Vú Nuôi Của Rồng

Chương 146: Chương 146: Triền miên không ngừng (18+)




Nhìn thấy trong phòng một nam một nữ đang ngồi thân mật một chỗ với nhau. Đặc biệt gã nam nhân kia còn là thân để mình trần bàn tay đặt ở sau lưng nữ nhân phía trước. Mà nữ nhân phía trước lại càng ăn mặc mỏng manh, quần áo chỉ là nội y bên trong. Y phục bên ngoài đã không thấy ném ở chỗ nào rồi.

- Ngươi... ngươi gọi ta vào đây làm gì?

Nàng vừa cẩn thận đem cửa phòng khóa chặt, vừa đứng cách xa mà hỏi. Hắn cũng không có xoay lưng lại trả lời:

- Ngươi vừa rồi gọi ta cái gì?

Cảm nhận âm thanh lạnh lẽo từ miệng hắn phát ra. Nàng bất giác đau đớn ôm ngực mà ngã khuỵu xuống đất, tay vừa ôm ngực vừa kinh hãi kêu lên:

- Chủ... chủ nhân!

Lưc này hắn mới buông tha cho nàng mà nhẹ nhàng hừ thành tiếng:

- Đứng lên đi!

- Dạ, vâng!

Thánh nữ mặc dù đang xoay lưng ra ngoài không nhìn thấy được sự việc nhưng tim nàng cũng vì thế mà đập nhanh lên. Biết nàng là đang lo lắng cho nữ nhân bên dưới, hắn liền nhẹ nhàng thu tay lại cười:

- Nàng không cần lo, ta còn không có nhẫn tâm nhìn nữ nhân xinh đẹp như vậy bị tổn thương nha!

Hắn nói xong đột nhiên vòng tay xuống dưới đem eo nàng kéo vào trong người. Nàng kinh hoảng mà kêu lên:

- Công tử! Người... người chẳng phải nói là...

Hắn không cho nàng kịp phản kháng, đã đem nàng lật ngửa xuống, môi chạm lên môi nàng mà hôn. Cảm nhận được khí tức nam nhân cường hãn, nàng dù muốn kháng cự cũng kháng cự không được. Thậm chí một ít độc tố lưu lại lần trước cũng phát tác lên, khiến nàng đầu óc có chút mê muội mà hé miệng ra hôn đáp trả lại hắn. Xuân Nhi đang đứng ở ngay đó đương nhiên là nhìn thấy hết thảy mọi việc, mặt nàng vì thế cũng nóng lên. Đây là lần đầu nàng thấy qua chuyện nam nữ thân mật như vậy, nên xấu hổ không biết là chui đi chỗ nào cho khỏi. Chỉ có điều chưa có chỉ lệnh của hắn, nàng nào dám rời đi. Hắn khẽ cười thầm trong bụng. Hắn đáng lý ra còn muốn lưu lại đây dây dưa với các nàng một khoảng thời gian nữa. Thế nhưng cảm nhận ấn ký liên hệ với mấy nàng Tố Tố, Thanh Y, Long Tinh Nguyệt đều có dao động bất thường. Hắn sợ là các nàng gặp nguy hiểm, đặc biệt là nữ nhân Nhược Lan còn mang theo cả cốt nhục của hắn. Hắn dù sao cũng không yên tâm mới quyết định đem chuyện ở lang tộc giải quyết triệt để, rồi tự mình chạy đến Tử Vong cốc thăm dò một chuyến.

Bàn tay vừa thô ráp vừa to lớn của hắn bắt đầu chạm lên ngực của thánh nữ. Miệng nàng vì bị hắn chiếm đóng nên chỉ um lên một tiếng mà phản kháng. Hắn nào có lý lại dễ dàng như vậy mà buông tha cho nàng. Tay hắn xoa nắn lên ngực nàng, lại thỉnh thoảng đem hai hạt anh đào của nàng mà đùa nghịch. Nàng bị hắn chọc phá đến toàn thân đều cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, đầu lưỡi càng quấn nhau thêm chặt. Hắn tay kia rất nhanh đã tìm đến mật địa của nàng mà đi vào. Nàng kinh hãi muốn đem tay của hắn ngăn lại. Nhưng hắn liền ngay lập tức đem nàng buông ra mà nhìn khuôn mặt phấn hồng của nàng mỉm cười:

- Thế nào, không muốn sao?

Nàng vừa muốn lắc đầu từ chối hắn, vừa như lại không muốn bị hắn cứ thế mà ngưng. Cảm giác này làm nàng vừa xấu hổ lại vừa khó chịu vô cùng. Nàng ban đầu còn cho rằng là do tác dụng của độc tố do ma nữ lưu trên người nàng. Nhưng ngay lập tức nàng thử kiểm tra sơ qua thì thấy độc tố trong người bị rút ra hết từ khi nào không hay. Nàng lúc này mới chú ý qua ánh mắt của hắn, hơi xấu hổ mà trừng lớn:

- Công tử nói là chỉ giúp ta giải độc, sẽ không... sẽ không... sao lại...

Hắn liếm liếm đầu lưỡi, gian trá nói ra:

- Là ta đang giúp nàng lấy ra độc tố nha! Ta đâu có lừa nàng!

Hắn nói xong còn cố ý đem một tia hắc khí từ trong người bứt ra cầm trên tay:

- Nàng xem, ta chẳng phải đã lấy ra cho nàng rổi sao?

Nàng nhìn thấy trên tay hắn chính là độc khí lưu trên người mình, hai mắt liền cụp xuống không biết phải nói thế nào với hắn cho phải. Mà Xuân Nhi lúc này đứng một bên bị hai ngườ bọn họ xem như là không khí, lòng vừa thất lạc, vừa buồn bực vô cùng. Hắn đương nhiên là cố ý cả đấy. Hắn thấy thánh nữ không có ý tiếp tục nữa, mới xoay sang nàng mà ra lệnh:

- Xuân Nhi, ngươi mau thoát y phục ra cho ta!

Nàng đột nhiên bị hắn ra lệnh cả người liền cứng đơ lại, hai mắt vừa sợ hãi vừa kinh ngạc nhìn hắn. Hắn tức giận quát lên:

- Khốn kiếp, lệnh của ta mà ngươi cũng không nghe thấy hay sao?

Nàng quá sợ hãi, vội đem y phục thoát ra ngay trước mặt hắn, nhưng nước mắt thì đã chảy xuống thành dòng vô cùng sầu thảm. Thánh nữ cũng là hốt hoảng vội kéo tay hắn ngăn lại:

- Công tử, người... người vì sao lại làm như vậy?

Hắn làm bộ như rất khó xử nói ra:

- Nàng xem, ta vì giải độc cho nàng, hiện tại bị độc khí ảnh hưởng, nếu như không cùng nữ nhân song tu qua một lúc, thì e rằng thân thể sau này sẽ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng!

- Thật sự như vậy sao?

Nàng kinh hô lên mà che miệng lại. Hắn khẳng định gật đầu. Nàng qua một thoáng bối rối, cuối cùng quyết định nói ra:

- Nếu... nếu là như vậy... thì... thì... ta làm ta chịu. Xin công tử hãy tha cho nàng, ta... ta sẽ song tu với công tử!

- Không được, nàng là ta cứu, ta làm sao lại làm như vậy được?

- Ta đã quyết định rồi, chuyện này là do ta gây ra thì ta sẽ tự giải quyết lấy. Xuân Nhi, muội ấy không có liên quan gì đến chuyện này. Xin công tử hãy bỏ qua cho nàng!

Hắn lại làm bộ khó xử mà thở ra:

- Ài, là nàng nói chứ không phải ta ép uổng nàng đâu đó! Nhưng nàng cứ yên tâm, ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng!

Nhìn vẻ mặt hắn lúc này nào có giống như bị trúng độc qua, cứ như là vừa đạt được mưu kế mà đắc ý vậy đó. Nàng hơi nghi ngờ hắn, thì hắn đã đem nàng đè xuống lần nữa. Lần này hắn rất dứt khoát đem nội y của nàng kéo ra hết. Hai bầu ngực sữa căng tròn mềm mịn của nàng, còn thêm hai hạt phấn hồng tươi đẹp lộ ra trước mắt. Hắn rất hài lòng mà đem nó nhấm nháp trong miệng. Nàng bị cái lưỡi của hắn trêu chọc phải liên tục cong người rên rỉ liên tục. Vốn dĩ ban đầu còn nghĩ đến sự có mặt của Xuân Nhi ở trong phòng, nên xấu hổ muốn kêu hắn cho nàng rời đi. Nào có ngờ đâu bị hắn liên tục tập kích, cuối cùng khu vườn mật của nàng còn bị hắn dùng miệng hôn lên. Nàng kinh hãi muốn ngăn hắn lại:

- Công tử, đừng!

Nhưng hắn thì lắc đầu cười:

- Nàng sau này đã là nữ nhân của ta, cơ thể của nàng toàn bộ ta đều muốn thưởng thức qua hết. Nàng cứ yên tâm mà tận hưởng đi!

Hắn đem miệng mình hôn xuống vườn mật của nàng, lại cho đầu lưỡi đi vào quấy phá. Nàng càng thêm mãnh liệt bị hắn chinh phục đem hai tay bám chặt lên giường nệm, miệng mỗi lúc một phát ra thanh âm tuyệt mỹ rạo rực lòng người. Xuân Nhi cả người trần truồng đứng ở một bên nhìn hai người vừa làm tình vừa phát ra những tiếng âm thanh chóp chép, ư hử liên tục như vậy thì cũng bất giác đưa tay xuống phía dưới mõg mẫm liên túc. Một tay còn lại vì sợ phát ra âm thanh xấu hổ nên che kín miệng. Nàng bản tính cũng không phải loại người dâm đãng. Chỉ là bị hắn mấy lần dọa nạt liên tục mà kinh sợ không dám rời đi. Nay lại nhìn đến một cảnh đặc sắc như vậy trước mặt, nàng có thể chịu đựng được sao?

Không biết là qua bao lâu, cuối cùng nghe tiếng thánh nữ hừ lên, cả người nàng uốn cong rồi mật dịch từ bên trong vườn mật tuôn ra như thác lũ. A Khờ nhanh chóng đem toàn bộ mật dịch của nàng hứng lấy không cho rơi ra ngoài một giọt. Nàng cảm thấy hành động của hắn quá mức kinh tỡm, nên mới ra điều ngưng lại. Nhưng hắn lại cười tà đem hung vật của mình ra trước mặt nàng:

- Đến phiên nàng.

Nàng làm sao không biết được ý tứ của hắn, liền ngay lắc đầu nguầy nguậy mà từ chối. Hắn thấy thế thì đưa dương v*t của mình tiến sát lên vườn mật đã bị tưới đẫm của nàng. Nàng vừa nhột vừa ngứa ngáy khó chịu mà phát ra âm thanh nhè nhẹ. Hắn biết là thời cơ đã tới nên liền cho dương v*t đâm vào. Nàng bị đau quá nên kêu lên:

- Aaa... đau...

Xuân Nhi lúc này vừa mới bị tiết thân xong, nghe tiếng kinh hô của thánh nữ mà kinh hãi quay lại nhìn. Chỉ thấy chủ nhân của mình cầm một khúc thịt vừa dài vừa to ngạnh sanh mà đâm mạnh vào chỗ ấy của thánh nữ, làm cho bên dưới còn có vết máu lưu lại. Nhìn thấy thế nàng rất sợ, vội đem quân áo lên mặc vội. Nhưng rất nhanh chóng có âm thanh truyền đến trong đầu của nàng. Là hắn cố ý truyền âm cho nàng:

- Tiến lại đây!

Nàng nghe mệnh lệnh này của hắn như là nghe tiếng sấm sét đánh lên trên người, kinh hãi mà từ từ bước đến. Hắn lúc này vừa mới đem dương v*t tiến vào bên trong thánh nữ, vừa nhấp nhẹ vừa an ủi nàng:

- Mới đầu hơi đau một chút, đợi ta chậm rãi tiến vào, một lúc liền sẽ hết đau thôi.

Nàng không biết lời hắn là thật là giả, nhưng dù sao nàng bây giờ cũng coi như chính thức là người của hắn, nên nhắm mắt lại mà tùy ý hắn. Hắn biết là nàng còn chưa ăn qua quả ngọt, còn chưa biết được mùi vị của nó, nên cứ vừa chậm rãi tiến vào bên trong người nàng, vừa cúi xuống mút lấy hai đầu v* của nàng. Chẳng mấy chốc cả người đã đỏ hết cả lên. Nàng run lên thêm một lần nữa, phía bên dưới đã là một mảng lầy lôi không thôi. Hắn cười:

- Không ngờ đến nàng lại dễ dàng lên đỉnh như vậy.

Nàng nhìn vẻ châm chọc của hắn, xấu hổ mà liếc mắt nhìn hắn.

- Do đây là lần đầu nên mới vậy!

Hắn phì cười đem nàng ngồi bật dậy:

- Thế nào cảm giác có phải rất dễ chịu rồi hay không?

Nàng lần đầu tiết thân cũng thấy có chút mùi vị, lần thứ hai mới biết thế nào là niềm vui sướng của nam hoan nữ ái. Chỉ có điều nàng da mặt mỏng, làm sao lại thừa nhận chuyện đó trước mặt hắn được. Mà không hiểu sao lúc này Xuân Nhi lại mò lên giường của hai người, vừa quỳ trước mặt hắn, vừa che lại hạ thể nói ra:

- Chủ nhân!

Thánh nữ kinh ngạc nhìn qua hắn. Hắn sợ nàng trách hắn không giữ lời mới kéo nàng lại hôn tiếp. Nàng có lời muốn nói đã bị hắn bịt kín. Chỉ có thể ư hử mà trừng mắt nhìn hắn. Thế mới biết, hắn là từ đầu đến cuối đều có ý xấu muốn chiếm đoạt hai nàng. Nàng lúc này vừa tức vừa buồn cười. Hắn rõ ràng có đủ thực lực để mạnh bạo chiếm đoạt các nàng đấy, nhưng hết lần này đến lần khác lại nghĩ mưu này kế nọ để lừa các nàng. Hắn là đang muốn chơi đùa các nàng, vẫn là thật sự yêu thích các nàng đây? Suy nghĩ lộn xộn trong đầu của nàng rất nhanh chóng bị khoái cảm của hắn dẫn dụ mà mê đắm chìm vào bên trong, những tiếng âm thanh dục tiên dục tử không ngừng vang lên trong phòng. Hắn cũng rất biết chiếu cố đến Xuân Nhi, vừa công kích thánh nữ, vừa dùng tay để thỏa mãn cho nàng. Nàng xem như là bị hắn hoàn toàn chiếm giữ rồi, chỉ có thể tận hưởng khoái cảm mà hắn mang lại cho nàng. Sau mấy lần tiết thân liên tục, cuối cùng thánh nữ cũng bị hắn làm cho mệt lả mà nằm ngủ. Xuân Nhi sau con mê loạn, nhìn thấy ánh mắt hắn xoay qua nhìn mình, nét mặt vừa sợ vừa xấu hổ nói ra:

- Chủ nhân!

Hắn âu yếm kéo nàng nằm xuống:

- Có phải rất muốn rồi không?

Nàng không có trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn, mà xoay đầu tránh đi. Hắn lại cười lên ha hả, rồi đem dương cụ của mình đâm vào người nàng. Nàng kinh hãi kêu lên:

- Aaaaaaa... đau... đau quá!

Nàng cuối cùng cũng biết nguyên nhân vì sao mà thánh nữ lúc nãy bị hắn phá thân liền hét lên như vậy. Hắn thì không chút nào dừng lại, liên tục ra vào trong thân thể nàng, khiến nàng vừa khóc vừa rên lên thành tiếng. Đến khi cơn đau qua đi, nàng lại cảm thấy có một thứ cảm giác thư sướng lan tràn bên dưới, rồi chiếm đoạt luôn cả những cảm xúc tiêu cực trước đây. Thậm chí nàng còn chủ động đưa tay lên kẹp lấy cổ hắn, hai chân cố ý mở rộng ra mà nghênh hợp với hắn. Hắn rất hài lòng nhìn nàng mà cười.

- Còn thấy đau nữa không?

Nàng mím môi nhìn hắn lắc đầu.

- Sau này có còn muốn tìm ta trả thù nữa hay không?

Nàng lắc đầu còn muốn nhiều hơn lúc nãy. Hắn kéo nàng ngồi vào trong ngực, rồi xoay người nàng lại mà từ sau đi vào. Hắn vừa sờ lên ngực nàng, vừa rù rì bên tai của nàng:

- Sau này phải ngoan, biết không?

Nàng mặc dù bị động tác của hắn làm cho xấu hổ vô cùng vẫn là gật đầu đáp ứng hắn. Hắn sau đó mới đem tay kéo cổ của nàng nâng ngược ra sau. Nàng bị hắn bẻ cong như con tôm, ánh mắt không khỏi u uất nhìn hắn. Hắn lại không trách nàng, mà rất vui vẻ đem miệng hôn xuống. Cổ nàng bị bẻ cong ra phía sau nên chỉ có thể tạo thành âm thanh ừng ực nuốt xuống, kết hợp với đầu lưỡi tham lam của hắn. Không nghĩ đến động tác này như vậy mà làm cả hai vô cùng hưng phấn. Nàng vừa ngửa cổ ra vừa hôn, hắn thì từ phía sau liên tục mà tới. Hơn nửa canh giờ qua đi, cả hai rốt cục cũng lên đến cực đỉnh, cùng nhau phún xuất ra một lượt, rồi ôm nhau cười. Nhìn nụ cười ngọt ngào của nàng, hắn như bị kim đâm vào trong ngực:

- Có phải ta làm nàng rất sợ rồi không?

Nàng như sợ hắn phật ý, liền lắc đầu phản ứng. Nhưng tâm tư của nàng làm sao lừa gạt được hắn. Miệng nàng lại bị hắn chiếm đoạt thêm lần nữa. Không biết lần này trải qua bao lâu, nhưng khi hai người tách rời nhau ra, cũng là lúc thánh nữ mở mắt nhìn đến. Nàng trong mắt lúc này tâm tình rất phức tạp. Bình thường nam nhân đã không dễ gì để nàng chú ý, huống hồ lúc này còn chứng kiến cảnh nam nhân vừa mới ân ái với mình xong, đã đem muội muội mà mình quan tâm nhất ăn luôn một thể. Nàng vốn dĩ thuần lương, nhưng trong lòng cũng vẫn là thất lạc một hồi. Hắn biết lần này mình có chút làm bậy, nên vội vàng đem các nàng cùng ôm một chỗ, miệng thì thầm nói ra:

- Ta hôm nay vốn dĩ đến đây là từ biệt, không nghĩ đến lại xảy ra chuyện này. Ta xin lỗi!

Nhìn vẻ mặt thành khẩn của hắn, lại nghe hắn muốn rời đi. Các nàng không khỏi cảm giác hụt hẫng, lại nhìn không được mà ôm chặt lấy hắn. Hắn cũng ra sức mà làm các nàng thật thỏa mãn rồi mới rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.