- Nói nhiều vô ích! Mở lò đi! Tả Đức phụ lòng rất nhiều người khuyên bảo, ánh mắt kiên định nhìn Dương Khai.
Ngả Âu mở miệng định nói gì đó, nhưng vừa thấy được ánh mắt của Tả Đức, nên chỉ đành thở.
Dương Khai khẽ gật đầu, thản nhiên nói: - Nếu như thế, vậy thì như đại sư mong muốn!
Vừa nói xong, hắn liền đưa tay vỗ về phía Tử Hư Đỉnh, lập tức nắp đỉnh bay lên, cùng lúc đó, một đốm sáng bỗng nhiên từ bên trong bắn ra, một mùi thơm đan dược vô cùng nồng đậm trong nháy mắt liền tràn ngập.
- Điều này... Có người không khỏi kinh hãi thốt lên, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào đốm sáng đang bay lên kia, sao còn không hiểu đan dược của Dương Khai đã được luyện thành từ lâu rồi chứ?
Mà sở dĩ từ đầu đến cuối không có mùi thơm đan dược truyền ra, hoàn toàn là do dược tính quá mức nội liễm, chỉ có trong thời khắc nắp đỉnh mở ra mới tỏa ra mùi thơm của đan dược.
Thua!
Tả Đức thua!
Không cần biết phẩm chất viên Thái Sơ Chuyển Hồn đan Dương Khai luyện chế ra này tốt xấu như thế nào, thì Tả Đức cũng đã thua. Dù sao trước đó lão đã nói qua, chỉ cần Dương Khai có thể luyện chế thành công, coi như lão thua.
Có thể luyện chế được Thái Sơ Chuyển Hồn đan, chứng tỏ Dương Khai thật sự là một vị luyện đan sư cấp Hư Vương!
Mọi người thở dồn dập, ánh mắt nhìn Dương Khai tràn đầy vẻ cuồng nhiệt và tôn kính!
Loại ánh mắt này, vốn chỉ nên xuất hiện khi nhìn những người như Tả Đức, bất kỳ một vị luyện đan sư cấp Hư Vương nào đều nhận được sự kính trọng như vậy.
Trong khoảnh khắc khi linh đan bay ra khỏi lò luyện đan, Tả Đức không nhịn được khẽ lảo đảo, nhìn đốm sáng kia tỏ ra không dám tin, gương mặt chợt trở nên già đi rất nhiều.
Tuy nhiên rất nhanh, lão lại nghiến răng khẽ quát lên: - Vẫn chưa xong, rốt cuộc đây có phải là Thái Sơ Chuyển Hồn đan hay không còn phải chờ chứng thực đã!
- Không sai, vẫn chưa xong! Dương Khai cười lớn, lần nữa bấm tay bắn vào Tử Hư Đỉnh của mình.
Mọi người đều không rõ hắn tại sao lại làm như vậy, nhưng ngay sau đó, một chuyện khiến người ta không dám tin đã xảy ra. Theo sát sau đốm sáng thứ nhất, từ trong Tử Hư Đỉnh không ngờ lại có một đốm sáng nữa bay ra, mùi thơm đan dược so với trước còn nồng đậm hơn, tràn vào mũi của mọi người.
- 2 viên...
- Làm sao có thể?
- Luyện chế 2 viên Thái Sơ Chuyển Hồn đan trong một lần sao?
- Không phải ta đang nằm mơ đó chứ?
- Ngả Âu hội trưởng đưa cho hắn hai phần dược liệu sao? Không đúng không đúng, cho dù là hai phần dược liệu cũng không có khả năng luyện chế toàn bộ một lần thành công, đây rốt cuộc là tình huống gì vậy!
Các luyện đan sư chỉ cảm thấy những lý giải đã in sâu trong đầu họ bao nhiêu năm nay cứ như vậy đều sụp đổ, ngây ngốc nhìn hai đốm sáng đang bay vụt lên kia.
Dương Khai sớm đã lấy ra bình ngọc chuẩn bị từ trước, phát một chiêu, hai đốm sáng kia tựa như bị một lực lượng gì đó trói buộc vậy, ngoan ngoãn rơi vào trong bình ngọc, từ bên trong bình truyền ra tiếng vang lộc cộc.
- Ta đang hoa mắt sao, vừa rồi không phải là có hai viên linh đan từ trong lò luyện đan bay ra đó chứ?
- Ta nghĩ mình cũng bị hoa mắt rồi, chuyện này rốt cuộc là sao chứ?
Thật lâu sau, trong tầng thứ chín Dược Sư Điện vẫn chỉ có những xì xào bàn tán của những luyện đan sư vang lên, nhưng lại không có một ai dám đi lên thỉnh cầu kiểm tra linh đan, chỉ sợ toàn bộ nhận thức của bản thân đều bị sụp đổ hết.
- Đại sư, muốn kiểm chứng đan dược không? Dương Khai cầm bình ngọc, nhìn Tả Đức hỏi.
Sắc mặt Tả Đức hoàn toàn suy sụp, không nói gì, chỉ dùng ánh mắt phức tạp nhìn Dương Khai.
Những luyện đan sư khác cũng không nói gì.
- Để ta lên đi. Ngả Âu trầm giọng nói, rồi đi ra phía trước, nhận lấy bình ngọc từ trên tay Dương Khai.
- Vậy làm phiền Ngả Âu hội trưởng. Dương Khai cười nhạt nói.
Ngả Âu gật gật đầu, mở bình ngọc ra, viên linh đan phía trên liền hiện ra trước mặt mọi người.
Linh đan trong suốt, căng tròn mượt mà, mùi hương đan dược khiến cho tâm thần mọi người hết sức thư thái, không phải Thái Sơ Chuyển Hồn đan thì là cái gì?
Chỉ có điều, viên Thái Sơ Chuyển Hồn đan mà Dương Khai luyện chế ra hơi khác với viên của Tả Đức luyện chế, thâm chí hơi khác với miêu tả trong đan phương. Bề mặt linh đan phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, khiến cho Thái Sơ Chuyển Hồn đan hiện ra vẻ hết sức sang trọng, hơn nữa mọi người đều cảm nhận được sức sống
cuồn cuộn ở trong đó.
Cho dù người không hiểu đan đạo nhìn thấy cũng biết, đây chắc chắn là một viên linh đan trị thương cứu người!
Các luyện đan sư đều bối rối, quả thực không nghĩ ra, không biết tại sao cùng một loại dược liệu mà linh đan do Dương Khai luyện chế ra lại hơi khác với đan phương ghi lại.
Bọn họ không ai chú ý tới một điều, trong quá trình luyện chế, Dương Khai đã nhỏ một giọt Kim huyết thuần khiết của mình vào trong lò luyện đan!
Đan dược có linh tính, mới được xưng là linh đan, đây là câu nói sau cùng ghi lại trong Đan Đạo Chân Giải.
Dương Khai từ trong đó lĩnh ngộ ra: Muốn luyện chế linh đan, nhất định phải có đan dẫn!
Nội đan của yêu thú có thể làm đan dẫn, bản thân Kim huyết thuần khiết cũng có thể làm đan dẫn, hơn nữa còn xuất sắc hơn cả nội đan yêu thú. Dù sao Kim huyết thuần khiết của hắn cũng chứa đựng khí huyết lực và sức sống khó có thể tưởng tượng được.
Bình thường, Dương Khai luyện chế linh đan chắc chắn sẽ không bỏ ra Kim huyết của bản thân, Kim huyết vô cùng trân quý, giá trị còn cao hơn cả linh đan.
Nhưng lần này là vì cứu chữa cho tiểu nương Tuyết Nguyệt, nên tất nhiên Dương Khai sẽ không keo kiệt.
Chính vì có Kim huyết làm đan dẫn, cho nên một bề ngoài viên linh đan này mới hiện lên ánh sáng màu vàng nhạt như vậy.
- Chư vị có thể kiểm tra xem đây có phải là Thái Sơ Chuyển Hồn đan hay không! Ngả Âu nói xong liền đưa viên linh đan cho các luyện đan sư coi.
Các luyện đan sư cũng không từ chối, một người trong đó nhận lấy, những người khác vây quanh quan sát, phân tích. Cuối cùng mọi người kết luận, đây chắc chắn chính là Thái Sơ Chuyển Hồn đan, hơn nữa dược hiệu dường như so với đan phương ghi lại còn mạnh hơn trên hai phần.
Điều này khiến cho ánh mắt của bọn họ nhìn Dương Khai càng thêm ngưng trọng, tôn kính.
Theo trực giác, bọn họ cảm thấy Dương Khai đã thay đổi đan phương của Thái Sơ Chuyển Hồn đan, cho nên mới có thể đạt được tới mức này!
Muốn luyện chế Thái Sơ Chuyển Hồn đan, phải là luyện đan sư cấp Hư Vương, mà muốn thay đổi đan phương loại linh đan này, tối thiểu luyện đan sư phải có trình độ Hư Vương trung phẩm trở lên mới có tư cách!
Mỗi một loại đan phương đều đã được truyền thừa qua mấy vạn năm, đã trải qua vô số kỷ nguyên, được vô số thiên tài hoàn thiện, muốn thay đổi sẽ phải khó khăn tới nhường nào chứ? Mà thay đổi để tăng lên hiệu quả lại càng thêm khó khăn.
Nhưng hôm nay, bọn họ đã chứng kiến Dương Khai làm được.
Bọn họ lập tức sáng tỏ, chắc hẳn Dương Khai chính là một vị luyện đan sư cấp Hư Vương trung phẩm hoặc là thượng phẩm!
Nghĩ tới đây, tất cả luyện đan sư đều tỏ ra kinh hãi, bởi vì bọn họ chợt phát hiện, người này chẳng những có cảnh giới tu vi Hư Vương lưỡng tầng cảnh, mà trình độ trên phương diện đan đạo cũng vượt qua tất cả mọi người.
Đây không phải là lão quái vật nào đó đã sống mấy vạn năm, dịch dung biến hóa mà thành đó chứ? Nếu không, với độ tuổi của hắn, làm sao có thể đạt đến loại trình độ này chứ?
- Đại sư, ngài muốn kiểm tra một chút không? Ngả Âu nhìn vẻ mặt suy sụp của Tả Đức, lên tiếng hỏi.
Thái độ và hành động của Tả Đức trước đó khiến Ngả Âu rất không thích, nhưng giờ phút này, nhìn thấy bộ dáng vị đại sư luyện đan nổi danh của Tinh Vực trở thành như vậy, Ngả Âu có chút không đành lòng. Nói thế nào đi nữa, đối phương cũng một vị luyện đan sư cấp Hư Vương, nếu từ nay về sau lão thực sự không gượng dậy nổi, đối cả Tinh Vực mà nói đều là tổn thất.
Tả Đức chậm rãi lắc đầu.
- Nếu vậy, cuộc tỷ thí này... Ngả Âu đang muốn tuyên bố kết quả lần tỷ thí này, những luyện đan sư khác bỗng nhiên sốt ruột hẳn lên.
Có người hô lên: - Hội trưởng, còn một viên linh đan nữa đâu, lấy ra nhìn một chút đi.
- Đúng vậy, viên linh đan thứ hai rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đưa cho chúng ta coi một chút!
Trước đó, từ trong lò luyện đan bay ra hai viên linh đan mọi người đều thấy được, không ai biết tình huống này rốt cuộc là gì, tính tò mò của các luyện đan sư rất mãnh liệt, sao có thể để cho Ngả Âu hàm hồ phớt lờ như vậy chứ.
Ngả Âu không khỏi thở dài một tiếng, ánh mắt phức tạp liếc nhìn Dương Khai.
Khi lão mở bình ngọc cũng đã len lén nhìn quá viên linh đan thứ hai kia, vừa thấy rõ ràng, lão đã bị dọa cho xém chút nữa ném bình ngọc đi. Cho nên hiện tại thấy nhiều luyện đan sư thỉnh cầu như vậy, lão cảm thấy hơi khó xử.
- Các ngươi... nhất định phải nhìn sao?
Ngả Âu thấy Dương Khai không có ý phản đối, liền lên tiếng hỏi.
- Dĩ nhiên là muốn nhìn rồi, hội trưởng ngài cũng đừng úp mở nữa.
- Ai! Thôi, tự các ngươi nhìn đi. Nói rồi, Ngả Âu liền ném bình ngọc trên tay về phía trước.
Một luyện đan sư trung niên nhanh tay lẹ mắt, bắt được bình ngọc, vừa đưa mắt nhìn vào bên trong, trong khoảnh khắc cả người hắn như bị sét đánh cứng đờ, run lấy bẩy, hai mắt trợn tròn, tựa như vừa thấy được chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi vậy.
- Triệu huynh, Triệu huynh, rốt cuộc là sao, nói nhanh xem! Thấy dáng vẻ kỳ lạ của hắn, có người không nhịn được thúc giục.
Nam tử trung niên kia không chút phản ứng.
- Má nó, ta tự nhìn vậy! Luyện đan sư bên cạnh mắng to một tiếng rồi chộp lấy bình ngọc. Ngay sau đó, âm thanh của người này cũng bị tắc nghẽn trong cổ họng, phát ra tiếng “ư ư” vô nghĩa, tình trạng cũng giống như nam nhân trung niên trước đó, run rẩy đứng tại chỗ, hai mắt trợn trừng.
Bình ngọc được từng luyện đan sư một truyền tay nhìn, hễ người nào thấy được đan dược trong bình ngọc, đều run rẩy đứng tại chỗ.
Người không rõ chân tướng thấy được cảnh này, chỉ sợ còn lầm tưởng rằng trong bình ngọc kia là một viên độc đan phát ra độc tính mãnh liệt, khiến những luyện đan sư này đều bị trúng độc.
Sắc mặt Tả Đức biến đổi, một màn trước mắt này đập vào mặt, lão đã mơ hồ có đoán ra. Nhưng lý trí lão mách bảo, chuyện này không thể tin được.
Lão run rẩy bước lên, không còn chút nào phong phạm cao nhân, cầm lấy bình ngọc từ trong tay một luyện đan sư đang cứng đờ tại chỗ, trực tiếp đổ đan dược ra lòng bàn tay.
Ánh sáng vàng nhạt tỏa ra dày đặc, bao quanh linh đan, linh đan vẫn trong suốt, căng tròn mượt mà như viên trước, nhưng viên linh đan này cùng viên trước khác nhau vô cùng rõ ràng.
Đó chính là trên bề mặt viên linh đan này lộ ra những đường hoa văn hết sức ngay ngắn rõ ràng, tựa như kinh mạch trong cơ thể võ giả vậy.
Những đường văn này nếu trải rộng ra, chắc chắn sẽ tạo thành một bộ đồ án phức tạp khó hiểu, bao hàm chân lý thiên địa trong đó.
- Đan văn! Tả Đức la lên thất thanh, thân thể già nua run lẩy bẩy, đung đưa như cành liễu trong gió.
Linh đan sinh ra đan văn, không phải là lão chưa từng luyện chế qua, dù gì hiện tại lão cũng là một luyện đan sư cấp Hư Vương, luyện đan mấy ngàn năm, đan được lão đã luyện chế ra đếm không kể xiết, hiếm hoi cũng sẽ sinh ra đan văn.
Thậm chí còn có đan dược cấp thấp sinh ra đan vân.
Những đan linh đan sinh ra đan văn và đan vân này, đều là niềm kiêu hãnh cả đời của Tả Đức, là vinh dự của luyện đan sư như lão.
Nhưng... linh đan cấp Hư Vương sinh ra đan văn, thì đây là lần đầu tiên lão mới thấy được.