Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1883: Chương 1883: Là tên hỗn đản ngươi




Hai đại lĩnh chủ Yêu tộc nói ra tay liền ra tay, Huyết Giao gầm thét, thân thể vạm vỡ bành trướng, mắt thường có thể thấy được khí huyết lực như sương mù đỏ tràn ngập bốn phía thân thể hắn, cuồn cuộn như thủy triều.

Thân hình hắn thoắt một cái, chợt như đạn pháo bắn nhanh ra ngoài, đánh thẳng vào kết giới của Bán Nguyệt Sơn.

Sở trường của Yêu tộc vốn là dựa vào thể chất thân thể, mà Huyết Giao lĩnh chủ lại có thân thể cường tráng thiên phú, vừa va chạm liền tạo ra lực hủy diệt khó có thể tưởng tượng nổi.

Theo đường hắn đã đi qua, tạo thành một đường cầu vồng, đến không khí đều bị đốt cháy.

Ầm

Thân thể Huyết Giao đập vào Bán Nguyệt Sơn, cả tòa Bán Nguyệt Sơn như lung lay, kết giới bao bọc phía ngoài kia chợt chớp sáng lên, dường như có dấu hiệu sắp hỏng.

Sắc mặt Huyết Giao vui mừng, thầm nghĩ kết giới của Bán Nguyệt Sơn chẳng qua cũng chỉ có vậy, khi đang chuẩn bị tăng thêm sức để hoàn toàn phá kết giới, phía đối diện lại truyền đến một phản lực vô cùng mãnh liệt, cuồng bạo của lực lượng kia, so với va chạm vừa rồi của hắn, chỉ hơn chứ không kém.

Huyết Giao nhất thời không chú ý, chờ đến khi kịp phản ứng thì đã muộn rồi.

Kèm theo một tiếng kêu đau, thân thể vạm vỡ kia của hắn bị đẩy lùi ra ngoài.

Các Yêu tộc nhìn nhau, lộ vẻ hoảng sợ.

Cũng may Huyết Giao da thịt dày, lực lượng bắn ngược mặc dù cường đại, cũng không đả thương hắn chút nào, chỉ có điều có chút u đầu sứt trán thôi. Bên cạnh, Thiên Nhãn thần sắc ngưng trọng nói: - Tục truyền Bán Nguyệt Sơn là do một nửa thân thể của một vị Đại Yêu Vương thượng cổ biến thành, đương nhiên không tầm thường.

Huyết Giao bất mãn nhìn hắn một cái: - Đừng nói mát, ra tay đi.

Thiên Nhãn gật gật đầu, không nói thêm nữa, con ngươi trong đôi mắt màu bạc chợt bạo phát ra ánh sáng bạc chói mắt, ánh sáng bạc ngưng thành thực chất, biến thành hai thanh kiếm sắc, hơi chấn động một chút, tựa như mũi tên rời cung lao về phía kết giới, nhanh như lôi đình.

Huyết Giao thấy vậy, cũng không nhàn rỗi, phối hợp với bí thuật của Thiên Nhãn, một lần nữa đánh về phía trước với tốc độ nhanh chóng, múa quả đấm không lồ, đập vào kết giới Bán Nguyệt Sơn.

Một đòn liên thủ của hai vị lĩnh chủ Yêu tộc, đủ để hủy thiên diệt địa.

Khi công kích tới, tia sáng kết giới Bán Nguyệt Sơn lóe lên với tần suất nhanh hơn, mà lần này Huyết Giao sớm có chuẩn bị, đương nhiên cũng không thể bị lực bắn ngược trở lại bắn bay ra.

Sau khi bị công kích, hào quang của kết giới Bán Nguyệt Sơn dường như mờ đi một chút.

Thấy tình hình như vậy, con ngươi Thiên Nhãn và Huyết Giao lập tức lộ tinh quang, hai đại thống lĩnh đương nhiên là đã nhận ra manh mối, biết là chỉ lần liên thủ mãnh liệt vài lần như vậy, kết giới chắc chắn bị phá, đến lúc đó bọn họ có thể tiến quân thần tốc, xông vào Xích Nguyệt Cung, bất kể thế nào cũng không thể để Xích Nguyệt an tâm hấp thu lực lượng trong Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương. Nhiều Yêu tộc thấy công kích mãnh liệt kết giới Bán Nguyệt Sơn liền ngừng tay, mặt lộ vẻ sợ hãi.

Đến Huyết Giao và Thiên Nhãn cũng biểu hiện ngưng trọng, cố gắng xua tan khó chịu trong lòng.

- Huyết Giao, Thiên Nhãn, bổn cung và các ngươi đều là vì sự yên ổn của Yêu tộc, không muốn khiến sự việc khó xử, các ngươi bây giờ rời đi, bổn cung có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì, nếu không, các ngươi phải trả giá thật lớn!

- Xích Nguyệt! Huyết Giao và Thiên Nhãn đồng thời hô nhỏ một tiếng.

Mọi người đều là lĩnh chủ Yêu tộc, trước kia trò chuyện không ít lần, giọng của Xích Nguyệt bọn họ đương nhiên biết, nhưng lần này Xích Nguyệt cho bọn họ cảm giác không thật giống trước kia, lời nói kia vừa kịch liệt, lại vừa bình hòa, làm cho người có cảm giác kinh hồn kiếp vía, dường như nếu lại tiếp tục, thực sự sẽ phải trả giá đắt.

Hai vị lĩnh chủ Yêu tộc đều có suy nghĩ trong lòng, liếc nhìn nhau.

Thiên Nhãn cắn răng nói: - Giả thần giả quỷ, có bản lãnh thì triệt hồi kết giới, để bổn tọa đi vào trong gặp ngươi nói chuyện.

- Không sai! Huyết Giao cũng ở bên phụ họa. - Xích Nguyệt, ngươi cũng biết mọi người đều là những trụ cột của Yêu tộc, hôm nay Huyết Giao ta cùng Thiên Nhãn huynh tới đây, ngươi lại đóng cửa không đón, đây là đạo lý gì? Thức thời thì mau mau mở kết giới ra, để chúng ta đi vào!

- Nhiều lời vô ích, sống hay chết, chỉ là trong suy nghĩ các ngươi, nhân nghĩa bổn cung đã hết! Trong Bán Nguyệt Sơn truyền đến giọng Xích Nguyệt, sau đó không có động tĩnh gì nữa.

Trên trán Huyết Giao và Thiên Nhãn đều rịn ra chút mồ hôi lạnh, mơ hồ đã nhận ra điều gì đó.

Hồi lâu sau, Thiên Nhãn mới quay đầu nhìn Huyết Giao nói: - Huyết Giao huynh, không phải huynh sợ rồi chứ?

- Lão tử xưa nay chưa từng sợ ai. Huyết Giao hừ lạnh một tiếng.

- Vậy là tốt. Thiên Nhãn hơi gật đầu, toét miệng cười nói: - Một khi đã như vậy, vậy thì ra tay chiến một trận đi.

Huyết Giao cau mày, dường như có chút chần chừ, cuối cùng vẫn cắn răng nói: - Được!

Tiếng nói vừa dứt, yêu nguyên trong cơ thể hai đại lĩnh chủ Yêu tộc lại lần nữa tràn ra, từng người thi triển ra thủ đoạn kinh thiên, đánh về phía kêt giới Bán Nguyệt Sơn.

- Ngoan cố không tác dụng! Giọng giận dữ của Xích Nguyệt truyền đến, linh khí thiên địa bỗng nhiên rung chuyển, ngay sau đó, trong bầu trời kia, chợt hiện ra một bàn tay khổng lồ.

Bàn tay như trời sập xuống, đè xuống Huyết Giáo và Thiên Nhãn.

Hai vị Yêu tộc lĩnh chủ đều thấp người xuống, mặt lộ vẻ sợ hãi ngẩng đầu nhìn, Huyết Giao la thất thanh: - Thiên địa từ tâm, Hư Vương tam tầng cảnh?

Thiên Nhãn cũng bị hoảng sợ, bọn họ sở dĩ dám ở chỗ này gây rối, chính là ỷ vào thế đông người mà thôi, mọi người đều là cấp bậc Hư Vương lưỡng tầng cảnh, đương nhiên là nhiều người có ưu thế.

Nhưng nếu Xích Nguyệt đã tấn thăng thành Yêu Vương, trở thành cường giả cấp bậc Hư Vương tam tầng cảnh, nhiều người cũng vô dụng.

Giờ khắc này, Thiên Nhãn không tự chủ được sinh ra suy nghĩ rút lui, chỉ muốn mau chạy trốn khỏi Bán Nguyệt Sơn, càng xa càng tốt.

Nhưng rất nhanh, trong tròng mắt màu bạc của Thiên Nhãn phát ra tia sáng, quát lớn nói: - Không phải, đây chỉ là bí thuật, Huyết Giao, mau ra tay!

Hắn vừa thúc giục Huyết Giao, vừa hét giận dữ, tiếng gió chao đảo, sóng âm mắt thường có thể thấy được đón lấy bàn tay khổng lồ kia.

Huyết Giao vốn đã không còn chút ý chí chiến đấu, mặt xám như tro tàn, nhưng sau khi được Thiên Nhãn nhắc nhở, bản năng cầu sinh bộc phát ra, một thân lực lượng chợt cuồng bạo, hai nắm đấm huy động, từng quyền ảnh khổng lồ bay lên cao nghênh đón.

Rầm, rầm rầm

Quyền ảnh, sóng âm, và bàn tay chạm nhau, ngoài Bán Nguyệt Sơn, một mảnh thiên địa loạn lạc, đến ánh sáng tựa hồ đều bị cắn nuốt.

Hồi lâu, bụi bặm đã ổn định.

Thiên Nhãn và Huyết Giao mặt lộ vẻ vui mừng, liếc nhau lần nữa, khôi phục lòng tin, nhưng trong Bán Nguyệt Sơn không thấy động tĩnh gì.

- Xích Nguyệt quả nhiên vẫn chưa tấn thăng. Huyết Giao thấp giọng cười gằn, quét sạch đi thần sắc kinh hoảng vừa rồi.

- Nhưng cũng nhanh thôi. Thiên Nhãn dáng vẻ ưu tư, - Huyết Giao, nếu chúng ta lại trì hoãn, đến khi nàng thành công, Đế Thần Tinh thực sự không có nơi cho chúng ta sống yên ổn.

- Ta biết. Con ngươi Huyết Giao lộ ra hung quang, gật đầu liên tiếp.

- Vậy còn chờ gì, nhanh phá kết giới chết tiệt này đi, bất kể như thế nào cũng không thể để nàng thành công. Thiên Nhãn nổi giận quát một tiếng.

Đang lúc hai vị Yêu tộc lĩnh chủ chuẩn bị động thủ lần nữa, trước mắt hoa lên một cái, một bóng người kỳ lạ xuất hiện nơi không xa phía trước bọn họ, đứng sừng sững trong hư không, thần sắc lãnh đạm nhìn bọn họ.

- Ai! Huyết Giao nổi giận quát một tiếng.

- Nhân tộc? Thiên Nhãn chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấu thân phận Dương Khai, không khỏi chau mày, thần niệm cường đại bao trùm về phía Dương Khai, liếc nhìn thật nhanh tìm hiểu hắn, rất nhanh, sắc mặt cả kinh: - Hư Vương lưỡng tầng cảnh!

Đế Thần Tinh tuyệt đối không có khả năng có tồn tại của Nhân tộc Hư Vương lưỡng tầng cảnh, ngay cả Phản Hư Cảnh cũng vô cùng hiếm, như vậy chỉ có một giải thích duy nhất chính là đối phương đến từ tinh tu luyện khác.

Nhìn giá thế thời khắc hiện tại của Dương Khai, dường như còn có chút ý muốn làm khó bọn họ, điều này khiến Thiên Nhãn không sao hiểu được.

- Tên này nhìn có vẻ quen. Huyết Giao thấp giọng, thì thầm một tiếng, cặp mắt trợn to, cố gắng nhìn chằm chằm vào Dương Khai không buông, không biết bản thân đã gặp ngươi này khi nào lại không còn ấn tượng gì.

Dương Khai toét miệng cười, nhìn hai đại lĩnh chủ Yêu tộc, lại nói với Xích Nguyệt ở trong Bán Nguyệt Sơn: - Tiền bối, người dường như gặp phải phiền toái!

- Là tên hỗn đản ngươi! Xích Nguyệt cũng có vẻ vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới thời điểm này xuất hiện bên ngoài Bán Nguyệt Sơn lại là Dương Khai.

- Đúng vậy. Ngươi không ngờ đã đến Hư Vương lưỡng tầng cảnh, điều này sao có thể? Giọng vô cùng kinh ngạc của nàng truyền ra từ trong Bán Nguyệt Sơn, linh khí thiên địa bên kia dường như đều bởi vì tâm tình của Xích Nguyệt mà có chút chấn động.

Dương Khai mỉm cười: - Thế gian to lớn, không thiếu điều lạ, có điều gì không thể chứ, nhưng tiền bối người, đừng vì phân tâm mà thất bại trong gang tấc.

Xích Nguyệt tức giận nói: - Chuyện như vậy cần ngươi nhắc nhở sao?

- Được, vãn bối không nhiều lời nữa. Dương Khai ngượng ngùng cười. - Phải rồi, phiền toái nhỏ trước nhà tiền bối, có cần ta ra tay giải quyết giúp người không?

- Ngươi cũng thật tự tin. Xích Nguyệt kinh ngạc.

- Ngươi tấn thăng Hư Vương Cảnh mới bao lâu?

- Khà khà, hai đại lĩnh chủ thôi mà, vãn bối tuy rằng không dám cam đoan quá nhiều, nhưng tự vệ vẫn không vấn đề gì.

- Hả? Xích Nguyệt không ngừng kinh ngạc, không biết Dương Khai sao lại có lòng tin lớn như vậy, trầm mặc một hồi, mới trầm giọng nói: - Ta hiện tại không tiện ra tay, ngươi nếu thực sự có bản lĩnh, vậy cùng chơi với bọn hắn đi, dù gì cũng không phải người ngoài, ngươi giúp ta là chuyện đương nhiên!

- Vãn bối tuân mệnh!

- Ngươi cẩn thận một chút, bổn cung tuy rằng không biết ngươi rốt cuộc đã uống linh đan diệu dược gì, có thể trong khoảng thời gian ngắn đưa thực lực tăng tới trình độ này, nhưng Hư Vương Cảnh là phải dựa vào thời gian để tích lũy, đừng chết đấy, bổn cũng cũng không muốn sau này khiến Khinh La oán trách. Xích Nguyệt hiển nhiên là cho rằng Dương Khai có thể trong khoảng thời gian ngắn đạt đến trình độ này là công của linh đan diệu dược, hơn nữa không phải linh đan diệu dược bình thường!

- Đa tạ tiền bối lo lắng, ta sẽ cố gắng sống. Dương Khai nghiêm nghị gật đầu.

Khi hai người nói chuyện, Huyết Giao cùng Thiên Nhãn luôn im lặng không lên tiếng, nhưng theo thời gian trôi qua, hai đại lĩnh chủ đều lửa giận ngút trời.

Dáng vẻ Dương Khai luôn không coi bọn họ ra gì, khiến bọn họ vô cùng khó chịu!

Đại danh lĩnh chủ của bọn họ nổi tiếng trên Đế Thần Tinh, cũng là cường giả đứng đầu trên Tinh Vực, chưa từng bị người miệt thị qua như vậy.

Dương Khai đã chọc giận bọn họ thành công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.