Tử trong ánh mắt của Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh cảm nhận được sự tín nhiệm của nàng, bởi vì lần này đi vào thần thú mộ mà hắn đã chuẩn bị hẳn bảy năm thời gian, Tiểu Ma Tiên đã vì mình mà đi vào Uổng Tử cốc, cho nên hắn nhất định phải thành công.
Lâm Minh cũng không xuất phát ngay, mà cùng với Tiểu Ma Tiên phi hành tới cửa động phủ của Thần Miểu Thiên Tôn.
Bảy năm sớm chiều ở chung, khiến cho Lâm Minh có một cảm giác tôn kính với Thần Miểu Thiên Tôn, trước khi đi, hắn tất nhiên muốn chào tạm biệt vị Thần Miểu Thiên Tôn này.
- Ngươi quyết định?
Thần Miểu Thiên Tôn trầm giọng hỏi.
- Vâng.
Lâm Minh bình tĩnh mà nói ra.
Hắn biết ngữ khí của Thần Miểu Thiên Tôn vì sao lại trầm trọng như vậy, bảy năm qua Thần Miểu Thiên Tôn đã dùng đại lượng tâm huyết để dồn lên trên người mình và Tiểu Ma Tiên, nếu như hai người bọn họ mà chết ở trong thần thú mộ thì bảy năm tâm huyết của Thần Miểu Thiên Tôn chỉ còn là uổng phí, hơn nữa sẽ là tổn phí thọ nguyên một cách lãng phí.
Đối với vị Thần Miểu Thiên Tôn không còn nhiều thời gian này nữa thì, Lâm Minh với Tiểu Ma Tiên chính là ký thác của hắn.
Bị nhốt ở nơi này mấy ngàn vạn năm, thực khó tưởng được sự kinh qua cô độc cô quanh của Thần Miểu Thiên Tôn thế nào, hơn nữa hắn còn phải chết ở cái nơi cô quạnh này nữa.
Trước khi chết ,hắn mong có thể tìm được mộ tngười có thể kế thừa được truyền thừa của hắn. Dù người đó tương lai có chết ở trong Uổng Tử cốc thì ít ra là sau khi hắn đã chết, truyền thừa còn chưa có đoạn tuyệt, thực hiện tâm nguyện trong lòng của hắn.
Nhưng là bây giờ, Lâm Minh lại muốn đi vào trong thầ nthú mộ, mộ tkhi thất bại, có nghĩa là ký thác của hắn đã biến mất.
- Ngươi cũng muốn đi?
Thần Miểu Thiên Tôn nhìn về phía Tiểu Ma Tiên mà hỏi. Nếu như nàng ta không đi, thì dù cho Lâm Minh có vẫn lạc thì vẫn còn có một người lưu lại.
Tiểu Ma Tiên khẽ cắn môi, nàng nhìn Lâm Minh, sau đó nhìn Thần Miểu Thiên Tôn, rồi kiên định gật đầu.
Nàng hoàn toàn không hiểu được trình độ hiểu biết của Lâm Minh với thần thú một là mức nào, chỉ là dứt khoát đánh bạc, đi theo Lâm Minh xông vào trong thần thú mộ.
- Ngươi có thể chờ đợi, nếu như được thì khi Lâm Minh bình an quay lại, ngươi đi cũng không muộn.
Thần Miểu Thiên Tôn lên tiếng khuyên bảo.
Chỉ là Tiểu Ma Tiên lắc đầu nói:
- Ta không muốn!
Dũng khí của nàng là đến từ sự tín nhiệm với Lâm Minh, hơn nữa ở nơi hắc ám cô quạnh này, trăm triệu năm cũng không thay đổi chút nào thì Lâm Minh vào Tiểu Ma Tiên đã sớm ký thác tinh thần lên nhau. Nếu như Lâm Minh chết thì Tiểu Ma Tiên cũng không có dũng khí để đối mặt với sự cô độc tịch mịch của tương lai.
Những ngày tháng như này khiến cho đám võ giả có tâm chí cường đại cũng phải phát điên lên vì tuyệt vọng.
- Được rồi, nếu các ngươi muốn đi thì ta cũng không khuyên nữa, ta chỉ mong rằng, khi ngươi phát giác bản thân tính sai thì đừng có cậy mạnh, không nên hành động theo cảm tính, tùy thời lui lại, chỉ mong rằng là còn kịp, ta hi vọng khi ta chết còn có người tống chung cho ta! ( chăm sóc cho người thân trước khi người đó mất)
Thần Miểu Thiên Tôn nói đến đây tựa như có cảm giác càng thêm già nua, bảy năm sớm chiều ở chung, lại còn dốc túi truyền thụ, khiến cho tính mạng của Thần Miểu Thiên Tôn cũng đã đặt lên người Tiểu Ma Tiên với Lâm Minh rồi.
Hai người vừa đi thì cũng không khác gì rút xương của hắn.
Một khắc này từ sâu trong lòng Lâm Minh cũng không biết có cái cảm giác gì, hắn với Thần Miểu Thiên Tôn cũng không phải là đồng tộc, cũng chẳng đồng tong, nửa điểm quan hệ cũng không có nhưng đúng lày hắn lại thành sự kéo dài mạng sống cho kẻ đáng thương ấy,
Võ giả đi vào võ đạo chi lộ thì không thể nào dự đoán được kết cục của bản thân. Có thể chết tại bí cảnh, có thể bị người ta giết chết ở dã ngoài, toàn thây cũng không còn, thậm chí phân thân toái cốt, hóa thành tro bụi, không còn lưu lại bất cứ thứ gì.
Thần Miểu Thiên Tôn hiện giờ chính là như vậy, ở trong Uổng Tử cốc chỉ còn có thi cốt làm bạn.
Mà hiện giờ, hi vọng của Thần Miểu Thiên Tôn chính là, sẽ có người vì hắn tống chung, khi hắn cô đơn sau mấy vạn năm mà chết, thì lúc chết sẽ không còn cô đơn nữa.
Lâm Minh thực sự bị một câu nói kia của Thần Miểu Thiên Tôn làm cho xúc động, hắn xốc lại trường bào, sau đó hướng về phía Thần Miểu Thiên Tôn mà vái một cái thật sâu.
- Tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ quay lại, không để cho tâm huyết của ngươi chảy xuống sông xuống bể.
Lâm Minh cũng không muốn xuất phát vội, mà chờ sau một đợt ma tính triều tịch nữa rồi mới cùng Tiểu Ma Tiên đi vào trong thần thú mộ.
Ma tính triều tịch cũng sẽ không bộc phát liên tục hai lần, cho nên Lâm Minh với Tiểu Ma Tiên chọn sau khi ma tính bộc phát rồi mới tiến vào để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vô hạn vô biên thần thú mộ, khắp nơi đều là hài cốt cực lớn, một cây hài cốt tựa như một ngọn núi, như thần kiếm cắm thẳng lên bầu trời, biến mất trong hư không.
Bên trong phần mộ không có gió, nhưng lại có năng lượng lưu động tựa như là gió, cùng đồng nguyên với năng lượng triều tịch bộc phát lúc trước.
Gió thổi hài cốt làm âm thanh sàn sạt vang lên nhè nhẹ, hết thảy đều tiêu điều hoang vu khiến cho long người không tự chủ được mà dâng lên một cỗ cảm giác bi thương.
Cỗ cảm giác bi thương này ngày càng ngày nồng đậm, cơ hồi muốn bao phủ lấy người.
Sauk hi đi vào được hơn năm mươi dặm, Tiểu Ma Tiên cảm thấy nội tâm mình đều bị thứ ma tính lực lượng này tràn ngập, tựa như đang vẫy gọi linh hồn của nàng, muốn nàng theo nó rời đi.
Đây cũng chính là ma tính triệu hoán mà Thần Miểu Thiên Tôn từng nhắc tới, rất nhiều võ giả sau khi đi vào trong thần thú mộ thì đềub ị cỗ lực lượng này triệu hoán, cuối cùng một đi không trở lại
Ma tính lực lượng ngày càng ngày mạnh, Tiểu Ma Tiên bằng vào linh hồn lực cường đại của bản thân, bảo vệ linh đài, giữ trong mình một tia thanh tỉnh.
Nhưng cỗ lực lượng này thực quá là kỳ dị, đến Giới Vương cũng không thể nào chịu đưng được, huống hồ là Tiểu Ma Tiên có mạnh mẽ trên phương diện linh hồn thì cũng không thể vượt qua được Giới Vương.
Nàng cảm thấy bản thân rất nhanh không thể duy trì được tiếp, tuy nhiên biết được thứ này hấp dẫn mình vô cùng trí mạng, nàng không nên để cho nó tự bài bố, thế như bản thân không thể tự khống chế được tâm thần của chính mình.
Tiểu Ma Tiên muốn lên tiếng gọi Lâm Minh, nhưng lúc này toàn bộ tâm thần của nàng đều đang chống đỡ ma tính lực lượng, cẳn bản không thể nào phân tâm để nói chuyện, nếu không nàng cảm thấy bản thân sẽ mất đi chính mình.
Trong hỗn độn, Tiểu Ma Tiên đột nhiên cảm thấy có một đạo ý niệm đi vào trong mi tâm của mình, đạo ý niệm này biến thành một thanh kiếm phù văn mang phong cách cổ xưa, phù văn cứ như thế tạo thành một tia sáng xuyên qua hỗn độn mà tiến thẳng vào tinh thần chi hải của Tiểu Ma Tiên.
Cùng lúc đó, bên tai Tiểu Ma Tiên đột nhiên vang lên âm thanh:
- Bảo về tâm thần, độc thiên thư chi pháp của Tu La Thiên Thư, dùng nó để vận chuyển năng lượng trong cơ thể!
Tu La Thiên Thư?
Bốn chữ này tựa như tiếng chuông sáng sớm tiếng trốn hoàng hôn vang lên bên tai của Tiểu Ma Tiên, trong đầu nàng hiện lên một đạo thiểm quang.
- Tam Thập Tam Thiên, đại đạo bao la mờ mịt.
Không chờ Tiểu Ma Tiên bắt đầu mặc niệm thì âm thanh kia đã vang lên bên tai nàng, trong âm thanh này ẩn chứa ý niệm mãnh liệt, những thứ này dần biến thành từng chữ hoàng kim hiện lên bên trong tinh thần chi hải của Tiểu Ma Tiên, nét bút tựa như rồng bay phượng múa, ẩn chứa trong đó là ý cảnh khó nói bằng lời.
Mấy chữ này chính là tổng cương của Tu La thiên thư.
Từ khi tổng cương của Tu La thiên thư hiệnr a thì áp lực trong linh hồn của Tiểu Ma Tiên cũng giảm xuống, đầu óc nàng lại khôi phục lại sự thanh tỉnh.
Thế giới xung quanh đột nhiên trở nên rõ ràng hơn.
Tiểu Ma Tiên đột nhiên phát hiện, bàn tay của Lâm Minh đang cầm tay nàng có một cỗ chí dương chi cương lực lượng đang không ngừng truyền qua người nàng.
Mà Tu La thiên thư mà nàng nghe lúc trước cũng chính là ý niệm Lâm Minh truyền tới.
Chỉ trong một tích tắc mất đi phương hướng, Tiểu Ma Tiên đã cảm thấy bản thân đầy mồ hôi, không có chút chuẩn bị gì mà đi vào trong này thì mặc kệ là tu vi gì, thiên tài ra sao, đềup hải vẫn lạc, thiên phú của Tiểu Ma Tiên cũng không thể nào không sợ hãi lực lượng của thú thần mộ được.
- Tu La thiên thư không ngờ lại có được hiệu quả mạnh đến nhường nào…
Tiểu Ma Tiên có chút giật mình bởi vì mấy trăm chữ tổng cương Tu La thiên thu này ẩn chứa quá nhiều huyền cơ, cứ suy tính như thế thì đây hẳn là thứ xuất hiện từ bên trong thú thần mộ do Tu La lộ chủ nhân truyền xuống, quả là hợp tình hợp lý.
Chỉ là Tiểu Ma Tiên cũng tinh tường, nàng hiện giờ đang cùng Lâm Minh đi qua chỉ là phần ngoài của thú thần mộ, khoảng cách nơi sâu nhất vô cùng xa.
Thử nghĩ mà xem, một đầu thần thú khun gxuong có thể dai tới ngàn dặm, mà thú thần mộ này là do mấy trăm con tạo thành cho nên diện tích của nó là bao nhiêu thì cũng không thể nào tính được, nơi này chính là một thế giới độc lập mà Tu La lộ chủ nhân tạo dựng nên!
Bọn hắn còn muốn tiến vào sâu bên trong thần thú mộ thì hẳn sẽ gặp phải thứ còn nguy hiểm đáng sợ hơn, muốn an toàn cũng thực là khó khăn.