Đại đao khô cằn nứt nẻ chém xuống, trong chốc lát, không khí xung quanh Đồng Xuyên bỗng nhiên biến mất với một tốc độ đáng kinh ngạc, một loại ba động tràn ngập khí tức hoang vu rất nhanh lan tỏa ra.
Một đao của Đồng Xuyên nhìn có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại súc tích một cỗ lực lượng phi thường đáng sợ, chỉ có kẻ bị đao mang kia tập trung vào là Lâm Động mới có thể cảm nhận được rõ ràng.
- Không hổ là đệ tử chân truyền của Hoang Điện!
Lâm Động nhìn không gian xung quanh Đồng Xuyên hiện ra một không gian tràn ngập khí tức hoang vu kia, ánh mắt rõ ràng cũng có chút ngưng trọng, chỉ có điều hắn cũng không có ý tránh lui. Tâm thần khẽ động, Long Linh màu đen đang gào thét lao xuống kia, khí thế nhất thời càng trở nên mạnh mẽ hơn, lực lượng kịch liệt ập xuống khiến cho cái bình đài bên dưới tràn ngập những khe nứt dài.
- Trảm!
Cặp mắt Đồng Xuyên sắc lạnh nhìn chằm chằm đầu Hắc Long đang dần phóng to lên trong đồng tử mắt với tốc độ chóng mặt, quát khẽ một tiếng, lập tức phía trên thanh đao khô cằn nứt nẻ kia, một cỗ đao mang tràn ngập khí tức hoang vu đột nhiên phóng vọt ra.
Đao mang cực mạnh, chiều dài ước chừng lên đến vài chục trượng, giống như lưu tinh, nhanh như tia chớp xẹt qua bầu trời, sau đó dùng một thanh thế cực kỳ kinh người chém thẳng lên trên thân thể của Long Linh màu đen kia.
Keng!
Một tiếng thanh thúy mà chói tai đột nhiên vang vọng toàn bộ không gian, ngay sau đó, một cỗ năng lượng phản chấn cuồng bạo cực đoan cũng đột nhiên từ trong không trung bùng nổ ra mãnh liệt.
Năng lượng cuồng bạo cứ thế mà thổi quét ra, những người đang đứng quan chiến xung quanh đó vội vàng thối lui né tránh. Từng đạo kim quang không ngừng sáng rực lên trên bình đài, chống lại cỗ năng lượng kình phong khủng bố kia trùng kích xuống.
Trong lúc chống đỡ, ánh mắt của mọi người không chớp lấy một cái, chăm chú theo dõi mọi động tĩnh trong không trung. Hoang Đao là một môn vũ kỹ thực lực không tệ bên trong Hoang Điện, hôm nay do Đồng Xuyên, một cường giả Lục Nguyên Niết Bàn thi triển ra, uy lực tuyệt đối không hề kém. Lâm Động tuy rằng có thể triệu hồi ra Long Linh, nhưng cũng chưa chắc có thể ngăn cản nổi một trảm sắc bén này!
Xuy xuy!
Trong lúc mọi người đang chăm chú nhìn, ngay trên đầu của Long Linh, nơi mà đạo đao mang kia vừa mới chém vào, cỗ khí thế hoang vu đặc thù kia đã điên cuồng xâm nhập vào bên trong cơ thể của Long Linh. Tầng long lân màu đen lạnh lẽo của Long Linh, dưới sự xói mòn của cỗ khí tức hoang vu kia cũng nhanh chóng trở nên khô héo.
Đồng Xuyên cũng cảm nhận được dưới sự ăn mòn của loại khí tức hoang vu kia đã làm cho Long Linh yếu dần đi, khóe môi hắn khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, Hoang Đao trong tay lại một lần nữa chém mạnh một nhát.
- Hoang Đao trảm Long Linh!
Ca ca ca!
Lại là một cỗ đao mang công kích vô cùng cuồng bạo, lần này phía trên đầu Long Linh ngay lập tức nứt ra thành từng đạo dài.
- Long Linh kia trụ không nổi nữa rồi!
Những người xung quanh nhìn thấy một màn này đều âm thầm lắc đầu, xem ra Long Linh mà Lâm Động triệu hồi ra đã không thể chống cự lại uy lực của Hoang Đao rồi!
- Môn vũ kỹ này của Hoang Điện thật là kỳ lạ, uy lực của loại khí hoang vu phát ra kia cũng thật lợi hại!
Tiểu điêu nhìn lên bầu trời, thấy một màn này, cũng gật đầu nhận xét.
- Lâm Động có thể trụ được không?
Đám người Liễu Bạch và Mạc Lăng không nhịn được, hỏi, Lâm Động cơ hồ là đại diện cho toàn bộ đám đệ tử mới gia nhập bọn họ, nếu hôm nay hắn thất bại, thì e rằng sau này bọn họ cũng khó mà sống yên ổn được.
- Yên tâm đi, tiểu gia hỏa Lâm Động cũng không dễ dàng thất bại vậy đâu!
Tiểu điêu cười nhạt nói.
Nghe Tiểu điêu nói vậy, trong lòng bọn Mạc Lăng cũng âm thầm thở phào một, hiện tại bọn họ cũng có thể biết được, Tiểu điêu này tựa hồ mới là người thâm sâu khó lường nhất trong đám, nếu hắn đã nói vậy thì xem ra Lâm Động sẽ không có vấn đề gì lớn cả.
Khi bọn họ đang nói những lời này thì trên bầu trời, đầu Long Linh khổng lồ kia đang bắt đầu vỡ vụn ra thành từng mảnh, xem như đã tới cực hạn chịu đựng của nó.
- Kết thúc rồi sao?
Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng không ít người đều nghĩ như thế, chẳng qua trong lòng mọi người cũng không ai có ý cười nhạo cả. Lâm Động với thân phận của một đệ tử mới gia nhập mà đã có thể bức cho Đồng Xuyên phải thi triển ra Hoang Đao thì đã không phải là tầm thường rồi.
Đồng Xuyên cũng ngẩng đầu lên nhìn đầu Long Linh đang dần dần tan vỡ kia, trên mặt nở ra một nụ cười nhàn nhạt, nhưng mà nụ cười kia còn chưa thể mở rộng ra, thì đột nhiên đồng tử hắn đã co rút lại.
Ầm!
Long Linh đang dần dần tan vỡ kia, ngay lúc này đột nhiên nổ vang một tiếng, ngay sau đó, một đạo thanh quang đột nhiên từ trong đống hỗn độn kia bạo tạc ra, sau đó chợt dùng một loại tốc độ kinh người, xuất hiện ngay trước mặt Đồng Xuyên. Tất cả mọi người đều có thể thấy rõ, bên trong đạo thanh quang ấy chính là Lâm Động!
Mà lúc này, trên cơ thể Lâm Động bao phủ bởi một lớp long lân màu xanh, giống như một tầng lân giáp vậy!
- Thanh Long Tý!
Trong luồng thanh quang kia, ánh mắt Lâm Động lạnh như băng, một tiếng gầm mãnh liệt vang lên, ngay lập tức cánh tay phải trong khoảnh khắc đã bành trướng lên khổng lồ. Chỉ trong chốc lát, cánh tay phải của hắn đã biến thành một Long thủ khổng lồ. Một luồng sức mạnh cực kỳ đáng sợ từ trên cánh tay đó phát ra, làm cho cả không gian dường như cũng phải chấn động méo mó!
Phanh!
Long thủ vừa mới hình thành, Lâm Động không chút chậm chạp, một quyền trong khoảnh khắc như muốn xé toang không gian, dùng với một khí thế hung hãn vô cùng oanh kích thẳng về phía Đồng Xuyên!
Cảm giác được một cỗ lực lượng đáng sợ gần như là thực chất ập mặt mà đến, tuy xung quanh thân thể có Niết Bàn Kim Thân cấp bậc Lục Nguyên Niết Bàn bảo vệ, nhưng Đồng Xuyên vẫn cảm thấy toàn thân đau đớn. Lập tức ánh mắt của hắn cũng trở nên phi thường ngưng trọng, một quyền này của Lâm Động đủ để cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ.
- Trảm!
Thanh đại đao khô nứt nẻ trong tay lại được giơ cao lên, sau đó một lần nữa trảm xuống xuống, cái loại kình lực kỳ lạ khủng bố này, giờ khắc này đã trở nên phi thường cường thịnh đến mức tận cùng!
Cang!
Long thủ và Hoang Đao, hai bên cùng trực tiếp ngạnh sinh kịch liệt với nhau cùng một chỗ. Lập tức một cỗ lực lượng điên cuồng không gì có thể hình dung nổi theo hình vòm tròn không ngừng lan rộng ra xung quanh, trên mặt đất của bình đài cũng đột nhiên xuất hiện thêm vô số những vết nứt rạn khổng lồ nhanh như tia chớp lan tràn ra.
Xuy xuy!
Nơi quyền cùng với đao tiếp xúc, một cỗ kình lực màu xám tro đột nhiên từ phía trên Hoang Đao rất nhanh lan tràn ra, sau đó thẩm thấu khắp nơi, đồng thời ăn mòn dần Long thủ của Lâm Động. Bị cỗ lực lượng quái dị này ăn mòn dần như vậy, Long thủ của Lâm Động thế nhưng cũng bắt đầu có dấu hiệu khô nứt.
- Ngươi vừa mới gia nhập Hoang Điện, để sư huynh ta nói cho ngươi biết, Hoang kình của Hoang Điện đến tột cùng đáng sợ như thế nào!
Đồng Xuyên nhìn một màn này, cười lạnh, nói.
- Hoang kình ư?
Ánh mắt Lâm Động khẽ ngưng trọng, loại lực lượng kỳ lạ này, dường như có thể đem tất cả mọi thứ biến thành hoang vu vậy, lực xói mòn cực kỳ hung hãn, lúc trước Long Linh cũng chính là bị loại kình lực này ăn mòn, do đó mới dẫn đến lực phòng ngự giảm mạnh, sau đó mới bị một đao cực mạnh phá hủy.
Chẳng qua người khác có lẽ sẽ cảm thấy khó đối phó với loại kinh lực khủng bố này, nhưng đáng tiếc chính là, Lâm Động cũng không nằm trong đám này.
- Thôn phệ!
Tâm thần Lâm Động vừa động, Thôn Phệ Tổ Phù trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ lực thôn phệ cường đại, một tia hắc tuyến mỏng manh đột nhiên xuất hiện, lan tràn ra trên Long thủ của Lâm Động, đem toàn bộ Hoang kình xâm nhập trong cơ thể toàn bộ thôn phệ đi hết.
Ngay khi Hoang kình kia bị thôn phệ đi hết, sắc mặt của Đồng Xuyên cũng trong khoảnh khắc kịch biến, hiển nhiên đã phát hiện ra có chuyện gì đó không đúng.
- Loại lực lượng này của ngươi, vô hiệu đối với ta!
Lâm Động khẽ ngẩng đầu, nở nụ cười nhìn sắc mặt kịch biến của Đồng Xuyên. Chợt Long trảo nắm chặt lại, một cỗ lực lượng mênh mông, trong một khoảng cách cực ngắn, đã phun trào ra như thủy triều.
Bùm!
Long quyền hung hăng nện xuống Hoang Đao, một cỗ lực lượng cuồng bạo không thèm đếm xỉa gì tới cỗ Hoang kình kỳ dị này, cùng một loại khí thế không gì cản nổi tuôn trào ra mãnh liệt.
Răng rắc!
Bị một cỗ lực lượng cuồng bạo như vậy đánh mạnh vào, phía trên thân của Hoang Đao lập lức xuất hiện vô số những vết nứt. Ngay sau đó, những vết nứt ngay lập tức mở rộng, trực tiếp trước những ánh mắt kinh ngạc của Đồng Xuyên và các đệ tử Hoang Điện khác, ầm ầm nổ tung.
Phanh!
Hoang Đao nháy mắt vỡ vụn, cỗ kình phong còn sót lại kia lập tức giống như kình phong khủng bố đập thẳng về phía thân thể Đồng Xuyên. Lập tức đem thân thể Đồng Xuyên đánh bay đi!
Đồng Xuyên vô cùng chật vật khó khăn thối lui mấy chục bước, mới miễn cưỡng cố gắng ổn định lại thân thể.
Mà khi Đồng Xuyên đã ổn định lại thân thể, trên bình đài cũng trở nên vô cùng tĩnh lặng, các đệ tử Hoang Điện đều hai mắt nhìn nhau, sau cùng cũng đều phải hút mạnh một ngụm lãnh khí.
Lâm Động không ngờ có thể đánh cho Hoang Đao vỡ nát sao?
Đám đệ tử của Hoang Điện này ai ai cũng đều hiểu rất rõ sức mạnh của Hoang Đao, đây là môn vũ kỹ mà mỗi một đệ tử Hoang Điện bắt buộc đều phải học, và cũng là phương thức tấn công tất cả bọn họ đều am hiểu nhất, nhưng hiện tại không ngờ đã bị Lâm Động dùng một quyền đánh nát.
Nhìn Lâm Động đứng giữa sân đã đình chỉ công kích, tất cả mọi người đều hiểu rõ, trận luận bàn lần này đã phân thắng bại!
Long thủ bành trướng trên cánh tay của Lâm Động đã nhanh chóng trở lại hình dạng bình thường. Hắn cũng không có thừa thắng mà truy kích. Nơi này là Đạo Tông, không phải là ở Chiến trường Viễn Cổ, mà người trước mắt hắn coi như là sư huynh của hắn, không phải là kẻ địch sinh tử, cho nên quy tắc hễ đánh là phải đánh cho cho tàn phế hoặc là chết ở Chiến trường Viễn Cổ không cần dùng ở nơi này.
Chính vì thế, sau khi cánh tay trở lại bình thường, Lâm Động quay đầu về phía Đồng Xuyên đứng đằng xa xa, ôm quyền nhẹ giọng nói: