh hội tụ thành từng dòng năng lượng tràn vào linh hồn Lâm Minh. Dấu ấn Thần Mộng phát ra ánh sáng chói mắt, với tốc độ khó tin đến gần viên mãn.

Dĩ vãng Lâm Minh sau khi hấp thu năng lượng mộng cảnh thế nào cũng phải bế quan một tháng mới có thể khiến dấu ấn Thần Mộng chậm rãi viên mãn. Mà hiện giờ, chỉ trong thời gian một nén hương ngắn ngủi, dấu ấn Thần Mộng thứ tư đã hoàn toàn viên mãn.

Không chỉ như thế, năng lượng mộng cảnh còn thừa rất nhiều.

Tra xét giá trị công huân của mình, Lâm Minh hơi hơi giật mình. Giá trị công huân của hắn rồi lại một hơi đạt tới 238 triệu, từ thứ bốn nguyên bản biến thành thứ nhất!

Đánh chết quái vật lông đỏ rồi lại một hơi đạt được gần 100 triệu giá trị công huân!

Biến hóa xếp hạng của Lâm Minh lúc này cũng thể hiện trên Phong Thần Bảng.

Ở toàn bộ Thần Vực, hiện tại trừ Vô Gian Giáo và Phượng tộc thượng cổ ra còn có không ít thế lực lớn đang chú ý xếp hạng của Lâm Minh. Phàm là người dự thi top 1 vạn đều có tư cách được Thánh địa Giới Vương giới lớn chú ý cả ngày 12 canh giờ. Huống chi xếp hạng tốt nhất của Lâm Minh còn từng đạt tới hơn 3000.

Mà lần này, xếp hạng của Lâm Minh từ vị trí hơn 8000 trên Phong Thần Bảng đột nhiên biến mất, một hơi vọt tới trước 1000, dừng ở 890 hơn nữa vượt qua Long Nha!

1000 là một ranh giới. Đạt tới vị trí này, tương lai thậm chí có một chúthy vọng nhỏ bé trở thành Giới Vương bình thường!

Chỉ cần treo danh hiệu Giới Vương, cho dù không phải Giới Vương giới lớn cũng đều là nhân vật uy chấn một phương.

Bình thường thành tựu tương lai của truyền nhân Thiên Tôn cũng chỉ là Giới Vương mà thôi.

Về phần thành tựu tương lai của truyền nhân Giới Vương giới lớn đó chính là Thánh Chủ, giỏi lắm trở thành nửa bước Giới Vương.

Cảnh giới của truyền nhân tương lai, bình thường thấp hơn so với sư phụ của bọn họ một cấp. Lấy ngay Chân Võ Đại Thánh địa tích lũy sâu dày mà nói, thời gian mấy triệu năm này, Chân Võ Giới Vương bồi dưỡng hơn 100 truyền nhân, trong đó cũng chưa từng sinh ra một Giới Vương bình thường. Có thể thấy sinh ra một Giới Vương khó khăn cỡ nào.

Lúc này, ở một đại thế giới xa xôi, ngoại ô một thành lớn tụ tập hơn vạn võ giả. Trong đó mười mấy võ giả mặc áo đỏ tụ cùng một chỗ, tu vi bọn họ đều còn chỉ là Mệnh Vẫn kỳ.

- Mau nhìn, xếp hạng của Lâm sư huynh đã xảy ra biến hóa lớn!

- Thứ 890 Phong Thần Bảng, vượt qua Long Nha, thứ nhất đại thế giới rồi! Rốt cuộc thứ nhất, quá tốt rồi!

Mười mấy võ giả mặc áo đỏ này đều là đệ tử của Phượng tộc thượng cổ. Phượng tộc thượng cổ phân bố rất rộng, trải rộng mấy giới lớn của Thần Vực.

Hiện tại, những phân cung xa xôi kia bao gồm một ít đệ tử ra ngoài lịch lãm đều biết Lâm Minh. Biết Phượng tộc thượng cổ bọn họ ra một thiên tài khó lường!

Bọn họ là đệ tử của Phượng tộc thượng cổ, trong lòng đều tràn ngập tự hào.

Thứ nhất đại thế giới, xếp hạng top 1000 toàn bộ Thần Vực!

Thành tựu này đủ để danh lưu sử sách!

Mà ở Xích Quang giới, trong một tòa lầu các xanh vàng rực rỡ, một nam trung niên thân hình cao lớn, đầy đầu tóc dài màu đỏ đại mã kim đao ngồi trên ghế thái sư, trên án kỷ trước mặt hắn bày một chén rượu đồng xanh và một bầu rượu.

Người trung niên tóc đỏ híp mắt lại nhìn Phong Thần Bảng, lẩm bẩm:

- Lâm Minh này chính là tên hậu bối ở Huyễn Thần Trận hoàn thành Thiên Nhân Trảm, cũng tiêu diệt thần niệm của ta kia sao... Không nghĩ tới, ở vị trí top 1000 Phong Thần Bảng nhìn thấy hắn.

Nam nhân trung niên này chính là Xích Long sứ Xích Chiến Vân của Xích Quang giới.

Hắn cảm thán một tiếng. Hắn hiện tại đã không ngông cuồng như mấy vạn năm trước nữa, bởi vì hắn biết rõ ràng, Thánh Chủ lên trên mỗi một bước đều khó khăn cỡ nào. Hắn đã bị kẹt ở cửa Giới Vương này 15000 năm, không gặp được cơ duyên kinh thế căn bản không có bất kỳ khả năng đột phá. Mà hiện tại thiên phú của Lâm Minh hiển nhiên đã vượt xa hắn.

- Phượng tộc thượng cổ thật sự là quật khởi rồi... Vốn ta tưởng rằng, tương lai Lâm Minh sẽ trưởng thành nhân vật như Tiêu Đạo Cực, Hỏa Phần Thiên, hiện tại xem ra vẫn là xem nhẹ hắn! Thật sự là Trường Giang sóng sau đè sóng trước!

Xích Chiến Vân lắc đầu, cầm chén rượu trong tay uống một hơi cạn sạch.

***

Lúc này ở Thần Mộng giới, Lâm Minh chỉ cảm thấy linh hồn của mình dường như rời cơ thể, toàn thân nhẹ bẫng, không có bất kỳ trọng lượng. Hắn đi tới một thế giới màu sắc rực rỡ, bốn phía đều là đường nét như mộng ảo, không ngừng biến hóa.

Mà giữa những đường nét này có một viên tinh thể màu tím lơ lửng. Tinh thể màu tím này có hình trụ lục lăng, ở chính giữa phong ấn ba sợi dây mảnh.

Ba sợi dây mảnh này phân biệt có ba loại màu sắc bất đồng: đỏ, tím, lam. Ba sợi dây mảnh đều đang không ngừng di động, dường như vậy sống.

- Tinh thể màu tím này... cùng viên lúc trước quái vật lông đỏ nuốt vào cũng không giống. Trong tinh thể màu tím đó chỉ phong ấn một sợi dây mảnh, mà trong viên tinh thể màu tím này lại có ba... Nếu như không đoán sai, quái vật lông đỏ kia lúc trước còn nuốt vào tinh thể màu tím tương tự. Dây mảnh trong mỗi một tinh thể màu tím đều hội tụ cùng một chỗ, mới hình thành viên tinh thể màu tím cuối cùng này.

- Bí mật của tinh thể màu tím kỳ thật hẳn là ở trên những sợi dây mảnh này!

Lâm Minh mơ hồ cảm thấy, kỳ thật cái gọi là tinh thể màu tím chỉ là vật dẫn dùng để phong ấn những sợi dây mảnh này thôi. Sợi dây mảnh mới là mấu chốt.

Lâm Minh tập trung nhìn những sợi dây này một hồi, không biết vì sao nhìn chúng nó Lâm Minh có một loại cảm giác hết hồn.

- Như thế nào mới có thể tìm hiểu bí mật những sợi dây nhỏ này? Cắn nuốt chúng nó sao?

Lâm Minh nghĩ đến cách làm lúc trước của quái vật lông đỏ, chính là nuốt chúng nó.

Do dự một hồi, Lâm Minh rốt cục làm ra quyết định. Hắn vươn tay, chậm rãi dẫn dắt những sợi dây mảnh này bay vào đầu ngón tay của mình.

Những sợi dây mảnh này trong nháy mắt chạm vào thân thể Lâm Minh liền như ba con linh xà, trong nháy mắt chui vào trong thân thể Lâm Minh.

Lâm Minh chỉ cảm thấy một luồng năng lượng vô cùng lạnh lẽo dọc theo tay hắn nhanh chóng lan tràn lên trên. Kế đó liền chui vào trong linh hồn của hắn.

Khoảnh khắc đó Lâm Minh chỉ cảm thấy tinh thần chi hải đột nhiên chấn động, cảm giác đau đớn kịch liệt ập tới, dường như bị rắn độc cắn. Hắn kêu một tiếng đau đớn, thân thể gần như ngã xuống đất.

Cảm giác đau đớn kịch liệt ập tới, dườngnhư có thứ gì đang liều mạng chui vào đầu mình. Loại cảm giác này giống như khi Lâm Minh lần đầu tiên mở ra Ma Phương hấp thu linh hồn vô chủ.

Khi mở ra Ma Phương, ý chí lực của Lâm Minh còn vô cùng nhỏ yếu, hiện tại ý chí lực của hắn sớm đã không thể so sánh. Nhưng tương ứng, một tia năng lượng thần bí này cũng lớn mạnh hơn mảnh vỡ linh hồn vô chủ năm đó ngàn vạn lần!

Lâm Minh thủ vững tâm thần, muốn dùng ý chí lực chịu đựng loại đau đớn dữ dội đến từ linh hồn này. Nhưng mà hắn lại cảm giác được, một luồng sức mạnh thật lớn không thể chống cự vọt thẳng vào trong linh hồn thể của hắn. Dưới loại sức mạnh cực kỳ đáng sợ này, hắn đã hoàn toàn mất đi quyền khống chế thân thể.

Trong nháy mắt, rét lạnh khủng bố xâm nhập toàn thân Lâm Minh, loại cảm giác này giống như về đến thời đại người phàm, người trần trụi đứng trong trời băng đất tuyết. Thân thể Lâm Minh rất nhanh bao phủ một lớp băng.

Băng càng ngày càng dày, linh hồn bị đóng băng, Lâm Minh cảm giác mình hoàn toàn không nhúc nhích được, ngay cả mắt cũng không thể chớp một cái. Khi băng tích lũy đến trình độ nhất định, mặt băng bắt đầu xuất hiện tầng tầng vết rạn.

Rắc Rắc Rắc!!!

Vết rạn lan tràn, thân thể Lâm Minh cùng với cả băng bắt đầu nứt nẻ, tan rã!

Đến một bước này, cho dù ý chí Lâm Minh kiên cường mấy lúc này cũng xuất hiện kinh hoảng và sợ hãi. Xuất hiện trong thế giới ý chí màu sắc rực rỡ này, thân thể của hắn ký thật chính là linh hồn. Linh hồn vỡ nát, người còn sống làm sao?

Tâm niệm Lâm Minh xoay chuyển nhanh chóng, không ngừng thử các loại cố gắng. Nhưng mà bất kể hắn điều động chiến linh hay thủ vững tâm thần đều không hề ý nghĩa!

Mắt thấy trên linh hồn thể bắt đầu xuất hiện vết rạn, hắn cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào pháp tắc kỳ lạ đặc biệt của Thần Mộng giới, có sự tồn tại của pháp tắc này cho dù linh hồn vỡ nát cũng sẽ không chết. Cũng giống như vượt Mệnh Vẫn ba tầng sau vỡ thần trọng ngưng.

Khi thân thể bắt đầu vỡ nát, một cơn đau đớn linh hồn xé rách lập tức ập đến!

Loại đau trực tiếp đến từ linh hồn này còn thống khổ hơn tan xương nát thịt của thân thể gấp chục lần, trăm lần. Lâm Minh mắt thấy vết rạn trên người mình càng ngày càng nhiều, linh hồn thể đã giòn yếu đến cực hạn.

Đến cuối cùng, thân thể Lâm Minh hoàn toàn nổ tung ra, hóa thành vô số điểm sáng linh hồn tản ra bốn phía.

Lần này mức độ linh hồn vỡ nát lại so với lúc trước Lâm Minh vượt Mệnh Vẫn ba tầng sau chỉ hơn chứ không kém!

Lâm Minh chỉ cảm thấy ý thức của mình mơ hồ, thần niệm không rõ, nhưng mà sức mạnh linh hồn vỡ nát thật sự quá mạnh mẽ, hắn căn bản không thể chống đỡ.

Trong mơ hồ, Lâm Minh nhìn thấy được ba dòng năng lượng đỏ, tím, lam nguyên bản phong ấn trong tinh thể màu tím hội tụ mà đến, dung nhập vào trong những điểm sáng linh hồn này.

Rồi sau đó, lấy ba dòng năng lượng này làm hạch tâm, vô số điểm sáng linh hồn trải rộng trên bầu trời bắt đầu hội tụ lại. Linh hồn của Lâm Minh đang chậm rãi khôi phục.

Thân thể, tứ chi, ngũ quan của hắn lại lần nữa ngưng tụ thành, ý thức cũng dần dần trở nên rõ ràng. Sau giây lát, linh hồn của Lâm Minh hoàn toàn phục hồi như cũ, mà ba sợi năng lượng kia cũng biến mất.

- Đây là... Chuyện gì xảy ra?

Lâm Minh nhìn hai tay hoàn hảo của mình, trong mắt tràn ngập sắc thái khó tin:

- Linh hồn lực của ta tăng cường rồi, hơn nữa một hơi tăng cường mấy lần!

Cảm thấy biến hóa của cường độ linh hồn của mình, Lâm Minh hít một hơi khí lạnh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.