Nói chuyện Xích Nguyệt rất thoải mái, điều này cũng đã là bất ngờ đối với Dương Khai.
Cuối cùng Dương Khai để lại thời gian hẹn trước, liền rời tẩm cung, Xích Nguyệt cũng nói trong thời gian này sẽ cố gắng đột phá Hư Vương tam tầng cảnh, sắp xếp chuyện trên Đế Thần Tinh, đi thăm dò thiên địa rộng lớn hơn.
Ngày thứ hai, Ba Hạc đến phòng Dương Khai, giao cho hắn một chiếc nhẫn không gian, nói: - Đây là vật của lĩnh chủ đại nhân giao cho, 3 viên nội đan cấp Hư Vương cũng ở trong này. Cấp bậc nội đan này, ở trên Đế Thần cũng không có nhiều, bên ngoài càng là bảo vật khó kiếm. Về phần những tài liệu khác, ngươi xem có đủ chưa, không đủ thì ta tìm thêm.
Dương Khai cầm nhẫn, thần niệm quét qua, mỉm cười gật đầu: - Thay ta cám ơn lĩnh chủ đại nhân, nguyên liệu thừa đủ rồi.
- Đủ rồi thì được, nhưng mà... Ba Hạc toát ra ánh mắt chấn động nhìn Dương Khai, trầm giọng hỏi: - Ngươi thật sự có thể bố trí ra pháp trận truyền tống vượt hành tinh?
Hôm qua sau khi nói chuyện với Xích Nguyệt, Dương Khai liền ngỏ ý muốn bố trí pháp trận không gian siêu cấp trên Đế Thần Tinh, dùng để kết nối Đế Thần Tinh với U Ám Tinh, như vậy chờ khi Phiến Khinh La đột phá thành công, cũng có thể tùy lúc đi U Ám Tinh.
Xích Nguyệt cũng bị chấn động, dù không tin nổi Dương Khai có bản lĩnh như thế, nhưng nghe hắn nói rõ ràng, cũng không có lý do hoài nghi, nên mới âm thầm dặn dò Ba Hạc chuẩn bị nguyên liệu tương ứng.
- Chuyện nhỏ thôi! Dương Khai mỉm cười.
Ba Hạc nói: - Lão phu phải xem cho kỹ, ngươi đi theo ta.
Không biết sao, tin tức Dương Khai muốn bố trí pháp trận không gian siêu cấp, đến cả mấy người Thần Đồ cũng biết.
Chờ khi Dương Khai theo Ba Hạc dẫn đi, đến một mảnh đất trống trên Bán Nguyệt Sơn, mấy người Dục Hùng, Thần Đồ, Lê Nặc, Hoa U Mộng, Xuân di đều đã chờ sẵn.
Nhìn thấy Dương Khai, Thần Đồ kích động đi lên đón, hỏi: - Dương Khai, ngươi thật có thể bố trí ra pháp trận truyền tống liên hành tinh?
Những người khác đều ngóng trông.
- Làm được. Dương Khai gật đầu.
Thần Đồ liền há to miệng, thần sắc kích động.
- Đừng có làm quá như vậy, chỉ là pháp trận không gian siêu cấp mà thôi. Dương Khai buồn cười.
- Mà thôi? Ba Hạc cổ quái tiếp lời: - Ngươi đánh giá quá thấp ý nghĩa tồn tại của thứ này, pháp trận truyền tống liên hành tinh, ở trong Tinh Vực còn sót lại một ít, nhưng không có một tòa nào còn dùng được. Những thứ này đều do đại năng thượng cổ mới bố trí ra, ngươi qua coi thường nó có thể dẫn tới Tinh Vực biến đổi.
- Không sai! Thần Đồ thu liễm tâm thần, nghiêm túc gật đầu. - Không nói đâu, chỉ riêng Hằng La Thương Hội, kinh doanh trải rộng Tinh Vực, mỗi lần đi một chuyến ngắn thì vài ba tháng, lâu thì ba năm, qua lại tiêu tốn rất nhiều thời gian. Nếu có loại pháp trận không gian siêu cấp này kết nối các hành tinh tu luyện, chúng ta có thể bỏ qua chi phí vận chuyển, mỗi một chuyến mua bán đều sẽ làm thương hội thu được lợi nhuận đáng kể, tích lũy lâu dài, vậy sẽ là lợi nhuận khủng bố cỡ nào!
- Còn không chỉ vậy! Ba Hạc chầm chậm lắc đầu: - Nếu có thể sử dụng pháp trận không gian siêu cấp, các võ giả qua lại những hành tinh sẽ dễ dàng an toàn hơn, thử hỏi nếu có những thứ này, còn ai muốn mạo hiểm sinh mạng xuyên qua không gian? Đến lúc đó chỉ cần phí pháp trận, vậy cũng kiếm lời to. Dương Khai à, ngươi đừng coi thường bản lĩnh này, nếu quả thật có thể làm ra pháp trận không gian siêu cấp, tuyệt đối có thể làm toàn bộ Tinh Vực biến đổi long trời, ngươi cũng là công thần của toàn Tinh Vực!
Dương Khai nhàn nhạt gật đầu.
Những chuyện này, hắn không phải chưa từng nghĩ tới, có điều bởi vì là năng lực của mình, có thể tùy ý sử dụng, cho nên không quá để ý.
Nhưng mà...
- Vậy các người kích động như thế làm gì?
Dương Khai ngạc nhiên nhìn Ba Hạc cùng đám người Thần Đồ.
Ba Hạc ngẩn ra, sau đó cười nói: - Có thể chứng kiến biến hóa xảy ra, đó là vinh hạnh của lão phu, tự nhiên phải kích động. Cũng giống như ở đây đột nhiên xuất hiện một con Chân Long thượng cổ, ai mà không kích động được?
Dương Khai nghĩ lại, cảm thấy đúng là có chuyện như thế.
- Dương Khai, ngươi có thể giúp Hằng La Thương Hội ta bố trí vài tòa pháp trận không gian siêu cấp này? Yên tâm, nguyên vật liệu đều do thương hội ta bỏ ra, đồng thời có thể trả thù lao làm ngươi hài lòng.
Thần Đồ thành khẩn nhìn Dương Khai.
Dương Khai đang muốn đồng ý, bỗng nhớ tới, liền mỉm cười: - Tự nhiên không thành vấn đề, nhưng mà...
- Nhưng mà sao?
- Nhưng mà ta muốn tự nói chuyện với Ngả Âu hội trưởng, ta có chuyện yêu cầu hắn, vừa lúc mọi người trao đổi. Dương Khai cười hì hì.
Nghe lời của Thần Đồ, hắn cũng ý thức được pháp trận không gian siêu cấp của mình có tác dụng cực lớn đối với Hằng La Thương Hội, có lẽ sử dụng điều kiện này để đổi lấy một cái Tinh Đế Lệnh với Ngả Âu hội trưởng.
Mặc dù Tinh Đế Lệnh là thứ của Đại Đế để lại, nhưng dù sao nó không có tác dụng gì lớn, tin tưởng Ngả Âu hội trưởng chỉ cần đủ sáng suốt, vậy nên biết lấy bỏ thế nào.
Huống chi, trong tay Dương Khai còn có Luyện Tinh Quyết mà hắn muốn có được!
Nghĩ vậy, trong lòng Dương Khai chắc chắc, cảm thấy Tinh Đế Lệnh của Hằng La Thương Hội nhất định phải chuyển sang họ Dương.
Thậm chí cả chiếc Tinh Đế Lệnh của Kiếm Minh, cũng có thể dùng phương pháp này để đổi lại.
Tuy rằng Kiếm Minh không kinh doanh khắp thiên hạ như Hằng La Thương Hội, nhưng trong tay cũng quản lý rất nhiều hành tinh tu luyện, có thể dùng pháp trận không gian siêu cấp kết nối những hành tinh này, vậy khẳng định sẽ cao tầng Kiếm Minh đồng ý với điều kiện của Dương Khai.
- Chuyện này không thành vấn đề, nhưng cha ta không phải dễ đối phó, cẩn thận đến khi đó ngươi bị hắn chém cho một vố. Thần Đồ cười hắc hắc.
- Ta sẽ cẩn thận.
- Chuyện này không thể chậm trễ, mau bố trí đi, lão phu sớm muốn nhìn thấy pháp trận không gian siêu cấp sinh ra! Ba Hạc thúc giục.
Dương Khai gật đầu, không chần chờ nữa, bảo mọi người cách xa một chút, bắt đầu kiểm kê nguyên vật liệu, bắt tay bố trí pháp trận không gian siêu cấp.
Chuyện này không phải mới làm một hai lần, Dương Khai đã sớm thuần thục.
Chỉ thấy các loại nguyên vật liệu quý giá dung hợp trên tay hắn, hình thành những hình dạng khác nhau, chỉ vài ngày, trận cơ to lớn đã xuất hiện, sau đó mọi người cảm giác những năng lượng thần kỳ bắt đầu xoay quanh người Dương Khai, hắn đang dùng thần niệm khắc gì đó trên trận cơ.
Toàn bộ quá trình nhìn rất nhàm chán, bởi vì mọi người ở đây đều không tinh thông đạo lý trận pháp.
Hơn nữa, cho dù là đại sư trận pháp tới đây, cũng chưa chắc nhìn ra dấu tích gì.
Dù sao Dương Khai dùng lực lượng không gian khắc vẽ trận đồ, người ngoài không thể nhìn lén được.
Nhưng bởi vì đang chứng kiến kỳ tích kinh thế diễn ra, cho nên không ai có vẻ nhàm chán, đều lặng lẽ đứng chờ.
Từng khối Không Linh Tinh bị lực lượng vô hình kéo đi, vỡ thành phấn vụn, dung nhập vào trong trận cơ.
Ba Hạc lẳng lặng quan sát, phát hiện mấy ngày qua Dương Khai tiêu tốn nguyên vật liệu có tổng giá trị 100 triệu thánh tinh, mà đây chỉ là bố trí một cái pháp trận!
Nhìn toàn Tinh Vực, đó cũng là con số khổng lồ.
Nhưng nghĩ tới tác dụng của pháp trận, Ba Hạc liền bình thường.
Chờ đến ngày thứ 5, pháp trận đã thành hình, Dương Khai quan sát một hồi, cũng không hài lòng, sau đó lấy ra Không Linh Tinh trong Thất Lạc Chi Địa.
Không Linh Tinh sinh ra trong khe nứt hư không là thứ thuần khiết nhất, mạnh gấp ngàn vạn lần những thứ Ba Hạc đem tới.
Những khối Không Linh Tinh vỡ tan, hóa thành phấn dung nhập vào pháp trận, thoáng cái làm cho pháp trận biến hóa khác thường, nhìn vào, pháp trận như một đoàn hư không, muốn cắn nuốt tất cả.
Dương Khai bắt đầu kết thúc.
Lại qua một ngày, mới hoàn thành toàn bộ!
Mọi người vẫn chờ đến 6-7 ngày, nhìn thấy Dương Khai như đã hoàn tất, mới đi lên.
- Thứ này... thật là dùng được? Dục Hùng vây quanh pháp trận không gian siêu cấp, hỏi: - Có thể truyền tống đến hành tinh tu luyện xa cỡ nào?
- Có thể trực tiếp truyền tống chỗ tông môn của ta trên U Ám Tinh. Dương Khai cười khẽ. - Về phần xa cỡ nào, ta không nói rõ được, nhưng ngươi tự mình xuyên qua hư không, có lẽ phải tốn 4-5 năm.
- Hít...
Dục Hùng hít một hơi lạnh.
Mấy người Ba Hạc cũng tràn ngập chấn động.
4-5 năm, đủ cho bất cứ võ giả nào bế quan tìm hiểu công pháp, tu luyện bí thuật, luyện hóa bí bảo, hiện tại lại chỉ đi ngang bằng một tòa pháp trận, chuyện này quả thật làm người ta khó tin.
- Có muốn thử không? Dương Khai mỉm cười hỏi.
- Thử, đương nhiên phải thử!
Dục Hùng như không sợ chết, trực tiếp đứng vào giữa pháp trận.
- Lão phu cũng đi. Ba Hạc bình thản đi vào.
- Dẫn ta theo. Thần Đồ cũng nhảy ra.
- Nhị công tử! Lê Nặc cả kinh, muốn ngăn cản, lại bị Thần Đồ trừng mắt đẩy về.
- Yên tâm đi, sẽ không nguy hiểm, dù có truyền tống sai lầm, ta cũng có thể dẫn bọn họ về từ hư không. Dương Khai cười tự tin, lại lấy ra vài món nguyên liệu, bắt đầu luyện chế.
Một lát sau, đã làm xong, là một cái lệnh bài.
- Đây là gì? Ba Hạc khó hiểu nhìn lệnh bài trên tay Dương Khai.
- Truyền tống lệnh! Dương Khai giải thích: - Phàm là pháp trận không gian do ta bố trí, nhất định phải cầm theo truyền tống lệnh được ta luyện chế riêng, bằng không sẽ bị đẩy vào trong hư không vô tận.
Ánh mắt Ba Hạc sáng ngời, nhanh chóng hiểu ra, bội phục nói: - Ngươi suy nghĩ chu đáo!
Pháp trận không gian siêu cấp, chẳng những có thể để cho mình thuận tiện, nhưng cũng tiện lợi cho kẻ địch. Nếu có một ngày, kẻ địch mượn thứ này đánh thẳng vào nhà, vậy thì cực kỳ không ổn.
Nhưng có truyền tống lệnh tồn tại, vậy tai họa ngầm này đã bị loại bỏ.
Trừ khi kẻ địch có thể gom góp được số lượng lớn truyền tống lệnh.
- Đứng vững. Dương Khai quát khẽ, vung tay, trăm khối thánh tinh đặt vào những chỗ lõm trên trận cơ, sau đó toàn bộ pháp trận hấp thu lực lượng thánh tinh bắt đầu vận chuyển.