Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1673: Chương 1673: Tu La Hải. (1)




Nàng có ý định tham gia thí luyện cuối cùng lần thứ hai sao?

Trong ấn tượng của mọi người, tuy không thể nói thí luyện cuối cùng chỉ cho vào một lần, nhưng thí luyện cuối cùng lại dựa vào độ hoàn thành, lần trước hoàn thành 80%, cầm được ban thưởng đối ứng với 80%, như vậy lần sau hoàn thành không tới 80% thì không có bất kỳ ban thưởng nào, chỉ có hoàn thành đến 81% thì mới tìm được ban thưởng.

Mà thí luyện cuối cùng có thể hoàn thành tới trình độ nào, chủ yếu xem thiên phú của ngươi, quy tắc này có lợi cho người trẻ tuổi, giống như bình thường tham gia một lần có kết quả, ngày sau trừ phi có đại cơ duyên, tu vị thiên phú đột nhiên tăng mạnh, nếu không tiến vào một lần nữa thì bản chất không có gì khác nhau, vì thế còn lãng phí một danh ngạch quý giá, hơn nữa trải qua rất nhiều nguy hiểm tới tính mạng, chuyện không tốt như vậy ai đi làm đây?

Mọi người ôm đủ loại suy nghĩ, đối với thiếu nữ Hồn Tộc thần bí này nghị luận rất nhiều.

Xuân đi thu đến, thời gian trôi qua, hai năm sau là tới thời điểm cơ duyên lớn nhất của Tu La Lộ cũng mở ra.

Đây là đại sự của nội Tu La Lộ!

Tư cách thí luyện cuối cùng không dễ cầm, mỗi một tư cách đều có ý nghĩa cần nhiều thần chi phù văn trân quý, một lần bí cảnh mở ra là cả nội Tu La Lộ cũng chỉ tìm được mấy trăm danh ngạch mà thôi.

Mà nội Tu La Lộ thế lực Thiên Tôn cũng có hơn trăm, trong đó có một ít thế lực có được danh ngạch đã khiến các thé lực Thiên Tôn khác đỏ mắt, bởi vì có rất nhiều nơi không có danh ngạch.

Khi ngày thí luyện cuối cùng mở ra càng gần, cả nội Tu La Lộ đều bạo động.

...

Mà lúc này sâu trong đại hoang, trong sơn cốc tràn ngập tử khí đột nhiên có tiếng nổ mạnh vang lên!

Nham thạch văng tung tóe, đại địa chấn động, một cung điện xé rách hư không, giống như thiên thạch bay thẳng ra ngoài.

Gần sơn cốc có hơn mười bàn lĩnh cự nhân thân hình to lớn, tay cầm vũ khí đang đứng.

Những bàn lĩnh cự nhân đột nhiên nghe nổ mạnh thì giật mình, chúng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một cung điện màu đen lao ra khỏi cấm địa của chúng, chuyện này không thể nghi ngờ chạm đến nghịch lân của chúng.

Chúng nhao nhao điên cuồng hét lên, đuổi theo như điên.

Xoạt xoạt xoạt!

Hơn mười cự nhân ném vũ khí của chúng ta!

Vũ khí vốn nặng mấy vạn cân, bị quán chú lực lượng đáng sợ đánh tới, đập thẳng vào cung điện màu đen.

Nhưng trong nháy mắt va chạm, hào quang sáng ngời hiện ra, ngăn cản va chạm.

Cung điện màu đen run mạnh, mượn lực trùng kích lao đi nhanh hơn, nháy mắt đã biến mất ở chân trời, lưu lại hơn mười cự nhân gào thét đuổi theo, nhưng càng đuổi theo càng bị bỏ lại càng xa.

Cung điện màu đen hiển nhiên là Hỗn Nguyên Thiên Cung.

Sau khi bế quan hơn mười năm, Lâm Minh cuối cùng từ Hoang Nhân Phần Mộ đi ra ngoài, hôm nay thực lực của hắn so với trước kia càng không tưởng tượng nổi.

Lần này hắn xuất hiện chỉ có một mục đích, chính là thí luyện cuối cùng.

Hỗn Nguyên Thiên Cung cứ như vậy bay trên bầu trời đại hoang, bay tới truyền tống trận tới nội Tu La Lộ.

Ở sâu trong Tu La Lộ có một vùng biển vô biên vô tận, tên là Tu La Hải.

Tu La Hải liên thông với tất cả thủy vực của Tu La Lộ, rộng lớn khôn cùng, thâm bất khả trắc.

Mặc dù một ngôi sao chìm vào trong Tu La Hải cũng bị nước biển bảo phủ triệt để.

Trong vùng biển khủng bố này có động vật biển, loài cá lớn mạnh không tưởng tượng nổi, mặc dù là cường giả Thiên Tôn cũng không tùy ý tiến vào chỗ sâu trong Tu La Hải, để tránh gặp phải những động vật biển khủng bố kia.

Nhưng mà những năm qua, Tu La Hải ít người tới lui lại bắt đầu càng ngày càng náo nhiệt.

Thỉnh thoảng có võ giả đẳng cấp cao bay qua mặt biển, có khi còn có đội ngũ kết đội mà đi.

Đây là bởi vì thí luyện cuối cùng nằm ở Tu La Hải!

Thí luyện cuối cùng có thể nói là chuyện trọng yếu nhất trong Tu La Lộ, thậm chí có người cho rằng, chủ nhân Tu La Lộ chủ nhân năm đó sáng tạo ra Tu La Lộ Đại Thế Giới và bố trí thí luyện cuối cùng, chính là vì truyền thừa.

Dù cách nói này không đáng tin, không hề nghi ngờ thí luyện cuối cùng chính là đại thịnh hội của Tu La Lộ.

Thịnh hội bực này các thế lực lớn không thể bỏ qua, nếu như thế lực của mình có đệ tử tham gia thí luyện cuối cùng và có thành tích cao, như vậy bọn họ cuối cùng có khả năng lớn trở thành Thiên Tôn. Mặc dù thế lực của mình không có đệ tử tham gia thí luyện cuối cùng, bọn họ cũng tới sưu tập tình báo, dò xét thế lực đối địch, hoặc là xem tình huống đệ tử của thế lực liên minh phát triển như thế nào.

Trừ chuyện đó ra có nhiều người chuyên môn tới nơi này xem náo nhiệt, bởi vì thí luyện cuối cùng có rất nhiều nhân kiệt xuất hiện, tràng diện lớn này sao có thể bỏ qua?

...

Lúc này tại khu vực biên giới của Thần Hư Thần Quốc, trong khu vực núi sâu, có một đại tông môn chiếm diện tích to lớn, kiến trúc tông môn này rộng rãi, trong sơn môn bố trí hơn mười đại trận, những đại trận này cho dù dùng ánh mắt của Lâm Minh nhìn cũng được xưng là trận pháp đỉnh cấp, một khi các trận pháp mở ra. Mấy Thiên Tôn đỉnh cấp cũng khó đánh phá...

Tông môn có trận pháp như thế này, theo lý thuyết nội tình có lẽ thập phần thâm hậu, trong tông môn có nhân kiệt xuất hiện lớp lớp mới đúng, nhưng mà hoàn toàn trái lại. Tông môn này nhân khẩu thưa thớt. Không có sinh khí gì, ngay cả đại trận sơn môn cũng không mở ra.

Bởi vì những trận pháp này vô cùng cường đại, nhưng mà tiêu hao quá nhiều năng lượng, bọn họ căn bản là không cung ứng nổi. Thế cho nên những trận pháp này biến thành bài trí.

Không hề nghi ngờ, đây là tông môn từng rất huy hoàng, nhưng nó đã xuống dốc rồi.

Trong đại điện tông môn lúc này, một nam tử áo đen cùng một thiếu nữ áo xanh quỳ trên đất, trước mặt bọn họ là một lão nhân râu tóc bạc trắng.

- Nguyệt Trì, Hồn Thiên, hai người các ngươi là hy vọng của Thần Miểu Thánh Địa... Từ khi Thần Miểu Thiên Tôn mất tích, tông môn đối mặt thế lực các nơi xơi tái, đã sớm không còn như năm đó, vì bồi dưỡng các ngươi... Tông môn những năm này này xem như dốc toàn bộ tài nguyên, lúc này vi sư càng trả cái giá lớn lấy được hai danh ngạch thí luyện cuối cùng, ta chỉ hy vọng các ngươi đừng làm tông môn thất vọng.

Lão nhân kia trên mặt đầy nếp nhăn, tuổi già sức yếu, tánh mạng chi hỏa như nến tàn trước gió...

Lão nhân gần đất xa trời này không có người nào nghĩ tới hắn năm đó còn kém một chút là bước vào Thiên Tôn, hắn từng đi theo Thần Miểu Thiên Tôn chinh chiến tứ phương, trong nội Tu La Lộ cũng phong vân một cõi, người ta nghe tên là sợ mất mật, nhưng mà khi Thần Miểu Thiên Tôn mất tích, hắn cũng bị cừu gia làm hại, cuối cùng rơi vào kết cục này.

Hai người trẻ tuổi lẳng lặng quỳ sát ở đó, bọn họ không nói gì, nhưng mà ánh mắt của bọn họ lại cho thấy quyết tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.