Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2202: Chương 2202: Bốn mùa thiếu một




Ôn Tử Sam nghe vậy cười nói:

- Mầm tốt như thế nếu có thể gia nhập Thần Điện thì tự nhiên quá tốt, nhưng còn phải xem ý của người ta mới được, nhưng mà... chưa hẳn không thể thử một lần.

Nói rồi, hắn quay sang Cao Tuyết Đình:

- Cao trưởng lão, trong chúng ta, chỉ có ngài hiểu rõ hắn nhất, chuyện này cho ngài phụ trách.

- Ta không biết rõ hắn. Cao Tuyết Đình bình thản trả lời.

- Nhưng mà nếu điện chủ có lệnh, thuộc hạ sẽ thử xem.

Ôn Tử Sam gật đầu, chuyển đề tài:

- Như vậy, bây giờ chúng ta thảo luận, nên cho các đệ tử phần thưởng như thế nào mới được...

.........................

Thanh Dương Thần Điện, Phi Yến Phong Dương Khai trở về nơi cũ.

Cung điện hư hại vì đại chiến với Tiết Nghị lúc này đã được sửa lại như mới, Dương Khai đi vào liền mở ra kết giới cấm chế, nghỉ ngơi nửa ngày, bắt đầu kiểm tra thu hoạch trong chuyến đi Tứ Quý Chi Địa.

Lần này đi vào Tứ Quý Chi Địa, tuy rằng không thể lấy được Kiếp Ách Nan Quả, nhưng tổng thể thì thu hoạch không nhỏ.

Không nói những nội đan yêu thú cấp bậc không đều, số lượng không nhỏ, chỉ nói linh hoa dị thảo di dời vào vườn thuốc Tiểu Huyền Giới đã xem như thu hoạch lớn. Mà đa số linh hoa dị thảo này, đều có thuộc tính băng.

Dù sao Dương Khai vào trong Tứ Quý Chi Địa, ở lại khu vực mùa đông là lâu nhất, nơi đó có Tiểu Tuyết Hoa dẫn đường thăm dò, có thể nói ít nhất 1/10 bảo bối ở khu vực mùa đông rơi vào tay hắn.

Những linh hoa dị thảo này, có cái Dương Khai hái lấy, có cái di dời vào trong vườn thuốc. Vườn thuốc Tiểu Huyền Giới có hoàn cảnh đặc thù, điều kiện sinh trưởng cực kỳ tốt, còn có thiên địa chí bảo Bất Lão Thụ lan tỏa sức sống ngập trời, không cần lo những hoa cỏ này mất đi sức sống, ngược lại chu kỳ sinh trưởng của chúng sẽ rút ngắn rất nhiều.

Trồng 1 năm trong vườn thuốc, dược linh của những hoa cỏ này ít nhất cũng phải tăng thêm trăm năm.

Ngoài ra, còn có một tái Tuế Nguyệt Quả lấy được từ Tuế Nguyệt Thần Điện. Thứ này dù không có tác dụng gì cho tu luyện võ đạo, nhưng lại có hiệu quả khác, nếu đem luyện thành Tuế Nguyệt đan, nhất định sẽ làm vô số võ giả xua nhau tới.

Dùng một viên, có thể làm tình trạng thân thể lùi lại mấy chục năm, thậm chí mấy trăm đến cả ngàn năm trước, đối với những võ giả đến đại nạn, quả thật có sức hút to lớn.

Nhất là những nữ nhân trẻ tuổi... có ai không muốn càng trẻ hơn?

Tuy rằng hiệu quả Tuế Nguyệt đan không bằng Trú Nhan đan trong truyền thuyết, làm người ta thanh xuân vĩnh trú, nhưng hiệu quả hai bên không giống, khó mà so sánh bên nào tốt hơn.

Nếu để cho một bà già mặt đầy nhăn nheo lựa chọn, bà ta nhất định sẽ chọn Tuế Nguyệt đan chứ không phải Trú Nhan đan. Bởi vì Trú Nhan đan đã không có tác dụng với dung nhan của bà ta, Tuế Nguyệt đan lại có thể trả lại tuổi thanh xuân.

Còn nếu để cho cô gái vẫn còn dung mạo trẻ tuổi lựa chọn, Trú Nhan đan chắc chắn sẽ có sức hấp dẫn đáng sợ.

Dương Khai thầm tính toán, đợi rời khỏi Thanh Dương Thần Điện, có cơ hội sưu tập dược liệu, luyện chế ra Tuế Nguyệt đan, nói không chừng đến lúc mấu chốt có thể phát huy hiệu quả đặc thù.

Ngoài ra, còn một số thứ lung tung khác.

Những thứ này bao gồm chiến lợi phẩm sau khi Dương Khai giết người, còn có Linh Năng Tâm thu được khi đánh chết những con rối trong Tuế Nguyệt Thần Điện, đều không có nhiều tác dụng với hắn, tìm cơ hội có thể đổi lấy nguyên tinh.

Một hồi sau, trong tay Dương Khai xuất hiện một cái bình ngọc, mở ra, bên trong là một viên linh đan.

Đế Tuyệt đan!

Chính là viên Đế Tuyệt đan lấy được trong tay Vô Thường.

Bên trong Đế Tuyệt đan phong ấn một đòn toàn lực của cường giả Đế Tôn Cảnh, uy lực mạnh mẽ khó tưởng tượng nổi, luyện chế khó khăn cũng không thể nói hết. Bình thường, chỉ có cường giả Đế Tôn lưỡng tầng cảnh mới có tư cách luyện chế vật này, đều là để ban cho hậu bối dùng bảo vệ tính mạng.

Ngưng luyện ra một viên Đế Tuyệt đan, cường giả Đế Tôn Cảnh này sẽ suy yếu một thời gian, cho nên không đến lúc tất yếu, Đế Tôn Cảnh đều không muốn luyện chế thứ này, ngay cả có thì cũng ngẫu nhiên mới làm, hơn nữa số lượng không nhiều.

Cho nên dù là khắp Tinh Giới, Đế Tuyệt đan cũng là dị bảo số lượng không nhiều.

Mà viên Đế Tuyệt đan này lấy được trong Tuế Nguyệt Thần Điện, là của Tuế Nguyệt Đại Đế để lại, tuy rằng không biết Tuế Nguyệt Đại Đế luyện chế trong thời gian nào, nhưng cấp bậc cùng giá trị tuyệt đối vượt xa Đế Tuyệt đan bình thường.

Nói không chừng, bên trong nó phong ấn một chiêu cấp bậc Đại Đế, hoặc là một chiêu cấp bậc Đế Tôn tam tầng cảnh.

Tóm lại, đây là đòn sát thủ bảo vệ tính mạng, đến lúc mấu chốt dù có bị ngàn vạn binh mã bao vây, cường giả đến gần, cũng có thể chuyển nguy thành an.

Dương Khai cẩn thận cất no vào vị trí dễ lấy trong nhẫn không gian, mới nhìn sang 3 hạt châu khác.

3 hạt châu này, bất kể kích thước hình dáng đều y như nhau, chỉ khác mỗi màu sắc.

Một viên đỏ rực, là Dương Khai lấy được trong Tuế Nguyệt Thần Điện.

Khi đó trong trong Thần Điện có nhiều đồ tốt như vậy, Lam Huân cơ bản nhận ra tất cả vật phẩm, chỉ có nhìn không ra lai lịch hạt châu đỏ này, thậm chí không biết dùng nó làm gì.

Mà Dương Khai ghi nhớ lời thánh linh Cùng Kỳ sai Trương Nhược Tích chuyển cho mình: Nếu có thể đi vào chỗ sâu nhất trong Thần Điện, nhất định phải lấy thứ nhìn như vô dụng nhất.

Trong những bảo vật lúc đó, ngoài hạt châu đỏ rực này nhìn như vô dụng nhất, những thứ khác đều dùng được, bất kể là ngụy Đế Bảo hay là Thái Nhất Thần Thủy, Đế Vận, Đế Tuyệt đan, đều là báu vật khó gặp bên ngoài.

Cho nên Dương Khai nhắm thẳng vào hạt châu này...

Cũng không có người giành với hắn, để hắn dễ dàng thành công.

Hạt châu thứ hai có màu xanh biếc, là Dương Khai lấy được trong khu vực hồ băng.

Còn hạt châu thứ ba, là hắn đổi lấy từ cô gái mặt tròn Bát Phương Môn.

Lúc đó nếu không phải cô gái mặt tròn lấy ra hạt châu này, nói gì Dương Khai cũng sẽ không lấy ra trao đổi Thái Diệu đan! Hạt châu thứ ba có màu vàng nhạt, nhìn như lá khô, khiến người ta tự dưng sinh ra cảm giác gió mùa thu trăm hoa điêu linh héo tàn...

3 hạt châu, 3 màu sắc, nhưng bất kể viên nào, Dương Khai nhập thần niệm nguyên lực gì cũng không có phản ứng.

Màu sắc của chúng rõ ràng, nhìn là thấy rõ.

Kết hợp với Tứ Quý Chi Địa, làm người ta dễ liên tưởng đến xuân hạ thu đông.

Màu xanh biếc rõ ràng đại biểu mùa xuân đây sức sống, máu đỏ chói lọi là đại biểu mùa xuân, về phần màu vàng khô quắt là đại biểu mùa thu!

Bốn mùa thiếu một, chỉ còn lại hạt châu mùa đông là không biết tin tức!

Dương Khai thầm suy đoán, nếu có thể tìm được hạt châu mùa đông cuối cùng, có lẽ sẽ cởi bỏ huyền bí ẩn chứa trong 4 hạt châu này, nhưng hiện tại Tứ Quý Chi Địa đã đóng lại, dù hắn muốn vào tìm cũng không thể như ý.

Nhìn một hồi, Dương Khai thở dài, hắn cũng không biết tên chúng là gì, cứ quyết định gọi nó là tứ quý châu vậy.

Đời này nếu có duyên, có lẽ sẽ tìm được hạt châu cuối cùng, nhưng nếu vô duyên, có thể vĩnh viễn cũng không tìm được. Tinh Giới mênh mông, muốn tìm một hạt châu mùa đông, khó khăn cỡ nào?

Tổng thể, lần này Dương Khai thu hoạch không phải nhiều, nhưng cũng không ít.

Đừng nói hắn được lợi khi lực lượng năm tháng rèn luyện trên Tuế Nguyệt Giai Thê, còn có Trương Nhược Tích lấy được Đế Bảo Phượng Thải Hà Y.

Dương Khai thu dọn xong, ném hết những thứ lộn xộn, không cần dùng tới vào trong Tiểu Huyền Giới, đưa cho pháp thân.

Mấy thứ này bao gồm linh đan, khoáng vật, bí bảo lục soát được từ nhẫn không gian của những người khác.

Dù sao pháp thân tu luyện Phệ Thiên Chiến Pháp, cộng với thần thông thiên phú của tộc Thạch Khổi, vạn vật thiên hạ phàm là có linh khí, không gì không nuốt được...

Hiện tạp, Dương Khai ước chừng cho pháp thân một món Đế Bảo, nó cũng có thể nuốt được, hấp thu vào người cường hóa bản thân.

Một lát sau, Dương Khai bấm linh quyết, người chợt lóe đi vào Tiểu Huyền Giới.

Thần niệm của hắn quét qua, mọi thứ trong Tiểu Huyền Giới liền hiện ra trong đầu.

Pháp thân đang tu luyện, thân thể Thạch Khổi vốn không biết mỏi mệt là gì, cho nên tu luyện không ngừng.

Còn 2 người sống trong Tiểu Huyền Giới, Trương Nhược Tích cùng Hoa Thanh Ti, hiện tại mỗi người ở trong một lầu các, khoanh chân ngồi đó.

Có lẽ vì lần trước Huyền Giới Châu cắn nuốt số lượng lớn linh khí, cho nên khi Dương Khai đi vào, cảm giác hoàn cảnh tu luyện trong này tốt hơn rõ ràng.

Như vậy, xem ra nếu có cơ hội thì nên cho Huyền Giới Châu hấp thụ nhiều linh khí thiên địa bên ngoài, ít nhất thì ở tình huống gặp được biển linh khí.

Thần niệm khẽ động, cố ý tập trung linh khí đến chỗ lầu cách, như vậy có thể cho Trương Nhược Tích cùng Hoa Thanh Ti tu luyện hiệu quả hơn.

Lần trước Trương Nhược Tích thăng cấp Phản Hư nhất tầng cảnh ở biển linh khí Tứ Quý Chi Địa, hiện tại trong thời gian ngắn, nàng đang cũng cố tu vi.

Tuy nhiên... Dương Khai cũng không dám coi thường nàng tu vi yếu.

Lần này mang theo Trương Nhược Tích vào Tứ Quý Chi Địa, làm Dương Khai thấy được rất nhiều chuyện khó tin.

Hắn nhớ rõ ràng, Trương Nhược Tích thăng cấp đại cảnh giới Phản Hư Cảnh, sau lưng bỗng nhiên xuất hiện một cái bóng hình thể nữ nhân oai hùng mạnh mẽ, tựa như Trương Nhược Tích được phóng to vô số lần. Nàng chỉ quát một tiếng, liền hấp thu hết lốc xoáy năng lượng trên bầu trời, nháy mắt là Trương Nhược Tích thăng cấp thành công, không chút trở ngại.

Mà sau đó, ở trong Tuế Nguyệt Thần Điện, Trương Nhược Tích sắp không chịu nổi lực lượng năm tháng tẩy rửa, thánh linh Cùng Kỳ lại ra tay cứu nàng một mạng, đồng thời còn chủ động tặng một món Phượng Thải Hà Y...

Nếu nói trên người Trương Nhược Tích không có chút bí mật, đánh chết Dương Khai cũng không tin.

Cùng Kỳ là hung thú, ngay cả thời kỳ thượng cổ cũng là tồn tại uy danh hiển hách, phàm là võ giả gặp phải nó, cơ bản không có hy vọng sống sót. Nhưng mà thánh linh như thế, lại chịu đi cứu võ giả như Trương Nhược Tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.