Diệp Hi Văn tự nhiên không biết, mình đã trở thành đề tài nói chuyện của các trưởng lão, hắn cũng không có thời gian đi quan tâm đến những vấn đề này.
Diệp Hi Văn bởi vì muốn chấm dứt sớm, có thể có không ít thời gian đi xem những trận đấu khác.
Trải qua trận đấu vòng thứ nhất, đợt thứ hai cũng chỉ còn lại có hơn 100 trận đấu.
So về vòng thứ nhất, đợt thứ hai chất lượng cũng cao hơn rất nhiều, kém cỏi nhất cũng đều là Hậu Thiên Tứ Trọng hậu kỳ.
Diệp Hi Văn cũng nhìn thấy cao thủ cực kỳ lợi hại, đại phát thần uy, đem đối thủ nhẹ nhàng đánh bại, những người này đều là Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ, đều là nội môn nổi bật, tinh anh.
Đối thủ vòng thứ ba của Diệp Hi Văn thực lực không bằng Vương Thiếu Kỳ cùng Thạch Phong, hắn vừa mới tu luyện tới Hậu Thiên Ngũ Trọng mà thôi, bị Diệp Hi Văn một chưởng đánh xuống.
Vòng thứ ba lại nhẹ nhàng xông qua, lúc này đã để cho cao tầng Nhất Nguyên Tông coi trọng , có không ít trưởng lão bắt đầu chú ý Diệp Hi Văn, tựa như chú ý đến thiên tài vậy.
Xông qua vòng thứ ba, nhẹ nhàng chen vào Top 50, đã qua vòng thứ tư là chen vào Top 30.
Hồ trưởng lão sắc mặt càng khó coi, hắn nói Diệp Hi Văn tuyệt đối qua không được Top 50, lúc này thấy Diệp Hi Văn nhẹ nhàng xông qua vòng thứ ba, nếu để cho Diệp Hi Văn xông qua vòng thứ tư, vậy hắn còn cái gì thể diện, đây là trần trụi đánh vào mặt mũi của mình.
Nhưng không phải gian nan xông qua vòng thứ ba, mà đều là một chiêu đánh bại, không ai có thể buộc hắn sử dụng ra chiêu thứ hai, thậm chí đều không có người có thể buộc hắn sử dụng Vũ Kỹ, chỉ là bình bình đạm đạm một chưởng đánh ra, đối thủ đã bay đi ra ngoài.
Diệp Hi Văn một chiêu đánh bại địch nhân, phương thức chiến đấu nhẹ nhàng tấn cấp, làm cho hắn thanh danh lên cao.
Rất nhiều người đều đều chú ý hắn chiến đấu.
- Diệp Hi Văn thực lực thâm bất khả trắc, hiện tại rõ ràng không ai có thể chính thức buộc hắn chính thức ra tay, cũng không biết hắn tu luyện cái Vũ Kỹ gì.
- Xem sau lưng của hắn đeo chính là đại đao, nhất định là dùng đao rồi.
- Không đúng, có người nhìn ra, Diệp Hi Văn chủ tu Vũ Kỹ là chưởng pháp, có chứa một tiếng sấm, là Bôn Lôi Thủ.
- Rõ ràng Vũ Kỹ của hắn cũng không thể bức ra, thật sự là đáng sợ.
- Bất quá tiếp theo hắn cũng không thể nhẹ nhàng như vậy rồi, đối thủ tiếp theo của hắn là Đường Niên, Đường Niên đã là Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ, cũng một đường vượt qua mọi chông gai nhẹ nhàng tấn cấp, thật sự là một phen long tranh hổ đấu rồi.
Diệp Hi Văn cũng nghe được những nghị luận này, bất quá hắn cũng đều không có để ở trong lòng.
- Không nghĩ tới ngươi có thể xông đến nơi đây, bất quá ngươi tốt nhất cầu nguyện không nên đụng đến ta đi.
Trong lúc Diệp Hi Văn trầm tư, một đạo thân ảnh đã đi tới, đó là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi sau lưng cõng theo một đôi đồng chùy cực lớn.
- Bằng không thì ta sẽ làm cho ngươi nếm thống khổ, báo thù cho đệ đệ của ta.
- Ngươi là Mã Anh?
Diệp Hi Văn lập tức phản ứng, người này có lẽ là Mã Anh rồi.
- Đệ đệ của ngươi làm xằng làm bậy, bao nhiêu người bị đệ đệ của ngươi làm cho táng gia bại sản, đây là báo ứng.
- Ta mặc kệ đệ đệ của ta trước kia đã làm cái gì, nhưng ta hôm nay nhất định sẽ vì đệ đệ của ta báo thù, ngươi tốt nhất sớm đầu hàng, bằng không ta đánh gẫy tứ chi của ngươi.
Mã Anh nhe răng cười nói ra.
Diệp Hi Văn chỉ là bất động thanh sắc, lạnh lùng nhìn Mã Anh.
- Như thế nào? Sợ hãi? Sợ hãi thì tranh thủ thời gian chạy trốn đi, ha ha ha ha.
Mã Anh cười lớn nói.
Chung quanh rất nhiều đệ tử vây xem, nghị luận nhao nhao.
- Không nghĩ tới Diệp Hi Văn cùng Mã Anh có cừu oán, chậc chậc, cái này chỉ sợ thật sự là náo nhiệt rồi.
- Chậc chậc, nghe nói trước khi Diệp Hi Văn đem Mã Nghiêm đánh tàn phế rồi, muốn nằm ở trên giường dưỡng thương rất lâu, lúc này chính chủ đã đến, với tính cách của Mã Anh có thù tất báo không có khả năng bỏ mặc kệ.
- Chậc chậc, Mã Anh có thể xông vào Top 5, Diệp Hi Văn sẽ không thật sự bị chặt đứt tứ chi chứ.
- Làm sao có thể, Diệp Hi Văn cũng không phải là người dễ trêu chọc, trước mắt chưa có địch nhân có thể buộc hắn đánh ra hai chiêu.
- Hắc hắc, để cho ta áng chừng, nhìn xem ngươi có thể xông qua Đường Niên hay không.
Mã Anh dữ tợn cười một tiếng, đột nhiên hạ sát thủ, sau lưng một cái chùy lớn bay lên, bàn tay lớn mãnh liệt bắt lấy đại chùy, tiếng rít hung hăng hướng phía Diệp Hi Văn đập tới.
Mã Anh là người hung hăng càn quấy, nhưng thực lực lại rất mạnh, một thân tu vi Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong, tại Nội Môn Đệ Tử là số một, lúc này khí thế đáng sợ một mực khóa chặt lại Diệp Hi Văn, một cái chùy lớn nện xuống.
Ở nơi này thử một chút thực lực của Diệp Hi Văn, cái này căn bản là kiếm cớ đem Diệp Hi Văn đánh mà thôi.
Diệp Hi Văn dưới chân đạp mạnh, thân ảnh như roi, tiêu sái tránh qua, tránh né một búa, nào biết dưới chân Mã Anh cũng mãnh liệt đạp mạnh, rõ ràng cũng là Thiên Tiên Bộ, bất quá tại Mã Anh sử dụng Thiên Tiên Bộ tràn đầy lực lượng.
Hoàn toàn bất đồng.
Mã Anh trong mắt sát cơ thoáng hiện, trên mặt nhe răng cười liên tục, bước nhanh đuổi kịp Diệp Hi Văn, đại chùy trầm trọng tại trong tay của hắn mãnh liệt nện xuống.
- Oanh.
Đại chùy mãnh liệt nện xuống mặt đất tạo thành một cái động lớn, Diệp Hi Văn tại thời điểm nguy kịch lách mình tránh ra xa.
- Làm sao có thể, ngươi rõ ràng. . .
Mã Anh khó có thể tin được nhìn Diệp Hi Văn, hắn đương nhiên nhìn ra Diệp Hi Văn luyện đúng là Thiên Tiên Bộ, cái công pháp này để cho hắn đại hận, nhất định là từ trên người của đệ đệ hắn cướp đi, nhưng hắn căn bản không có để ở trong lòng, hắn tu luyện Thiên Tiên Bộ đã hơn một năm rồi, Diệp Hi Văn làm sao có thể so sánh với hắn.
Nhưng vừa rồi Diệp Hi Văn rõ ràng có thể né tránh, lại tu luyện Thiên Tiên Bộ tiểu thành.
Hắn cũng không vừa vặn tu luyện tới từng bước mà thôi, cách tiểu thành còn một khoảng cách.
- Ngu ngốc.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng.
- Muốn chết.
Mã Anh lập tức giận dữ, triệt để bạo phát, khí thế nhảy lên tới đỉnh phong, khí tức cuồng bạo cực kỳ, so với Vương Thiếu Kỳ còn cường hãn hơn rất nhiều, Vương Thiếu Kỳ bất quá có thể chống lại Hậu Thiên Lục Trọng sơ kỳ, nhưng Mã Anh có thể là Nội Môn Đệ Tử tiến vào Top 5 cao thủ, một đường phá quan trảm tướng, cơ hồ không có địch thủ.
- Lần này ta muốn cho ngươi biến thành tử thi.
Mã Anh khí cơ đã tập trung vào Diệp Hi Văn, khí thế phô thiên cái địa, hai cái đại chùy gào thét giống như hai toà núi nhỏ nện xuống.
Diệp Hi Văn có thể cảm giác được, có mấy chục đạo ánh mắt cường hoành quét qua, trong đó cũng không có thiếu người không có hảo ý, trong đó thậm chí không thiếu Tiên Thiên cao thủ, chỉ là ánh mắt làm hắn cảm giác không rét mà run.
Hắn hiểu được Diệp Không Minh thân là Nhất Nguyên Tông trưởng lão, có bằng hữu, tự nhiên cũng không thiếu địch nhân, không biết có bao nhiêu địch nhân ẩn núp trong bóng tối, chờ xem chê cười hắn.
Đã muốn nhìn, vậy hãy để cho bọn hắn xem đủ đi.
Cái gì âm mưu quỷ kế, tại trước mặt thực lực chân chính, đều là Phù Vân.
Diệp Hi Văn vẫn dấu kín thực lực, lúc này triệt để bạo phát ra, phóng lên trời, bay thẳng Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong.
- Cái gì, Diệp Hi Văn cũng là Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong.