Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1820: Chương 1820: Tâm trái đất




Một lúc lâu sau, Dương Khai cùng Quỷ Tổ hai người lần nữa động thân, càng lúc càng xa. Thiên Mạc Phủ nữ tử nhìn bóng lưng hai người, sâu trong nội tâm một trận nhảy cẫng hoan hô. Dương thánh chủ đã trở về, đại lục được cứu rồi! Tuy rằng nàng chưa qua lại với Dương Khai, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng nàng lại rất tin không nghi ngờ đối với chuyện này.

- Dương Khai, theo tiểu nha đầu kia có nói Phệ Linh Tông vẫn còn có chút quỷ môn đạo. Quỷ Tổ như có điều suy nghĩ:

- Loại phương pháp rút lấy linh khí thiên địa của cả đại lục, chuyển hóa thành Phệ Linh Tinh có thể nói là kỳ tư diệu tưởng, lão phu cũng có chút nắm,bắt đoán không ra nha.

- Quả thật, đây cũng là điều kiện tiên quyết làm bị thương đến tinh tú căn bản mới có thể làm được. Dương Khai ngắm ngía mấy khối Phệ Linh Tinh có kích thước không sai biệt lắm trên tay, ngay cả màu sắc cũng cơ hồ không khác biệt chút nào. Những Phệ Linh Tinh này đã lục soát được từ trong chiếc nhẫn không gian của Mộc Thừa Phong. Trong đó có một khối là bán thành phẩm, đã chiếm được từ trong Phệ Linh Trận. Mấy khối còn dư lại đã thành hình, hiển nhiên là sự thu hoạch của đám người Mộc Thừa Phong trong thời gian một năm này.

Mỗi một phần linh khí có trong Phệ Linh Tinh vốn dĩ đều thuộc về Thông Huyền đại lục. Theo Thiên Mạc Phủ nữ tử nói, Phệ Linh Tông là một năm trước đột nhiên đi tới trên Thông Huyền đại lục, ngày đó gặp được một chiếc chiến hạm phủ xuống, Thông Huyền đại lục võ giả vẫn chưa giải thích được, không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng sau khi Phệ Linh Tông lấy cường thế tuyệt đối trấn áp Thông Huyền đại lục, bọn họ bắt đầu nô dịch võ giả trên Thông Huyền đại lục, biến thành hiệu lực cho bọn họ, duy trì Phệ Linh Trận vận chuyển. Nếu có người phản kháng nhất định giết không tha. Trong vòng một năm, hơn mấy chục nhà thế lực đã phải chịu khổ diệt môn trên Thông Huyền đại lục!

Thiên Mạc Phủ bọn họ cũng tổn thất thảm trọng, cuối cùng chỉ còn sống 1000 người.

- Trưởng lão trước kia cũng chưa nghe nói qua tên của Phệ Linh Tông sao? Dương Khai quay đầu nhìn về phía Quỷ Tổ. Quỷ Tổ lắc đầu đáp:

- Chưa nghe, ngươi cũng biết, lão phu bị vây 2000 năm, thoát vây thời gian không lâu, đối với chuyện của Tinh Vực thật ra biết không nhiều lắm. Nhưng mà... trên tay ngươi không phải đúng lúc có một thí sinh có thể hỏi thăm đó sao.

- Ông là nói tới... Dương Khai hơi trầm tư một chút, liền hiểu rõ Quỷ Tổ rốt cuộc là chỉ người nào, lập tức lấy ra Định Hồn Bát từ trong nhẫn không gian, ngưng tụ thần niệm đánh sâu vào một chút tới bên trong, trong miệng nạt nhỏ:

- Đi ra! Ngay sau đó, hồn thể của Tử Đông Lai lập tức lắc lư di động hiện ra, gương mặt hết sức lo sợ nhìn Dương Khai, trên mặt cười xòa hỏi:

- Dương huynh kêu tại hạ có gì phân phó sao? Chẳng lẽ đã đến Tử Tinh rồi ư?

- Không phải đến Tử Tinh, ta có việc muốn hỏi ngươi.

- Dương huynh cứ hỏi. Tại hạ nhất định biết thì nói hết không giữ lại. Tử Đông Lai xoa xoa cái trán, bộ dáng tựa như yên tâm không ít.

- Ngươi có từng nghe nói qua Phệ Linh Tông cái thế lực đó không?

- Phệ Linh Tông? Tử Đông Lai biến sắc, trên mặt hiện lên vẻ mặt vô cùng kiêng kỵ.

- Quả nhiên ngươi biết sao? Dương Khai nhìn thần sắc hắn, lập tức sáng tỏ người này hẳn đã nghe nói qua Phệ Linh Tông.

- Tại hạ quả thật biết được, có chuyện gì sao? Chẳng lẽ Dương huynh gặp người của Phệ Linh Tông hả? Tử Đông Lai kinh nghi bất định nhìn Dương Khai.

- Không sai. Vừa rồi đụng phải một nhóm tự xưng là võ giả của Phệ Linh Tông. Bọn họ bố trí một cái Phệ Linh Trận, luyện chế một loại gọi là Phệ Linh Tinh gì đó.

Dương Khai nói, thuận tay lấy ra một viên Phệ Linh Tinh:

- Chính là cái vật này.

- Đúng là Phệ Linh Tinh! Trong nháy mắt con ngươi của Tử Đông Lai trở nên nóng rực, nhìn chằm chằm Phệ Linh Tinh, trên mặt một mảnh vẻ tham lam. Thế nhưng rất nhanh, hắn cũng nhớ tới thân thể của mình hiện giờ đã bị hủy. Phệ Linh Tinh hắn căn bản không cần, liền có chút dâng lên ủ rũ cúi đầu.

- Nói một chút đi, Phệ Linh Tông này là lai lịch gì, sao bộ dáng của ngươi tựa như rất kiêng kỵ thế kia? Dương Khai thu hồi Phệ Linh Tinh, tiếp tục hỏi.

- Phệ Linh Tông... Ừ, tại hạ cũng chưa từng gặp qua, chỉ thấy qua một chút ghi lại trong điển tịch của Tử Tinh ta. Nghe nói vào trăm năm trước, trên một viên tên là Thiên Lang Tinh tinh tu luyện, Phệ Linh Tông bỗng nhiên sinh ra, lập tức nó tựa như tuệ tinh quật khởi vậy, tốc độ quật khởi cực nhanh, làm cho cả Tinh Vực đều trở nên ghé mắt. Trong không tới 10 năm ngắn ngủi, Phệ Linh Tông sinh ra nhóm lớn cao thủ, ngay cả cường giả Hư Vương Cảnh cũng có vài vị. Đây đối với một tông môn một mực yên lặng không nghe thấy mà nói là chuyện không tầm thường.

- Cho nên lúc đó ba thế lực lớn trong Tinh Vực cũng đã điều tra nghiên cứu đối với Phệ Linh Tông. Sau đó phát hiện tông môn này không biết từ đâu nắm giữ một bộ bí pháp. Đó chính là loại bố trí Phệ Linh Trận cũng như phương pháp luyện chế Phệ Linh Tinh của Dương huynh ngươi vừa mới nói. Tông môn võ giả bọn họ lại thông qua cắn nuốt luyện hóa năng lượng của Phệ Linh Tinh, trong khoảng thời gian ngắn chiếm được sự tăng lên cực lớn.

- Nếu như chỉ là như vậy trái lại cũng không có gì. Mấu chốt là bọn họ quật khởi, lại kèm theo Thiên Lang Tinh xuống dốc. Phệ Linh Tông sinh ra không được 50 năm, trình độ nồng đậm của linh khí thiên địa ở Thiên Lang Tinh trực tiếp giảm xuống mấy bậc. Ba thế lực lớn của Tinh Vực lúc này mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Bất kỳ một viên tinh tu luyện đều là tài phú quý báu của Tinh Vực, há có thể để Phệ Linh Tông tùy ý làm xằng làm bậy như vậy, mặc cho bọn họ lấy đi như thế, Thiên Lang Tinh chỉ sợ là phải sụp đổ. Cho nên sau khi ba phía quay đầu lại, liên hiệp xuất động cường giả phía trước Thiên Lang Tinh, công kích Phệ Linh Tông tổng đà.

- Trận chiến ấy, Phệ Linh Tông bị nhổ cả gốc rể trừ bỏ, nhưng ba thế lực lớn cũng tổn thất không nhỏ. Đây chính là chuyện chưa từng xuất hiện qua, trong Tinh Vực này có một tông môn có thể chống lại cùng ba thế lực lớn liên thủ. Từ sau trận chiến ấy, Phệ Linh Tông biến mất trên võ đài của lịch sử. Ta vốn tưởng rằng Phệ Linh Tông sớm đã tiêu diệt, lại không nghĩ rằng còn có cá lọt lưới.

- Ba thế lực lớn liên thủ! Dương Khai cũng theo đó ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền cười lạnh:

- Ba nhà các ngươi liên thủ, không đơn giản chỉ là vì ngăn trở Phệ Linh Tông tiếp tục phá hủy Thiên Lang Tinh chứ gì? Có phải còn nhìn trúng cái gì khác hay không? Tử Đông Lai ngượng ngùng cười, nói nịnh:

- Dương huynh tuệ nhãn như đuốc, Phệ Linh Tông có bí pháp kinh thiên có thể bồi dưỡng võ giả nhanh chóng lớn lên. Thế lực kia không đỏ mắt a, thất phu vô tội hoài bích có tội thôi. Tuy nhiên... theo ta được biết, ba thế lực lớn tuy rằng tiêu diệt Phệ Linh Tông, nhưng phương pháp bố trí Phệ Linh Trận lại cũng không đắc thủ.

- Hả? Vì sao lại thế? Dương Khai kinh ngạc.

- Ta đây cũng không biết, ta cũng thấy được một chút ghi lại từ trong điển tịch của tông môn, tình huống cụ thể lúc đó ta không rõ lắm. Giữa hai chân mày của Tử Đông Lai nổi lên một chút thần sắc sầu lo:

- Tuy nhiên cách mấy chục năm, Phệ Linh Tông không ngờ lại lần nữa xuất hiện lại, đây không phải là chuyện tốt gì. Đúng rồi Dương huynh, nơi này là nơi nào hả? Phệ Linh Tông từ sau khi chuyện đó xảy ra đã thành chuột chạy qua đường. Mỗi người hô đánh, bọn họ tuyệt đối không có khả năng lần nữa hành sự dưới mí mắt của ba thế lực lớn.

- Nơi này là cố thổ của ta! Dương Khai thuận miệng đáp:

- Rất lâu không có người ngoài tới, đại khái Phệ Linh Tông cũng đã nhìn trúng điểm này, cho nên mới bố trí Phệ Linh Trận ở nơi đây.

- Thì ra là thế. Dương huynh, nếu phát hiện Phệ Linh Tông, lập tức phải sớm diệt trừ, nếu không một khi cho bọn họ cơ hội thở dốc, tất thành họa lớn. Ta xem chỗ này linh khí mỏng manh, nghĩ rằng không có cao thủ gì, không bằng ngươi dẫn ta trở về Tử Tinh, để ta điều động cường giả của Tử Tinh tới đây... Uy uy, Dương huynh, hãy nghe ta nói hết a, Dương huynh... Sau khi Dương Khai đặt Định Hồn Bát trở về nhẫn không gian, nói với Quỷ Tổ:

- Trưởng lão, làm phiền ông đi một chuyến.

- Tông chủ có cái gì phân phó cứ việc nói đi. Quỷ Tổ cười hà hà.

- Phệ Linh Tông dường như nhân số không ít. Vừa rồi nghe cô gái kia nói, bọn họ đều phân tán ở các nơi trên đại lục, bố trí Phệ Linh Trận. Ta muốn ông giúp diệt trừ toàn bộ bọn họ.

- Cái này không thành vấn đề. Quỷ Tổ cười quái dị một tiếng hắc hắc:

- Muốn tìm bọn họ cũng rất dễ dàng, men theo phương hướng của linh khí trôi qua, đương nhiên có thể tìm hiểu nguồn gốc, hơn nữa, lão phu cũng rất cảm thấy hứng thú đối với Phệ Linh Trận. Nếu sớm biết trận pháp này nghịch thiên như thế, trước tiên không nên đánh chết Mộc Thừa Phong, nên ép hỏi tên đó một phen mới phải.

- Phệ Linh Trận cũng có thể nghiên cứu một chút, nhưng lại không thể dùng.

- Điểm này lão phu hiển nhiên biết, lão phu không muốn trở thành công địch của Tinh Vực. Tông chủ ngài cứ yên tâm đi, lão phu đi một chút sẽ trở lại, đúng rồi, xử lý xong cái này, ta sẽ đi tìm ngươi.

- Cửu Thiên Thánh Địa! Dương Khai đáp:

- Đến lúc đó tiền bối tùy tiện tìm người hỏi một chút, sẽ biết phương hướng.

- Được, lão phu đi đây! Quỷ Tổ cười lớn một tiếng, Vạn Hồn Phiên bao lấy hết người, biến thành ánh sáng đen, trốn đi về phía xa. Đợi cho Quỷ Tổ đi rồi, Dương Khai mới ánh mắt sâu sắc nhìn một cái phương hướng, Phong Lôi Vũ Dực sau lưng triển khai. Tiếng sấm nổ mạnh, đồng dạng biến thành lưu quang biến mất. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, chuyến này trở về Thông Huyền đại lục sẽ gặp phải chuyện như vậy. Giờ này dư nghiệt của Phệ Linh Tông có Quỷ Tổ tự mình đi diệt trừ, không ngại lo lắng, mà chỗ tâm trái đất lại cần hắn tự mình đi tới đó.

Mộc Thừa Phong đã nói, phụ thân tính toán luyện hóa căn nguyên tinh tú của Thông Huyền đại lục, một khi đã như vậy, Phệ Linh Tông tông chủ thời khắc này nhất định là ở chỗ tâm trái đất. Lực lượng căn nguyên của một viên tinh tu luyện vĩnh viễn đều giấu ở chỗ sâu của tâm trái đất, tuy nhiên muốn đi lại là gian khổ dị thường. Pháp tắc tích chứa trong lực lượng căn nguyên cũng không phải tùy tiện người nào cũng có thể ngăn cản, chỉ có Hư Vương tam tầng cảnh cường giả mới có thể ngăn cản một hai. Tuy nhiên căn nguyên của Thông Huyền đại lục bị tiểu sư tỷ luyện hóa. Mà tiểu sư tỷ lại không ở trên mảnh đại lục này, cho nên giờ đây muốn lẻn vào tâm trái đất hẳn là không có gì khó khăn. Nếu Dương Khai đoán không sai, Phệ Linh Tông tông chủ hẳn là đã ở trong tâm trái đất đó. Hắn ngự không phi hành một hồi, tìm được một khối vị trí thích hợp, lúc này mới rơi xuống, phất tay thả ra Tiểu Tiểu, mình thì chui vào trong Huyền Giới Châu, để Tiểu Tiểu cầm một viên Đế Bảo này. Ngay sau đó, Tiểu Tiểu vận dụng thần thông thiên phú, thân mình biến mất ở cả vùng đất, lấy tốc độ cực nhanh đi tới chỗ tâm trái đất. Ước chừng sau nửa canh giờ, Dương Khai mới thả ra thần niệm dò xét ra phía ngoài, bất ngờ phát hiện quả nhiên đã tới đến chỗ tâm trái đất. Phía dưới dung nham bắt đầu khởi động, nóng nảy vô cùng, ngay cả linh khí thiên địa của chỗ này cũng tích chứa nhiệt độc khó có thể tưởng tượng. Mà ở vị trí cực xa, mơ hồ còn có một chút động tĩnh truyền đến.

Thần sắc của Dương Khai chợt ngưng lại, chạy vọt ra từ trong Huyền Giới Châu, nghiêng tai lắng nghe một lát, sắc mặt bất chợt biến đổi, vội vàng tiến đến chỗ phát ra động tĩnh. Trên vị trí một trăm dặm cách chỗ Dương Khai, có 1 nam nhân trung niên tướng mạo thân thể cường tráng đứng chắp tay. Phía sau người đó, năm vị Phản Hư tam tầng cảnh võ giả chia thành hai bên. Nam nhân trung niên đưa mắt nhìn phía trước, ánh mắt uy nghiêm. Chỗ vị trí phía trước lão ta có một đoàn năng lượng chói mắt đang tán phát tia sáng. Mà trên quả cầu năng lượng, nổi lên một khuôn mặt rõ ràng, trên mặt mũi che khăn mỏng, khiến người ta thấy không rõ bộ dạng chân thật. Trên trán có điểm xuyết một viên thủy tinh màu lam, ánh mắt trong suốt, giống như không cốc tinh linh.

Nữ tử kia không phải Hạ Ngưng Thường thì là người nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.