Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1904: Chương 1904: Chỉ có một phần vật liệu




Ai cũng không biết Long Thiên Thương rốt cuộc có xung đột ân oán gì với những tông môn bị tiêu diệt đó, chỉ truyền dương nói rằng điều đó có quan hệ với một cô gái. Từ sau lần đó, Long Thiên Thương liền độn ẩn không thấy. Trong một ngàn năm gần nhất, ai cũng chưa từng gặp ông ta, chỉ biết là người này trấn giữ Thủy Nguyệt Tinh, một địa phương bế quan tu luyện. Nhưng không nghĩ tới hôm nay ông ta không ngờ chủ động hiện thân. Đối mặt một vị Hư Vương tam tầng cảnh cường giả, ai cũng không dám sơ suất, đều rối rít cung tay hành lễ, ngay cả người như Tả Đức cũng không ngoại lệ.

Long Thiên Thương cười ha hả, đáp lễ lại với Tả Đức, thản nhiên nói: - Từ biệt mấy chục năm, đại sư vẫn phong thái như cũ, trong lòng của Thiên Thương rất an ủi. - Long trưởng lão khách khí rồi. Tả Đức gật đầu nói. - Long sư thúc, ngài hôm nay sao có nhã hứng đi ra một chút vậy? Ngả Âu rất kinh ngạc hỏi. Người khác không biết Long Thiên Thương có tánh khí ra sao, nhưng ông ta thì lại biết. Cả Tinh Vực, cũng chỉ có ông ta tiếp xúc nhiều nhất cùng Long Thiên Thương. Ngày thường, mặc dù ông ta muốn gặp Long Thiên Thương cũng không phải một chuyện dễ dàng. Lúc hay qua thăm hỏi còn có thể bị sập cửa vào mặt, không thể không xám xịt lui về, làm gì hiểu được hôm nay đối phương không ngờ chủ động hiện thân, khiến Ngả Âu một trận kinh ngạc. - Đến đây tham gia náo nhiệt. Long Thiên Thương cười ha hả. Ông ta khí chất bất phàm, nhưng cho người một loại cảm giác như mộc xuân phong. Bất kỳ kẻ nào gặp được ông ta, đều sẽ không tự chủ được sinh ra một tia cảm giác thân thiết, khi nói chuyện, ông ta quay đầu nhìn về Dương Khai: - Vị... Dương Khai này, ta gọi thẳng tên ngươi như vậy không có vấn đề chứ? - Dĩ nhiên không sao. Dương Khai mỉm cười gật đầu.

- Ừ, ngươi rất khá, Hằng La Thương Hội ta ngày sau là đồng minh của ngươi. Khi nào muốn tới thì tới, không cần khách khí. Long Thiên Thương mỉm cười nói. - Đa tạ ý tốt của tiền bối, tiểu tử nhất định xem nơi đây trở thành nửa nhà của mình. Dương Khai lập tức đánh rắn thuận theo côn. Tuyết Nguyệt ở một bên nghe ra, làm gì không hiểu được lời nói của Dương Khai là ý gì, lập tức trong mắt đẹp toát ra một chút thần tình ngượng ngùng cùng hạnh phúc. Một bên, Tả Đức thấy Long Thiên Thương nói như thế, cái mặt già này không khỏi có chút khó coi. Long Thiên Thương tuy rằng không nói thêm điều gì, nhưng chỉ dựa vào câu nói này, ông ta đã biết đối phương có chút bất mãn cách làm của mình, nếu không thì vì cái gì thân cận Dương Khai như thế? Tuy nhiên... thế thì đã sao? Hư Vương tam tầng cảnh so sánh với mình trên lý thuyết có địa vị giống nhau. Cho nên ông ta cũng không phải quá để ý. - Như thế thì tốt. Long Thiên Thương gật đầu, dường như rất hài lòng biểu hiện của Dương Khai, lời nói đổi một cái, khẽ cười nói: - Lời tuy như thế, nhưng ngươi hôm nay nếu cùng Tả Đức đại sư định xuống vật thưởng, đến lúc đó nếu thua đừng có không chịu trách nhiệm. Bổn tọa hôm nay nếu đã đến tiếp cận náo nhiệt này, thì không thể khoanh tay đứng nhìn. Ngươi nếu dám chạy thoát, bổn tọa cũng sẽ thật dám chém chết ngươi. Ông ta cười híp mắt nói ra lời nói này, trong cách nói không mang chút nào sát khí, nhưng những người khác nghe ra, lại không tự chủ được xuất mồ hôi lạnh cả người. Một vị Hư Vương tam tầng cảnh cường giả trấn giữ chỗ này, đến lúc đó ai dám không thực hiện đánh cuộc chứ? Vậy đơn giản chính là muốn chết. - Tiền bối yên tâm, tiểu tử là người thành tín, tuyệt đối sẽ không lật lọng. - Như thế thì tốt. Long Thiên Thương lại nhìn về phía Tả Đức: - Đại sư còn ngươi? Có Long mỗ trấn giữ chỗ này, ngươi có thể yên tâm chứ? - Có câu nói này của Long trưởng lão là đủ rồi. Tả Đức gật đầu. - Nếu như thế, vậy các ngươi liền bắt đầu đi. Đã lâu chưa từng thấy qua chuyện thú vị như vậy, Long mỗ cũng muốn xem một màn vui. Long Thiên Thương mỉm cười, âm thanh rơi xuống, cả người giống như sương khói vậy, bỗng nhiên tiêu tán ở tại chỗ. Ông ta cứ như vậy không thấy. Nhưng ai cũng biết, ông ta cũng không đi xa, chỉ có điều bởi vì ông ta ở chỗ này cho người ta áp lực quá lớn, thế nên chủ động độn ẩn. - Dương huynh đệ, ngươi thật muốn làm như vậy sao? Vẻ mặt của Ngả Âu ngưng trọng nhìn Dương Khai, trong lòng cũng không hy vọng Dương Khai cùng Tả Đức so đấu thuật luyện đan. Đề nghị này ông ta xem ra vừa cảm kích lại không có lực. Đấy giống như một đứa trẻ ba tuổi muốn cùng một đại nhân so khí lực vậy, đứa bé đó căn bản không có khả năng thắng. Một câu Dương huynh đệ này khiến Dương Khai nghe sao cảm giác chói tai... Hắn lại không tiện vạch trần, chỉ có thể giả bộ lạnh nhạt, gật đầu nói:

- Long tiền bối đều đã hiện thân chỗ này, tiểu tử còn có cơ hội đổi ý sao? - Ha ha, tất nhiên là không có! Trong hư không, truyền đến tiếng cười to của Long Thiên Thương. Tiếng cười kia phảng phất có chút ít ý nhìn có chút hả hê, khiến Tuyết Nguyệt tức giận ngứa hàm răng. - Ai cha! Ngả Âu thở dài một tiếng nặng nề: - Nếu như thế, hai vị bắt đầu đi. Ngả Âu và Long sư thúc cùng chư vị đại sư đều làm người chứng kiến! Ông ta biết chuyện phát triển đến mức này, đã vô lực xoay chuyển trời đất. Tuy nhiên ông ta đã quyết định chủ ý trong lòng, nếu Dương Khai thật sự thua thất bại thảm hại, mặc dù liều mạng danh dự bị hao tổn, cũng phải giúp Dương Khai thoát đi chỗ này. Mặc kệ nói thế nào, Dương Khai đều là bởi vì chuyện của Cốc Bích Hồ chủ động nhảy vào ao nước đục này. Ông ta đến bây giờ cũng không nghĩ ra, Dương Khai rốt cuộc tại sao muốn làm như vậy. - Ha ha, cái này ngươi chết chắc rồi. Chiêm Nguyên đứng ở bên cạnh Tả Đức, phá lên cười, bộ dáng gương mặt tiểu nhân đắc chí: - Ân sư, chờ một hồi không cần nương tay, cho hắn biết lão nhân gia ngài mới là luyện đan sư xuất sắc nhất trên đời này. - Hừ, không cần ngươi nói. Tả Đức hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nửa hí, đưa mắt nhìn Dương Khai nói: - Ngươi muốn cùng lão phu so đấu cái gì? Chớ nói lão phu ỷ lớn hiếp nhỏ, nội dung so đấu do ngươi quyết định. Bất kể loại linh đan nào, lão phu đều tiếp nhận. Ông ta làm ra vẻ bộ sáng nắm chắc phần thắng, khinh thường nhìn Dương Khai. Thật là buồn cười a, trên đời này lại vẫn còn hạng người ngu xuẩn giống như thế, lại muốn cùng mình so đấu thuật luyện đan, chờ một lát để cho ngươi biết, chữ phục là viết thế nào. - Nội dung so đấu Dương mỗ đã nói rồi, là luyện Thái Sơ Chuyển Hồn đan! Dương Khai mỉm cười. - Không được! Tả Đức còn chưa lên tiếng, Ngả Âu bỗng nhiên chợt quát một tiếng, thần sắc ngưng trọng nhìn Dương Khai: - Dương huynh đệ, đổi một loại linh đan đi, Thái Sơ Chuyển Hồn đan thật sự là... Thật sự là cấp bậc quá cao, đây chính là linh đan cấp Hư Vương trung phẩm, muốn luyện chế phải có luyện đan sư cấp Hư Vương xuất thủ mới được. Luyện đan sư Hư cấp thượng phẩm cũng không có tư cách luyện chế, chỉ sẽ lãng phí dược liệu. Dương Khai tu vi võ đạo cao tuyệt, tuổi lại không lớn, qua nhiều năm khẳng định say mê võ đạo như vậy, trên thuật luyện đan thì tài nghệ cao bao nhiêu? Cho dù thiên phú xuất chúng, cũng không có khả năng đến trình độ của luyện đan sư cấp Hư Vương! Hắn chọn Thái Sơ Chuyển Hồn đan làm nội dung so đấu, còn chưa đấu cũng đã thua rồi. Ngả Âu cảm kích Dương Khai suy tính cho Cốc Bích Hồ, nhưng cũng không thể mặc cho hắn nhảy vào trong hố lửa mặc kệ không hỏi. Nếu thật như thế, vậy mình thành người nào. Cho nên ông ta một miệng bác bỏ, tha thiết nhìn Dương Khai nói: - Nếu không thì chọn Hồi Nguyên đan đi, những thứ này mọi người trước kia đều thường dùng qua, cũng có thể phân biệt ra tốt xấu. Hồi Nguyên đan là linh đan sử dụng cho cấp thấp võ giả khôi phục thánh nguyên, chỉ có bậc Thánh cấp hạ phẩm. Ngả Âu cảm thấy Dương Khai nhất định sẽ luyện chế được, chỉ cần có thể luyện chế được thì có cơ hội cùng Tả Đức liều mạng, vạn nhất vận khí tốt luyện chế được đan văn, có lẽ còn có hy vọng thắng.

Tông Ngạo ở một bên cũng gật đầu đồng ý, cảm thấy chọn Hồi Nguyên đan thỏa đáng một chút. Ông ta biết Dương Khai có một chút bản lãnh luyện đan, ngay cả linh đan có sinh đan vân cũng đã luyện chế được, luyện một viên Hồi Nguyên đan có sinh đan văn khẳng định không phải việc khó. Nếu Tả Đức để Dương Khai chọn nội dung mình so đấu, thì không thể không công lãng phí ưu thế này. Chiêm Nguyên nhảy ra nói: - Bản thân người ta cũng nói muốn chọn Thái Sơ Chuyển Hồn đan nhất định là có lòng tin có thể luyện chế thành công. Chiêm mỗ bất tài, trái lại muốn quan sát thật tốt một chút thuật luyện đan của các hạ. Chà chà, linh đan cấp Hư Vương sinh ra a, cũng không thấy nhiều, chư vị nói có phải không chứ? Lời này vừa nói ra, các luyện đan sư có mặt đều lộ ra thần sắc phấn chấn. Bọn họ cũng muốn quan sát một chút tình cảnh luyện chế linh đan cấp Hư Vương. Hồi Nguyên đan cùng Thái Sơ Chuyển Hồn đan so sánh với nhau, bọn họ càng có khuynh hướng chọn loại sau, cho nên sau khi nghe Chiêm Nguyên nói thì đều bày tỏ đồng ý. Sắc mặt của Ngả Âu giận dữ, hai tròng mắt uy nghiêm nhìn chăm chú qua Chiêm Nguyên. Tên này không khỏi rụt cổ một cái, ngượng ngùng cười nói: - Ngả Âu hội trưởng thứ lỗi, Chiêm mỗ thân là luyện đan sư, chỉ suy tính vấn đề xuất phát từ góc độ của bản thân mình, quả thật có chút sơ sót. Tuy nhiên chư vị ở đây đa số cũng là ý tứ này, Hội trưởng đại nhân không ngại hỏi bọn họ một chút chứ? - Không cần, cứ chọn Thái Sơ Chuyển Hồn đan! Dương Khai phất tay áo. - Ngươi có nghĩ kỹ chưa? Tả Đức lạnh như băng hỏi. - Đại sư không có tự tin sao? Dương Khai mỉm cười. - Lão phu là sợ ngươi ngày sau không cười được! Tả Đức hừ lạnh nói: - Đừng cho là ta không biết ngươi ở đây đánh mưu ma chước quỷ gì. Cũng được, lão phu luyện chế ra một viên Thái Sơ Chuyển Hồn đan, thuận với tâm nguyện của ngươi. Ông ta cho tới bây giờ, vẫn nghĩ rằng Dương Khai lấy tự do thân mình đổi lấy cơ hội cứu chữa Cốc Bích Hồ. Ông ta nghĩ đến Dương Khai làm hết thảy, đều chỉ vì một viên Thái Sơ Chuyển Hồn đan mà thôi. Ông ta hoàn toàn không tin Dương Khai có thể luyện chế được linh đan cấp Hư Vương. - Ngả Âu hội trưởng, lấy ra vật liệu đi. Tả Đức hướng về phía Ngả Âu nói. Ngả Âu cau mày nói: - Vật liệu chỉ có một phần! Những thứ khác nói được, nhưng Thất Thải Mi Lộc nội đan cũng chỉ có một viên. Hai vị nếu liều mạng so đấu luyện chế Thái Sơ Chuyển Hồn đan, sợ là không được. - Lão phu mặc kệ. Tả Đức lắc đầu: - Ngươi chuẩn bị những vật liệu kia, vốn dĩ là cho lão phu. Về phần hắn tới chỗ nào lấy vật liệu, chính là chuyện của hắn. Nếu ngay cả vật liệu cũng quyên góp không đủ, vậy coi như hắn thua rồi! - Đại sư, nếu thật như thế, có phải có chút thắng không anh hùng hay không? Ngả Âu mặt trầm như nước. - Hắn nhất định phải chịu sự dạy dỗ như thế! Tả Đức bất vi sở động, cười lạnh nói:

- Người tuổi trẻ luôn tâm cao khí ngạo, không biết trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu, trải qua một chút đả kích, mới có thể trở nên trưởng thành ổn trọng. Chuyện hôm nay, coi như là sự dạy dỗ cho hắn đi, Long trưởng lão, ông nói xem có phải vậy không? Tả Đức nhìn về hư không hỏi. Không có trả lời, thật lâu sau, thanh âm của Long Thiên Thương mới truyền tới, nghe không ra hỉ nộ ái ố: - Đại sư nói không sai. Ngả Âu, mang vật liệu đã chuẩn bị xong giao cho đại sư đi. - Sư thúc! Ngả Âu nghe vậy kinh hãi. Nếu thật như thế, Dương Khai hoàn toàn không có hy vọng thắng. Vật liệu của Thái Sơ Chuyển Hồn đan cũng quyên góp không đủ, còn so cái gì? Ngả Âu biết rõ Thất Thải Mi Lộc nội đan khó tìm ra sao. Dốc hết lực lượng của cả Hằng La Thương Hội, ông ta mới tìm một viên năng lượng trôi qua hơn phân nửa mà thôi, trên đời này tuyệt đối không có viên thứ hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.