Vú Nuôi Của Rồng

Chương 1: Chương 1: A Khờ




Hắn ta là một kẻ thất bại, hoàn toàn thất bại. Khi sinh ra, trên khuôn mặt hắn đã xuất hiện một cái bớt màu đỏ rất là quái dị, người trong làng nói hắn là do quỷ vật đầu thai mà thành. Một gã thầy bói đi ngang qua làng cũng phán hắn như vậy, lão còn nói sau khi hắn lớn lên sẽ mang tai họa đến cho dân làng. Thế là cả làng quyết định tẩy chay gia đình hắn, bắt cha mẹ hắn từ bỏ hắn. Cha mẹ hắn vì sợ mà bỏ hắn vào trong cái nôi rồi thả cho trôi sông.

Hắn may mắn được một gia đình chài cá ven sông vớt lên mà nuôi nấng. Khi hắn lên năm tuổi, cha hắn vì cứu hắn mà bị chó cắn chết. Sau đó chừng ba năm, mẹ hắn cũng vì hắn mà bị người ta đánh chết. Hắn vì cái chết của cha mẹ hắn mà bị dân làng chài đuổi đi, hắn lại lang thang khắp nơi, làm rất nhiều việc. Thậm chí, có lúc hắn còn bị đói đến năm ngày mà không có thứ gì cho vào bụng. Một bà lão vì thương xót hắn mà cho hắn một cái mẫu bánh mì, hắn rất cảm động vì sự thương xót đó. Nhưng hai hôm sau, đột nhiên người nhà bà lão lại chạy đến tìm hắn. Bọn họ nói hắn là họa sát tinh, là quỷ vật. Hắn không hiểu tại sao mọi người lại đối xử với hắn như vậy. Cái chết của bà lão thì liên quan gì đến hắn. Hắn không biết tại sao tất cả những điều tồi tệ nhất cứ đổ ập lên đầu hắn.

Cứ như vậy, hắn đã sống hơn hai mươi năm lang thang khắp các làng mạc, thôn trấn. Đôi lúc hắn bị người khác chửi rủa, bị đánh đập, bị coi thường. Nhưng hắn cũng dần quen với chuyện đó, hắn coi đó như là một lẽ đương nhiên của cuộc đời này. Hắn, một đứa con hoang của quỷ vật.

Cho đến một ngày, trời mưa rất to, to đến nỗi không có mấy ai hứng thú đi ra đường. Hắn thì nằm trong một cái miếu đổ nát mà nghĩ ngợi lung tung. Hắn ao ước giá như ngay lúc này có một ả đàn bà nào đó ở bên cạnh hắn lúc này để cho hắn ôm ấp thì sướng biết mấy. Hắn nghĩ đến cái ả chủ cửa hàng tiệm bánh ở đầu ngỏ, cái tiệm mà hắn rất hay lẻn vào trộm một vài cái để ăn đỡ đói trong lúc không kiếm ăn được. Cái ả mập ú, mướp máp đó vậy mà trông rất dễ thương. Ả có mấy lần bắt được hắn ăn trộm bánh của ả, nhưng mà ả không có đánh hắn, mắng hắn như cái con mụ cửa hàng thịt. Cái con mụ góa phụ vừa lùn, vừa mập đó thật đúng là một con cọp cái. Chắc có lẽ lão chồng của mụ cũng bị mụ ăn mất rồi cũng nên. Hắn mấy lần bị mụ cầm chổi đập cho mấy trận thừa sống thiếu chết, mặc dù là hắn chẳng lấy thứ gì của mụ. Mụ có lẽ là ả đàn bà mà hắn ghét nhất cho đến lúc này.

Hắn đang nghĩ bâng quơ như vậy, đột nhiên nghe có tiếng bước chân người chạy vô. Giọng một gã đàn ông trung niên:

- Hừ, cái thời tiết quái quỷ gì thế không biết, thật là …

Hắn chửi thề mấy câu xong lại quay đầu nói:

- Nhược Lan, ngươi không có bị ướt chỗ nào đó chứ?

Một cái giọng nói thiếu phụ ỏng ẻo có ý trách hờn, nói:

- Cái người này, thiệt là nha! Ngươi biết là ta đã có chồng rồi, mà còn dụ ta ra ngoài lúc trời mưa gió thế này nữa.

Rồi ả ưỡng cái bộ ngực căng tròn, no sữa đang dính sát lớp ảo mỏng tanh vì nước mưa ra trước mặt cái trung niên kia, thì thào nói:

- Ngươi xem, đồ ta ước hết rồi nè! Ngươi thấy ta làm sao mà trở về nhà được đây?

Gã trung niên kia nghe thế thì cười lên khà khà, vuốt hai cái ria mép, nói:

- Thì là … cứ ở đây một đêm với ta thì có sao đâu này.

Hắn nói xong thì ôm lấy cái eo của ả ôm vào trong lòng ngực, tiếng nước miếng nuốt ực xuống cổ. Lúc này, bọn họ cũng không hề hay biết là còn có người ở trong miếu. Mà tiếng xột xoạt cởi đồ mỗi lúc một nhanh. Hai cái dâm phu dâm phụ bắt đầu thở lên những tiếng hổn hểnh.

Gã vốn dĩ còn nghĩ là mình đang nằm mơ, nào ngờ lại gặp cái tình cảnh như thế này. Một đôi dâm phu dâm phụ đang lõa thể ở trước mặt, lại sắp làm ra cái chuyện kinh thiên địa nghĩa gì nữa rồi. Hắn biết ở cái thế giới này, chuyện này mà lộ ra ngoài thì sẽ bị xử tội chết. Hắn đành phải nằm im mà chờ cho qua hết chuyện, nếu không may mà bị phát hiện ra, không biết là chuyện sẽ như thế nào nữa. Hắn tức giận chửi trong bụng:

- Khốn nạn thật! Thường ngày ta còn tưởng ả đoan trang thế nào, hóa ra ả với mẹ ả là cùng một ruột. Chồng ả vừa mới chết được có ba ngày, ả lại đi ngủ với thằng khác. Đúng là cái loại đàn bà trắc nết.

Hắn càng là tức giận khi nghĩ đến mẹ của ả, một con mụ độc ác ti tiện. Mà ả thì không biết có phải là do chính cha ả sinh ra hay không nữa. Mấy năm trước hắn có gặp qua cha ả, so với hắn thì có lẽ xem thuận mắt hơn một chút. Một cái vợ chồng như vậy sao có thể sinh ra một con ả có thân hình và khuôn mặt đẹp đẽ như vậy.

- Có lẽ nào là …

Hắn nghĩ như vậy thì khúc khích cười trong bụng. Nào ngờ là tên trung niên đó nghe thấy, hắn vội quay đầu lại quát:

- Là người nào?

-

Hắn sợ hết hồn, vội nín bặt. Đợi một lúc không thấy có tiếng trả lời, gã trung niên vội vàng mặc lại quần áo, tay cầm một con dao găm đi vào bên trong chỗ thờ tự. Gã thanh niên mặt bớt lại càng sợ hết hồn, thường ngày hắn vốn bị kẻ khác ức hiếp nên là đã quen bị đòn, nhưng mà lần này hắn cảm thấy cái này không phải là chuyện giỡn. Hắn nhìn ánh mắt gã trung niên có hai cái ria mép nhếch lên, bên trong ẩn chứa một luồng sát khí rất đáng sợ.

- Hắn … hắn không phải người thường.

Gã thanh niên kinh hoảng kêu lên trong bụng. Hắn nào biết cái gã trung niên trước mặt hắn là một tên sát thủ, chuyên lăn lộn trên giang hồ bằng việc giết chóc mà kiếm cơm. Gã vừa nãy nghe thấy tiếng động liền là biết ngay có kẻ đang ở trong này. Gã biết, chuyện này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài được, dù là kẻ nào thì cũng chỉ có con đường chết. Cái ả đó là người nào chứ? Chồng ả là em trai của lão đại hắn, hắn dám để chuyện này lộ ra bên ngoài được sao? Hắn không muốn chết một cách nhục nhã như vậy, cho nên là kẻ này phải giết, hắn nhất định phải chết.

Ngoài trời mưa càng lúc càng lớn, trong miếu lại là một cái tràng cảnh vô cùng kỳ dị. Một ả đàn bà đang đứng nép vào một góc cửa, hai tay ôm chặt lấy trước người run lên lẩy bẩy. Còn một gã đàn ông thì tay cầm dao găm lăm le nhìn về phía gã thanh niên trước mặt. Một cái thanh niên chừng hai lăm, hai sáu tuổi, trên mặt có một cái bớt đỏ kéo dài từ đuôi mắt bên trái đến dưới cằm. Gã thanh niên đang quỳ dưới đất, thân người run rẩy nói:

- Đại gia, xin người tha mạng cho ta! Chuyện vừa rồi ta thật ra chẳng thấy gì hết, chỉ là ta đang nằm ngủ nghe thấy tiếng động nên giật mình tỉnh dậy mà thôi.

Gã trung niên vẫn đứng y nguyên tại chỗ, hừ lạnh nói:

- Vừa rồi là ngươi nằm ngủ thật sao?

- Dạ, đúng như vậy nha! - Gã thanh niên vừa quỳ dưới đất, vừa gật đầu lia lịa nói.

Nhưng thật ra trong lòng gã lại mắng to:

- Con mẹ nó! Chuyện của các người thì có liên quan quái gì đến ta. Các ngươi thông gian thì thông gian, sao lại chọn đúng chỗ ta đang ngủ làm gì kia chứ? Ngươi thực nghĩ là ta ngu ngốc đến nói chuyện này ra ngoài sao? Ngươi không giết ta, kẻ khác cũng tìm đến giết ta.

Hắn đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác có một cái gì đó lành lạnh đang đâm vào trước ngực mình. Một cái con dao cắm phập vào trong lòng ngực, máu chảy ra ướt đẫm cả nền đá. Rồi một cái giọng lạnh lùng vang lên trong tai hắn:

- Hừ, ta tin ngươi làm quái gì chứ? Chỉ cần ngươi chết thì chuyện này cũng coi như không có bị lộ ra ngoài, việc gì phải dài dòng như vậy chứ. Chỉ là ta không muốn tốn sức với cái tên khốn kiếp như ngươi mà thôi.

Gã trung niên vừa nói, vừa đá vào cái xác. Ả đàn bà thấy một tràng cảnh như vậy, thì chạy tới bên cạnh hắn, ôm lấy tay hắn, cười nói:

- Ngươi xem, ngươi giết người như vậy, sao mà ta có thể qua đêm ở chỗ này được chứ?

Nghe ả tình nhân nói như vậy hắn liền cười lên ha hả rồi bế ả đi vào gian trong, miệng không ngừng nói:

- Tiểu tình nhân, ngươi nói xem có phải là ta cần phải giúp ngươi làm ấm người rồi hay không a!

- Ai da, ta thật là bị ngươi làm cho lạnh chết rồi nha! Ngươi còn không mau làm ấm cái thân thể này a, nếu không là ta không có tha cho ngươi đâu a!

Hai kẻ đùa bỡn qua lại một lúc nhưng mà không hay biết có kẻ đang cười thầm. Gã thanh niên có cái bớt đỏ trên mặt mở mắt ra trừng lớn, miệng không ngừng mắng:

- Con mẹ nó, suýt nữa là lão tử chết rồi! Mau mà trái tim ta lúc sinh ra đã lệch hơn so với người thường một ít, nếu không thì mạng ta xong thật rồi!

Hắn vừa nói vừa nghiến răng rút con dao ra khỏi người, miệng lại lẩm bẩm:

- Con mẹ nó, lão tử đã không muốn liên quan gì đến bọn ngươi, vậy mà cái đôi dâm phu dâm phụ này lại có ý muốn giết ta diệt khẩu. Được lắm, cái con tiện nhân kia. Lúc nãy không phải là ngươi cố ý cản đường, lão tử cũng không có bị bắt lại. Đã vậy, hôm nay ta phải tiễn bọn ngươi lên đường mới được.

Hắn nghĩ vậy, nên là xách con dao đi vào gian trong. Một gã đàn ông đang cố gắn hì hục trên bụng một ả đàn bà lẳng lơ. Tiếng rên rỉ của ả lọt vào trong tai hắn chẳng khác nào tiếng kêu của mấy con lợn cái đang động đực. Tên trung niên đang hưng phấn đột nhiên cảnh giác quay người lại. Cảnh tượng trước mắt không khỏi làm hắn khiếp sợ. Từ trước đến giờ hắn giết qua người cũng chưa từng thấy cảnh tưởng nào kỳ dị như vậy. Kẻ mà hắn nghĩ là đã chết đang đứng sau lưng hắn, cầm một con dao đầy máu mà nhìn hắn cười. Nụ cười này rơi vào trong mắt của hắn chẳng khác nào nụ cười của quỷ thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.