Vũ Thần Không Gian

Chương 37: Chương 37: Đấu giá hội tranh đoạt




Thời gian một ngày một ngày trôi qua, càng ngày càng nhiều Võ Giả đi tới Thiên Nguyên Thành, ngoại trừ Đại Thanh Thành thành chủ, hai ngày này lại tới hai cái Cự Đầu, Huyết Thủ Môn môn chủ, Huyền Ma Cốc cốc chủ, đều là Tiên Thiên đại cao thủ, thanh danh môn phái càng thêm hiển hách.

Cũng bởi vì môn hạ kiệt xuất mà đến đây, vốn cùng Phủ Thành Chủ đòi hỏi Tiên Thiên Đan, hiện tại mục tiêu đều là Tiên Thiên Đan do Thiên Ngân Phách Mại bán ra.

Tiên Thiên Đan đấu giá từ sáng sớm, Diệp Hi Văn dậy thật sớm liền đi ra cửa, tiến về Thiên Ngân Phách Mại, cùng mấy ngày hôm trước Diệp Hi Văn nhìn thấy, lúc này người ra vào tấp nập hơn nhiều.

Hơn nữa tuyệt đại đa số đều là Võ Giả, đều có một ít vũ lực, một lời không hợp, động thủ đánh cũng là bình thường, những cái nháo sự kia mọi người đều bị hộ vệ Thiên Ngân Phách Mại ném đi ra ngoài.

Bất quá đối với Diệp Hi Văn, người mang Thiên Tiên Bộ Công Pháp mà nói, lại không có vấn đề gì, giống như cá bơi, nhẹ nhàng xuyên thẳng đến phòng đấu giá, cùng như lần trước, sau khi giao nộp linh thạch, Diệp Hi Văn đi tới chỗ ngồi của mình.

Diệp Hi Văn vừa đi vào trong thông đạo, đột nhiên nhìn cách đó không xa, một đám nhân ảnh đi nhanh đến, đầu lĩnh là trung niên nam tử ước chừng hơn 40 tuổi, một thân hoa bào, chỉ là khí tức lộ có vài phần huyết tinh, cách thật xa đều có thể nghe được mùi máu tươi, hai bàn tay to đỏ bừng, màu đỏ tươi như máu huyết.

Tại phía sau của hắn đi theo người trẻ tuổi quần áo dính máu, sắc mặt rất là trắng bệch, phảng phất bệnh nặng mới khỏi, chỉ là không ngừng lập loè ánh mắt âm lãnh, cùng người trung niên kia giống nhau, hai tay đỏ bừng.

- Mọi người mau tránh xa một chút, bên kia chính là người Huyết Thủ Môn, là An môn chủ Huyết Thủ Môn.

- Chậc chậc, lần này Tiên Thiên Đan tranh đoạt xem ra là mấy người bọn hắn rồi, An Vân Bằng là đệ tử đắc ý của hắn, lần này hắn tự đến đây, là vì An Vân Bằng mà mua Tiên Thiên Đan.

- Là hắn rồi, xem hai tay của hắn đỏ thẫm, Huyết Thủ công nhất định luyện đến hỏa hầu tương đương rồi, nghe nói loại võ công này, cần dùng huyết người sống để luyện, cũng không biết người bị hắn tàn sát bao nhiêu mới luyện đến trình độ này.

- Hư, nhỏ giọng một chút, ngươi muốn chết sao? Nhưng người kia đều là tà đạo Võ Giả không nói đạo lý.

Trong đám người xì xào bàn tán.

- Vừa rồi Huyền Ma Cốc cốc chủ mới đi qua, chậc chậc, phái đoàn mười phần hùng dũng.

- Cũng không phải, lần này có mấy cái thế lực đến tranh đoạt Tiên Thiên Đan.

Diệp Hi Văn không có phải mỏi mòn chờ đợi, tìm tới ghế mình, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, chờ đợi đấu giá hội bắt đầu.

Đấu giá hội huyên náo, lại qua nửa giờ, rốt cục đã bắt đầu.

- Hoan nghênh chư vị tới tham gia phòng đấu giá chúng ta lần này.

Lần đấu giá này vẫn là lão giả lần trước kia.

- Mọi người tại sao tới, lão hủ cũng biết, lần này cũng không nhiều lời, phía dưới lập tức trật tự, chúng ta bắt đầu đấu giá.

Cùng như lần thứ trước không sai biệt lắm, áo bào trắng lão giả, vẫn không nói nhảm, phi thường ngắn gọn bắt đầu.

Cùng như lần trước, lần này đấu giá vật phẩm, chất lượng rõ ràng tăng lên.

- Thanh bảo kiếm này, tên là bích tuyết, chính là ngàn năm hàn thiết tạo thành, phòng đấu giá chúng ta mời đến đại sư chế tạo, chém sắt như chém bùn, giá quy định 2000 khối Hạ Phẩm Linh Thạch.

Lão giả kia trước mặt có một cái khay bạch kim, bên trên khay có một thanh bảo kiếm xanh thẳm lẳng lặng nằm ở trên đó, chung quanh thân kiếm hiện ra một cổ hàn khí nhàn nhạt, làm cho không khí chung quanh đều ngưng kết thành bạch khí, hiển nhiên là một thanh thần binh lợi khí.

So với đồ vật đấu giá lần trước, phẩm chất cao hơn, bất quá Diệp Hi Văn vẫn không hứng thú, hắn dùng đao, đao và kiếm có khác biệt thật lớn, dù có kiếm cũng vô dụng.

Bất quá Diệp Hi Văn không có hứng thú, nhưng có không ít người đều có hứng thú, hơn nữa lần này tới Võ Giả tài lực so với trước mạnh hơn không ít.

- 2300 khối.

- 2500 trăm khối.

- 3000 khối.

. . .

Hai phút kêu giá, thanh bảo kiếm với 4500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch giá có người mua được.

Có giá tiền làm cho Diệp Hi Văn có chút líu lưỡi.

Quả nhiên Thiên Ngân Phách Mại lấy ra một ít binh khí không tệ hoặc là tài liệu quý trọng, nhưng tất cả đều không làm cho Diệp Hi Văn động tâm, Diệp Hi Văn cũng không có tham dự tranh đoạt, đương nhiên quan trọng là, đồ vật lần này giá cả rát đắt, cũng không phải Diệp Hi Văn cái gì cũng không mua nổi, mà Diệp Hi Văn cảm thấy cũng không cần mua.

Thời gian dần trôi qua chỗ đám khách quý đều có người bắt đầu tranh đoạt, ra giá, so với những người bình thường đám người này nhiều tiền hơn.

Nhưng càng vật phẩm đấu giá về sau càng hấp dẫn chú ý của Diệp Hi Văn.

- Tiếp theo chúng ta muốn đấu giá là một kiện nội giáp, cái nội giáp này do danh gia chế tạo, dùng Kim Thiền Ti tạo thành, đao thương khó nhập, nếu có cái nội giáp này, tin tưởng các vị an toàn cũng đảm bảo hơn.

Áo bào trắng lão giả vừa cười vừa nói.

Nói xong hắn lấy ra một kiện nội giáp màu tuyết trắng lẳng lặng nằm ở phía trên.

- Cái nội giáp này chúng ta ra giá là bốn ngàn.

Áo bào trắng lão giả nói xong, nội giáp phòng ngự so với binh khí bình thường quý trọng hơn nhiều.

Thần binh lợi khí bán không mắc như vậy, nhưng một kiện nội giáp, thì giá đó là hợp lý.

- 5500 khối.

Diệp Hi Văn hô, đối với áo giáp hắn cũng thèm muốn, mặc dù biết, hơn phân nửa không đến tay mình, dù sao tài lực hắn có hạn, nhưng cũng muốn thử một lần.

- Tám ngàn.

Diệp Hi Văn vừa dứt lời, có người trẻ tuổi thanh âm hung hăng càn quấy lập tức hô lên, gia tăng lên 2500 khối.

Diệp Hi Văn nhíu mày, như vậy loạn thêm, chính thức cao hứng là Thiên Ngân Phách Mại, Diệp Hi Văn nhìn về phía áo bào trắng lão giả trong phòng đấu giá, quả nhiên, con mắt áo bào trắng lão giả đều cười đến híp mắt.

Diệp Hi Văn đã hiểu, cái thanh âm này không phải là Đại Thanh Thành Thiếu thành chủ Triệu Khải Ngôn sao?

- Chín ngàn khối.

Lại một khách quý mở miệng nói ra, xem vị trí đúng là người Huyền Ma Cốc.

- Một vạn khối.

Triệu Khải Ngôn mở miệng lần nữa nói ra, trong giọng nói mang theo vẻ dương dương đắc ý.

- Một vạn hai.

Huyền Ma Cốc Thiếu chủ cũng hung hăng ra giá.

- Một vạn năm.

Triệu Khải Ngôn mở miệng lần nữa, một bộ dáng đại gia không quan tâm đến tiền, rốt cục làm cho Huyền Ma Cốc Thiếu chủ nhượng bộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.