Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1391: Chương 1391: Tiếp kiến Thần Mộng




Thần Mộng Đại Thế Giới, linh hạm đắt đỏ xuyên qua hư không, ven đường đi qua có thể nhìn thấy chủ đại lục Thần Mộng Đại Thế Giới, đây là Thần Mộng Thế Giới, khắp nơi là ngọc thụ quỳnh hoa, đẹp không sao tả xiết.

Với tư cách một trong những đại thế giới lớn nhất của Thần Vực, Thần Mộng Đại Thế Giới có thiên địa linh khí vô cùng phong phú, cảnh sắc xinh đẹp phi thường.

Lâm Hiểu Cáp ở trên linh hạm nhìn qua chủ đại lục này, thỉnh thoảng phát ra hoan hô giống như tiểu hài tử.

Mà ngay cả Ma Quang cũng cao hứng, lúc cách năm vạn năm nó quay về Thần Vực nên vô cùng hưng phấn.

- Thiên địa linh khí nồng đậm thế này hẳn là đại thế giới đỉnh cấp của Thần Vực rồi, thượng cổ phượng tộc ở thế giới này?

Lâm Minh mỉm cười, nói ra:

- Chúng ta không phải đi thượng cổ phượng tộc."

- Ân? Không đi thượng cổ phượng tộc? Vậy đi nơi nào?

Tại Ma Quang xem ra Lâm Hiểu Cáp thực lực bây giờ rất yếu, tốt nhất là gia nhập thượng cổ phượng tộc, có một thánh địa che chở lại an toàn lại lợi cho tu luyện.

- Chúng ta đến rồi.

Lâm Minh nói ra, lần này phi hành cũng tốn nhiều tháng, nếu như dùng Hỗn Nguyên thiên cung thay đi bộ thì rút ngắn nửa lộ trình, nhưng mà Hỗn Nguyên thiên cung quá rêu rao, Lâm Minh sẽ không tùy ý lấy ra.

Ma Quang cùng Lâm Hiểu Cáp ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy chân trời là biển mây, biển mây xuất hiện trăm ngàn tiên sơn, những tiên sơn này trải đầy kỳ trân, những kỳ trân này cho dù kém nhất phát ra linh khí còn trân quý hơn thiên tài địa bảo của Thiên Diễn đại lục cả trăm lần.

- Cái này... Đây là...

Ma Quang mở to ba con mắt màu lam ra, hoàn toàn không thể tin được.

Lâm Hiểu Cáp cũng phải sợ hãi thán phục. Con mắt của nàng nhìn đình đài lầu các và thiên tài địa bảo hoa mắt lên.

Kỳ thật nàng không để ý cảnh sắc như thế nào, nhưng mà nàng có cảm giác nơi này quá lợi hại.

- Đây là Thần Mộng Thiên Cung, chỗ ở của Thần Mộng Thiên Tôn.

Lâm Minh chậm rãi nói ra. Mà những lời này lọt vào tai Ma Quang thì khiến nó cả kinh.

- Ngươi... Ngươi nói cái gì? Thần Mộng Thiên Tôn! ? Ngươi xác định!

Ma Quang nói câu này móng vuốt run lên, năm vạn năm trước nó đi theo Ma Đế chinh chiến Thiên Vũ thánh địa, trong đại quân có ngàn vạn cường giả. Nó chỉ là thành viên không có ý nghĩa, Thiên tôn với nó mà nói chính là tồn tại không thể với tới. Hơn nữa Thần Mộng Thiên Tôn càng là một trong những Thiên tôn đáng sợ nhất, là người mạnh nhất cả Thần Vực cũng có khả năng.

Nhân vật như vậy trong suy nghĩ của Ma Quang chính là thần minh. Lâm Minh lại mang bọn họi đo vào thiên cung của Thần Mộng Thiên Tôn! Ma Quang đương nhiên sẽ không cho rằng Lâm Minh mang bọn họ đi du lịch.

Chẳng lẽ Lâm Minh gia nhập Thần Mộng Thiên Cung! ?

- Lâm Minh! Ngươi không phải nói đùa chứ? Ngươi gia nhập Thần Mộng Thiên Cung? Không... Không thể a, nghe nói Thần Mộng Thiên Cung chỉ lấy nữ đệ tử, làm sao có thể thu ngươi?

Ma Quang chưa từng có thất thố như vậy, bên cạnh Ma Quang, Lâm Hiểu Cáp hỏi:

-Ma Quang bá bá, là thế nào, Thần Mộng Thiên Cung này...

- Nói cho ngươi không rõ, ta không có biện pháp hình dung, thân phận của Thần Mộng Thiên Tôn quả thực không thể tưởng tượng, cho dù năm đó Ma Thủy Đại Đế thành lập tông môn lục phẩm, sau khi phi thăng thực lực tăng lên trăm ngàn lần ở trước mặt Thần Mộng Thiên Tôn còn không tính là con kiến! Thần Mộng Thiên Tôn rất có thể là người mạnh nhất Thần Vực, là thần linh của nhân loại.

Ma Quang chỉ có thể dùng Ma Thủy Đại Đế làm ví dụ nói cho Lâm Hiểu Cáp rõ Thần Mộng Thiên Tôn mạnh cỡ bao nhiêu, bởi vì Lâm Hiểu Cáp biết rõ người cường đại nhất trừ Lâm Minh ra chính là Ma Thủy Đại Đế.

Tuy Lâm Hiểu Cáp vẫn khó có thể tưởng tượng, nhưng mà cũng có cảm giác một chút.

Thiên tôn... Thần linh của nhân loại?

- Lâm Minh, ngươi rốt cuộc làm sao biết Thần Mộng Thiên Tôn?

Ma Quang cảm giác khó có thể tin nổi, dùng sức loạng choạng, kích động không hiểu.

Trong ấn tượng của nó Lâm Minh tuy thiên phú nghịch thiên, nhưng đặt ở Thần Vực còn kém một chút, ít nhất không tới mức lọt vào pháp nhãn của Thần Mộng Thiên Tôn, Thần Mộng Thiên Tôn bỏ qua, cho dù là truyền nhân của Thiên tôn trong mắt nàng chỉ là tiểu bối, nàng sống lâu ngàn vạn năm, không biết gặp qua bao nhiêu truyền nhân Thiên tôn, chỉ có nhân vật đỉnh cấp trong truyền nhân Thiên tôn mới có thể được nàng chút ý một chút, nhưng chỉ là chú ý thôi.

- Lâm Minh, ngươi làm sao có vận khí tốt như thế, ngươi có thể mang chúng ta vào bên trong, khẳng định có quan hệ sâu với Thần Mộng Thiên Tôn a!

Ma Quang tưởng tượng không ra nổi, Lâm Minh làm thế nào có quan hệ sâu với Thần Mộng Thiên Tôn chứ?

Lâm Minh nói:

- Ta tham gia hội võ Thần Vực, lấy được một ít tự, đạt được Thần Mộng Thiên Tôn chú ý.

Lâm Minh nhàn nhạt nói ra, kỳ thật hắn biết rõ nếu không phải đại kiếp nạn buông xuống, dù hắn là đệ nhất hội võ Thần Vực cũn không được nhiều Thiên tôn chú ý. Hiện tại Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên, Hành Si đã được nhận định là nhân vật chính trong đại kiếp nạn.

- Thứ tự gì?

Giọng của Ma Quang càng kích động lên, hội võ Thần Vực năm đó nó cũng trải qua, khi đó nó được xem là nhân vật trâu bò hổ báo, nhưng trong quá trình đãi cát tìm vàng nó không qua được vòng dự tuyển.

Nếu như nói thứ tự còn phỉa là trăm ngàn!

Nhưng mà như thế cũng đủ cho nó tự ngạo.

Lâm Minh có thể trong hội võ được Thần Mộng Thiên Tôn chú ý, tuyệt sẽ không là trăm vạn tên.

- Thứ hai.

Lâm Minh nói câu này dù Ma Quang sớm có chuẩn bị, cũng hoàn toàn hóa đá.

Hội võ Thần Vực thứ hai... Thành tích này Lâm Minh chỉ xem là thành tích?

- Trời ơi! Làm sao có thể! Lâm Minh, ngươi bắt được hội vũ Thần Vực đệ thứ hai? Lúc này mới qua mấy năm đấy?

Đầu óc của Ma Quang trống rỗng, hắn xem như hiểu Lâm Minh, nhưng mà hắn không cho rằng Lâm Minh có thiên phú ở hạ giới có thể làm cho hắn có thành tích nghịch thiên ở hội vũ Thần Vực được.

Mà lúc này đã tới Thần Mộng Thiên Cung.

Lâm Minh nói:

- Không nói nữa, ta đi gặp Thần Mộng Thiên Tôn. Có chuyện trọng yếu cần bẩm báo.

Lâm Minh nói xong bay ra khỏi linh hạm, bay thẳng vào sâu trong Thần Mộng Thiên Cung.

- Đệ tử Lâm Minh, cầu kiến Thần Mộng Thiên Tôn!

Lâm Minh đứng bên ngoài Thần Mộng Thiên Cung nhìn hai nữ thủ vệ nói ra.

Hai nữ thủ vệ có tu vị Thánh chủ.

Đệ tử hạch tâm của Thần Mộng Thiên Cung chỉ có mấy trăm người, cộng thêm nha hoàn, thủ vệ cũng chỉ có mấy ngàn người. Mỗi người đều là tinh anh!

- Vào đi.

Đúng vào lúc này một giọng nói mờ ảo truyền vào trong tai Lâm Minh, giọng này là của Thần Mộng Thiên Tôn truyền âm.

Lâm Minh nghe xong trong nội tâm vui vẻ. Lúc trước hắn đi bốn năm, Thần Mộng Thiên Tôn bế quan đã sớm chấm dứt, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra Băng Mộng còn đột phá Thần Biến Cảnh sớm hơn Lâm Minh nhiều.

Lâm Minh trực tiếp bay vào trong thiên cung bái kiến Thần Mộng.

Bên người Thần Mộng chính là nữ tử có vài phần giống Thần Mộng, đúng là Băng Mộng.

Băng Mộng quả nhiên đã sớm bước lên Thần Biến kỳ, hơn nữa còn tiến bước trước Lâm Minh, đã đến Thần Biến sơ kỳ đỉnh phong, chỉ một chút là bước vào Thần Biến trung kỳ.

Băng Mộng với tư cách hóa thân của Thần Mộng, cũng không phải là chuyển thế luân hồi chính thức, muốn bồi dưỡng Băng Mộng thì Thần Mộng phải trả giá rất nhiều tài nguyên và tâm huyết.

- Chuyện gì?

Thần Mộng Thiên Tôn nhàn nhạt hỏi, ánh mắt của nàng nhìn quét qua nội thế giới của Lâm Minh và chau mày.

- Ah? Ngươi ở hạ giới kế thừa Hỗn Nguyên truyền thừa?

Thần Mộng Thiên Tôn tuệ nhãn như đuốc, Lâm Minh nói:

- Vâng! Nhận được Hỗn Nguyên tiền bối thưởng thức, vãn bối kế thừa Hỗn Nguyên Thiên tôn truyền thừa.

- Ân, không tệ!

Thần Mộng Thiên Tôn nhàn nhạt nói ra.

- Như thế ngươi xem như truyền nhân của Hỗn Nguyên, Hỗn Nguyên là người nổi bật, nếu như không phải mươi vạn năm trước thì hắn bây giờ đã là Chân Thần rồi.

Thần Mộng đưa ra đánh giá cao như thế, Lâm Minh nghe được trong nội tâm trì trệ, Hỗn Nguyên Thiên tôn thật sự có thể trở thành Chân Thần?

Trong ấn tượng của hắn thực lực của Hỗn Nguyên cùng Thần Mộng kém không nhiều lắm, hơn nữa nghe Thần Mộng nói cũng đại khía bày mình và Hỗn Nguyên Thiên tôn cùng cấp độ.

Nếu như nói Hỗn Nguyên hiện tại có hi vọng thành tựu Chân Thần, như vậy Thần Mộng thì sao?

Có phải nàng thực nhìn thấy cảnh giới Chân Thần hay không, thậm chí khả năng đã là nửa bước bước vào? Chỉ đợi Băng Mộng lớn lên, nàng sẽ trực tiếp thành tựu Chân Thần chi cảnh, trở thành thần chính thức của Thần Vực!

Ý thức được những điểm này, Lâm Minh càng cảm giác Thần Mộng thâm bất khả trắc. - Lâm Minh, ngươi tìm ta có chuyện gì?

- Hồi bẩm tiền bối, vãn bối trước khi hạ giới bởi vì tìm kiếm thân thể cho bạn cũ nên đi tới Ma Thủy Đại Thế Giới, rồi sau đó...

Lâm Minh mang tao ngộ Thiên Minh Tử nói rõ cho Thần Mộng nghe, kể cả Thiên Minh Tử luyện chế Cửu Tinh Thiên Đan, gian tế Thánh tộc và Thiên Minh Tử tự đoạn một tay đuổi giết xuống hạ giới, cơ hồ tất cả trải qua một chữ không lọt.

Ngay từ đầu Thần Mộng Thiên Tôn mặt không biểu tình, càng về sau nàng nhíu mày.

- Thi thể ở nơi nào?

Thần Mộng Thiên Tôn nói ra mấy chữ này, giọng nói mang theo hàn ý.

Lâm Minh vội vàng từ trong tu di giới lấy thi thể gian tế Thánh tộc ra.

Nhìn thấy cỗ thi thể này, hàn quang trong mắt Thần Mộng bắn ra.

- Xác thực là Thánh tộc! Tự tổn tu vị thông qua thán tức thần tường, rồi sau đó dùng Cửu Tinh Thiên Đan khôi phục thực lực, Thánh tộc đã vươn sâu vào trong Thần Vực rồi, mà chúng ta lại hoàn toàn không biết gì về Thánh tộc cả.

Trên mặt Thần Mộng bao phủ mây đen.

- Lâm Minh, lần này ngươi cũng coi như có công, Nhân tộc đại kiếp nạn, tương lai các ngươi sẽ là chủ lực, bằng vào điểm này mặc kệ ngươi có phải đệ tử của ta hay không, ta đều dốc sức bồi dưỡng ngươi, ngươi pháp thể song tu, nói tới Cửu Tinh Thiên Đan, ta đúng là có phương thuốc không trọn vẹn, có thể thử có thể không luyện chế ra được, ta sẽ tạo điều kiện cho ngươi đột phá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.