Vũ Động Càn Khôn

Chương 952: Chương 952: Hung hãn




Grào!

Tiếng long ngầm trầm đục vang vọng khắp lòng hồ, sóng âm thanh khuếch tán, lôi tương xung quanh bắn tóe, những tia sét chấp chới với những tiếng nổ lách tách.

Tiếng long ngâm này khác với trước đây, lần này nó mang mộtáp lực nặng nề khiến không ít cường giả mặt biến sắc, mọi ánh mắt kinh dị đều nhìn về người thanh niên trẻ tuổi kia.

Xung quanh người Lâm Động là hai mươi đạo hoa văn hình thanh long lượn quanh. Dưới ánh sáng của những đường hoa văn đó,đôi mắt vốn thâm đen của hắn cũng lấp lánh ánh xanh, LâmĐộng hiện giờ gần như đã như thành viên thật sự của Long tộc cấp cao. Không ít người phải thất kinh trước áp lực từ sức mạnhđó.

- Đó là võ học luyện thể gì mà tạo ra được áp lực như cường giảLong tộc vậy?

- Hắn quả thật lợi hại!

Rất nhiều cường giả đã cảm nhận được sức mạnh kinh người của Lâm Động, tất cả đều có phần động dung, chắc hản rất ít người thấy ai đó có thể tu luyện ra thứ uy lực lớn thế này.

- Sức mạnh lớn thật!

Liễu Hương Huyên ở phía xa nhìn Lâm Động đang được quấn quanh bởi hai mươi con thanh long với thứ khí tức như của cựlong, ánh mắt có chút ngưng trọng, khẽ nói.

- Thứ võ học luyện thể này của hắn khá đặc biệt…có lẽ không hềthua võ học luyện thể chí cao của Huyền Thiên Điện chúng ta, Thiên Quái Pháp Thể!

Trung niên nam tử phía sau Liễu Hương Huyên, ánh mắt cũng lóe lên sự kinh ngạc, nói.

- Thứ võ học luyện thể lớn mạnh thế này không thể tùy tiện màtu luyện được. Tiểu tử này…có lẽ bối cảnh không đơn giản.

Liễu Hương Huyên nhíu mày, họ hiểu quá ít về Lâm Động, người này trước kia không hề có danh tiếng gì ở Loạn Ma Hải, chỉ làgần đây mới nổi lên. Không chỉ khién Thiên Phong Hải Vực nháo nhào mà còn cướp ngân tháp mà Tà Phong Động Thiên đã phải mua với giá cao ngất trời.

Rất nhiều người cho rằng Lâm Động chỉ là một người độc hành, trong tay có một vài món võ học lợi hại, có lẽ có được sau một vài cơ ngộ, nhưng xem ra với tình hình lúc này dường như họ đãnghĩ sai…

- Nhưng Bàng Hạo cũng sắp động thủ rồi…

Liễu Hương Huyên hơi ngẩng lên nhìn về hướng Bàng Hạo. Quanh người hắn lúc này ngưng tụ đầy hắc khí, Liệt Thiên Quỷ Kích trong tay hắn cũng không ngừng chấn động, âm thanh chói tai phát ra dường như muốn lao vút khỏi tay hắn.

Sức mạnh phát ra từ trong cơ thể Bàng Hạo cũng khá hung hăng, rõ ràng vị thủ lĩnh Tứ Ma Tướng của Cửu U Môn sắp dùngđến thủ đoạn thật sự để kết thúc trận chiến này.

- Chẳng trách lại có gan khiêu chiến, thì ra có một chút thủ đoạn.

Trong hắc quang, Bàng Hạo trông tựa ma thần, đôi mắt đen âm u đầy hán quang nhìn Lâm Động.

- Như nhau cả thôi.

Đôi mắt thanh quang của Lâm Động cũng nhìn Bàng Hạo, hắn khẽ cười, rồi nắm tay lại, một luồng năng lượng mạnh mẽ chạy trong tứ chi và kinh mạch, Lâm Động hiện giờ có một thứ ảo giác rằng, dù bất cứ thứ gì đứng trước mặt hắn cũng có thể đánh một quyền vỡ tan.

Hai mươi đạo hoa văn thanh long!

Trong người Lâm Động chỉ có tất cả là hai mươi ba đạo hoa văn thanh long, trong đó mười đạo là tự hắn tu luyện được, còn mười ba đạo chỉ dùng được một lần. Hắn chưa từng dùng tới, nhưng bây giờ phải lấy ra rồi.

- Ta biết ngươi cũng có gây được chút danh tiếng ở Thiên Phong Hải Vực, nhưng giờ ta sẽ cho ngươi biết, hoành hành được ở đókhông có nghĩa ngươi có tư cách hoành hành ở Loạn Ma Hải này!

Gương mặt tuấn dật của Bàng Hạo dần bị bao phủ bởi hung khí, tay hắn siết chặt cây trường kích đang chấn động, thứ sức mạnh hiếu sát đó ngày một mạnh mẽ.

- Một chiêu, giải quyết ngươi!

Khóe miệng Bàng Hạo nhếch lên, rồi hắn bỗng thả lỏng tay, cây trường kích lập tức biến thành hắc quang lao vút đi, rồi bỗng chốc biến thành một tia sét đen hàng trăm trượng, tỏa ra một thứ sức mạnh cuồng bạo đến cực điểm.

Bùm bùm bùm!

Hắc điện bắn tới, lôi tương trong phạm vi nghìn trượng cũng nổi lên những đợt sóng khổngỏnồ.

- Thiên Liệt!

Bàng Hạo bỗng chỉ tay về phía Lâm Động, hét lên một tiếng tựa sấm vang vọng khắp đáy hồ.

Ầm!

Tia sét đen hàng trăm trượng kia lập tức bay đi, vào khoảnh khắcđó lôi tương dưới lòng hồ gần như bị ép lại, nơi tia sét đi qua không gian như biến dạng.

Vô số cường giả xung quanh thấy công thế kinh người đó, ánh mắt đều hiện lên sự kinh hãi, chiêu này của Bàng Hạo tuyệt đối có thể kích sát một cường giả Sinh Huyền Cảnh viên mãn!

- Không biết tên Lâm Động kia có đỡ nổi không!

Khi mọi người nghĩ đến điều này thì hắc quang đã tới trước mặt Lâm Động rồi đem theo năng lượng hủy diệt lao thẳng về phía hắn.

Hắc quang phóng đại dần trong mắt Lâm Động, hai mươi con thanh long quanh người hắn dường như cũng cảm ứng được nguy hiểm trước mắt, cùng ngửa lên trời gầm lên.

- Vậy để xem rốt cuộc ai giải quyết ai!

Khóe miệng Lâm Động nhếch lên lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh như dao, rồi hắn không hề có ý định tránh né, năm ngón tay nắm siết chặt, hít sâu một hơi rồi kết ấn pháp kỳ lạ.

- Thanh Long Thiên Tọa Ấn!

Ngay khi Lâm Động tung quyền, hai mươi con thanh long quanh người bỗng tụ lại trên cánh tay, thanh quang bùng phát trong từng trận tiếng long ngâm.

Uỳnh!

Tất cả mọi người đều phải nheo mắt lại vì thanh quang quá chói lòa, rồi họ nhìn thấy quyền ấn bọc trong thanh quang oanh kích thẳng lên hắc quang.

Rầm!

Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, tất cả đều cảm nhận được luồng năng lượng không thể hình dung nổi đang lan tỏa, ai cũng phải vội vàng vận nguyên lực để phòng ngự, nhưng dù vậy vẫn có một số người ngã nhào.

Nhưng họ không có thời gian để tâm điều đó, khi đứng vững lạiđược, họ lập tức nhìn về nơi hắc quang và thanh quang gặp nhau, ánh mắt đều đầy kinh dị.

Họ có thể nhìn thấy, trước sự xung kích điên cuồng của hắc quang, thân ảnh gầy gò trong thanh quang vẫn vững như ngọn núi.

- Phá!

Đột nhiên có một giọng nói trầm thấp vọng ra từ thnah quang, âm thanh không vang nhưng không thể kháng cực.

Grào!

Tiếng long ngâm lập tức bùng phát, thanh quang nhanh chóng ngưng tụ lại thành một vòng xoáy oanh kích lên hắc quang.

Trước đòn công kích khủng bố đó, hắc quang chấn động, dường như có tiếng kêu ai oán vọng ra. Xoáy thanh quang đã phá vỡ hắc quang.

Vèo!

Ngay khi hắc quang vỡ ra, một đạo hắc quang bay ngược ra sau,ánh sáng quanh nó lúc này cũng tối hẳn đi.

Phụt!

Khi trường kích bay ra, sắc mặt Bàng Hạo bỗng chốc đỏ gay, rồi một ngụm máu tươi phun ra, ánh mắt hắn đầy sự kinh hãi vàkhó tin.

Thật sự hắn không thể tin công thế của hắn lại bị phá vỡ!

Chỉ một chiêu, thắng bại đã rõ!

Thanh quang tan đi, Lâm Động nhìn Bàng Hạo lúc này khí tức yếu đi nhiều với ánh mắt lạnh băng. Rồi hắn bỗng bay tới trước mặt Bàng Hạo, một chưởng đánh thẳng xuống đỉnh đầu hắn trước vô số ánh mắt kinh hoàng.

Hắn ta dám hạ sát thủ với Bàng Hạo?

Không ít người hít vào hơi khí lạnh, giết Bàng Hạo trước mặt cường giả Cửu U Môn!

Rất tàn ác! Rất gan góc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.