Vũ Động Càn Khôn

Chương 70: Chương 70: Chấn động






"Bịch bịch!"

Nguyên Lực hùng hậu từ trong cơ thể Ô Sát bạo phát, hắn tung một chưởng khiến cho một hộ vệ của Lâm gia bay ngược về phía sau, đồng thời nhe răng, há mồm hung hăng giơ chân đạp vào đầu hộ vệ này, nếu tình hình cứ như vậy diễn ra thì kiểu gì óc người hộ vệ kia cũng bắn tung ra bốn phía.

"Vù!"

Nhưng mà khi Ô Sát chuẩn bị đạp xuống, thì một thanh âm xé gió vang lên, Ô Sát trở tay tóm được một đoạn mâu gãy, khi đưa mắt nhìn lên thì chỉ thấy thân hình đơn bạc của một thiếu niên, bình tĩnh đứng trước mặt, hai mắt chăm chú nhìn vào hắn.

"Hắc hắc, Lâm gia này đúng là đã hết người rồi, giờ phái cả một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa ra ứng chiến, chẳng nhẽ các ngươi nghĩ ta sẽ lưu thủ?"

Tiện tay vứt đoạn mâu gẫy kia đi, Ô Sát một cước đá văng hộ vệ kia sang bên cạnh, sau đó nhe răng cười nhìn về phía Lâm Động.

"Lâm Động thiếu gia!"

Đám hộ vệ xung quanh thấy vậy thì vội vàng kêu lên, Tần Ưng cũng vội vã mang người xông tới, đứng chắn trước mặt Lâm Động.

"Lâm Động thiếu gia, đi mau, Ô Sát này là cao thủ Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ, chúng tôi không ngăn được hắn lâu đâu!"

Nhìn đám Lâm gia hộ vệ liều chết bảo vệ mình, Lâm Động không khỏi mỉm cười, hắn không lui lại mà còn chầm chậm tiến lên:

"Tần Ưng thúc, thúc dẫn người đi đối phó với nhân mã của Hắc Long trại đi, Ô Sát này giao cho cháu được rồi."

Nghe Lâm Động nói thế, Tần Ưng và đám hộ vệ xung quanh nhất thời sợ hãi, vừa muốn khuyên can hắn thì đột nhiên lại phát hiện một cỗ Nguyên Lực hùng hậu, bắt đầu từ trong cơ thể Lâm Động tuôn ra.

"Địa Nguyên cảnh hậu kỳ!"

Cảm nhận được cỗ Nguyên Lực hùng hồn này, đám người Tần Ưng lại một lần nữa cả kinh, không ngờ rằng chưa tới một năm tu luyện, Lâm Động đã đạt tới cảnh giới như thế này.

"Yên tâm, ta sẽ không đi chịu chết đâu. . ."

Lâm Động nhìn đám người Tần Ưng ở phía sau cười cười, sau đó không nói lời vô nghĩa, tiến lên đứng trước mặt Ô Sát lưng hùm vai gấu.

Muốn từ Địa Nguyên cảnh tiến vào Thiên Nguyên cảnh đúng là một chuyện không dễ, mặc dù đã trải qua ba tháng khổ tu, nhưng mà Lâm Động chẳng có cảm giác gì là mình sắp đột phá cả.

Tuy chưa bước chân vào Thiên Nguyên cảnh nhưng mà Lâm Động đúng là có khả năng đánh một trận với cao thủ Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ Ô Sát, Nguyên Lực trong cơ thể hắn do hấp thu Âm Sát Khí đặc thù trong cơ thể Thanh Đàn, đã mạnh mẽ hơn người thường rất nhiều, hơn nữa với những võ học hoàn mỹ mà hắn học được, nên muốn chống lại cao thủ Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ cũng không phải là chuyện viển vông.

"Địa Nguyên cảnh hậu kỳ?"

Nhìn thiếu niên trước mặt, khuôn mặt dữ tợn của Ô Sát cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, với tí tuổi đầu như thế này mà đã có thực lực hiện giờ đúng là rất hiếm, hóa ra Lâm gia còn giấu diếm một thiên tài.

"Chiếu theo tốc độ tu luyện của tiểu tử này, sợ rằng chỉ trong vòng 1, 2 năm nữa hắn sẽ tiến vào Thiên Nguyên cảnh, nói không chừng sau này còn có thể trở thành cường giả Nguyên Đan cảnh. . ."

Ánh mắt Ô Sát lóe lên, sát ý trong lòng cũng khởi động, hôm nay Hắc Long trại đã trở mặt với Lâm gia, nếu sau này Lâm gia có thêm một cường giả Nguyên Đan cảnh, vậy thì Hắc Long trại bọn chúng sẽ tai ương ngập đầu.

Loại tai họa này phải nhanh chóng trừ bỏ.

Nghĩ đến đây, khuôn mặt của Ô Sát càng thêm dữ tợn, hắn nhìn Lâm Động, cổ quái cười nói:

"Tuy rằng ta giết không ít người, nhưng ta lại chưa bao giờ giết loại thiên tài như ngươi, không biết nó cảm giác gì nhỉ?"

"Ầm!"

Ô Sát vừa nói xong, thân hình của hắn đã đồng thời bay lên, Nguyên Lực hùng hậu ngưng tụ trong lòng bàn tay, ầm ầm lao về phía Lâm Động.

"Thuần Nguyên Chỉ!"

Đối mặt với công kích của Ô Sát, sắc mặt Lâm Động nghiêm túc vô cùng, Nguyên Lực trong đan điền vào thời khắc này cấp tốc hội tụ, hai ngón tay khép lại với nhau, một đạo ánh sáng ngọc hiện ra.

"Ầm ầm!"

Chỉ chưởng chạm nhau, Nguyên Lực ba động như sóng nước lan tỏa ra bốn phía, thổi bay đất đá ở xung quanh.

"Bịch bịch!"

Khi chỉ chưởng tiếp xúc với nhau, thân hình Lâm Động nhanh chóng lui lại mấy bước, sau đó mới có thể trụ vững được, trong khi đó Ô Sát chỉ có lùi lại nửa bước và thôi, Thiên Nguyên cảnh luôn chiếm ưu thế trong những trường hợp này.

"Tiểu tử này có chút cổ quái!"

Tuy nói chỉ lui về phía sau nửa bước, nhưng ánh mắt Ô Sát cũng trở nên nghiêm túc, mới chỉ giao thủ một chiêu, nhưng hắn cảm giác được trong Nguyên Lực của đối phương chứa một loại khí tức cực kỳ âm hàn, loại khí tức âm hàn này chui vào trong cơ thể hắn làm lập tức bào mòn, nếu như không phải hắn đã dung nhập được Dương Cương Khí, thì sẽ bị một chỉ này cho nếm trái đắng.

"Chậm thì sinh biến, trước tiên phải giết hắn đã!"

Trong mắt Ô Sát hàn mang chợt lóe, vốn hai bàn tay của hắn đã to bây giờ còn trở nên to hơn, Nguyên Lực hùng hậu nhanh chóng khởi động, sau đó, chân của hắn nặng nề dẫm xuống đất một cái, lực lượng mạnh mẽ tới mức làm cho mặt đất nứt ra một cái khe, thân hình hắn mượn cỗ lực lượng này bay lên cao, xuất hiện trước mặt Lâm Động!

"Tê Phong Thủ!"

Cái bóng cực lớn của Ô Sát đã bao phủ hoàn toàn Lâm Động, Nguyên Lực đáng sợ theo bàn tay phải tuôn ra, khiến cho không khí cũng bị vỡ thành những mảnh nhỏ, tiếng xé gió sắc bén làm cho sắc mặt những người ở xung quanh kịch biến.

Những âm thanh u u cứ vang lên trong tai của Lâm Động, hắn đã cảm nhận được một sự nguy hiểm vô cùng, hai mắt hắn trợn trừng nhìn vào bàn tay phải kia, cùng lúc đó Nguyên Lực trong đan điền cũng được vận chuyển, hắn điên cuồng thúc giục chúng chạy dọc theo song chưởng.

Đối mặt với một chưởng dốc sức này, đan điền của Lâm Động nhanh chóng rơi vào tình trạng khô kiệt.

"Vẫn còn chưa đủ!"

Cảm nhận được đan điền khô kiệt, hai mắt Lâm Động cũng thoáng đỏ lên, cắn răng gầm lên một tiếng, cắn nát hai viên Dương Nguyên Đan giấu ở dưới lưỡi, rồi nuốt vào trong cơ thể.

Khi hai viên Dương Nguyên Đan chui vào trong cơ thể, dược lực tinh thần cũng theo đó mà phát tán, đồng thời Lâm Động cũng điên cuồng vận chuyển Thanh Nguyên Công, không ngừng hấp thu Nguyên Lực trong thiên địa.

Lúc này, Nguyên Lực ba động trong bàn tay của Lâm Động càng lúc càng mạnh, hai tay nhanh như chớp kết thành những ấn pháp phức tạp.

Kỳ Môn Ấn tầng 1, tầng 2!

Khi ấn pháp biến ảo tới tầng thứ 2, ánh mắt Lâm Động hiện lên sự tàn nhẫn, hắn không ngừng tay, tiếp tục biến ảo ấn pháp!

"Tiểu tử, chịu chết đi!"

Chưởng phong đáng sợ bỗng nhiên ập tới, mà cũng trong thời khắc này, Lâm Động đột nhiên ngẩng đầu, ấn pháp vốn đang biến ảo cũng được ngừng lại, sau đó hai tay của hắn giữ nguyên một đạo ấn quyết kỳ diệu, Nguyên Lực ba động mạnh mẽ trong ấn pháp lập tức va chạm với chưởng phong của Ô Sát!

Kỳ Môn Ấn, tầng thứ 3!

"Lâm Động!"

Cách đó không xa đám người Lâm Hà nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức thét lên một tiếng chói tai, sắc mặt trắng bệch.

"Ầm ầm!"

Khi tiếng thét chói tai vang lên, một cỗ kình phong cường hãn vô cùng bắt đầu lan tỏa ra xung quanh, đá vụn cây cối bay loạn xạ.

Cú va chạm này làm cho xung quanh vốn đang hỗn loạn trở nên yên tĩnh, thậm chí ngay cả Lâm Khẳng và Nghiêm Khoát vốn đang giao thủ kịch liệt cũng lùi ra sau mấy bước, đưa mắt nhìn vào trong đó.

"Bịch!"

Khi bọn họ nhìn vào bên trong đó chỉ thấy một khu vực toàn là bụi, một thân ảnh đột nhiên bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất, miệng phun ra một dải máu thật dài.

"Phụt!"

Đạo nhân ảnh kia vừa rơi xuống đất, máu tươi cũng theo đó mà tuôn ra, mọi ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh này, sau đó không gian xung quanh trở nên im phăng phắc, trong ánh mắt của những người này hiện lên sự kinh hãi không thể tin tưởng.

Bởi vì, người trọng thương rơi xuống đất đã trái ngược hoàn toàn với dự liệu của họ, không phải là Lâm Động, mà là Nhị đương gia của Hắc Long trại - Ô Sát!

Vị cao thủ Thiên Nguyên cảnh hung danh hiển hách ở Thanh Dương trấn mà lại thua trong tay Lâm Động!

Kết quả này chẳng ai có thể ngờ tới, bởi vì nó quá mức chấn động!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.