Vũ Động Càn Khôn

Chương 78: Chương 78: Tinh thần lực tăng vọt






“Đây chính là uy lực của Tinh thần lực sao…”

Nhìn một đống bừa bãi trong sơn động, Lâm Động không kềm chế được lẩm bẩm tự nói một mình, trong mắt không che dấu được sự rung động, uy lực cỡ này đủ để sánh ngang với cao thủ Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ

“Đóa hoa chết tiệt kia rốt cuộc là thứ gì?”

Sau khi phục hồi tinh thần, Lâm Động nhớ tới cái cảm giác đau đớn làm cho hắn muốn nổi điên khi nãy, sắc mặt hắn tái nhợt. Hắn có thể cảm giác được tinh thần lực bây giờ của hắn đã mạnh hơn lúc trước gấp mấy lần, mà sự biến hóa này chính là do đóa hoa đỏ như lửa kia mang lại.

Đối với tinh thần lực, Lâm Động chỉ là một kẻ ngoại đạo, nhưng hắn không ngờ rằng, với sự hiểu biết một cách thô thiển của mình về Tinh thần lực, nó lại chính là một đòn sát thủ mạnh nhất của hắn bây giờ.

Mặc dù không thí nghiệm xem tinh thần lực hiện tại của hắn mạnh đến mức độ nào, nhưng Lâm Động vẫn có một lòng tin, nếu như dùng tinh thần lực để giao thủ với người khác, thì hắn cũng chẳng e ngại gì cao thủ Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ cả.

“Tu luyện tinh thần lực dường như còn dễ dàng hơn tu luyện Nguyên Lực một chút.”

Lâm Động gãi gãi đầu, tuy nói việc tu luyện hai tầng tiếp theo của Thần Động Thiên ngẫu nhiên mà thành công, nhưng dựa theo cảm giác của hắn thì cho dù không có kỳ ngộ hôm nay, chỉ cần trong vòng nửa năm tới hắn cũng hoàn toàn thành công, việc này so với tu luyện Nguyên Lực nhanh hơn rất nhiều.

Dĩ nhiên, điều này là Lâm Động tự nói với mình, chứ nếu để cho vị Nham Đại Sư kia nghe được, nói không chừng lão sẽ uất ức mà phun máu. Trước kia, khi lão tu luyện 3 tầng đầu của Thần Động Thiên phải mất mấy năm, ai dám nói tu luyện Tinh thần lực dễ hơn so với tu luyện Nguyên Lực?

Lắc đầu xua tan nốt sự đau đớn còn lại trong người, Lâm Động bò dậy, ánh mắt đột nhiên ngừng lại trên tay phải của hắn, biến cố mới xảy ra hiển nhiên là do Thạch Phù ẩn trong lòng bàn tay của hắn gây nên, hơn nữa, chẳng biết tại sao, hắn lại có một cảm giác kỳ lạ, đó chính là năng lượng của đóa hoa yêu dị kia đã bị Thạch Phù hấp thu không ít.

Cũng may, một phần năng lượng của đóa hoa yêu dị kia đã bị Thạch Phù hấp thu, chứ nếu một mình hắn mà hấp thu toàn bộ, Lâm Động tin rằng bây giờ hắn chỉ còn lại là một đống thịt bầy nhầy mà thôi.

Ngón tay lướt nhẹ qua trên lòng bàn tay, Lâm Động khẽ cau mày suy nghĩ, Thạch Phù này càng ngày càng thần bí, không biết rốt cuộc nó có lai lịch gì nữa …

“Cộc!”

Khi Lâm Động cau mày, trong sơn động đột nhiên có tiếng đá vụn rơi xuống truyền tới, sau đó có mấy đạo thân ảnh vội vàng phóng vào, cho tới khi bọn họ nhìn thấy Lâm Động, họ mới thở phào nhẹ nhõm.

“Phụ thân, gia gia!”

Nhìn thấy những người kia, Lâm Động hơi sững sờ, sau đó vội vàng kêu lên, mấy người vừa mới vào sơn động chính là đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu.

“Cái tên tiểu tử này đúng là không biết trời cao đất rộng là gì, chỗ nào cũng dám xông vào.”

Mấy người Lâm Chấn Thiên nhanh chóng dừng lại ở bên cạnh Lâm Động, dùng ánh mắt cảnh giác liếc nhìn bốn phía, sau đó nhẹ nhàng trách mắng.

Đối với việc này, Lâm Động chỉ có thể cười khan một tiếng.

Sau khi nhìn thấy Lâm Động không có chuyện gì, đám nguời Lâm Chấn Thiên mới yên tâm, bình tĩnh quan sát tình hình của sơn động, sau đó trên khuôn mặt của họ hiện lên sự kinh hãi.

“Dương Cương Khí thật nồng đậm.”

Lâm Chấn Thiên vui mừng hít mấy hơi, nhưng khi luồng không khí nóng rực này chui vào trong thân thể thì lại nhíu mày:

“Đáng tiếc, nó quá cuồng bạo, không thể hấp thu vào trong thân thể, nếu không đây sẽ là một bảo địa tu luyện tuyệt vời.”

Nói đến đây, trên mặt Lâm Chấn Thên hiện lên vẻ thất vọng. Dương Cương Khí nơi này mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với Dương Cương Khí phổ thông trong thiên địa ở bên ngoài, nếu như có thể an toàn hấp thu, thì có lẽ hắn sẽ có đột phá sau hơn 10 năm bị vây khốn ở Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ.

Với thực lực hiện tại của Lâm Chấn Thiên, thì chỉ cần tiến thêm một bước nữa là sẽ tiến vào Nguyên Đan Cảnh, đối với cả Lâm gia mà nói, đây chính là một đại sự kinh thiên động địa.

Nhìn thấy vẻ thất vọng của Lâm Chấn Thiên, đám người Lâm Khiếu cũng khẽ thở dài một tiếng, nếu như Lâm Chấn Thiên có thể bước vào Nguyên Đan Cảnh, đừng nói ở Thanh Dương Trấn này, ngay cả ở Viêm Thành, Lâm gia bọn họ sẽ có một chỗ đứng. Đến lúc đó, cho dù hai nhà Lôi-Tạ có liên thủ cũng chẳng tạo thành uy hiếp gì với họ nữa.

Thấy đám người Lâm Chấn Thiên thất vọng, Lâm Động hơi do dự, sau đó bàn tay phải đảo một vòng, một vỗ hấp lực từ trong lòng bàn tay tỏa ra, hấp thu Dương Cương Khí ở xung quanh.

Lâm Động không hấp thu trực tiếp những luồng Dương Cương Khí này vào trong cơ thể, mà hút chúng vào Thạch Phù, khi Tinh thần lực mạnh lên, hắn lại phát hiện thêm một công năng nữa của Thạch Phù, đó là tinh luyện…

“Động nhi, con đang làm gì đó?”

Những luồng Dương Cương Khí ở xung quanh có biến hóa làm cho Lâm Khiếu chú ý, sau đó sắc mặt hắn trở nên kinh hãi, lạnh lùng hỏi.

Thấy Lâm Khiếu quát lớn, đám người Lâm Chấn Thiên cũng giật mình tỉnh táo lại, nhìn thấy Lâm Động đang hấp thu Dương Cương Khí thì sắc mặt cũng đại biến.

“Phụ thân, có phải mấy người muốn loại Dương Cương Khí này không?”

Trong lúc mọi người biến sắc, Lâm Động khẽ mỉm cười, giơ tay phải lên, chỉ thấy những làn khí màu đỏ đang xoay tròn trong lòng bàn tay.

Nhìn thấy làn khí màu đỏ trong lòng bàn tay Lâm Động, đám người Lâm Chấn Thiên sửng sốt, bọn họ nhận ra, làn khí trong bàn tay Lâm Động chính là loại Dương Cương Khí đang ngập tràn trong sơn động này, nhưng mà tính cuồng bạo của nó đã bị loại trừ!

Nói cách khác, Dương Cương Khí này có thể để cho con người hấp thu!

“Thứ này …”

Mấy người trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng trước mặt, sau một lúc mới phục hồi được tinh thần, Lâm Chấn Thiên vội vàng tóm lấy tay của Lâm Động, hai tay của hắn kích động tới mức run rẩy:

“Cháu ngoan, sao cháu làm được vậy?”

Có thể hiểu vì sao Lâm Chấn Thiên kích động thất thố tới vậy, bởi chuyện này nó quyết định xem lão có bước chân vào Nguyên Đan cảnh được hay không, chuyện này là một chuyện vô cùng trọng yếu với Lâm gia.

“À, cháu chỉ đem Dương Cương Khí ở nơi này hút vào trong thân thể, sau đó vận chuyển một vòng thì những phần tử cuồng bạo sẽ bị loại trừ …”

Lâm Động đương nhiên sẽ không nói ra bí mật của Thạch Phù, hắn mở lớn hai mắt ra vẻ ngây thơ vô tội, giải thích.

Nghe Lâm Động nói như vậy, mấy người Lâm Chấn Thiên ngớ người, điều này sao có thể?

“Phụ thân, chẳng lẽ thể chất của Động nhi có gì đó đặc thù? Có thể tự động bài trừ những thứ gây hại cho thân thể con người?”

Lâm Khiếu cau mày, trầm ngâm hỏi.

Lâm Chấn Thiên cau mày, nói vậy thì có huyền diệu quá mức không? Nhưng mà ngoại trừ khả năng này ra, làm cho còn cách lý giải nào khác, sau suy nghĩ một lúc hắn đành phải gật đầu.

“Ha hả, phụ thân, không cần biết đó là nguyên nhân gì, tóm lại chuyện này là một chuyện tốt.”

Lâm Khẳng đứng ở bên cạnh, mừng rỡ cười nói.

“Gia gia, sau này nếu người muốn tu luyện, cháu có thể hấp thu những Dương Cương Khí này vào trong thân thể, rèn luyện qua một lần rồi sau đó truyền lại cho người, làm như vậy thì người có thể hấp thu được, đúng không?”

Lâm Động gãi gãi đầu, nói.

“Có thể! Có thể!”

Nghe vậy, thân thể Lâm Chấn Thiên liền giật bắn lên, giống như phản ứng có điều kiện gào lớn hai tiếng, sau khi gào xong hai tiếng hắn mới giật mình, biết mình thất thố nên xấu hổ cười cười. Đám người Lâm Khiếu ở bên cạnh thấy vậy cũng cảm thấy buồn cười, phụ thân của họ trước giờ vẫn uy nghiêm, vậy mà bây giờ…

Nhìn thấy mấy người Lâm Khiếu bật cười, trong lòng Lâm Động cũng dâng lên một niềm vui. Nếu như Lâm Chấn Thiên có thể trong thời gian ngắn nhất đột phá bước chân vào Nguyên Đan cảnh, thì Lâm gia sẽ có những biến hóa ngất trời.

Tới lúc đó, Lâm gia sẽ không còn lo lắng về hai nhà Lôi - Tạ nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.