Đây là một bệ kính hiển vi cao cấp có kết cấu máy móc hết sức phức tạp, khoa trương. Sử dụng bệ kính hiển vi này một ngày một đêm, ở bên trong thế giới vi mô của tế bào đã bị chia tách ra từ con chuột bạch, Grimm lờ mờ nhìn thấy một khu vực mà trước đây hắn chưa tiếp xúc bao giờ, chưa từng nghe nói, thậm chí đó còn là một khu vực thần bí mà hắn chưa bao giờ tưởng tượng đến. Hơn nữa mảnh khu vực thần bí này có vẻ như còn tồn tại trong sinh mệnh của tất cả tế bào.
Khu vực thần bí thật sự nhỏ bé quá mức, thậm chí ngay cả lúc đang đặt dưới ống kính của bệ kính hiển vi cực kỳ cao cấp trước mắt của Grimm này, cũng chỉ thông qua “Sắc tố” được tiêm vào trong tế bào của con chuột bạch nhỏ mới có thể phán đoán được Cải Tạo Khứu Giác đã ảnh hưởng đến khu vực thần bí này dẫn đến chuột bạch “Tiến hóa”.
Thậm chí, nếu không có sự ảnh hưởng của những “Sắc tố” kia, cho dù Grimm có dùng kính hiển vi quan sát hẳn một năm cũng rất khó tìm thấy được khu vực thần bí kia, mà kể cả có tìm thấy được, cũng sẽ không để ý đến.
Grimm âm thầm đặt tên cho khu vực thần bí bên trong tiểu thế giới vi mô vô tận mịt mù này là vùng cấm của mật mã sinh mệnh.
Thí nghiệm vừa rồi đã thành công chứng minh, vu thuật Cải Tạo Khứu Giác này rõ ràng không giống với vu thuật huyết thống và cũng tìm được phương hướng nghiên cứu kế tiếp. Đó là tìm một bệ kính hiển vi chung cực cao cấp hơn để tiếp tục quan sát mảnh vùng cấm của mật mã sinh mệnh này. Như vậy là nhiệm vụ cốt lõi lần này của Grimm đã hoàn thành một cách viên mãn.
Grimm kích động đến nỗi sắc mặt ửng đỏ trông rất không tự nhiên.
Tuy hiện nay trí thức kỳ diệu vừa mới được phát hiện ra này vẫn chưa tăng lên bất cứ năng lực tác chiến nào cho Grimm, thậm chí Grimm còn chưa nhìn thấy bất kỳ tiến cảnh khả thi nào. Nhưng đến từ bản năng thăm dò trí thức vô tận của vu sư, ở sâu trong linh hồn của Grimm trào lên một dòng khoái cảm không cách nào nói rõ được, thứ khoái cảm này làm cho Grimm say mê không dứt ra được.
Vẫn chưa thấy Varro cùng Black Cat kia thúc giục hắn rời đi, Grimm dứt khoát ở lại đây tiếp tục nghiên cứu tế bào con ếch bị Manh Loa kí sinh, cùng với tế bào chân sau bị hắn chém xuống bảo tồn hoàn chỉnh trước đó.
Lại sau nửa ngày, Grimm rốt cục đưa ra kết luận cuối cùng, huyết mạch của con ếch này cũng không có bất kỳ thay đổi nào!
Như vậy, về sự “Tiến hóa”(cải tạo) trên người con ếch này, Grimm lại suy nghĩ đến vùng cấm của mật mã sinh mệnh kia một cách tự nhiên. Chẳng lẽ, loại thiên nhiên ký sinh trùng như Manh Loa này, lại có thể chạm tới vùng cấm của mật mã sinh mệnh bên trong tiểu thế giới vi mô vô tận mịt mù kia?
Lại thêm một phát hiện ngạc nhiên vui mừng nữa để Grimm hưng phấn đến không nói thành lời.
Mảnh thế giới vùng cấm của mật mã sinh mệnh này đến cùng là một thế giới như thế nào, vậy mà có thể biến đổi hình thái của bản nguyên sinh mệnh. Việc này chỉ có thần linh trong truyền thuyết mới có khả năng làm được! Cho dù những cái được gọi là thuật nguyền rủa, cũng chẳng qua chỉ là lợi dụng một ít học vấn thần bí tạm thời “Gán” một linh hồn của sinh mệnh này đến trên người của sinh mệnh khác thôi. Ví dụ như lúc ở thành Bi Seer, vu sư Arrow Wards từng biến một tên kỵ sĩ thành một con lợn.
Thế nhưng, ở trong thế giới vu sư, không tồn tại mấy thứ gọi là tín ngưỡng cùng thần linh này.
Grimm dám khẳng định, nếu một ngày nào đó một tên thần linh xuất hiện ở thế giới vu sư, những lão vu sư khủng bố thời thượng cổ sống qua không biết bao nhiêu kỷ nguyên kia đều sẽ điên cuồng lên, vận dụng tất cả sức mạnh bắt lấy tên thần linh này, sau đó xắt ra thành từng miếng để nghiên cứu.
Trong sách vở đã nhắc tới, thổ dân ở những thế giới từng bị vu sư chinh phục cũng có một số kẻ tự xưng là thần linh, các vu sư rất không khách khí giết chết rồi xắt ra thành từng miếng. Sau đó phát hiện ra những tên này chẳng qua là có một cơ thể sống mạnh mẽ hơn một ít mà thôi, không có bất kỳ liên quan nào đến những thần lình có thể khai thiên lập địa, sáng tạo mặt trời, mặt trăng, ngôi sao trong thần thoại cổ xưa.
Bởi vì có vô số thế giới, cho dù số thế giới mà các vu sư chinh phục, tiếp xúc, giao lưu, thậm chí mới chỉ nghe đồn hay nghe nói qua, cũng chỉ là một hạt nhỏ bé trong sa mạc mênh mông. Bởi vậy đại đa số vu sư vẫn ôm tâm lý kính nể với những thế giới mà mình không biết. Cho dù chưa từng bao giờ nhìn thấy thần linh, nhưng cũng chưa bao giờ phủ nhận khả năng tồn tại của nó. Đồng thời, mục đích cuối cùng của vu sư là thông qua những lần chinh chiến với các dị thế giới để thu được tri thức vô cùng vô tận của những thế giới đó, làm cho mình đạt được tất cả năng lực, có thể cải biến sức mạnh bản thân mà mình có thể đạt được.
Cảm xúc xao động trong lòng thật lâu không cách nào lắng xuống. Đúng lúc này, cửa lớn của phòng thí nghiệm mở ra, Black Cat thong thả đi vào.
“Nhóc con, có lẽ ngày hôm nay lão già sẽ trở về, ngươi không muốn chết thì Mau đi đi. Mặc dù bình thường lão già rất dễ tính, nhưng đó chỉ là những lúc hắn có tâm trạng vui vẻ.”
Sắc mặt của Grimm thay đổi, sau khi nói lời cảm ơn với Black Cat, hắn vội vàng thu thập tất cả tài liệu, dụng cụ thí nghiệm của mình rồi rời đi.
Black Cat ở phía sau hét lớn: “Lần sau nếu có cần, cứ liên hệ với tên nhóc Varro kia, điều kiện như cũ là được.”
“Ồ, ta đã biết!” Grimm cũng không quay đầu lại rời đi, hắn cũng không muốn để một vị vu sư phát hiện ra có một tên vu sư học đồ chui vào phòng thí nghiệm của mình. Đến lúc đó chỉ có trời mới biết sẽ có hậu quả gì, nói không chừng trong cơn giận dữ, vị vu sư này sẽ dứt khoát xé hắn ra thành ngàn mảnh.
Grimm cũng không có vội vã trở lại căn phòng nhỏ, mà lại chạy đến tầng một Black Tower. Ở khu vực vật liệu thí nghiệm, hắn bỏ ra một viên Ma pháp thạch để mua một con chim hạc, sau đó mới trở lại phòng nhỏ của mình.
“Có lẽ bước tiếp theo là phải nghiên cứu xem tại sao dã hạc lại có thể chống lại được sự “Tiến hóa” sau khi bị Manh Loa kí sinh. Thế nhưng vấn đề hàng đầu lúc này, là mau chóng đào tạo lên một nhóm Manh Loa thể trưởng thành làm Phối Hợp trùng, nghe nói trình tự này sẽ tiêu tốn không ít thời gian.”
Khoảng cách đến thời điểm của cuộc thi sát hạch càng ngày càng gần, Grimm không thể không lợi dụng toàn bộ thời gian để tăng lên thực lực của mình.
Nửa tháng sau, sau khi kết thúc minh tưởng, Grimm đi đến chỗ mình nuôi nhốt dã hạc trước đây. Dùng tinh thần lực cảm thụ Manh Loa mà mình tỉ mỉ bồi dưỡng trong dạ dày của chim hạc.
“Không tệ, chỉ cần thêm một tháng nữa, mấy tên nhóc này sẽ lớn lên thành thể trưởng thành, đến lúc đó sẽ mang chúng nó ...”
Keng. . .
Đúng ngay lúc này, Thủy Tinh Cầu của Grimm báo hiệu có tín hiệu linh hồn truyền tới. Grimm nhíu mày đi đến bên cạnh Thủy Tinh Cầu, đưa tay truyền Ma lực vào, trong lòng thì nghi ngờ, ai đang liên hệ với ta nhỉ? Mấy ngày nay bản thân mình biết điều như vậy mà…
“Grimm, ta biết ngươi đang chuẩn bị cho cuộc thi sát hạch, nhưng ta cũng vạn nhất đắc dĩ lắm, mới phải liên hệ với ngươi.” Trên Thủy Tinh Cầu hiện lên khuôn mặt đang cười gượng của tên Béo, tên Béo này chính là gã thương nhân mà Grimm gửi bán dược hương.
Grimm kinh ngạc hỏi: “ Có việc gì thế?”
Hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu hơi hơi lay động một lúc, một khuôn mặt khác hiện lên.
Khi Grimm nhìn thấy rõ khuôn mặt này, hắn giật nảy cả mình, người này không phải ai khác mà chính là vị vu sư “Mỹ nhân” lúc trước đã giảng dạy khóa kiến thức căn bản cho hắn. Tất nhiên, màn ăn sống con rết của cô ta lúc đó đã lưu lại cho rất nhiều người một ấn tượng khó phai.
Nữ vu sư từ đầu bên kia của Thủy Tinh Cầu nhìn Grimm rồi nói: “Ngươi chính là người sáng tạo ra Thần Tình Yêu - Venus? Một tên nhóc không tồi, lại có thể phát minh ra đồ vật thần kỳ như vậy.”
Grimm gắng gượng nở nụ cười, trừ phi là thu đồ đệ, bằng không một tên vu sư học đồ lại bị một vị vu sư để ý tới thì không phải là việc tốt đẹp gì. Bởi căn bản thực lực của hai người không ở cùng một đẳng cấp.
“Được rồi, ta cũng không nhiều lời với ngươi nữa, không lại dọa ngươi sợ hãi. Ta không phải vu sư yêu thích giết chóc, đương nhiên ta cũng không có thói quen thu đồ đệ tùy tiện.” Hơi dừng lại một chút, nữ vu sư lại nói tiếp: “Mục đích ta tìm tới ngươi lần này, là bởi vì Venus, ngươi lập tức điều chế cho ta ba mươi bình thích hợp cho nữ tử sử dụng, ngươi cứ tùy tiện nói ra điều kiện.”
Khóe miệng của Grimm co rúm lại: “Không dối gạt vu sư đại nhân, tôi cũng muốn điều chế một ít Venus để trao đổi một ít Ma pháp thạch, nhưng là bởi vì thời gian của cuộc thi sát hạch. . .”
Đột nhiên, khuôn mặt của nữ vu sư trầm lại, cô ta nói một cách lạnh lẽo: “Ta nói rồi, ngươi tùy tiện nói ra điều kiện!”
Grimm bị dọa cho sợ hết cả hồn, đang định đồng ý, bỗng nhiên nữ vu sư lại buông một tiếng thở dài: “Ai. . . Quên đi, không hù dọa ngươi nữa, ngươi có thể gọi ta là vu sư Elaine. Ta rất yêu thích Venus của ngươi, đây là một sáng tạo rất không tồi. Chẳng qua, ngươi chuẩn bị phải tham gia sát hạch, ta cũng không ép buộc. Ba ngày sau, ngươi cầm ba mươi bình Venus đến thư viện, ta cho ngươi mấy cái đồ chơi nhỏ mà lúc sát hạch tuyệt đối phải cần tới.”
Nói xong, không chờ Grimm ở bên kia của Thủy Tinh Cầu đáp lời, cô ta liền ngắt liên hệ.
Vẻ mặt đau khổ, Grimm hoàn toàn không ngờ tới lần này mình lại bị một vị vu sư chú ý, rốt cuộc đó là phúc hay là họa. Thậm chí, nguyên nhân bị vu sư để ý tới, vậy mà lại do mấy cái dược hương mà Grimm không hề để ý, việc này đúng là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Grimm.
Thế nhưng, Grimm cũng không dám vi phạm ý nguyện của một vị vu sư. Nếu nhỡ đâu lại chọc cho đối phương khó chịu, đảm bảo đối phương có một nghìn loại biện pháp tránh né cái gọi là đội Chấp Pháp dùng để trang trí kia mà giết chết hắn.
“Không được, tí nữa phải đi đến Black Tower để chuẩn bị vật liệu điều chế dược hương. Mình nhất định phải kiếm mấy cái đồ chơi phòng thân, đặc biệt là phòng hộ nguyền rủa.”
Nghĩ là làm, Grimm chạy về phía Black Tower như một làn khói. Nữ vu sư đã rời đi, tên Béo vẻ mặt đau khổ không ngừng giải thích với Grimm. Grimm cũng biết nỗi khổ tâm trong lòng của tên này, nên cũng không trách hắn, có tên vu sư học đồ nào dám từ chối yêu cầu của một vị vu sư chính thức? Nếu đổi là Grimm chính hắn, cũng tuyệt đối sẽ làm như thế.
Thế nhưng, lý giải chung quy cũng chỉ là lý giải, bồi thường lại là một việc khác, Grimm rất thẳng thắn đưa ra yêu cầu của chính mình.
“Ặc, đồ vật phòng ngự nguyền rủa ở chỗ của ta quả thật có mấy cái. Tất nhiên, đều chỉ là mấy đồ vật cấp thấp thích hợp với vu sư học đồ, nếu như đụng phải một ít nguyền rủa cao cấp, mấy cái đồ vật này cũng không hữu dụng lắm, thế nên tốt nhất là ngươi nên mau chóng bồi dưỡng ra Phối Hợp trùng đi.” Nói xong, tên Béo móc mấy thứ đồ vật từ trong quầy ra.
“Đây là Nước Mắt Tiên Cá, thuộc loại vật phẩm tiêu hao, chỗ này của ta cũng chỉ còn lại một giọt cuối cùng, bình thường ta chào hàng đều để giá là năm mươi Ma pháp thạch. Nhưng nếu ngươi cần, ta để lại cho ngươi với giá gốc là bốn mươi Ma pháp thạch, thế nào?”
Tên Béo thấy Grimm không nói gì, vẻ mặt đau khổ chỉ vào đồ vật còn lại, tiếp tục nói: “Đây là Khuyên Tai Vĩnh Hằng, là một tinh phẩm trong vũ khí của vu sư học đồ. Giá thấp nhất là sáu trăm Ma pháp thạch, đã không thể thấp hơn. Đây là Cành Cây Minh Khiếu, mang trên người trong một khoảng thời gian có thể ngăn cản nguyền rủa chuyển biến xấu, đóng băng nguyền rủa trên thân thể lại. Vu sư chính thức bình thường cũng đều mang theo một đoạn cành cây trên người, ít nhất là năm trăm Ma pháp thạch. Đây là máu của Cự Ma. . .”
Grimm tặc lưỡi nhìn tên Béo. Mẹ kiếp, đây chỉ là cửa hàng tư nhân mà thôi, thế mà tên Béo này trông bình thường như vậy mà bản thân lại có nhiều đồ giá trị ra phết!
Trong nháy mắt, địa vị của tên tên Béo này ở trong mắt của Grimm tăng lên một đoạn dài, đã biến thành một khối Ma pháp thạch cực lớn phát ra ánh sáng chói lóa.
Tên Béo thấy Grimm giật mình nhìn mình, nơi sâu xa của ánh mắt tỏa ra một luồng khát vọng, thì trong lòng y mừng thầm không thôi, cuối cùng mục đích của mình đã xem ra đã hoàn thành. Lúc này, y mới dụ hoặc nói: “Grimm, người anh em à, không biết ngươi có hứng thú với việc hợp tác hay không?”
Grimm hơi cảnh giác nhìn tên Béo: “Hợp tác, hợp tác như thế nào?”
Tên Béo cười hì hì: “Hợp tác rất đơn giản! Không dối gạt ngươi, có thể mở một gian cửa hàng ở Black Tower này, ta vẫn có một ít chỗ dựa, vu sư bình thường căn bản không dám làm gì ta. Vì lẽ đó. . . Người anh em ngươi nếu như đồng ý hợp tác với ta, giao phương pháp phối chế dược hương cho ta, do ta bán ra, sau này người anh em ngươi sẽ không gặp phải mấy cái phiền phức như ngày hôm nay. Mà dược hương được bán ra chia theo tỉ lệ bốn-sáu, ta bốn, ngươi sáu, thế nào?”
Grimm bày ra một bộ thái độ cười nhạo nhìn tên Béo, hắn không phải là mấy tên nhóc ngớ ngẩn, dễ dàng bị lừa như thế.
Cắn răng chịu đựng, tên Béo đau lòng nói: “Như vậy, do ngươi sắp phải tham gia cuộc thi sát hạch, nguy hiểm mất mạng cũng không thấp, ta có thể chi trước cho ngươi năm nghìn Ma pháp thạch. Hơn nữa để cho ước định của chúng ta hữu hiệu, chúng ta nên dùng linh hồn của mình để kí kết tờ khế ước Thất Hoàn này, được chưa?”
Năm nghìn Ma pháp thạch! Khế ước Thất Hoàn! Ông trời của ta, rốt cục tên tên Béo này có lai lịch như thế nào, Grimm ngơ ngác nhìn tên này. Mà lại nói, mấy cái dược hương vớ vần này có gì đáng giá để cho tên tên Béo này phải làm ra động tác lớn như vậy? Cho dù bán cho tất cả vu sư ở Black Tower mỗi người ba mươi bình cũng không bù lại được giá trị của tờ khế ước Thất Hoàn đó…P/s : Lời tác giả.
Nội dung vở kịch này không phải Ngón Tay Vàng, theo sự khách quan của nội dung vở kịch, nhân vật chính nên thu được nhiều lợi ích như thế, chỉ có điều Bạch Lộ (tác giả) miêu tả xong xuôi khung sườn của hệ thống thế giới, viết ra theo khách quan. Nếu như cho rằng đây là Ngón Tay Vàng, chỉ có thể nói rõ quý vị độc giả thích ứng một chút lộ số của tác phẩm, chính là vì tính toán áp chế nhân vật chính cho cân bằng. Mặt khác, tên Béo vì sao lại “Đối với nhân vật chính tốt như vậy”, trong quyển thứ ba sẽ có một chương “Búp bê máu” để giải thích, quý vị cũng có thể tự liên tưởng, từ thế giới vu sư thương nhân góc độ mà nhìn, thế nhưng có khả năng liên tưởng đó ngây rất ngây thơ, cho rằng là vì muốn lây dính vầng sáng từ nhân vật chính các thứ vân vân…)