Lật đổ Trung Đô, phản lại Bát đại gia!
Dương Khai chưa từng nghĩ qua, tuy nhiên hắn không quá trung thành với
gia tộc, tham dự Đoạt đích chi chiến, cũng chỉ là muốn lấy lại chính
danh cho tông môn mà thôi, chứ cũng không phản nghịch đến mức độ này.
Nghe Dương Trấn lớn tiếng chất vấn như vậy, hắn nhanh chóng ý thức được điều gì đó.
- Gia tộc…nghĩ về ta như vậy?
Dương Khai nhìn Dương Trấn, trầm giọng hỏi.
Trên mặt Dương Trấn hiện lên vẻ vô cùng khổ tâm, lắc đầu nói:
- Ngươi cũng đừng trách gia tộc nghĩ không tốt về ngươi, là biểu hiện
những ngày này của ngươi, khiến người ta không thể không nghĩ như vậy.
Không thể phủ nhận, ngươi là một hạt mầm tốt, nhưng nếu hạt mầm tốt trở
thành hạng yêu tà, gia tộc cũng không ngại thanh trừng, để bảo đảm sự
tinh thuần của gia tộc!
Dừng một chút, Dương Trấn lại thở dài nói:
- Nếu chỉ gia tộc lo lắng, thì có thể thương lượng, cùng lắm thì để các
cao thủ trưởng bối trong gia tộc thi triển huyền công, hóa giải tà khí
trong ngươi, để tránh nỗi lo về sau. Nhưng, ngươi có biết người lo lắng
chuyện này, không chỉ có Dương gia ta?
Dương Khai thần sắc lạnh lùng.
- Không ngại nói thẳng với ngươi, sau khi ngươi thăng tiến, thất đại gia đều đã phái người từng có tiếp xúc với Dương gia, bọn họ cũng rất lo
lắng, lo ngươi biến thành người như tà chủ!
Dương Trấn thở dài,
- Ngươi xuất thân Lăng Tiêu Các, ngươi đã tu luyện tà công, tư chất của
ngươi nghịch thiên, mà trước đây, tà chủ xuất thân Lăng Tiêu Các, tà chủ đó ngày nay vẫn tiêu dao ở Thương Vân Tà Địa, pháp lực thông thiên,
huyền công tinh diệu, trong thiên hạ, không ai trên Thần Du cảnh là đối thủ của hắn, mà ngươi xuất thân giống hắn, coi như cũng là quan hệ sư
thúc sư điệt.
- Một tà chủ đã khiến bát đại gia bó tay, nếu lại xuất hiện thêm người nữa…
Dương Trấn lắc đầu, trên mặt lỗ vẻ kiêng dè, nhìn đến thần sắc của Dương Khai cũng thay đổi:
- Những yếu tố này liên hệ với nhau, ngươi bảo bọn họ làm sao mà không lo lắng?
- Lo lắng ta biến thành tà chủ thứ hai?
Thần sắc Dương Khai u ám.
- Đúng, hơn nữa tư chất của ngươi, so với tà chủ kia có khi còn lợi hại hơn, thực sự hơn một bậc…
Dương Trấn không ngừng cười khổ, ánh mắt trở nên hoang mang.
Thực sự đã hơn một bậc, hai vị tà chủ giá lâm đến Trung Đô, bát đại gia làm sao ngăn cản?
Những vị trưởng lão đang ngồi, cũng một vẻ kiêng kị và hoảng sợ như vậy, dường như đã nhìn thấy cảnh tượng Trung Đô bị hủy, khắp nơi một cảnh
đau thương.
- Nói cho cùng, đây chỉ là phỏng đoán của các vị thôi.
Dương Khai bỗng nhiên mất đi hứng thú giải thích, thản nhiên nói.
Người của Bát đại gia tộc, đều bảo thủ ngoan cố, quanh năm sống cao cao tại thượng, khiến bọn họ tưởng mình luôn luôn đúng, bọn họ nghĩ như
vậy, mình có nói gì cũng thay thể thay đổi được cách nhìn và nghi ngờ
của bọn họ.
Cho dù có thể thay đổi được cách nghĩ của một hai người, cũng chẳng thay đổi được đại cục.
- Phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, đây là bí quyết đứng vững bao năm không để bị sụp đổ của bát đại gia Trung Đô.
Dương Trấn nhìn vẻ như công bằng, thẳng thắn,
- Bát đại gia, nhất định phải phòng ngươi!
- Con đường của ta, tự ta đi.
Khóe miệng Dương Khai lộ một tia cười mỉa mai
- Năm đó ta kém cỏi, tay chói gà không chặt, không thể tu luyện, cha ta
muốn đưa ta đến Hóa Long Trì của Dương gia, hy vọng Hóa Long Trì thần kì giúp ta tẩy kinh phạt tủy, nhưng ông cố gắng bao năm, cầu xin đến các
vị điện trưởng lão bao lần, cũng chưa bao giờ được thông qua, cho dù
công lao của ông đối với gia tộc có đủ, cũng chỉ như vậy, trưởng lão
điện hồi lại cho cha ta chỉ có một câu:. Thứ rác rưởi không có tư
cách để lãng phí công hiệu của Hóa Long Trì.
Thần sắc Dương Trấn ngượng ngập, Dương tứ gia tận tay cầu xin, lại bị họ đuổi quay về, bây giờ Dương Khai nhắc lại chuyện cũ, lão đương nhiên
có chút mặt dày.
- Hôm nay, ta đã có thành tưu và tu vi, gia tộc lại muốn hoa chân múa
tay với ta, Trấn trưởng lão, ngươi không cảm thấy quá buồn cười sao?
Mặt Dương Trấn xanh mét.
Dương Khai trả lời:
- Mấy ngày trước ta tăng lên cảnh Thần Du, nếu không phải bàn bè, trưởng bối đó của ta ra tay giúp đỡ, ta sớm đa bị Thái trưởng lão phế bỏ tu vi tại chỗ rồi, nếu không chết, e cũng thành người thường, gia tộc muốn
phòng ta, phòng ta thì phải hủy diệt ta? Trưởng lão, ngươi không cảm
thấy gia tộc rất quá đáng sao?