Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1615: Chương 1615: Linh khí không đủ




Trên hoang nguyên mênh mông, 7, 8 vị Hư Vương Cảnh đang chăm chú nhìn Dương Khai, chờ đợi câu trả lời của hắn.

Ánh mắt của hơn một ngàn võ giả cũng tập trung ở trên người Dương Khai. Trong lúc nhất thời, chẳng ai quan tâm đến Tiền Thông tấn cấp lên Hư Vương Cảnh nữa.

Hứa Tân Bạch bên cạnh mỉm cười, không chút tỏ vẻ ngoài dự kiến, tựa như việc hắn nhìn thấy Dương Khai bị nhiều người lôi kéo như vậy là chuyện rất bình thường vậy.

- Mục đích của chư vị tiền bối vãn bối đã hiểu rõ. Dương Khai khẽ gật đầu, nói tiếp: - Nhưng xin thứ lỗi cho vãn bối ngỗ ngược, ý tốt của chư vị vãn bối không có phúc hưởng thụ, vãn bối xin đa tạ chư vị đã yêu mến.

- Ách... Cưu lão tỏ ra ngạc nhiên, không ngờ Dương Khai lại cự tuyệt điều kiện và thành ý mời chào của nhiều cường giả Hư Vương Cảnh như vậy.

- Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi được không? Lê Uyển Ngưng cũng cảm thấy ngoài ý muốn, vốn trước khi tới đây bọn họ đã dự đoán rằng, Dương Khai không thể cự tuyệt những điều kiện mời chào như vậy được, ít nhất cũng sẽ gia nhập một thế lực trong đó.

Nhưng hắn lại cự tuyệt tất cả mọi người, điều này thật sự là ngoài dự kiến của tất cả mọi người.

Các võ giả đang vây quanh quan sát cũng ồ lên một trận!

- Tiểu tử này không phải là kẻ ngốc đó chứ, cơ duyên lớn như vậy đặt ngay trước mặt, sao hắn lại bỏ qua uổng phí như vậy chứ?

- Nhất định là đầu óc có vấn đề, chúng ta tu luyện là vì cái gì, không phải là vì những cơ duyên và vật tư kia sao? Hiện tại những thứ này đều đang bày ở trước mặt hắn, sao hắn lại không cần chứ? Chuyện tốt bực này tại sao không rơi ở trên người ta chứ, thật là tức chết mà!

- Cưu lão tiền bối, ta nguyện ý gia nhập Hằng La Thương Hội, ngài dẫn ta theo đi.

- Lôi lão tiền bối, vãn bối mến mộ uy danh Kiếm Minh đã lâu, nhất định phải nhận ta đó.

- Lê tiền bối...

Cục diện trở trở nên nhốn nháo hẳn lên. 7, 8 vị cường giả Hư Vương Cảnh vừa bị Dương Khai cự tuyệt, bọn họ vừa ngạc nhiên vừa không được thoải mái, thấy vậy không khỏi sa sầm mặt xuống, liền phóng ra một ít lực lượng.

Hư Vương Cảnh tức giận ai có thể ngăn cản chứ? Đã nhận ra tâm trạng của những cường giả này không được tốt lắm, âm thanh nhốn nháo mới ngừng lại, không ai dám làm càn nữa.

- Tiểu huynh đệ, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa? Lê Uyển Ngưng không dám tin, nhìn Dương Khai hỏi. Quả thực nàng không hiểu tại sao Dương Khai lại tỏ ra thờ ơ như vậy, điều kiện của nàng đưa ra cũng không tệ, có thể nói đã là đãi ngộ cao nhất rồi. Hơn nữa nàng cũng đã nói rằng, sẽ đích thân hướng dẫn hắn tu luyện.

Cường giả Hư Vương Cảnh đích thân hướng dẫn, đây là điều mà bất kỳ một Phản Hư Cảnh nào cũng đều tha thiết mơ ước.

Vậy mà không ngờ hắn vẫn không động lòng là sao?

- Đúng vậy, ngươi nên suy nghĩ thêm đi. Cưu lão cũng không cam lòng nhìn Dương Khai nói.

Dương Khai chậm rãi lắc đầu, mỉm cười nói:

- Ý tốt của chư vị tiền bối, vãn bối xin ghi nhớ kỹ, nhưng thật sự là vãn bối không hề có ý định gia nhập vào một thế lực nào đó.

Nghe hắn nói như vậy, mọi người đều hiện ra vẻ tiếc nuối, dù sao bỏ lỡ một hạt giống tốt như vậy, có trời mới biết khi nào mới có thể gặp được một người như vậy.

- Tốt rồi, nếu vị tiểu huynh đệ này không muốn gia nhập, vậy chư vị cũng không nên gượng ép. Ở đây không phải còn có rất nhiều nhân tuyển tốt hay sao, chư vị không định tuyển chọn những người khác sao? Lạc Hải cười ôn hòa.

- Hài, “dưa hái xanh thì không ngọt”, lão phu không gượng ép nữa, tiểu huynh đệ, nếu có một ngày nào đó ngươi muốn gia nhập Hằng La Thương Hội chúng ta, hãy tới Thủy Nguyệt Tinh, hành tinh chủ của thương hội tìm lão phu, thương hội vĩnh viễn mở rộng cửa chào đón ngươi, điều kiện trước đó lão phu đưa ra cũng sẽ không thay đổi. Cưu lão hướng về phía Dương Khai khẽ gật đầu nói.

- Kiếm Minh ta cũng vậy. Lão ẩu họ Lôi ngay sau đó cũng lên tiếng.

Những người khác cũng vội vã bày tỏ thái độ, tỏ ý nếu Dương Khai có ý định gia nhập, có thể đi tìm bọn họ.

...

Mấy vị Hư Vương Cảnh vây quanh Dương Khai liền tản ra, bắt đầu tìm kiếm những thí sinh xuất sắc khác.

Mục đích lần này bọn họ tới Thúy Vi Tinh, thứ nhất là chỉ huy đệ tử thuộc thế lực của họ tham gia Huyết Ngục thí luyện, hai là đợi sau khi thí luyện kết thúc, liền chiêu mộ những nhân tài mới.

Chỉ có điều Dương Khai biểu hiện rất xuất sắc, nên bọn họ mới xác định mục tiêu chiêu mộ đầu tiên chính là Dương Khai. Lúc này bị Dương Khai cự tuyệt, hiển nhiên là không thể lại để lỡ mất những nhân tuyển khác.

Trong khoảnh khắc, những cường giả Hư Vương Cảnh kia liền được rất nhiều người vây quanh, tất cả đều xung phong gia nhập vào thế lực của người đó.

Lạc Hải không động đậy gì, chỉ đứng yên tại chỗ.

Dương Khai nhìn hắn, suy nghĩ một lát rồi hướng về phía Lạc Hải chắp tay nói - Đa tạ tiền bối đã giải vây, vãn bối xin khắc trong lòng.

Lạc Hải liếc nhìn hắn một cái, cười ha hả nói: - Không cần khách khí, bổn tọa là Tinh Chủ Thúy Vi Tinh, đây là điều bổn tọa phải làm. Hử, nhìn mặt ngươi có vẻ lo âu, chẳng lẽ bằng hữu đang tấn cấp Hư Vương Cảnh này có quan hệ gì với ngươi sao?

Dương Khai cũng không phủ nhận, trước mặt cường giả cỡ này, phủ nhận căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì, nên vừa nghe vậy hắn liền gật gật đầu nói: - Vâng, người đó là một vị trưởng bối của vãn bối.

- Chẳng trách ngươi không hề có hứng thú đối với những người kia lôi kéo, thì ra là trưởng bối trong nhà mình đang đột phá Hư Vương Cảnh! Lạc Hải dường như đã hiểu ra, cười ha hả nói: - Bổn tọa có chút tò mò, không biết các ngươi đến từ nơi nào? Làm sao mỗi người đều ưu tú như vậy chứ?

Vừa nói hắn vừa nhìn sang đám người Dương Tu Trúc, Sở Hàn Y nãy giờ vẫn đứng cạnh Dương Khai. Với nhãn lực của hắn, dĩ nhiên có thể nhìn ra những người này đã tu luyện ở cấp bậc Phản Hư Cảnh đến cực hạn, chỉ còn thiếu một chút am hiểu và lĩnh ngộ về Thế nữa là sẽ có tư cách tấn cấp lên Hư Vương Cảnh.

Nói cách khác, những người ở đây đều là những người xuất sắc nhất trong cấp bậc Phản Hư tam tầng cảnh.

Dương Khai cau mày, tuy không muốn nói, nhưng vẫn phải trả lời: - Chúng ta đến từ U Ám Tinh.

- U Ám Tinh sao... Lạc Hải nhướng mày, cho dù kiến thức của hắn uyên bác, nhưng đối với cái tên U Ám Tinh này cũng khá xa lạ, liền bí hiểm liếc nhìn Dương Khai một cái rồi cười ha hả nói: - Nơi đó nhất định là một địa phương tốt!

Hắn nghĩ rằng Dương Khai chỉ thuận miệng, bịa ra tên của một hành tinh tu luyện để lừa hắn mà thôi.

Hắn cũng không định tiếp tục truy cứu, ngay sau đó liền im lặng trầm mặc, vẻ mặt bình thản nhìn phía trước, thâm sâu như biển.

Dương Khai cũng giương mắt, tập trung quan sát Tiền Thông.

Bên kia, Thế của Tiền Thông đã tràn ngập ra đến phạm vi nghìn trượng, từng luồng lốc xoáy lớn nhỏ nhiều không đếm xuể đang xuyên qua xuyên lại trong đó, khi thì một luồng lốc xoáy lớn tách ra thành mấy luồng nhỏ hơn, khi thì những luồng lốc xoáy nhỏ hội tụ lại, tạo thành một luồng lốc xoáy to lớn.

Mặt đất trong phạm vi nghìn trượng đó như bị dày xéo vậy, hình thành những khe rãnh ngang dọc chằng chịt.

Năng lượng thiên địa kinh khủng hội tụ lại trên bầu trời trong phạm vi nghìn trượng đó, rồi dần dần tạo thành những đám mây đen dày đặc. Những đám mây đen kia tựa như những tấm chăn bông ép lên nền trời, khiến cho bầu không khí trở nên hết sức ngột ngạt gần như không thở nổi.

Dương Khai biến sắc, tỏ vẻ sợ hãi.

Hắn phát hiện ra, trong đám mây đen kia chứa đựng năng lượng thiên địa cực kỳ kinh khủng, đó chính là thứ vẫn luôn làm cho hắn hết sức kiêng kỵ.

Nhưng điều này vẫn chưa dừng lại, linh khí thiên địa xung quanh vẫn còn đang tiếp tục hội tụ về phía đó.

Thời gian từng chút một trôi qua, cục diện ồn ào nhốn nháo đã dần lắng xuống. Những Hư Vương Cảnh chiêu mộ nhân tài cũng dần trở về chỗ cũ, mỗi người đều có thu hoạch rất khả quan. Tuy nhiên, đãi ngộ của những người được chiêu mộ này so với điều kiện đưa ra cho Dương Khai trước đó khác nhau rất lớn.

Chẳng những bọn họ phải tiếp nhận một số khảo nghiệm có độ khó cao, mà cho dù có thông qua khảo nghiệm, được gia nhập vào thế lực của những cường giả Hư Vương Cảnh kia, cũng không được hưởng loại đãi ngộ như Dương Khai.

Không ai dám oán trách một câu.

Cò kè mặc cả với cường giả Hư Vương Cảnh, đó không phải muốn chết thì là cái gì!

Hơn một ngàn ánh mắt đều đều nhìn chăm chú vào vị trí của Tiền Thông, mấy cường giả Hư Vương Cảnh tập trung lại một nơi, xôn xao bàn luận.

Rất nhanh, dường như bọn họ được Lạc Hải thông tin cho biết, liền kinh ngạc nhìn Dương Khai nói: - Tiểu huynh đệ, người đang tấn cấp kia chính là trưởng bối của ngươi sao?

- Vâng. Dương Khai gật gật đầu.

- Tính tình của hắn sẽ không cùng một dạng với ngươi chứ? Cưu lão trêu chọc nói.

Lôi kéo Dương Khai thất bại, bọn họ cảm thấy rất tiếc nuối. Nhưng hiện tại ở đây, vẫn còn có một người càng đáng giá để bọn họ lôi kéo hơn, đó chính là người đang đột phá, Tiền Thông!

Dù sao đi nữa, Dương Khai cũng chỉ là một hạt giống xuất sắc mà thôi, tương lai của hắn còn chưa biết sẽ ra sao.

Tinh Vực rộng lớn, thiên tài vô số, nhưng đại đa số thiên tài đều bỏ mạng trong lúc quật khởi, không thể đi tới đỉnh cao của võ đạo. Ngược lại, có một số người vô danh vẫn luôn yên lặng lại có thể đạt được uy danh hiển hách, trở thành người mỉm cười cuối cùng.

Ở đây nhiều Hư Vương Cảnh như vậy, không phải ai cũng đều là thiên tài đứng đầu, nhưng hiện tại bọn họ lại trở thành một nhóm cường giả mạnh mẽ nhất trong Tinh Vực.

Nếu so sánh với nhau, tầm quan trọng giữa Tiền Thông và Dương Khai không giống nhau, một khi lão tấn cấp thành công, đó chính là Hư Vương Cảnh thứ thiệt!

Số lượng Hư Vương Cảnh của mỗi một thế lực cũng không nhiều, nhiều hơn một vị sẽ có thể khiến cho thế lực đó tăng lên không ít.

Có thể nói, bọn họ đối với Tiền Thông là tình thế bắt buộc phải có!

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là đối phương có thể tấn cấp thành công.

- Mấy vị muốn mời chào Tiền Thông sao? Rất nhanh Dương Khai liền hiểu ra.

- Không sai. Cưu lão gật đầu.

- Nói vậy, đến lúc đó mấy vị tự mình nói chuyện với ngài ấy được rồi, có nguyện ý hay không, vãn bối nghĩ rằng vị tiền bối đó nhất định tự có chính kiến.

- Ngươi cái tên tiểu tử này... Cưu lão bất đắc dĩ cười khổ.

Lập tức mọi người không nói thêm gì nữa, tất cả đều chú ý tới việc Tiền Thông tấn cấp.

Một lát sau, bỗng nhiên Dương Khai khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn tầng mây đen dày đặc như mực trên bầu trời kia, mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

Không biết tại sao, tầng mây đen này tuy rằng vẫn đang thu hút năng lượng thiên địa trong phạm vi vạn dặm lại, không ngừng trở nên lớn mạnh, nhưng không hề xuất hiện cảnh tượng tẩy lễ đối với Tiền Thông.

Tấn cấp lên một đại cảnh giới, nhất định sẽ kèm theo năng lượng thiên địa thanh tẩy, kể từ đó, võ giả mới có thể đột phá xiềng xích của bản thân.

Quá trình thanh tẩy này lại chậm chạp không tới, chỉ có không khí là đang vô cùng ngột ngạt, khiến lòng người hết sức bất an.

- Dương huynh, nồng độ năng lượng thiên địa này dường như không đủ! Hứa Tân Bạch bỗng nhiên bước tới bên cạnh Dương Khai, khẽ nói.

- Là do vấn đề này sao? Dương Khai hiện ra vẻ kinh ngạc.

- Ừm, bởi vì bản thân ta chính là Phản Hư tam tầng cảnh đỉnh phong, không biết lúc nào sẽ lập tức đột phá Hư Vương Cảnh, cho nên trước khi ta tới đây, sư phụ đã từng dặn dò qua một số điểm chú ý khi tấn cấp. Những việc khác thì không sao, nhưng trong thời điểm tấn cấp, năng lượng thiên địa phải duy trì đầy đủ, sư phụ đã dặn dò ta, khi tấn cấp nhất định phải tìm một nơi có năng lượng thừa thãi mới được! Hứa Tân Bạch giải thích.

Dương Khai chau mày.

Linh khí thiên địa ở Thúy Vi Tinh tuy rằng không tầm thường, nhưng cũng phân bố khác nhau. Ở nơi hoang nguyên mênh mông này, linh khí thiên địa vốn không quá mạnh mẽ, hiển nhiên không thể thỏa mãn yêu cầu của Tiền Thông khi tấn cấp.

- Có biện pháp gì giải quyết không? Dương Khai vội vàng hỏi.

- Biện pháp giải quyết hiển nhiên là có. Hứa Tân Bạch chưa kịp trả lời, Cưu lão đã chợt nở nụ cười, nói: - Linh khí thiên địa không đủ thì nghĩ cách bổ sung là được rồi, thánh tinh chính là lựa chọn tốt nhất. Tiểu huynh đệ, có cần lão phu cho ngươi mượn một ít thánh tinh hay không, lão phu không có nhiều lắm, nhưng cũng đủ dùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.