Vương Kiến liền lùi lại vài bước, mỗi một bước đều giẫm trên mặt đất tạo thành dấu chân, lúc này mới khó khăn lắm đem tất cả lực đạo đánh tan mất, sắc mặt có chút ửng hồng, lần này đối chiêu ăn hết thiệt thòi.
Một đạo nhân ảnh đã rơi vào trong đám người, khí độ phi phàm, đúng là Diệp Không Minh.
Đệ tử chung quanh đều nhìn không chuyển mắt, đây chính là cao tầng chiến đấu, cao thủ Tiên Thiên Cảnh Giới chiến đấu, cũng không phải tùy tiện lúc nào cũng có thể nhìn thấy.
- Diệp Không Minh, ngươi có ý định muốn bao che con của ngươi sao?
Vương Kiến quát to.
- Vương lão thất phu, ngươi cho rằng ta không biết sao? Ngươi căn bản chính là ý định báo tư thù, con ta chỉ là tự vệ mà thôi, ngươi lại dám đổi trắng thay đen, vu oan cho con ta.
Diệp Không Minh hừ lạnh một tiếng nói.
- Ta là Hinh Phạt Điện Điện Chủ, loại hành vi con của ngươi, dựa theo tông quy đều bị phế trừ võ công, đuổi đi.
Vương Kiến thanh sắc nói.
- Hừ, lúc nào, Nhất Nguyên Tông chúng ta tự vệ đều chịu trừng phạt rồi, con ta bất quá là tự vệ mà thôi, trước mắt bao người, đều có thể làm chứng, ngươi lại dám đổi trắng thay đen, xem ta không bẩm báo tông chủ, phế đi chức Hinh Phạt Điện Điện Chủ này.
Diệp Không Minh nói.
Lúc này các loại ý niệm trong đầu Vương Kiến lưu chuyển, ai đúng ai sai người khác không biết, chính hắn còn không biết sao? Kỳ thật bởi vì cùng Diệp Không Minh có mối hận cũ, lúc này mới phát tiết đến trên người con của hắn, vốn tưởng rằng xuất kỳ bất ý, đem Diệp Hi Văn bắt rồi, đến lúc đó cái gì đều cho phép tự ngươi nói, nhưng cũng không nghĩ tới, Diệp Hi Văn rõ ràng trốn được, nếu như náo đến tông chủ, hắn tự nhiên chiếm không được chỗ tốt, Diệp Hi Văn tuy ra tay có chút trầm trọng, nhưng dù sao cũng là tự vệ, thì phải làm thế nào đây.
- Hừ, ngươi hôm nay bao che con của ngươi như vậy, về sau sớm muộn gì ngươi cũng phải hối hận.
Vương Kiến hừ lạnh một tiếng quay người rời đi, về phần cái Mã Anh kia hắn căn bản ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn, vừa rồi nhảy ra cũng căn bản không phải quản sinh tử đến tên Mã Anh này, chỉ là lấy cớ mà thôi.
- Diệp Hi Văn thật là lợi hại, không nghĩ tới, ở bên trong Nội Môn Đệ Tử, còn có cao thủ như vậy, trước kia sao chưa từng nghe nói qua, rõ ràng một kích của Tiên Thiên cao thủ đều không thể bắt được.
- Chậc chậc, một đao kia, quả thực Vô Địch rồi, chỉ sợ Hậu Thiên Thất Trọng cao thủ đều trốn không thoát, quả thực chính là một cái Thiên Địa lao lung.
- Hắn rốt cuộc là cái yêu nghiệt gì, Bôn Lôi Thủ luyện cực kỳ cao thâm, đao pháp này càng là khủng bố.
- Văn nhi, không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn, ngươi rõ ràng có thể có nsức chiến đhư vậy ấu, cái đao pháp kia hẳn là Trung cấp đao pháp rồi.
Diệp Không Minh hỏi.
- Vâng, hài nhi đã luyện thành cái môn Lãnh Nguyệt Trảm.
Đã bộc lộ ra, Diệp Hi Văn cũng không sao t che dấu nữa, đương nhiên hắn cũng không chủ động đi nói, cái môn đao pháp này kỳ thật cũng không phải Trung cấp Công Pháp, mà là Tiên Thiên cấp bậc Công Pháp, đằng sau còn có hai chiêu nữa.
- Tốt, tốt.
Nhìn thấy Diệp Hi Văn có sức chiến đấu mạnh như vậy, Diệp Không Minh có cảm giác muốn cười to, hài tử Diệp Không Minh hắn, bọn chúng đều là thiên tài.
- Ha ha, vi phụ trước kia còn xem thường ngươi, ngươi có phần chiến lực này, coi như là đệ nhất danh cũng có thể cạnh tranh.
Diệp Không Minh cười ha ha nói.
- Hảo, biểu hiện tốt lắm.
Diệp Không Minh không có tiếp tục lưu lại, mà về tới trưởng lão đoàn, chỉ để lại một người Diệp Hi Văn, lúc này bởi vì có một loạt biến cố quan hệ, thời gian cũng trôi qua không ít, đã bắt đầu trận đấu vòng thứ tư rồi, một thanh niên hai mươi tuổi đứng ở trên đài, đúng là đối thủ Diệp Hi Văn lần này, Đường Niên.
Diệp Hi Văn nhảy lên lôi đài, chắp tay nói:
- Diệp Hi Văn, để cho Đường huynh đợi lâu.
Đối diện Đường Niên sắc mặt có chút phức tạp, vừa rồi một chiêu Diệp Hi Văn đánh tan Mã Anh, hơn nữa cùng Vương Kiến tranh đấu, hắn đã nhìn ở trong mắt, trong nội tâm minh bạch chính mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Hi Văn, vốn là dùng thực lực của hắn, Hậu Thiên Lục Trọng tuyệt đối có thể xông vào Top 10, tiếp theo thậm chí có hi vọng tiến vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm, vốn tưởng rằng có thể nở mày nở mặt, nhưng không nghĩ tới, lại có thể đụng phải Diệp Hi Văn, cơ hội tiến vào vòng thứ năm đều không được.
Giãy dụa trong chốc lát, Đường Niên lúc này mới chắp tay nói ra:
- Diệp huynh, tiểu đệ tự nhận không phải là đối thủ của ngươi, cam bái hạ phong.
Đường Niên nhận thua rất nhiều đệ tử vây xem tuy ngoài ý muốn, nhưng cũng nằm trong dự liệu, Đường Niên tuy đủ để chen vào Top 10, nhưng Diệp Hi Văn dùng vmột chiêu gọn gàng giải quyết Mã Anh, triệt để tạo nên địa vị rồi.
Mã Anh vốn là một trong ngũ đại đệ tử nội môn, nhưng lại ngăn không được một chiêu của Diệp Hi Văn, mà Diệp Hi Văn cũng thay vị trí Mã Anh, đã trở thành ngũ đại đệ tử nội môn,
Cho nên Đường Niên nhận thua, đã ngoài ý muốn, thực sự nằm trong dự liệu.
Đường Niên nhận thua, đằng sau còn có một đệ tử thực lực là Hậu Thiên Lục Trọng, hắn cũng không cam lòng, bất quá cũng bị Diệp Hi Văn một chiêu đánh rớt xuống lôi đài.
Liền qua hai đợt, làm cho Diệp Hi Văn nhẹ nhõm xông vào top 5, ngoại trừ Diệp Hi Văn ra, vốn là năm đại cao thủ nội môn đều, trừ năm người bọn họ ra, còn có một người đạt tới Hậu Thiên Lục Trọng hậu kỳ.
Diệp Hi Văn rốt cục cũng gặp một cái cao thủ chân chính, trong bài danh năm đại cao thủ đệ tam, Trương Tường, chỉ cần đánh bại hắn, là có thể đi vào Top 3.
- Diệp Hi Văn, mời chỉ giáo.
Diệp Hi Văn nói ra.
- Diệp sư đệ tu vi tốt lắm, Mã Anh đều bị ngươi đánh bại.
Trương Tường nói ra.
- Bất quá Mã Anh trong ngũ đại đệ tử, là người yếu nhất mà thôi, không biết, ngươi có thể đả bại ta hay không.
Diệp Hi Văn cũng biết Trương Tường, tuổi còn kỳ ngộ không ngừng, rất sớm là nội môn ngũ đại đệ tử rồi.
Trương Tường một thân khí thế không hề giữ lại, toàn bộ đều thích phóng ra, hắn có thực lực Hậu Thiên Thất Trọng trung kỳ cao thủ, khó trách hắn nói, Mã Anh bất quá yếu nhất trong bọn họ mà thôi.
Không ít đệ tử vây xem đều sợ hãi thán phục, Nội Môn Đệ Tử rõ ràng có thể đạt tới Hậu Thiên Thất Trọng, Hậu Thiên Thất Trọng đệ tử đều có thể tiến vào đệ tử hạch tâm sao?
- Lạc Thạch Quyền.
Trương Tường hét lớn một tiếng, ánh mắt đột nhiên lăng lệ, thân hình bạo trùng ra, phía trên hai đấm, bọc lấy một tầng chân khí màu vàng nhàn nhạt, đây là hắn một lần kỳ ngộ nhận được một quyển quyền kinh không trọn vẹn, bên trong ghi lại một môn quyền pháp, uy lực cực lớn.
Trương Tường lập tức công kích trước mặt Diệp Hi Văn, hai đấm như hai toà núi nhỏ nện xuống.
- Bôn Lôi Thủ.
Diệp Hi Văn quát nhẹ một tiếng, hai tay quấn lên một tầng lôi chân khí, nghênh đón lấy quyền kình.
Hai tay Diệp Hi Văn đánh ra sáu tiếng nổ.
- Bành.
- Bành.
- Bành.
Song phương giao thủ, bóng người giao thoa, Diệp Hi Văn nhanh đến mức tận cùng, mà Trương Tường lại dốc sức phá vạn pháp, chỉ là hai đấm mãnh liệt đánh ra.
- Ầm ầm.
Bôn Lôi Thủ của Diệp Hi Văn lại lần nữa đánh ra, uy lực lập tức tăng lên nhiều, chưởng phong trực tiếp phá vỡ hai đấm của Trương Tường, một chưởng trực tiếp khắc ở trên ngực Trương Tường.
- Bành.
Trương Tường bị một chưởng đập ở bên trong, trực tiếp bay ra khỏi lôi đài.
- Trận này, Diệp Hi Văn thắng.
Diệp Hi Văn thuận lợi tiến vào Top 3.