Lúc này, chiến đấu xa xa đã phân ra thắng bại, Trương gia Võ Giả chỉ còn lại năm người, đang tại trong rừng cây điên cuồng bỏ trốn.
Diệp Hi Văn, thân ảnh nhoáng một cái, chạy đi theo.
- Đáng giận, tại sao có thể như vậy, những súc sinh này.
Thật vất vả Trương gia mới có mấy người đào thoát khỏi bầy Thiết Bối Ngân Viên đuổi giết, trung niên mặt thẹo trên người tràn đầy vết máu, đều là do Thiết Bối Ngân Viên Vương lưu lại, nếu như không phải quyết đoán bỏ chạy, chỉ sợ bọn họ toàn quân bị diệt.
- Sau khi trở về, báo cho gia chủ triệu tập cao thủ, đem những súc sinh này một mẻ hốt gọn, bằng không thì khó tiêu nổi mối hận trong lòng ta.
Một cái Trương gia Võ Giả nghiến răng nghiến lợi nói.
- Còn hung thủ kia, nó giết hai vị Thiếu chủ chúng ta, thật sự là quá ghê tởm, chuyện lần này cũng kỳ quặc, những đàu Thiết Bối Ngân Viên làm sao lại ngăn tại đường đi của chúng.
Lại một cái Võ Giả không cam lòng nói, đến thời điểm đó có hơn mười người, nhưng trốn ra chỉ còn lại có năm sáu người thôi.
- Giết chết, hết thảy đều muốn giết chết, bầm thây vạn đoạn.
Trung niên mặt thẹo nam tử nghiến răng nghiến lợi nói.
- Các ngươi chỉ sợ không có cơ hội rồi.
Chỉ nghe một tiếng âm thanh trong trẻo truyền ra.
Trương gia mọi người ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một thanh niên ước chừng mười bảy mười tám tuổi lạnh lùng nhìn bọn hắn.
Đúng là Diệp Hi Văn.
- Là ngươi, chính là ngươi sát hại Thiếu chủ chúng ta.
Còn sống sót lại năm người, có tên nhận thấy Diệp Hi Văn.
- Trương gia chúng ta sẽ không bỏ qua ngươi đâu.
- Các ngươi về sau đều không có cơ hội trở về.
Diệp Hi Văn cười lạnh nói.
- Tiểu tử ngươi muốn chết.
Trung niên mặt thẹo hét lớn một tiếng, rút ra trường đao, hướng Diệp Hi Văn bổ tới, ánh đao lập loè, đao khí bức người.
Tuy nhiên bản thân đã bị trọng thương, nhưng là Hậu Thiên Thất Trọng Võ Giả cũng là Hậu Thiên Thất Trọng Võ Giả, coi như là bản thân bị trọng thương, Hậu Thiên Lục Trọng Võ Giả bình thường tại một đao kia cũng tuyệt đối không tránh khỏi mệnh.
Nhưng đáng tiếc, Diệp Hi Văn không phải Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ bình thường, hiện tại coi như là trung niên mặt thẹo nam tử ở trạng thái đỉnh phong cũng có thể đấu một trận, chớ nói chi hiện tại đang ở trạng thái trọng thương.
- Boang...
Diệp Hi Văn lập tức rút ra trường đao, hàn mang bức người muốn che đậy con mắt người, Diệp Hi Văn một đao bổ ra Tân Nguyệt Trảm, đao khí sắc bén bổ nứt không khí, lập tức chém xuống.
- Oanh.
Đao khí của Trung niên nam tử mặt thẹo bị đao khí của Diệp Hi Văn đánh tan, một đường bay thẳng xuống, thế như tia chớp, đúng là đem tinh túy Bôn Lôi Thủ gia nhập vào, trung niên nam tử mặt thẹo căn bản không kịp đào thoát.
Trung niên nam tử mặt thẹo chỉ kịp kinh hãi nhìn Diệp Hi Văn hô lên:
- Làm sao có thể, là mới…
Ánh đao thoáng hiện, trung niên nam tử mặt thẹo trực tiếp bị chém thành hai khúc.
Máu tươi phun vãi ra.
Lúc này trung niên nam tử mặt thẹo đã nhận ra một chiêu này, nhưng không kịp nói ra miệng.
- Cái gì, làm sao có thể, chấp sự rõ ràng bị giết rồi.
- Chấp sự không phải có thực lực Hậu Thiên Thất Trọng sao? so với một ít đệ tử hạch tâm còn hơn, làm sao có thể bị một đao chém giết.
- Đao pháp thật đáng sợ.
Thấy trung niên nam tử mặt thẹo bị một đao chém giết, lập tức đám Trương gia còn sót lại sĩ khí đại bại, vốn bọn hắn vừa bỏ chạy tới đây, hiện tại thấy trung niên mặt thẹo bị một đao Diệp Hi Văn chém giết, bọn hắn bất quá là Hậu Thiên Tứ Trọng ngũ trọng mà thôi, rốt cuộc không chống cự nổi tâm tình nữa rồi.
Còn lại bốn người hô to một tiếng, sau đó chạy trốn, bất quá Diệp Hi Văn cũng không để cho bọn họ đào tẩu, Trương gia là thế lực lớn tại Thanh Phong Sơn, những người này đều gặp chính mình rồi, nếu để cho bọn họ chạy thoát, chỉ sợ chính mình thật sự phiền toái không ngừng, thậm chí gặp phải Trương gia trả thù.
- Boang...
Diệp Hi Văn đề tung công lực toàn thân, một đao bổ ra.
Đao khí tung hoành, nhanh như thiểm điện, tại trong nháy mắt bổ ra sáu đao, một Trương gia Võ Giả chạy trốn cũng đã đầu lìa khỏi cổ
Diệp Hi Văn cơ hồ không có dừng lại, trường đao nơi tay, quét ngang ra, tốc độ nhanh vô cùng, mang theo một tia Lôi Bạo thanh âm, bổ vào trên người một tên Võ Giả.
Lúc này có hai tên Võ Giả bị Diệp Hi Văn chém giết, còn lại hai tên cũng không thể đào thoát, cuối cùng bị Diệp Hi Văn giết sạch.
Trung cấp Vũ Kỹ uy lực vô cùng, tuy Bôn Lôi Thủ suy diễn xong, hoàn toàn không thua Trung cấp Vũ Kỹ, nhưng hiệu suất giết người, Diệp Hi Văn cũng phải công nhận Tân Nguyệt Trảm mạnh hơn một ít.
Chém giết Trương gia còn sót lại, Diệp Hi Văn thở dài một hơi, không cần sợ Trương gia truy sát, về sau cho dù Trương gia muốn tiếp tục truy cứu, cũng không thể tìm ra chứng cứ.
Tạm thời thoát khỏi Trương gia, Diệp Hi Văn cũng không có nghĩ cách đi về, hắn còn phải ở chỗ này tiếp tục tôi luyện nửa tháng nữa, bởi vì nửa tháng sau là Tông Nội Đại Bỉ.
Tông Nội Đại Bỉ là trong tông ba năm một lần tổ chức, bất quá tham gia chỉ có ngoại môn đệ tử cùng Nội Môn Đệ Tử mà thôi, cũng chia thành ngoại môn đệ tử cùng Nội Môn Đệ Tử hai bộ phận, Top 10 ngoại môn đệ tử có thể tấn chức Nội Môn Đệ Tử, nhưng Top 5Nội Môn Đệ Tử mới có thể tấn chức đệ tử hạch tâm.
Nhất Nguyên Tông ngoại môn đệ tử có vài ngàn, Nội Môn Đệ Tử chỉ có hơn một ngàn, mà đệ tử hạch tâm bất quá là hơn một trăm người.
Nếu như nói, Nội Môn Đệ Tử là Nhất Nguyên Tông tinh anh, như vậy đệ tử hạch tâm, chính là hạt giống, Nhất Nguyên Tông phát triển hạt giống lớn mạnh, thì đại bộ phận cao tầng đều xuất thân từ đệ tử hạch tâm, nói như vậy, coi như là ngoại môn đệ tử cùng Nội Môn Đệ Tử toàn bộ chết sạch, chỉ cần đệ tử hạch tâm vẫn còn, như vậy sẽ có thể nhanh chóng phát triển.
Nhưng nếu như là đệ tử hạch tâm tổn thất một nửa, như vậy Nhất Nguyên Tông đều nguyên khí đại thương.
Có thể thấy được đệ tử hạch tâm tại Nhất Nguyên Tông địa vị như thế nào rồi, Diệp gia ba huynh muội, Diệp Phong cùng Diệp Như Tuyết cũng là đệ tử hạch tâm rồi, chỉ có Diệp Hi Văn vẫn còn là Nội Môn Đệ Tử.
Đệ tử hạch tâm cũng không phải mỗi người có thể tấn chức, tuy không ngừng có cao thủ tấn thăng đệ tử hạch tâm, nhưng tuyệt đại bộ phận vẫn không có cơ hội, bởi vì không ngừng có thiên tài quật khởi, chiếm vị trí đệ tử hạch tâm, có đôi khi không chỉ có thực lực, còn phải có vận khí, đã đến hai mươi lăm tuổi, nếu như vẫn không thể tấn chức đệ tử hạch tâm, như vậy hoặc là trở thành Nhất Nguyên Tông quản sự, hoặc là xuống núi tự mưu sinh.
Một khi tấn chức thành đệ tử hạch tâm, như vậy có thể lấy được đãi ngộ mà trước kia không thể so sánh, quả thực là có biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất quá hơn một trăm đệ tử hạch tâm, chiếm cứ một nửa tài nguyên của Nhất Nguyên Tông rồi.