Trên bồ đoàn, quang mang lấp lánh, một cỗ ba động khiến người khác khiếp sợ từ trong đó tỏa ra. Sau đó, ở trung tâm bồ đoàn, đột nhiên có một đạo năng lượng lớn chừng nắm tay, có màu sắc hỗn độn chầm chậm ngưng tụ lại.
- Đó là cái gì?
Lâm Động kinh ngạc nhìn đám năng lượng hỗn độn ngưng tụ ở trung tâm bồ đoàn. Hắn không ngờ rằng khi nguyên lực và tinh thần lực kết hợp cân bằng với nhau thì sẽ sản sinh ra thứ thế này.
- Đó là lực lượng dung hợp!
Hai mắt tiểu điêu nhìn chằm chằm vào cỗ lực lượng kỳ lạ trên bồ đoàn, phấn khích nói:
- Bồ đoàn này thật là ghê gớm, không ngờ có thể dung hợp nguyên lực và tinh thần lực. Bản lĩnh này ngay cả điêu gia ta ở thời đỉnh cao cũng không thể làm được. Bồ đoàn này rốt cuộc do ai tạo nên, không ngờ lại có thể làm được như vậy.
- Lực lượng dung hợp này rất mạnh sao?
Lâm Động cẩn thận hỏi.
- Rất mạnh!
Tiểu điêu gật mạnh đầu, nói:
- Muốn đem hai loại năng lượng khác nhau dung hợp với nhau, không phải việc người bình thường có thể làm được. Phàm là người làm được việc này đều là bá chủ một phương. Tuy thực lực hiện tại của ngươi, năng lượng dung hợp ra cũng chỉ có hạn, nhưng nếu dùng tốt thì uy lực so với chiêu cuối cùng của Thiên Lân Kích Pháp của ngươi còn mạnh hơn rất nhiều.
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Động có chút kinh động, xem ra loại dung hợp này cũng không hề đơn giản.
- Trong Uẩn Thần Bồ Đoàn này có trận pháp thần bí vô cùng phức tạp, chỉ như vậy mới có thể giúp cho hai loại lực lượng dung hợp với nhau. Tuy nhiên đáng tiếc là ta cũng không thể thăm dò được sự huyền diệu của trận pháp đó. Bằng không, nếu có thể lấy ra tìm hiểu, chưa biết chừng còn có thể tự dung hợp hai loại năng lượng trong cơ thể. Đến lúc đó thì cũng đủ để tung hoành trong đất trời rồi.
Ánh mắt tiểu điêu nóng bỏng, hiển nhiên không ngờ rằng trong bồ đoàn nhỏ bé này lại có thứ cường đại như vậy. Phải biết rằng hắn trong lúc đỉnh cao cũng từng muốn dung hợp hai loại năng lượng này, nhưng cuối cùng sau bao nhiêu vất vả cũng đành thất bại, từ đó có thể thấy việc dung hợp này vô cùng khó lĩnh ngộ.
Lâm Động lặng lẽ gật đầu, tay vươn ra, nhẹ nhàng nắm lấy cỗ năng lượng đang nhẹ nhàng bốc lên. Cỗ năng lượng này tuy không hùng hậu lắm, nhưng ba động trong đó lại khiến người khác không dám coi thường.
Năng lượng có màu gần như hỗn độn đó lơ lửng trong lòng bàn tay Lâm Động, do dùng nguyên lực và tinh thần lực của hắn hợp thành, hắn khống chế năng lượng này không hề có chút khó khăn.
- Nếu năng lượng này do nguyên lực và tinh thần lực hợp thành, vậy thì gọi là Nguyên tinh lực đi.
Lâm Động đùa nghịch đám năng lượng hỗn độn trong tay, đột nhiên khẽ cười, tay khẽ ấn xuống mời, sau đó chỉ nghe thấy ‘phốc’ một tiếng, chiếc bàn gỗ rắn chắc đột nhiên vỡ vụn.
- Lực phá hoại thật mạnh!
Nhìn thấy một màn này, Lâm Động càng nở nụ cười rạng rỡ. Tuy thứ trong bồ đoàn này không phải thứ công pháp vũ kỹ gì, nhưng hiệu quả dung hợp này lại vượt xa những thứ khác.
Nguyên tinh lực này có lực phá hoại vượt xa nguyên lực và tinh thần lực, tuy nhiên thứ này tuy cường đại nhưng tiêu hao nguyên lực và tinh thần lực cũng không ít. Lúc trước Lâm Động quán nhập vào bao nhiêu nguyên lực và tinh thần lực như vậy, nhưng Nguyên tinh lực dung hợp được lại chỉ bằng nắm tay.
- Tiểu tử, nhãn quang của điêu gia ta xưa nay chưa hề nhìn lầm. Bồ đoàn này nếu đem đi đấu giá, đừng nói là Tạo Hóa Tam Cảnh, ngay cả Niết Bàn Cảnh cường giả cũng đều thèm muốn, mấy trăm vạn Thuần Nguyên Đan cũng chỉ là giá thấp nhất.
Tiểu điêu ở bên cạnh lẩm bẩm, vẻ mặt ngạo mạn, hiển nhiên là vô cùng đắc ý.
- Nhãn quang tốt lắm!
Lâm Động giơ ngón tay cái lên, không tiếc lời khen ngợi. Hắn tuy không rõ giá trị của bồ đoàn này, nhưng có lẽ cũng có chút khủng bố, mười vạn Thuần Nguyên Đan quả thực đáng giá.
- Bây giờ cũng nên rời đi rồi. Hoa Tông kia đợi cả hai ngày cũng không thấy có tin tức gì, e rằng cũng không nhịn nổi nữa rồi.
Vươn vai một cái, Lâm Động đứng lên, sắc mặt âm trầm.
Trong thành Đại Khôi có không ít cường giả của Âm Khôi Tông, cứ lưu lại ở đây quả thực nguy hiểm, cho nên phải nhanh rời đi. Dù sao thời điểm phong ấn của Đại Hoang Cổ Bi suy yếu đi cũng đã đến rất gần, đi ra bên ngoài lịch lãm để tu luyện cũng không tệ.
Quyết định như vậy, Lâm Động không chần chừ nữa, tay vẫy ra. Tiểu Viêm đang nằm trên giường giống như con mèo con nhanh chóng chạy lên, nhảy vào trong lòng hắn, tiểu điêu cũng hóa thành một đạo hồng mang quay trở vào trong thạch phù.
Sau khi thu dọn một chút trong phòng, Lâm Động bước ra khỏi khách điếm. Nhưng khi đi ra khỏi khách điếm trên đầu hắn đã có thêm chiếc mũ, sau đó bước ra ngoài thành Đại Khôi.
Dọc đường đi Lâm Động không gặp bất cứ sự ngăn cản nào, vô cùng thuận lợi ra khỏi thành. Đối với sự thuận lợi này Lâm Động cũng không cảm thấy vui mừng, ngược lại càng cau mày hơn.
Hắn hiểu được, với thân phận của Hoa Tông ở trong thành Đại Khôi, muốn giám sát một người quả thực dễ dàng. Chưa biết chừng khi hắn vừa rời khỏi khách điếm thì đã bị phát hiện, nhưng khiến hắn không hiểu là vì sao Hoa Tông lại không ngăn hắn lại ở trong thành. Thành Đại Khôi cũng có thể coi là lãnh địa của hắn, động thủ ở đó càng chắc chắn hơn.
Trong lòng nghi hoặc, Lâm Động dần dần trở nên cảnh giác. Hắn nhìn con đường phía trước, đột nhiên thân hình rẽ đi, trực tiếp lướt vào rừng rậm bên trái, sau đó tốc độ đột nhiên tăng lên, giống như một đạo hắc ảnh xuyên qua trong rừng.
Xuyên đi như vậy chừng mấy phút, Lâm Động đột nhiên sững sờ, cước bộ dừng lại, thân thể giống như lò xo bắn về sau mười mấy mét.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc Lâm Động bay ngược lại, một mũi tên mang theo mùi huyết tinh như tia chớp từ trong rừng bay ra, cuối cùng bắn mạnh về nơi Lâm Động vừa dừng lại. Mũi tên cắm vào đất, đuôi tên rung lên bần bật.
Nhìn tập kích bất ngờ này, ánh mắt Lâm Động cũng trở nên âm lãnh, xem ra Hoa Tông kia quả nhiên không dễ dàng buông tha cho hắn.
- Hừ, Lâm Động huynh đệ, lựa chọn của ngươi thật khiến ta thất vọng!
Trong khi ánh mắt Lâm Động âm lãnh, mảnh rừng phía trước chợt phát ra âm thanh xào xạc. Mười mấy đạo thân ảnh lướt qua, một người trong đó nhìn Lâm Động ở phía xa thở dài, tựa như rất bất đắc dĩ.
- Hoa Tông!
Lâm Động cũng đưa mắt nhìn hắn, ánh mắt lại quét qua mười mấy đạo thân ảnh, cuối cùng nhíu mày lại. Bởi hắn phát hiện ra, trong số người Hoa Tông mang đến có một gã Tạo Hình Cảnh tiểu thành và hai gã Tạo Hình Cảnh đại thành. Thêm vào thực lực cường hãn của hắn, trận hình này quả thực có chút khủng bố.
Xem ra, đối với Thiên Lân Cổ Kích trong tay Lâm Động, Hoa Tông vô cùng thèm muốn, nếu không cũng không mang theo nhiều cường giả đến như vậy.
Đối diện với trận hình như vậy, cho dù là Lâm Động hiện tại cũng cảm thấy khó khăn. Càng huống hồ hắn còn biết, trong tay Hoa Tông còn có một Phù khôi thực lực rất mạnh, tới lúc đó cùng xông lên, cho dù hắn muốn chạy cũng có chút khó khăn.
- Hà hà, tiểu tử này có lẽ còn tưởng rằng như vậy là có thể thoát khỏi lòng bàn tay Hoa Hộ pháp. Sở dĩ chúng ta không động thủ trong thành Đại Khôi là bởi lo lắng Đại Ma Môn và Võ Minh nhúng tay vào mà thôi, nếu không ngươi đừng hòng có thể bước ra khỏi thành Đại Khôi!
Một gã Tạo Hình Cảnh cường giả mũi ưng âm lãnh nhìn Lâm Động, cười lạnh nói.
- Tiểu tử, hãy ngoan ngoãn chịu trói đi, có thể tránh bị khổ. Dựa vào thực lực của ngươi muốn chạy thoát khỏi tay chúng ta đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Một gã Tạo Hình Cảnh cường giả khác cũng cười lạnh nói.
Sắc mặt Lâm Động âm lãnh, ánh mắt lóe lên nghĩ cách thoát thân.
- Lâm Động huynh đệ, tuy ta rất thất vọng với sự lựa chọn của ngươi, tuy nhiên ta vẫn có thể cho ngươi cơ hội cuối cùng. Đem nộp cái bồ đoàn và cổ kích kia ra, sau đó nghe ta sai bảo một năm ta sẽ cho ngươi đường sống, thế nào?
Hoa Tông nhìn chằm chằm vào Lâm Động, ánh mắt như mèo nhìn chuột. Hắn đương nhiên có đủ sự tự tin, đừng nói là Tạo Hình Cảnh cường giả, cho dù là Tạo Khí Cảnh cường giả muốn thoát thân cũng không hề dễ dàng.
- Cũng tốt!
Nhưng đối với lời nói bỡn cợt đó của Hoa Tông, Lâm Động đột nhiên cười nói.
- Nếu đã vậy…
Nghe thấy vậy, hai mắt Hoa Tông chợt nheo lại, thanh âm đột nhiên trở nên âm lãnh:
- Động thủ, giết hắn!
Đối với tính cách của Lâm Động, hiển nhiên Hoa Tông cũng có chút hiểu biết. Hắn hiểu rằng Lâm Động nói như vậy chỉ là muốn trêu đùa hắn, lập tức không cho Lâm Động cơ hội nói gì nữa, tay vung lên, trong thanh âm tràn đầy sát ý.
Ầm!
Thanh âm của Hoa Tông còn chưa kịp dứt, hai gã Tạo Hình Cảnh đại thành cường giả đã nở nụ cười dữ tợn, giống như chim ưng vồ mồi. lao về phía Lâm Động. Nguyên lực hùng hậu từ trong tay bọn chúng bạo phát ra.
Khi hai gã Tạo Hình Cảnh cường giả đó động thủ, hơn mười nhân ảnh còn lại cũng nhanh chóng phóng ra, tản ra chung quang, đem mọi đường lui của Lâm Động đều bịt kín lại. Có thể thấy người Hoa Tông mang đến lần này đều là những kẻ có chút năng lực.
Hoa Tông đứng trên cành cây, hai tay khoanh trước ngực, mục quang âm lãnh như sói nhìn Lâm Động trong vòng vây, miệng nở nụ cười hung tợn.
Nhìn nguyên lực hùng hậu tràn đến, Lâm Động cũng hít vào một hơi sâu, ánh mắt dần ngưng trọng. Cục diện hôm nay quả thực có chút hung hiểm, tuy nhiên, muốn giữ hắn lại cũng không dễ dàng như vậy.