- Không cần ngươi xen vào! Dương Khai bĩu môi nói.
Ôn Tử Sam cười, cũng không có tức giận, nghĩ nghĩ một chút rồi nói: - Vậy... ngươi muốn bổn tọa giúp cho ngươi luyện hóa Đế Bảo này một phen hay không? Ta thấy độ tương thích của ngươi cùng thanh Đế Bảo này rất thấp đó, ngay cả da lông của nó cũng không phát huy ra được. Thời gian còn lại của ngươi cũng không nhiều, nếu như có bổn tọa xuất thủ giúp một tay... bảo đảm sau khi ngươi tiến vào Tứ Quý Chi Địa, có thể phát huy ra được một phần mười uy năng của nó, giúp ngươi tại bí cảnh trong đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tung hoành vô địch, thế nào?
Hắn tỏ ra hết sức ân cần, thân thiện, tựa như muốn đem đến cho Dương Khai một chỗ tốt thật lớn vậy.
Dương Khai lắc đầu, chế nhạo nhìn hắn, nói: - Ôn điện chủ, ngươi cứ như vậy mà không đợi ta đưa ra yêu cầu hay sao?
Ôn Tử Sam nghe vậy, khóe miệng giật một cái, thấp giọng thì thầm: - Đáng ghét... bị nhìn thấu rồi!
Dương Khai cười lớn nói: - Cái yêu cầu kia, vãn bối sẽ cẩn thận suy nghĩ, đợi một ngày nào đó đã suy nghĩ thỏa đáng, tự nhiên sẽ tìm đến Ôn điện chủ!
Hắn rất rõ ràng, Ôn Tử Sam chính là một vị cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh, lại là điện chủ của Thanh Dương Thần Điện. Tuy rằng người này khiến cho người ta cảm thấy có chút không đứng đắn, không đáng tin cậy, nhưng cường giả như vậy từ trước đến nay vẫn là một lời hứa đáng giá ngàn vàng.
Hắn đã đáp ứng mình, sau khi chiến thắng Tiết Nghị có thể đưa ra một yêu cầu không quá đáng, thì nhất định sẽ thực hiện.
Trước mắt, Dương Khai không có yêu cầu gì để đưa ra, nên dĩ nhiên là không đề cập nữa cho thỏa đáng, tạm gác lại sau này sử dụng, nói không chừng tại một thời điểm trọng yếu nào đó, có thể mang đến trợ giúp to lớn.
- Tiểu tử quá âm hiểm xảo trá! Ôn Tử Sam oán hận nói, tuy nhiên rất nhanh, vẻ mặt của hắn liền tỏ ra bất cần, khoát tay nói: - Thôi, điều này coi như là ngươi xứng đáng được nhận. Bảy ngày sau, ngươi tới Lạc Anh Phong tập hợp đi, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người dẫn các ngươi đồng loạt xuất phát.
- Vâng! Dương Khai gật gật đầu, ôm quyền khom người nói: - Cung tiễn Ôn điện chủ!
Ôn Tử Sam mỉm cười, thân thể từ từ nhạt đi. Chỉ mấy hơi thở sau, đã hoàn toàn biến mất.
Đợi hắn đi rồi, Dương Khai mới nhíu nhíu mày, nhìn về một chỗ trên không trung vài lần, vẻ mặt tỏ ra mờ mịt.
Dù sao hắn vẫn cảm thấy phía trên đó dường như vẫn còn có người đang ẩn giấu, như lại không tìm ra. Tuy nhiên, nếu như đối phương là Đế Tôn Cảnh, thì mọi chuyện cũng dễ lý giải.
Nếu đối phương không chủ động lộ diện, thì nói chung cũng chỉ là đến xem trò vui mà thôi, dĩ nhiên Dương Khai sẽ không tự tìm phiền toái.
Hắn xoay người, tiến về phía cung điện đổ nát.
- Tên tiểu tử họ Dương kia... hình như đã phát hiện ra chúng ta? Trần Thiến hơi ngạc nhiên, chăm chú nhìn bóng lưng Dương Khai, khẽ nói.
- Đúng vậy, nhưng chỉ là hoài nghi... Cao Tuyết Đình nói: - Nhưng dù vậy, cảm giác của hắn cũng nhạy cảm không tầm thường, người này... rất thú vị!
- Cao tỷ tỷ, ngươi nói xem hắn có phải là đến từ... “nơi đó” hay không?
Cao Tuyết Đình quay đầu liếc nhìn nàng một cái.
Trần Thiến tiếp lời: - Nếu không xuất thân từ nơi đó, sao lại có thực lực như thế chứ, thậm chí hắn còn có Đế Bảo bên người! Hắn mới chỉ có Đạo Nguyên nhất tầng cảnh mà thôi.
Cao Tuyết Đình lắc lắc đầu: - Nếu hắn thật sự xuất thân từ “nơi đó”, chúng ta không thể không biết được. Nhưng... nhân tài mới xuất hiện ở thế hệ này, thật đúng là lớp lớp mà!
Trần Thiến nghe vậy, gật gật đầu nói: - Đúng vậy... Lam Huân công chúa nhận được truyền thừa Minh Nguyệt Huyễn Thân trọn vẹn của Minh Nguyệt Đại Đế, nghe nói hơn một năm trước đã tấn cấp lên Đạo Nguyên Cảnh, chắc chắn sẽ tiến vào Tứ Quý Chi Địa lần này. Phía Thiên Vũ Thánh Địa, dường như cũng có một tên Âm Dương Song Sinh Thể. Còn tên Trang Bất Phàm của Vô Hoa Điện kia, mặc dù không có thể chất đặc thù gì, nhưng tư chất thông minh, từ lúc bắt đầu tu luyện đã xem chuyện vượt cấp chiến đấu là việc bình thường như cơm bữa, tuổi còn rất trẻ mà đã có danh tiếng vang dội, hiện tại hắn lại có tu vi Đạo Nguyên tam tầng cảnh. Hai đại thương hội tuy lấy việc giao thương là chính, nhưng những năm gần đây cũng chiêu mộ được không ít nhân tài ưu tú... Bỗng nhiên ta chợt cảm thấy, Nam Vực giờ này chính là thế giới của bọn họ, ta đã già rồi.
Cao Tuyết Đình trầm mặc im lặng, hiển nhiên cũng có đồng cảm.
Dương Khai về tới sương phòng, tranh thủ luyện hóa Đế Bảo.
Ôn Tử Sam đã nói rõ, bảy ngày sau hắn phải tới Lạc Anh Phong tập hợp, thời gian còn lại của hắn quả thực không nhiều lắm.
Hắn vừa tìm hiểu tâm đắc tổ tiên Tần gia lưu lại, vừa tăng cường sự liên hệ với Bách Vạn Kiếm.
Ôn Tử Sam nói không sai, hiện tại, ngay cả da lông của Bách Vạn Kiếm, hắn cũng không thể phát huy ra được. Hắn có thể đả thương nặng được Tiết Nghị trong một chiêu, hơn phân nửa là dựa vào lực lượng của bản thân, chỉ có một nửa là dựa vào uy năng của Đế Bảo mà thôi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thoáng cái đã mấy ngày.
Một ngày này, Dương Khai đang bế quan tu luyện.
Đột nhiên, hắn biến đổi sắc mặt, mở mắt ra.
Cùng lúc đó, trong thiên địa chợt dâng lên một cỗ lực lượng như thủy triều, cỗ lực lượng này huyền ảo mà mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.
Lắng tai nghe, mơ hồ còn có tiếng động lạ truyền đến.
Vẻ mặt Dương Khai ngưng trọng, lắc mình một cái liền bay ra ngoài điện.
Bầu trời mờ tối, mặt đất lờ mờ. Có một bóng đen che khuất cả bầu trời đang bay phía trên, tựa như là một con quái vật gì đó vô cùng to lớn bay qua vậy.
Dương Khai ngẩng đầu nhìn lên, lập tức sợ run người.
Trên không trung, một con chim màu trắng to lớn đang từ từ bay qua. Hình dạng của con chim trắng trông cũng bình thường, nhìn qua tựa như là một con chim bồ câu được phóng đại lên vô số lần vậy. Nhưng uy áp từ trên người nó truyền đến lại nặng như núi.
- Đây là gì? Thánh linh sap? Dương Khai thầm kinh ngạc không thôi.
Hơn nữa, nhìn hướng bay của con chim bồ câu to lớn này, hiển nhiên chính là ngọn núi cao nhất trên Thanh Dương sơn mạch.
Vèo vèo vèo...
Từng bóng người từ khắp nơi hiện ra, dĩ nhiên là đều bị luồng lực lượng này kinh động.
Mà ở trên chủ phong, thân hình Ôn Tử Sam chợt nhoáng lên một cái, quỷ dị xuất hiện. Hắn chăm chú nhìn theo hướng chim bồ câu to lớn đang bay lại, gương mặt bất cần đời chợt hiện ra vẻ nghiêm trọng hiếm có.
Giây lát sau, con chim bồ câu lớn đã bay tới phía trên đỉnh đầu của Ôn Tử Sam.
Một quầng sáng chói mặt chợt tỏa ra, con chim bồ câu to lớn kia lập tức biến thành một con chim bồ câu nhỏ như bình thường, dao động lực lượng và uy áp kinh người kia trong nháy mắt cũng biến mất không thấy.
Con chim bồ câu trắng cũng không dừng lại, đánh thẳng tới Ôn Tử Sam. Ôn Tử Sam không có chút dấu hiệu ngăn cản hay di chuyển, chỉ đứng yên tại chỗ.
Khi bay đến cách Ôn Tử Sam chỉ còn một trượng, bồ câu trắng bỗng nhiên vỡ tan, biến thành rất nhiều điểm sáng, bao phủ toàn thân Ôn Tử Sam lại. Điểm sáng từ từ thấm vào trong người Ôn Tử Sam, biến mất.
Vèo vèo vèo...
Rất nhiều người theo sát bồ câu trắng mà đến, vội vã xuất hiện bên cạnh Ôn Tử Sam, chính là những cường giả Đế Tôn Cảnh của Thanh Dương Thần Điện.
Cừu Nhiễm chau mày, chăm chú nhìn biến hóa trên khuôn mặt Ôn Tử Sam, không nói một lời.
Trần Thiến và Cao Tuyết Đình sánh vai đứng bên cạnh, tựa như cũng đã biết gì đó, nên chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Một nam nhân trung niên trong đó nhướng mày, nhìn về phía Cao Tuyết Đình khẽ nói: - Cao trưởng lão, thứ vừa rồi... chẳng lẽ là tin tức vị đại nhân nào đó truyền tới sao?
Cao Tuyết Đình gật gật đầu: - Hẳn là vậy, tuy nhiên ta cũng chỉ mới nghe nói qua, chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy.
Nam nhân trung niên biến sắc nói: - Không ngờ lại làm phiền đến vị đại nhân kia truyền tin, phải chăng... thiên hạ này sắp có biến đổi to lớn?
Mọi người đều im lặng, trong lòng thấp thỏm không yên. Những người ở đây đều là Đế Tôn Cảnh, sự việc tầm thường căn bản không đáng để bọn họ trầm tư lo lắng. Nhưng tình huống trước mắt thì khác, không ngờ Thanh Dương Thần Điện lại được vị đại nhân kia truyền tin, nếu không có đại sự xảy ra, vị đại nhân kia sẽ không hưng sư động chúng như vậy.
Mà bây giờ, muốn biết được tin tức chính xác, cũng chỉ có thể chờ Ôn Tử Sam tiếp nhận tin tức thông báo lại mà thôi.
Cho nên bọn họ đều chăm chú nhìn về phía Ôn Tử Sam, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng từ biểu hiện của Ôn Tử Sam, bọn họ căn bản không thể đoán được điều gì, trong lòng lo lắng không yên.
Một hồi lâu sau, Ôn Tử Sam mới thở nhẹ ra một hơi, khẽ lẩm bẩm: - Lại có chuyện như vậy!
- Điện chủ đại nhân! Cừu Nhiễm là người thứ nhất không nhịn được, tiến lên hỏi. Nhưng không ngờ Ôn Tử Sam lại cắt ngang lời lão, giải thích: - Thiên Xu đại nhân truyền tin nói, tình huống Tứ Quý Chi Địa lần này có biến!
- Thiên Xu... Đại Đế! Nam nhân trung niên vừa lên tiếng lúc nãy không nhịn được khẽ thốt lên, rồi hắn phấn chấn nói:
- Quả nhiên đúng là Thiên Xu Đại Đế!
Trong 10 đại Đế Tôn, ngoại trừ vài vị sáng lập ra tông môn hoặc thế lực nào đó, ở lại trấn giữ tổng đà tông môn ra, còn lại đại đa số người khác đều là “rồng thần thấy đầu không thấy đuôi“. Chẳng hạn như Hồng Trần Đại Đế, lão hóa thân thành muôn hình vạn trạng dạo chơi trong nhân gian. Nói không chừng một tên khất cái dơ dáy nào đó, đang ở ven đường gió rét ăn xin lại chính là Hồng Trần Đại Đế biến thành cũng nên.
Ai có thể được vị kia ưu ái, đều gặp được may mắn to lớn.
Thiên Xu Đại Đế cũng đồng dạng xuất quỷ nhập thần như vậy.
Nếu lão đã mệnh danh là Thiên Xu, tất nhiên là có được bản lãnh mà những Đại Đế khác không có. Thiên Xu đại đế co thê thấy rõ thiên cơ, nhìn tận quá khứ, khám phá tương lai! Là một trong những vị Đại Đế thần bí nhất.
Tuy rằng có rất nhiều người trong thiên hạ đều biết lão ngụ ở Thiên Cơ Cốc, nhưng cái Thiên Cơ Cốc này rốt cuộc ở nơi nào, thì hiếm có người biết được! Thậm chí ngay cả Thiên Cơ Cốc thuộc vực nào trong Tinh Giới cũng không thể nào biết được.
- Tứ Quý Chi Địa... tại sao lại có thể làm phiền đến Thiên Xu đại nhân ra mặt chứ?
Cừu Nhiễm tỏ vẻ không hiểu nói.
Tứ Quý Chi Địa tuy là một bí cảnh khá nổi danh ở trong Nam Vực, nhưng dù sao cũng không có ảnh hưởng gì đến toàn Tinh Vực. Dựa theo tính cách của Thiên Xu Đại Đế, cũng sẽ không để ý tới loại chuyện bí cảnh bậc trung này mở ra làm gì.
- Cho nên mới nói, tình huống có biến! Ôn Tử Sam cau mày nói: - Tứ Quý Chi Địa lần này... có liên hệ với Toái Tinh Hải!
- Cái gì?
Cừu Nhiễm thét lên một tiếng kinh hãi.
- Toái Tinh Hải? Cao Tuyết Đình cũng khẽ biến sắc.
Toái Tinh Hải, cũng là một vùng đất cực kỳ bí mật, rất ít người biết vị trí cụ thể của nó ở đâu. Chỉ có những cường giả Đế Tôn Cảnh mới biết, Toái Tinh Hải chảy xuôi tại khe hở không gian bên trong Tinh Giới, căn bản không có vị trí cố định.
Mà Toái Tinh Hải, chính là nơi vùi thân của nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, Phệ Thiên Đại Đế.
Thậm chí có thể nói, chính vì Phệ Thiên Đại Đế bỏ mạng, nên mới sinh ra Toái Tinh Hải!
Nghe đồn, bên trong Toái Tinh Hải, ẩn chứa bí mật trở thành Đại Đế, hơn nữa òn cất giấu rất nhiều bí tịch và lực lượng thần kỳ của Phệ Thiên Đại Đế.
Một nơi như vậy, đối với bất kỳ Đế Tôn Cảnh nào đều có sức hấp dẫn vô cùng to lớn.
Đáng tiếc là, võ giả có cấp bậc Đế Tôn Cảnh căn bản vào thể không được Toái Tinh Hải. Dường như là cường giả Đế Tôn Cảnh bị lực lượng pháp tắc trong đó bài xích, nên chỉ có những võ giả Đạo Nguyên cảnh mới có thể đi vào.
Mỗi một lần Toái Tinh Hải mở ra, cả Tinh Giới đều trở nên sục sôi.
Các đại tông môn đều phái đệ tử của mình tiến vào trong đó, tìm kiếm bí mật trở thành Đại Đế và cơ duyên còn lưu lại, hy vọng sẽ trở nên vang danh cổ kim.
Toái Tinh Hải là bí cảnh trọng yếu hơn rất nhiều so với Tứ Quý Chi Địa!