Vũ Luyện Điên Phong

Chương 742: Chương 742: Di tích thượng cổ




Dương Khai đến Thông Huyền đại lục cũng đã ba bốn năm, nhưng đối với những chuyện trên này vẫn còn chưa hiểu rõ hết.

Nghe tiểu nhị giải thích xong, hắn mới nhận ra, Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ đi tuần hẳn là một sự kiện chấn động thiên hạ!

Hơn nữa đến lúc này hắn mới hiểu được, Cửu Thiên Thánh Địa không chỉ có một vị Thánh Nữ mà hắn đã gặp!

Tổng cộng có bốn vị, đi theo bốn hướng khác nhau, cuộc hành trình của các Thánh Nữ gần như đi qua mọi nơi có người sinh sống.

Các Thánh Nữ này đều lớn lên trong Cửu Thiên Thánh Địa, trải qua mười hai mươi năm bồi dưỡng, là những nữ nhân đã trải qua nhiều lần tuyển chọn, mỗi người đều trẻ trung xinh đẹp, tu luyện Cửu Thiên Thánh Địa Pháp Quyết đặc biệt.

Các nàng đi tuần mục đích lớn nhất chính là để tìm kiếm Thánh Chủ kế nhiệm!

Hiện giờ Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Chủ tuổi tác đã cao, e rằng không còn sống được bao lâu nữa, cho nên bốn vị Thánh Nữ này mới có thể gióng trống khua chiêng đi tuần du.

Mà các nàng sẽ dùng phương pháp gì để tìm kiếm Thánh Chủ, tất cả mọi người đều không biết được, chỉ biết là mỗi Thánh Chủ đảm nhiệm Cửu Thiên Thánh Địa đều là do các Thánh Nữ ra ngoài tìm về.

Trong sách sử ghi lại, trong số chín đại Thánh Chủ đã được Thánh Nữ phát hiện trước đây, loại người nào cũng có.

Có người đã là tuấn kiệt trẻ tuổi danh chấn thiên hạ, có người chỉ là tiều phu, tiểu thương bình thường, cũng có người là hạng người tầm thường, chỉ khi được Thánh Nữ phát hiện ra, vào Cửu Thiên Thánh Địa, những người này mới phát ra hào quang kinh thiên, từ đó về sau sẽ xảy ra sự thay đổi nghiêng trời lệch đất!

Mà khi chín người này được phát hiện, tuổi cũng từ mười mấy đến sáu mươi tuổi, không giống nhau!

Các Thánh Nữ dường như có con mắt khác với những người bình thường.

Chính vì nguyên nhân như vậy, cho nên khi Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ đến nơi, những người trong lòng có ảo tưởng mới cố gắng cẩn thận thể hiện mình, ngộ nhỡ thực sự được Thánh Nữ chọn trúng, đây chính là chuyện tốt do tổ tiên phù hộ.

Cho nên trên đảo này mới xuất hiện nhiều kẻ đang cố làm bộ làm tịch, cố gắng thể hiện mình như vậy.

Bọn họ không ai biết Thánh Nữ sẽ dùng phương pháp gì để lựa chọn Thánh Chủ, cũng không biết các cao thủ bên cạnh Thánh Nữ có phải đang quan sát toàn bộ đảo hay không, chỉ có thể cố gắng thể hiện mình thật hoàn mỹ, không hề sơ suất.

Dương Khai vừa nghe vừa liên tục ngạc nhiên, hắn chưa từng nghĩ tới, trên đời này lại có chuyện ly kỳ như vậy.

- Tiểu nhị, ngươi biết nhiều thật đấy.

Dương Khai bội phục.

Điếm tiểu nhị cười ha hả:

- Tất cả mọi người đều biết chuyện, dường như cả đảo này chỉ có mình tiểu ca không biết thôi.

- Vậy ngươi có ý nghĩ đó không?

Dương Khai thâm ý sâu sắc nhìn gã, theo cách nói của hắn, Thánh Chủ đang được tìm kiếm, rất có khả năng là một người bình thường, điếm tiểu nhị cũng có cơ hội.

- Có chứ, tại sao lại không?

Điếm tiểu nhị quả nhiên nặng nề gật đầu.

- Tuy nhiên tiểu nhân tự cảm thấy mình không xứng với những người như các Thánh Nữ, nếu như nàng coi trọng tiểu nhân, đó là phúc khí của tiểu nhân, nếu có người thấy chướng mắt cũng là chuyện đương nhiên. Trước đây có thế nào, hiện giờ vẫn như vậy, tiểu nhân cũng sẽ không diễn trò đâu.

- Khâm phục!

Thái độ thản nhiên của điếm tiểu nhị khiến Dương Khai rất ngạc nhiên, ôm quyền nói:

- Vậy, chúc tiểu nhị ca may mắn!

- Xin từ chối lời chúc lành của khách quan!

Điếm tiểu nhị vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, quay lại công việc của mình.

Ngồi trong khách điếm ăn uống một hồi, sau khi tìm hiểu toàn bộ thông tin mình muốn, Dương Khai liền rời đi.

Hiện giờ hắn không có chuyện gì cần làm gấp, đương nhiên sẽ không vội vàng rời khỏi nơi này. Chuyện Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ tìm kiếm Thánh Chủ, hắn cũng rất hiếu kỳ, không biết nữ nhân kia sẽ tìm được người như thế nào.

Tự nhiên hắn muốn ở lại xem náo nhiệt.

Hơn hai mươi hòn đảo lân cận, mỗi đảo đều náo nhiệt khác thường. Sauk hi Thánh Nữ đến đây, cả đám nam tử trẻ tuổi dường như đều được uống máu gà, phấn khích đến cực điểm.

Dương Khai ở đây khoảng mười ngày, đi một lượt tất cả đảo lớn đảo nhỏ, tìm hiểu phong thổ nơi đây, cũng mua được không ít dược liệu, đáng tiếc chuyện hắn vẫn đang chú ý lại không có chút động tĩnh nào.

Sau khi Thánh Nữ đến đây, giống như đã mai danh ẩn tích chứ đừng nói đến chuyện tìm kiếm vị Thánh Chủ thần bí kia.

Trong lúc Dương Khai đang chu du quanh quần đảo, trong một cung điện trên một hòn đảo, vị Siêu Phàm cảnh tầng ba tên Tiền Thúc kia cung kính đi vào trước mặt Thánh Nữ, dò hỏi:

- Tiểu thư, vẫn không có phản ứng gì sao?

Thánh Nữ chậm rãi lắc đầu.

Tiền Thúc thần sắc buồn bã, khẽ thở dài một cái:

- Đây đã là nơi thứ tám chúng ta đến, xem ra Thánh Chủ cũng không ở đây! Mấy hôm nữa chúng ta sẽ đi, đến nơi khác.

Thánh Nữ khẽ gật đầu, cũng không hề phản bác, từ nhỏ nàng đã biết mình phải gánh vác trách nhiệm gì, cũng vẫn dùng điều này làm mục tiêu để nỗ lực. Nàng và ba vị tỉ muội kia, chắc chắn sẽ có một người, ở trong biển người mênh mông này tìm được Thánh Chủ kế nhiệm.

- Tiền Thúc, đến đây đã lâu như vậy vẫn không ra ngoài, hôm nay ta muốn cùng Bối Nhi ra ngoài xem phong cảnh, được không?

Thánh Nữ đột nhiên hỏi.

Tiền Thúc trầm ngâm, gật đầu:

- Cũng được! Tuy nhiên tiểu thư phải cải trang một chút mới được!

- Yên tâm, ta tự biết chừng mực!

Nhận được sự chấp thuận của Tiền Thúc, tâm tình của Thánh Nữ dường như trở nên tốt hơn rất nhiều.

Cải trang xong, hai nàng cao hứng đi ra cửa, sau lưng có hai vị cao thủ Siêu Phàm cảnh lén lút đi theo để đề phòng bất trắc.



Trên đảo, Dương Khai đang ở trong một cửa tiệm tìm kiếm dược liệu quý hiếm, bỗng nhiên, một cỗ năng lượng chấn động từ nơi không xa truyền tới, kèm theo một tiếng nổ khiến người nghe kinh sợ, toàn bộ hòn đảo dường như cũng lắc lư theo.

Mọi người trên đảo sắc mặt đều đại biến, không biết đã xảy ra chuyện gì. Dương Khai cũng biến sắc, vội vàng rời khỏi tiệm thuốc, bay lên không nhìn về phía phát ra tiếng nổ.

Chỉ thấy trên đại dương bao la, một cột nước ngút trời đang từ từ hạ xuống, hình như vừa rồi giữa biển sâu đã xảy ra biến cố khủng khiếp nào đó.

Một vài người đang vội vã bay từ trên mặt biển về, có nhiều võ giả khác không rõ tình hình đang lao về phía bên đó.

Cùng lúc đó, Dương Khai đã nhận ra một nguồn năng lượng khiến hắn cảm thấy cự kỳ thoải mái!

Đó là năng lượng Dương Chúc! Đương nhiên là do biến cố vừa rồi, năng lượng này đã tỏa ra từ dưới đáy biển.

Lúc này tinh thần hắn chấn động, cũng hướng về phía đó phóng đi.

Trên mặt biển, Thủy linh khí cực kỳ nồng đậm, cho nên bình thường không thể nào tạo ra năng lượng Dương Chúc gì đó, nếu tạo ra thì có nghĩa thứ này không tầm thường.

Dương Khai rất muốn biết, rốt cuộc đây là vật gì, không ngờ có thể tỏa ra năng lượng như vậy.

Nhưng hắn chưa kịp tới gần đã bị một số người ngăn cản, những người này hẳn là các võ giả bản địa trong Thất Gia liên minh, ở trên bờ biển tạo thành một phòng tuyến, không cho bất cứ kẻ nào tới gần.

Mặc dù có rất nhiều võ giả ngoại lai, nhưng tất cả mọi người đều tuân theo nguyên tắc không tự tìm phiến phức, cũng không cứng rắn xông vào, đều dừng chân cách đó không xa, nhìn về phía mặt biển, xì xào bàn tán.

Dương Khai nghiêng tai lắng nghe trong chốc lát, cũng không nghe được tin tức gì hữu dụng, chỉ biết biến cố này phát sinh bất ngờ.

Rất nhanh chóng, trên đảo liền xuất hiện không ít cao thủ.

Những người này Dương Khai cũng đã gặp, đúng là nhóm người đã đến tiếp đón Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ khi con thuyền cập bờ, là cao thủ của Thất Gia liên minh.

Những người này tụ tập một chỗ, thấp giọng thảo luận gì đó, vẻ mặt nghiêm trọng, thỉnh thoảng còn liếc nhìn về chỗ đám người ngoại lai đang tụ tập.

Dương Khai luôn luôn quan sát, chỉ cảm thấy năng lượng Dương Chúc tỏa ra từ đáy biển dường như càng ngày càng nồng đậm, càng ngày càng nhiều, trong lòng không khỏi vô cùng tò mò.

Khoảng nửa ngày sau, trong lúc Dương Khai đang suy nghĩ có nên nhân lúc đêm tối, lặn xuống đáy biển bí mật tìm hiểu không thì bên phía các cao thủ Thất Gia liên minh dường như đã có quyết định.

Một lão già mặt vàng Siêu Phàm cảnh lững thững đi về phía đám người ngoại lai, dừng lại cách đó không xa, ho nhẹ một tiếng:

- Chư vị, biến cố lúc trước mọi người đều đã nghe nói, cũng có người tận mắt chứng kiến. Thất Gia liên minh bọn ta cũng không gạt chư vị, căn cứ theo nguyên tắc người ở xa tới là khách, chuyện tốt phải được chia sẻ cùng mọi người, xin kính báo với chư vị, bên dưới hòn đảo này, dưới đáy biển sâu, dường như có một Di tích thượng cổ!

Một loạt tiếng kinh hô vang lên!

Dương Khai cũng biến sắc.

Di tích thượng cố, bốn chữ này giống như một tiếng sấm rền vang bên tai mọi người, khiến tất cả mọi người đều phải kinh sợ,

Lão già mặt vàng nhìn lướt qua, rất hài lòng với phản ứng của mọi người, mỉm cười nói:

- Không cần hoài nghi, đó đúng là Di tích thượng cổ, không còn nghi ngờ gì nữa. Trước đó, Thất Gia liên minh bọn ta đã có phát hiện, phái người xuống đó điều tra, chính vì chạm phải cấm chế trong đó, mới gây ra tiếng động lớn như vậy. Những người trở về đã xác nhận điều này.

- Lão già, ngươi có âm mưu gì, có phải muốn để bọn ta xuống đó giúp ngươi dò đường, còn Thất Gia liên minh các ngươi sẽ nhân cơ hội kiếm lợi phải không?

Lúc này có người tự cho là thông minh la lên.

Nghe hắn nói như vậy, tất cả mọi người không khỏi có chút cảnh giác, đều nhìn về phía lão già mặt vàng.

Chuyện tốt như vậy, Thất Gia liên minh không thể vô duyên vô cớ mà nói cho đám người ngoại lai bọn họ biết, hiển nhiên là muốn đánh vào suy nghĩ muốn xuống đó kiếm lợi của bọn họ. Nói như vậy, phía dưới đó chắc chắn nguy hiểm trùng trùng, nếu không Thất Gia liên minh đã sớm đích thân xuống đó.

Lão già mặt vàng ha hả cười, trái với dự đoán của mọi người, lão lại thừa nhận:

- Đúng là có ý định như vậy, tuy nhiên cũng không hoàn toàn như thế! Thất Gia liên minh bọn ta biết rõ mình có bao nhiêu phân lượng, chư vị nếu cố tình muốn xuống đó kiếm một chén canh, chúng ta cũng không thể ngăn cản!

- Lão già này cũng tự biết sức mình đấy chứ!

Có người cười ha hả.

Bởi vì Thánh Nữ giá lâm nên những người ngoại lai đến đây thực sự rất nhiều, mặc dù đại đa số tu vị đều không cao lắm, nhưng bọn họ cũng không có khả năng ngăn cản tất cả mọi người.

Những lời nói này của lão già mặt vàng cũng chiếm được không ít thiện cảm của mọi người.

- Cho nên qua thảo luận, Thất Gia liên minh bọn ta có một đề nghị, xin chư vị nghe qua một chút!

- Lão già, có chuyện gì nói mau!

- Để Thất Gia liên minh bọn ta dẫn đầu, đi xuống điều tra xem Di tích thượng cổ kia rốt cục có cái gì, nếu có bằng hữu nào muốn đi cùng, xin mời sang bên kia đăng ký danh sách. Đến lúc đó nếu tìm được thứ gì, Thất Gia liên minh bọn ta in nguyện chia sẻ cùng chư vị, như vậy mới có lợi với tất cả mọi người, tránh xảy ra chuyện gì không hay.

Lão già mặt vàng trầm giọng nói:

- Tuy nhiên lão phu xin nhắc chư vị một câu, bên trong Di tích thượng cổ kia rốt cuộc như thế nào, chúng ta cũng không biết. Nhưng nơi có kho báu sẽ tồn tại nguy hiểm, các vị bằng hữu muốn cùng Thất Gia liên minh bọn ta hành động, kính xin hiểu rõ điều này, đến lúc đó nếu bị thương hoặc mất mạng, chúng ta cũng không chịu trách nhiệm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.