Vũ Động Càn Khôn

Chương 338: Chương 338: Phong ấn Huyết Linh Khôi






Cánh tay huyết sắc trực tiếp xuyên thủng cái kén kết thành từ những sợi tơ năng lượng, nó kéo lê theo một sợi xích sắt khổng lồ giống như một tuyệt thế hung thi, chậm rãi đem cái kén tơ đạp dưới chân, dùng cặp mắt đỏ tươi chăm chú nhìn Lâm Động.

- Grào!

Tiếng gầm giống như dã thú từ trong miệng Huyết Linh Khôi truyền ra. Một cỗ ba động quét ra, đem thạch huyệt khổng lồ chấn động đến run rẩy.

Ầm!

Xé rách cái kén năng lượng, thân hình Huyết Linh Khôi chợt động, sau đó hóa thành một đạo huyết ảnh mơ hồ lướt đi. Chỉ trong chốc lát, sợi xích sắt to lớn của huyết ảnh đã xuất hiện trước mặt Lâm Động, mang theo một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ, hung hăng nện xuống.

Ầm ầm ầm!

Thấy vậy, tâm thần Lâm Động chợt động. Mặt đất lập tức nổ tung, dưới sự khống chế của tinh thần lực cường đại, một bức tường đất đâm lên, hình thành nên một lớp phòng ngự ở trước mặt hắn.

Thế nhưng, bức tường đất vừa mới thành hình thì đã bị sợi xích sắt to lớn mãnh liệt nện xuống, lập tức bức tường đất liền sụp đổ trong khoảnh khắc. Một cỗ gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường dần lan ra, đem mặt đất chấn nứt, xuất hiện từng vết rạn giống như mạng nhện.

Thân hình Lâm Động lúc này cũng cấp tốc thối lui, bàn tay siết chặt lại, Thiên Lân Cổ Kích chậm rãi hiện ra. Gần như chỉ trong khoảnh khắc, thân thể của hắn cũng được một lớp lưu ly sắc nồng đậm bao trùm. Đối diện với loại hung vật đáng sợ này, Lâm Động không dám có chút khinh thường.

Vù!

Bức tường đất bạo liệt, một đạo huyết ảnh từ trong đám mảnh vụn lao ra. Sợi xích sắt to lớn giống như một con độc xà dùng một loại góc độ cực kỳ hiểm hóc bắn về phía nơi yếu hại quanh người Lâm Động. Công kích của Huyết Linh Khôi dường như ẩn chứa một chút vũ kỹ, điều này khiến Lâm Động cảm thấy vô cùng kinh hãi, không dám có chút lơ là.

Leng keng keng!

Nguyên lực kim sắc bao phủ quanh người, kích ảnh Lâm Động vung lên. Thiên Lân Kích Pháp giống như nước chảy mây trôi liền được thi triển ra, đem sợi xích sắt nện đến chống đỡ lại. Mà mỗi lần giao phong, lực lượng giống như sóng gợn xuất hiện, khuếch tán ra càng thêm kinh người, để lại trên mặt đất từng đạo khe nứt khổng lồ.

Thực lực Huyết Linh Khôi cực kỳ khủng bố. Chỉ có điều cũng may là hôm nay nó mới phá giải phong ấn, lực lượng còn chưa phục hồi hoàn toàn, nếu không Lâm Động không có khả năng giao thủ, thậm chí ngay cả cơ hội lập tức bỏ chạy cũng không có.

Thế nhưng mặc dù là như vậy, nhưng khi Lâm Động và Huyết Linh Khôi giao thủ thì cũng bị ép không ngừng phải lùi về phía sau. Trên Thiên Lân Cổ Kích truyền đến lực lượng khiến cho hai tay hắn run lên. Cứ tiếp tục như vậy thì hắn sẽ không kiên trì được bao lâu nữa.

Lại đánh bật lui thêm một đạo xích sắt, lực lượng đáng sợ trực tiếp hất Lâm Động nện lên vách núi, thân hình vừa động lập tức vội vàng lao ra.

Vụt!

Mà lúc hắn vội vàng lao ra, một đạo xích sắt cũng hung hăng phóng tới, đâm sâu vào bên trong núi. Lực lượng hung bạo khiến một cái khe rộng nhanh chóng lan ra. Lâm Động thấy vậy, trên đầu vã đầy mồ hôi lạnh.

- Hỗn đản, ngươi đã xong chưa?

Lúc Lâm Động trong lòng hốt hoàng liền hướng về phía tiểu điêu cách đó không xa quát lên.

- Tiếp tục kéo dài một chút nữa!

Ánh mắt tiểu điêu khẩn trương nhìn về phía đoàn ánh sáng màu trắng đang lơ lửng phía trên thạch huyệt, móng vuốt vung lên. Theo móng vuốt của nó vung lên, những bạch mang màu trắng cũng ba động, gần như đang ngưng tụ sức mạnh vô cùng cường đại.

- Chết tiệt!

Nhìn tiểu điêu còn chưa ra tay, Lâm Động chỉ có thể tức giận mắng một tiếng. Cổ kích trong tay vội vàng đâm ra, đem một đạo xích sắt bắn đến cản lại. Nhưng thân thể hắn lại một lần nữa bị chấn lui hơn mười bước, huyết khí trong cơ thể lại cuồn cuộn lên.

- Huyết Linh Khôi này thực lực càng lúc càng mạnh!

Cảm nhận được mức độ cường hãn trong một kích này của Huyết Linh Khôi, ánh mắt Lâm Động cũng biến đổi. Thực lực của Huyết Linh Khôi hồi phục quá nhanh, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ không duy trì được bao lâu nữa.

- Máu… ta muốn máu…

Thế nhưng, Huyết Linh Khôi cũng không để Lâm Động có nhiều thời gian nghỉ ngơi, đôi mắt màu đỏ tươi của nó lại gắt gao nhìn Lâm Động, trong mắt tràn đầy mùi vị huyết tinh.

Ầm!

Thân thể Huyết Linh Khôi run lên, lại lao đến. Lúc này đây, có thể nhìn thấy trong không trung có lưu lại một đạo tàn ảnh, hơn nữa còn có thể nhìn ra tốc độ này nhanh mãnh đến mức cường hãn vô cùng.

Thấy vậy, sắc mặt Lâm Động cũng biến đổi, thân hình muốn thối lùi về sau. Nhưng Huyết Linh Khôi mang theo mùi máu tươi nồng đậm cũng xuất hiện trước mặt hắn. Một cánh tay đỏ máu giống như bị lột mất lớp da nhanh chóng chộp về phía yết hầu Lâm Động. Huyết quang trên đầu ngón tay lóe lên, lộ ra một cỗ kình phong sắc bén không khác gì Linh bảo Cao cấp.

Một kích của Huyết Linh Khôi này cực kỳ mạnh mẽ, bàn tay máu tươi nhanh chóng phóng đại trong đồng tử Lâm Động. Chỉ có điều, lúc Lâm Động đang muốn phòng ngự thì đột nhiên thân thể Huyết Linh Khôi khựng lại một chút, một con cự mãng huyết sắc từ phía sau phóng tới, gắt gao cuốn lấy thắt lưng nó, khiến nó không thể tiến lên thêm chút nào.

- Tiểu Viêm!

Nhìn thấy viện thủ xuất hiện, trong mắt Lâm Động lóe lên vẻ vui mừng. Ánh mắt vừa đảo quả nhiên nhìn thấy Tiểu Viêm cách đó không xa, đang dùng cái đuôi cự mãng khóa chặt Huyết Linh Khôi.

- Grào!

Tiểu Viêm phát ra một tiếng rít gào, huyết quang trên người bạo phát ra. Nó trực tiếp đem Huyết Linh Khôi kéo lui, rồi sau đó xoay trên không trung hai vòng, hung hăng nện lên vách núi.

Ầm!

Cả thạch huyệt lại một lần nữa run rẩy. Trên vách núi đá xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ. Tiểu Viêm thân là Yêu thú, lực lượng đột nhiên bộc phát hiển nhiên là tương đối khủng bố, Huyết Linh Khôi lập tức bị nó quăng ra ngoài.

Chỉ có điều, mặc dù quăng Huyết Linh Khôi ra ngoài, thế nhưng hiển nhiên cũng không có biện pháp gì tạo thành thương tổn đối với nó. Bàn tay máu lại một lần nữa từ trong hố sâu thò ra, khí hung sát trên cơ thể Huyết Linh Khôi càng lúc càng khủng bố.

Ầm!

Vừa chui ra, cánh tay Huyết Linh Khôi run lên, sợi xích sắt to lớn xé rách không khí, nhanh như tia chớp nện về phía Tiểu Viêm.

Keng!

Chỉ có điều, lúc sợi xích sắt sắp sửa nện trúng Tiểu Viêm không thể né tránh được, thì một đạo bóng đen đột nhiên lao tới, chắn ở trước mặt nó, tùy ý để sợi xích sắt đập lên thân thể. Ngay lập tức nghe thấy một tiếng kim loại va chạm vang lên, cái bóng kia trực tiếp bị đánh bay ra, mà ở phía trước ngực cũng xuất hiện một vết hõm sâu lớn.

Đợi đến khi cái bóng rơi xuống đất thì mới phát hiện thì ra chính là đầu Phù khôi Cao cấp của Lâm Động. Chỉ có điều đầu Phù khôi Cao cấp đã từng rất cường hãn kia, vậy mà hôm nay đối diện với Huyết Linh Khôi lại yếu ớt không khác gì tờ giấy.

- Lực lượng thật mạnh!

Nhìn vết hõm sâu trước ngực Phù khôi Cao cấp, khóe mắt Lâm Động cũng co giật lại một chút.

- Giết!

Thanh âm khàn khàn mà mơ hồ từ trong miệng Huyết Linh Khôi truyền ra. Nó giương mắt nhìn Lâm Động, lại xông tới. Sợi xích sắt trong tay vũ động giống như cối xay gió, kình phong vô cùng khủng bố quét thẳng về phía Lâm Động.

- Ma Viên Biến!

Nhìn thấy công kích của Huyết Linh Khôi, Lâm Động cũng không dám chậm trễ, quát khẽ một tiếng, thân thể bành trướng lên. Thiên Lân Cổ Kích trong tay theo đó cũng bành trướng lên gấp mấy lần. Mượn thân thể của Ma Viên Biến tăng cường lực lượng, Cổ Kích trong tay hắn cũng xuất ra từng đạo tàn ảnh, cùng Huyết Linh Khôi ngạnh kháng cùng một chỗ.

Mà lúc Lâm Động và Huyết Linh Khôi đang ngạnh kháng với nhau thì Tiểu Viêm cũng rít gào xông tới, gia nhập vòng chiến, cùng hợp lực với Lâm Động không ngừng dây dưa với Huyết Linh Khôi.

Ầm ầm!

Bên trong thạch huyệt, từng đạo kình khí gợn sóng kinh người giống như lốc xoáy thổi quét ra, đem bên trong thạch huyệt chấn động đến mức không ngừng run rẩy, đá rơi đất nứt nhanh chóng lan tràn.

Một người một thú đồng thời ra tay, còn có Phù khôi Cao cấp dùng thân thể để chống cự với công kích của Huyết Linh Khôi, ngay lập tức trong thạch huyệt liền lâm vào trạng thái giằng co.

Chỉ có điều, trong lòng Lâm Động cũng hiểu rằng loại giằng co này sẽ rất nhanh sụp đổ. Bởi vì trong lúc chiến đấu, lực lượng của Huyết Linh Khôi đang không ngừng tăng mạnh, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ địch mạnh ta suy, khó có thể chống lại!

Ầm!

Đúng như Lâm Động dự liệu, loại giằng co này cũng không kéo dài lâu lắm. Khí hung sát phía trên thân thể Huyết Linh Khôi đột nhiên bạo phát ra. Sợi xích sắt vũ động, nhanh như tia chớp nện lên thân thể Tiểu Viêm và Phù khôi Cao cấp. Lực đạo đáng sợ trực tiếp nện bọn chúng bay đi.

Xuy!

Nện bay Tiểu Viêm và Phù khôi, huyết quang trong mắt Huyết Linh Khôi đại thịnh. Huyết trảo sắc bén trực tiếp chộp về phía bộ phận yếu hại nhất là trái tim của Lâm Động, tốc độ như vậy căn bản không thể né tránh.

- Tiểu điêu!

Tốc độ Huyết Linh Khôi ra tay nhanh đến mức khiến người khác phát lạnh. Lâm Động gần như chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một đạo hồng quang lóe lên trong mắt, sau đó gầm lớn một tiếng. Chẳng lẽ lần này thật sự thất bại sao?

Vù!

Lúc huyết quang trong đồng tử của Lâm Động càng lúc càng phóng lớn, mà khi lớp da của Lâm Động cũng cảm nhận được hàn khí vọt tới, thì một đạo hào quang màu trắng nồng đậm từ trên trời rơi xuống, giống như một cái bọt khí, đem Huyết Linh Khôi nhốt vào trong cái lồng ánh sáng đó. Phía trên bọt khí lóe lên vô số phù văn cổ xưa kỳ dị.

Thịch thịch thịch thịch thịch!

Bên trong bọt khí kia, Huyết Linh Khôi điên cuồng công kích tới. Nhưng cái bọt khí nhìn như bạc nhược vô cùng đó, thế nhưng lại vô cùng chắc chắn, ngược lại không ngừng lơ lửng lên phía trên, cuối cùng dưới ánh mắt như trút bỏ được gánh nặng của Lâm Động, chậm rãi tiến vào trong đoàn ánh sáng màu trắng.

Hào quang dần tiêu tán, cuối cùng hóa thành một viên thạch phù rơi xuống, nằm ở trong tay Lâm Động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.