Mấy ngày nay tập trung tinh thần chữa thương, làm cho hắn tinh thần mỏi mệt vô cùng, tuy nhiên chân khí có thể làm giảm bớt mệt nhọc, nhưng chân khí của hắn cũng thua Hoa Mộng Hàm, cho nên một chút ăn không tiêu.
- Cảm ơn.
Hoa Mộng Hàm suy yếu nói, Hoa Mộng Hàm cảm giác y phục trên người mình chưa từng động đậy, trong cơ thể còn lưu lại chân khí của Diệp Hi Văn, nghĩ đến là do Diệp Hi Văn trị thương cho mình còn sót lại, người này chắc không phải là người xấu.
- Cái kia là trữ vật giới chỉ của La Thiên, có lẽ có giải dược đấy.
Hoa Mộng Hàm đứt quãng nói.
- Cái đó?
Diệp Hi Văn từ trong trữ vật giới chỉ La Thiên đổ ra một đống bình bình lọ lọ, đủ loại đan dược phẩm chất đều vượt xa Triệu Khải Ngôn cùng An Vân Bằng.
Hoa Mộng Hàm một hơi phân biệt, rốt cuộc tìm được giải dược, theo lời Hoa Mộng Hàm nói, Diệp Hi Văn mới biết được, loại độc chất này được gọi Thất Tinh Hải Đường, vô sắc vô vị, độc tính cực kỳ mãnh liệt, Hậu Thiên Võ Giả dính vào là chết, Tiên Thiên Võ Giả cũng khó trốn khỏi độc thủ, nếu không phải là Hoa Mộng Hàm có thủ đoạn khác, chỉ sợ cũng chống đỡ không nổi.
Ăn vào giải dược, Hoa Mộng Hàm bắt đầu toàn lực giải độc, sắc mặt cũng chuyển biến tốt đẹp, trên mặt cũng chầm chậm xuất hiện sinh cơ, không giống như trước tràn đầy tử khí.
Diệp Hi Văn biết rõ, Hoa Mộng Hàm đã không có việc gì rồi, lần này buông lỏng tâm thần, ngủ thật say.
Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Hi Văn mới từ trong giấc ngủ tỉnh lại, mới phát hiện, Hoa Mộng Hàm đã rời đi, chỉ để lại một tờ giấy, nói là rất cảm tạ Diệp Hi Văn cứu giúp lần này, nhưng hôm nay nàng có việc bận, nhất định phải đi trước, về sau nếu như có chuyện, có thể cầm ngọc bội của nàng đến Nhất Nguyên Tông tổng tông tìm nàng.
Diệp Hi Văn cầm lấy ngọc bội, cảm giác lạnh buốt, trên mặt điêu khắc Phượng Hoàng, chế tác tinh tế, rất sống động, thời điểm cầm lấy cái ngọc bội này, Diệp Hi Văn chỉ cảm thấy, một cổ khí lạnh bay thẳng sau ót, làm cho hắn một mảnh thanh minh.
Đây dị bảo, nếu như tại lúc tu luyện đeo cái ngọc bội này, thì tu luyện làm chơi ăn thật, còn không sợ tẩu hỏa nhập ma.
Vật như vậy, chỉ sợ trân quý vô số lần, tu luyện sợ nhất là tẩu hỏa nhập ma, nhưng nếu như đeo ngọc bội này, cũng không sợ tẩu hỏa nhập ma.
Dị bảo này trân quý như thế, Diệp Hi Văn biết, đây là Hoa Mộng Hàm dùng để báo đáp Diệp Hi Văn cứu nàng một mạng, còn tín vật của nàng cũng không dùng dị bảo trân quý như vậy.
Nếu Hoa Mộng Hàm cũng đã ra đi, muốn trả lại cũng không được, bất quá nếu là Nhất Nguyên Tông đệ tử, sớm muộn có một ngày, nhất định gặp được nàng.
Lần này đệ tử hạch tâm thi đấu xong, Diệp Hi Văn cũng muốn tiến về Nhất Nguyên Tông tổng tông.
Sớm muộn gì còn gặp lại.
Diệp Hi Văn rốt cục có thời gian nhìn trữ vật giới chỉ của La Thiên rồi, quả nhiên, không hổ là Tiên Thiên cao thủ, so với Hậu Thiên cảnh giới Triệu Khải Ngôn cùng An Vân Bằng, đúng là tài đại khí thô, trong trữ vật giới chỉ La Thiên, không có Hạ Phẩm Linh Thạch, chỉ có 500 khối Trung Phẩm Linh Thạch, thời điểm nhìn thấy Trung Phẩm Linh Thạch nhiều như vậy, Diệp Hi Văn cũng không khỏi âm thầm líu lưỡi, phải biết rằng, đây cũng không phải là Hạ Phẩm Linh Thạch, mà là Trung Phẩm Linh Thạch, một khối Trung Phẩm Linh Thạch có thể đổi một ngàn khối Hạ Phẩm Linh Thạch, mà 500 khối Trung Phẩm Linh Thạch đổi thành 50 vạn khối Hạ Phẩm Linh Thạch, mấy con số này đúng là số tren trời, coi như là Tiên Thiên cao thủ cũng không thể có tài phú như thế, bởi vì La Thiên là La gia Thiếu chủ, cho nên so với Tiên Thiên cao thủ tài khí mới hùng hậu hơn.
Tiên Thiên cao thủ mới có dùng đến Trung Phẩm Linh Thạch, tuy có thể đổi thành Hạ Phẩm Linh Thạch, nhưng Diệp Hi Văn cũng không ngu như vậy.
Trung Phẩm Linh Thạch đổi thành Hạ Phẩm Linh Thạch rất đơn giản, nhưng muốn đem Hạ Phẩm Linh Thạch đổi thành Trung Phẩm Linh Thạch thì không dễ dàng như vậy rồi.
Chỉ cần Diệp Hi Văn đầu óc không có choáng váng, cũng sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này.
Có thể nói lần này Diệp Hi Văn phát tài cực lớn, ngoại trừ những Trung Phẩm Linh Thạch này, còn một ít đan dược, trong đó có đủ loại đều có, phẩm chất cũng không tệ.
Nhưng để vào mắt Diệp Hi Văn, đó là một bản Công Pháp Dịch Cân Súc Cốt Công, bộ Công Pháp này có tác dụng lớn nhất là có thể thay đổi bên ngoài một người, khi dịch dung, thậm chí luyện đến cao thâm, thậm chí còn có thể thay đổi biến cốt cách thành cao, hoặc hoàn toàn biến thành một người khác.
Đương nhiên, cần chân khí không ngừng duy trì, nhưng về sau đột phá đến Tiên Thiên Cảnh Giới, chân khí cuồn cuộn không dứt, điểm tiêu hao ấy đối với Tiên Thiên cao thủ mà nói không đáng kể chút nào.
Cho dù không phải Tiên Thiên cao thủ, chỉ cần thỉnh thoảng bổ sung đan dược, cũng có thể chống đỡ, đương nhiên, Hậu Thiên cao thủ làm gì có nhiều đan dược bổ sung chân khí như vậy mà để lãng phí, đối với Võ Giả mà nói, loại đan dược bổ sung chân khí này, tại thời khắc mấu chốt thậm chí có thể cứu bọn họ một mạng, nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói lại không thiếu, tuy trước tại trên người Triệu Khải Ngôn cùng An Vân Bằng thu được đan dược đã dùng hết rồi, nhưng ở trên người La Thiên hắn đã nhận được một đám, hoàn toàn không thiếu đan dược loại này.
Nhưng hiện tại Diệp Hi Văn cũng không có thời gian đi tu luyện Dịch Cân Súc Cốt Công, đệ tử hạch tâm thi đấu sắp bắt đầu rồi.
Hơn hai canh giờ sau, Diệp Hi Văn rốt cục chạy về Nhất Nguyên Tông, so với ba tháng trước, càng thêm náo nhiệt, bởi vì quan hệ đệ tử hạch tâm thi đấu, rất nhiều thiên tài vài năm đều không thấy bóng dáng, như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, lúc này đều về tông chuẩn bị tham gia đệ tử hạch tâm thi đấu lần này.
Ngày bình thường Nội Môn Đệ Tử tông là cấp bậc đệ tử cao nhất, nhưng ở thời điểm này cũng không khỏi tự ti, bởi vì các đệ hạch tâm đều trở lại rồi, những hạch tâm đệ tử này thì đệ tử Nội Môn nổi bật, đều không thể trêu vào.
Thời điểm Diệp Hi Văn trở lại trong tông, lập tức có không ít Nội Môn Đệ Tử nhận ra, trên đường không ngừng hành lễ vấn an, hiện tại Diệp Hi Văn là đệ tử hạch tâm, cùng bọn họ thân phận tự nhiên không giống lúc trước, huống chi, Diệp Hi Văn hắc mã một đường thẳng tiến, cuối cùng đánh bại Đông Phương Bạch, lấy được quán quân, dựng nên uy vọng chính mình rồi.
Diệp Hi Văn cũng không có kiêu căng, đều gật gật đầu chào mọi người.
Một đường tiến vào Nhất Nguyên Tông, sau đó về nhà, đột nhiên một tiếng cười truyền đến.
- Đông Phương Bạch, ta trước kia nghe qua tên của ngươi, là Nhất Nguyên Tông thiên tài, bất quá hiện tại xem ra, cũng không hơn gì phế vật.
Một tiếng thanh âm thiếu niên hết sức lông bông truyền ra.
- Xem ra Nhất Nguyên Tông đệ tử hạch tâm lần này trình độ cũng chỉ như thế mà thôi.