Đối mặt với ngôn luận của Bạch Minh Ngọc và phần đông đệ tử, đám người Diệp Thủy Đồng lộ vẻ căm giận. Khóe miệng Lâm Minh nổi lên một tia cười lạnh, từ trong Tử Cực Giới lấy ra Tu Di Giới của Công Dương Cốt Đả và Hồn Thiên Lý, để lại một cái nói:
- Ta thừa nhận ngươi cũng có chút công lao. Nếu đã như vậy, tốt, hai cái Tu Di Giới ta giữ lại một cái, một cái khác có thể cho ngươi.
Lâm Minh vừa nói như vậy, đệ tử chung quanh Bạch Minh Ngọc đều nổi giận:
- Quả thật không biết tốt xấu. Bạch sư huynh không so đo với ngươi, ngươi còn hếch mũi lên mặt! Còn giữ lai một cái? Cho dù là Công Dương Cốt Đả và Hồn Thiên Lý trọng thương, ngươi cũng là dựa vào đoàn đội giết chết hả, ngươi dựa vào đâu giữ lại một cái?
- Bạch sư huynh, tên không biết sống chết này, ngươi trực tiếp dùng môn quy xử trí. Với thực lực của Bạch sư huynh, còn không phải dễ như trở bàn tay! Trong bí cảnh xúc phạm quân lệnh vốn chính là tội chết! Trưởng lão hội cũng không thể nói gì!
Rất nhiều đệ tử nhao nhao nói, mà Bạch Minh Ngọc lại sắc mặt âm trầm nhìn Lâm Minh. Lâm Minh coi rẻ quân lệnh, hắn quả thật có thể coi đây là lý do bắt láy Lâm Minh. Nhưng hiện tại không phải lúc nội đấu. Một là còn không hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, hai là hắn có thể cảm giác được Lâm Minh không dễ đối phó.
- Cũng thôi, để cho ngươi nhảy nhót thêm vài canh giờ. Chỉ cần ra Bí cảnh Hồng Hoang, liền có Thái thượng trưởng lão tọa trấn cho ta. Ta xem ngươi đến lúc đó còn nhảy thế nào.
Bạch Minh Ngọc nghĩ vậy, thò tay đón Tu Di Giới của Lâm Minh. Mà ngay khi hắn sắp chạm vào Tu Di Giới, hai mắt Lâm Minh đột nhiên hiện lên một luồng ánh tím chói mắt.
Khoảnh khắc đó, Lâm Minh tựa như một quả bom hình người, khí thế của hắn đột nhiên bùng nổ!
Bát Môn Độn Giáp sáu môn đồng loạt mở!
Máu Cổ Phượng thiêu đốt!
Tà Thần lực mở ra!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn, vài tên đệ tử chung quanh Bạch Minh Ngọc nóng lòng muốn thử đối với Lâm Minh giống như khỉ bị sóng khí khủng bố thổi bay!
Trong một phần ngàn chớp mắt, Phượng Huyết Thương Lâm Minh sớm đã chuẩn bị trước gào thét mà ra. 999 thương nhỏ máu tươi tùy ý bay ra, chân nguyên hệ hỏa đậm đặc vô cùng rót lên Phượng Huyết Thương.
Thanh Liên Hỏa Vũ!
Vừa ra tay chính là tuyệt sát, hơn nữa Lâm Minh còn đánh lén!
Đối với người như Bạch Minh Ngọc, lý niệm mới đầu của Lâm Minh chính là nhanh chóng giết chết. Chỉ là Tiêu Dao đệ tử bên cạnh Bạch Minh Ngọc quá nhiều, chính diện công kích Diệp Thủy Đồng chẳng những sẽ không ủng hộ còn có thể ngăn cản mình, cho nên hắn mới có thể gần người đánh lén, với thế sét đánh không kịp bưng tai giết chết Bạch Minh Ngọc, không để cho hắn nửa phần cơ hội. Người này kế thừa truyền thừa của một cường giả không biết tên, thủ đoạn che giấu phần đông, làm vậy mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
- Ngươi!
Bạch Minh Ngọc hai mắt trợn tròn, hắn vạn lần không nghĩ tới Lâm Minh lại có lá gan này. Muốn trước mặt mọi người đánh chết mình? Điên rồi sao?
Sự tình lớn như vậy, Diệp Thủy Đồng cũng không thể che giấu cho hắn.
Trong lúc điện lóe chớp giận,há cho phép Bạch Minh Ngọc nghĩ nhiều. Hắn vừa thân thể lui mạnh, vừa rút kiếm Thánh khí cực phẩm từ trong tu di giới ra, một kiếm đón đỡ công kích của Lâm Minh.
Nhưng mà, thực lực Bạch Minh Ngọc nguyên bản không mạnh bằng Lâm Minh, hơn nữa hắn tiêu hao thật lớn, thân thể bị thương, lại là cố tình đối vô tâm. Đối mặt Thanh Liên Hỏa Vũ của Lâm Minh đánh lén, kết quả có thể nghĩ mà biết!
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát, thương mang của Lâm Minh thế không thể đỡ quét tới. Bạch Minh Ngọc kêu một tiếng đau đớn, chân nguyên hộ thể vỡ nát, phun mạnh ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.
Quần áo ở ngực hắn đã hoàn toàn bị xé rách, lộ ra một kiện bảo y Thánh khí cực phẩm. Nhưng mà bảo y này cũng chỉ có thể suy yếu sáu bảy phần lực lượng của Phượng Huyết Thương, còn lại ba bốn phần vọt vào trong thân thể kinh mạch Bạch Minh Ngọc. Chân nguyên hỏa hệ nóng rực thiêu đốt bừa bãi, Bạch Minh Ngọc toàn thân đau nhức, đồng tử co rụt lại.
- Lâm Minh, ngươi muốn chết!
- Chết chính là ngươi!
Lâm Minh giọng lạnh lùng, mở Kinh Môn và Huyền lôi quang ảnh, thân thể hóa thành một cái bóng mờ, đuổi thẳng đến Bạch Minh Ngọc, thề muốn đem Bạch Minh Ngọc một đòn phải giết!
Đám người Diệp Thủy Đồng, Tiêu Thủy Quân đều ngây ra, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới Lâm Minh sẽ trực tiếp động thủ dưới tình huống như vậy!
Mà rất nhiều đệ tử đi theo bên cạnh Bạch Minh Ngọc lại càng hoàn toàn choáng váng. Tình huống biến hóa quá nhanh, đám đệ tử này hoàn toàn chưa làm rõ ràng.
Một giây trước Bạch Minh Ngọc gần như vô địch trong lòng bọn họ, đảo mắt bị đánh cho trọng thương hộc máu. Mà Lâm Minh đả thương Bạch Minh Ngọc chỉ là Mệnh Vẫn tầng tám.
Tuy nói là đánh lén, nhưng là đối với cao thủ đỉnh cấp tinh thần phản ứng vô cùng mau lẹ mà nói, đánh lén có thể chiếm cứ ưu thế kỳ thật không tính quá lớn. Bởi vì Lâm Minh vì đánh lén thành công, một đòn này cũng tất nhiên là vội vàng phát ra, không thể tụ lực đến mạnh nhất.
- Bạch sư huynh!
- Bảo hộ Bạch sư huynh!
Khi bọn họ vừa mới kịp phản ứng lại, Lâm Minh đã lần thứ hai đánh tới trước mắt Bạch Minh Ngọc. Lúc này trong cơ thể Bạch Minh Ngọc còn có chân nguyên hệ hỏa tàn phá bừa bãi. Sau khi ba ý cảnh dung hợp làm một, tính dai chân nguyên hệ hỏa của Lâm Minh rất mạnh, muốn xua tan nói dễ hơn làm?
- Lâm Minh!
Ánh mắt Bạch Minh Ngọc hiện lên một tia hung tợn:
- Ngươi muốn cùng ta đồng quy vu tận?
- Đừng choáng váng, chỉ bằng ngươi? Còn không xứng!
Lâm Minh một thương đập xuống, khớp xương toàn thân kêu “cùm cụp”. Hắn vận dụng lực lượng của Bát Môn Độn Giáp sáu môn đồng loạt mở ra!
Đối mặt một thương này, Bạch Minh Ngọc cưỡng ép chân nguyên hệ hỏa tàn phá bừa bãi trong cơ thể, phát ra mấy luồng kiếm khí miễn cưỡng đón đỡ. Mà Lâm Minh không thèm để ý, liên tục vung thương, tốc độ nhanh đến khó tin. Thương sau nối thương trước, thương sau mạnh hơn thương trước!
Mà kiếm của Bạch Minh Ngọc cũng không chậm, chỉ là hắn cứ mỗi lần đỡ một thương của Lâm Minh, khí huyết toàn thân đều sẽ quay cuồng, căn bản là không rảnh rỗi áp chế chân nguyên hệ hỏa mới đầu tiến vào trong cơ thể hắn.
Chết tiệt!
Bạch Minh Ngọc tức bể phổi, Lâm Minh dường như đã tính toán trước rồi, một đòn chiếm ưu thế liền đánh cho mình không thể lật người! Mà hắn phát hiện, uy lực chiêu thương của Lâm Minh càng ngày càng mạnh, hắn rất khó tiếp tục duy trì.
- Hây! Lâm Minh, ngươi muốn chết!
Lúc này, đám tiểu đệ của Bạch Minh Ngọc rốt cuộc xông tới, trạng thái của bọn họ cũng không ra làm sao, mỗi người chân nguyên còn lại không đủ năm phần, có người còn trên người có thương.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, ý niệm trầm xuống, một đóa sen đỏ ở sau lưng Lâm Minh từ từ nở rộ. Thiên Ma Lực Trường - không gian Hồng Mông!
Ầm ầm!
Tất cả võ giả đều bị bao phủ trong không gian Hồng Mông, lập tức cảm thấy lực lượng toàn thân bị cắn nuốt không ngừng.
Cùng lúc đó, chiến linh Hoàng Kim của Lâm Minh cũng gào thét mà ra, hình chiếu thế giới ý chí đi ra, chiến linh hình thành lực lượng ý chí gai nhọn thực chất hóa, đâm mạnh hướng đám tiểu đệ của Bạch Minh Ngọc.
- Phốc - Phốc - Phốc !!
Huyết quang bay vụt, Lâm Minh tuy rằng không lấy tính mạng bọn họ nhưng là xuống tay không chút lưu tình. Gai nhọn ý chí đều xuyên qua chân nguyên hộ thể của bọn họ, xuyên thấu ngực bụng, có một số người thân thể thậm chí gần như bị đâm thủng. Tuy nhiên đối với võ giả mà nói, chỉ cần tránh khỏi tim, họng, não, còn không đến mức trí mạng.
A A A !!
Đám đệ tử này phát ra tiếng kêu thảm nát ruột xé lòng, thẳng đến giờ phút này bọn họ mới sâu sắc cảm nhận được thực lực của Lâm Minh khủng bố cỡ nào!
Lâm Minh căn bản không để ý đến bọn họ, một bên bày ra không gian Hồng Mông và hình chiếu thế giới ý chí, một bên đuổi đánh Bạch Minh Ngọc sít sao, công kích của hắn không chút bị ảnh hưởng, càng ngày càng mạnh.
Đây chính là ưu đãi chân nguyên thâm hậu do máu tủy Rồng mang đến, có thể vừa duy trì không gian Hồng Mông tiêu hao thật lớn vừa phát huy ra toàn bộ lực công kích. Đơn giản mà nói, chân nguyên ẩn chứa trong cơ thể Lâm Minh hiện tại giống như đại dương mênh mông vô tận, với cảnh giới của hắn rất khó dùng hết.
Mà nhìn lại Bạch Minh Ngọc, tình huống càng ngày càng gay go.
Bùng Bùng Bùng Bùng Bùng !!
Lâm Minh lúc này đã vung ra 99 thương, kế tiếp chính là thương thứ 100.
- Thương Khung Bá Điển - Bách Trọng Lãng!
99 thương lúc trước của Lâm Minh không phải là tùy ý đâm ra, mà là tụ lực trong công kích, mục tiêu của hắn chính là một thương cuối cùng này. Phương pháp công kích ghi lại trong Thương Khung Bá Điển khiến lực công kích Bách Trọng Lãng của mình tăng lên gấp mấy lần.
Khi một thương này đâm ra, chân nguyên nén ép trong mầm non Tà Thần trong cơ thể Lâm Minh hoàn toàn bộc phát ra, chân nguyên khủng bố nhấc lên hải triều cuồn cuộn, che phủ trời đất.
Các tiểu đệ của Bạch Minh Ngọc đều bị không gian Hồng Mông và chiến linh hình chiếu ngăn lại, mà người của Diệp Thủy Đồng còn đang ngẩn người. Dưới loại tình huống này bọn họ thật sự không biết nên làm như thế nào.
- Lâm Minh! Ngươi đi chết!
Bạch Minh Ngọc hai mắt đỏ bừng, đồng tử co rụt lại. Trong khoảnh khắc sống còn, hắn đột nhiên cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết trên trường kiếm. Cùng lúc đó, hắn hoàn toàn thiêu đốt lực lượng tinh huyết đại năng thượng cổ để lại trên kiếm Thánh khí cực phẩm.
Dưới tình huống trạng thái thân thể cực kỳ gay go, Bạch Minh Ngọc lại trả giá hai tầng thiêu đốt tinh huyết, trong nháy mắt khôi phục thực lực ở trạng thái đỉnh nhất, thậm chí còn hơn!
Đối mặt một đòn này, Lâm Minh căn bản phớt lờ, vọt thẳng hướng kiếm quang của Bạch Minh Ngọc. Cùng lúc đó, vẫn như cũ đâm Phượng Huyết Thương trong tay ra. Đây hoàn toàn là đấu pháp đồng quy vu tận!
- Lâm sư đệ cẩn thận!
Diệp Thủy Đồng bật thốt, lúc này nàng cũng không biết nên làm gì, hô lên những lời này hoàn toàn là hành vi theo bản năng.
Mà các tiểu đệ của Bạch Minh Ngọc thì bị dọa vỡ mật, mắt thấy một đòn khủng bố như thế, bất chấp trọng thương, nhao nhao chạy trốn. Bọn họ vừa rồi bởi vì công kích Lâm Minh, khoảng cách chiến trường thật sự quá gần. Khoảng cách như vậy, dư ba công kích như vậy bọn họ căn bản không thể chịu nổi.
- Người kia thật sự là Lâm Minh? Hắn tu vi Mệnh Vẫn tầng tám, làm sao có thể phát ra công kích như vậy?
- Quá khủng bố, quả thật là ma quỷ!
Những ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu phần đông tiểu đệ của Bạch Minh Ngọc, nhưng mà bọn họ đã không thể nghĩ nhiều. Bùng nổ khủng bố cắn nuốt hết thảy, đốt sáng hư không vô tận. Mặt đất Hồng Hoàng gần như bị xốc lên, cát đỏ vô tận giống như sóng thần cuồn cuộn vọt ra bốn phía.
Rất nhiều tiểu đệ của Bạch Minh Ngọc chỉ cảm thấy sau lưng như bị búa tạ đánh, hộc máu bay ngược ra ngoài, rồi sau đó cuốn vào trong sóng triều cát đỏ ngập trời.
Mà đám người Diệp Thủy Đồng lúc trước đứng rất xa, nhưng dù là vậy cũng bị sóng xung kích đẩy cho liên tục lùi ra ngoài, không thể không dùng công kích chống đỡ cát đỏ cuồn cuộn ẩn chứa lực lượng khủng bố kia.
Thật vất vả ổn định thân hình, xua tan cát đất, Diệp Thủy Đồng tập trung nhìn vào. Lại thấy trên chiến trường, Bạch Minh Ngọc bị Lâm Minh một thương nện vào ngực, hơn 20 cây xương sườn cùng xương quai xanh toàn bộ vỡ vụn, một cánh tay vô lực thõng xuống, gần như sắp bị đập rớt. Phượng Huyết Thương thì khảm sâu vào trong lồng ngực Bạch Minh Ngọc, máu tươi phun trào.
Mà Lâm Minh thì quần áo rách rưới, sắc mặt hơi trắng, hiển nhiên cũng trúng một kiếm kia của Bạch Minh Ngọc. Chỉ là hắn mặc Long Lân Bảo Y của Long Nhất để lại, toàn thân được Long cốt Chí Tôn thêm vào, lại có Cảnh Môn tăng cường phòng ngự hộ thân, hắn hoàn toàn chống đỡ được, chính mình không có việc gì nhưng là Bạch Minh Ngọc lại triệt để tàn phế.