Vu Thần Kỷ

Chương 1409: Chương 1409: Bạch Liên pháp đàn




Theo quặng mỏ thẳng tắp mà rộng rãi liên tục đi xuống phía dưới, sau khi trải qua vài toà truyền tống trận loại nhỏ chuyên môn bố trí cho quặng mỏ, Đế Thích Cận đi tới trong một cái huyệt động thật lớn trong lòng đất. Trên vách huyệt động đục ra rất nhiều cửa động đều nhịp, trong mỗi cửa động đều cư trú hàng trăm thợ mỏ nhân tộc.

Mấy chiến sĩ nhân tộc thân thể cao lớn, khí huyết hùng hậu đến cực điểm, mơ hồ có thể thấy được ngoài thân thể một tầng khí nóng trong suốt dày tới vài thước kịch liệt dao động sải bước đi tới. Bọn họ thâm trầm nhìn Đế Thích Cận một cái, đưa tay ngăn cản hộ vệ Già tộc phía sau Đế Thích Cận.

Một đám hộ vệ Già tộc chợt trợn tròn mắt, mấy chiến sĩ Già tộc tính tình không tốt cho lắm một chưởng hướng tới ngực mấy chiến sĩ nhân tộc này đẩy tới.

Chiến sĩ nhân tộc không chút yếu thế, dựng thẳng lên bàn tay hung hăng bổ vào trên cánh tay chiến sĩ Già tộc, đồng thời bả vai đẩy ngang, hung hăng đánh vào trên ngực chiến sĩ Già tộc. Chỉ nghe một tiếng nổ nặng nề, như hai con gấu khổng lồ hung hăng húc một cú, thân thể chiến sĩ nhân tộc không chút sứt mẻ, mấy chiến sĩ Già tộc sắc mặt thê thảm liên tục lui lại, đặt mông ngồi xuống đất cả buổi không thể động đậy.

“Nhược điểu!” Một chiến sĩ nhân tộc khinh miệt nhếch nhếch miệng, khinh thường lắc lắc đầu.

“Được rồi, các vị sư đệ, bọn họ là hộ vệ gia tộc ta, trung thành và tận tâm đối với ta, hiện tại càng là ký danh đệ tử của bổn môn, về sau mọi người đều là người một nhà, đừng giương cung bạt kiếm.” Đế Thích Cận hướng chiến sĩ nhân tộc cầm đầu lắc lắc đầu, trầm giọng nói: “Hiện tại là cơ hội vạn năm khó gặp, là cơ hội tốt chúng ta thừa cơ khởi sự, mọi người nhất định phải đồng lòng hợp sức mới được.”

Mấy chiến sĩ nhân tộc hít một hơi thật sâu, khí huyết hung hãn trên người bọn họ dần dần thu liễm, chiến sĩ nhân tộc cầm đầu gật gật đầu, hướng Đế Thích Cận chắp tay hành một lễ: “Sư huynh nói phải, là chúng ta tâm cảnh bất ổn rồi... Thật sự là, nơi này quá nghẹn khuất.”

Đế Thích Cận nhìn nhìn bốn phía, trong huyệt động trong lòng đất phạm vi mấy chục dặm đèn đuốc sáng trưng, đèn đóm dùng vu tinh chế thành chiếu sáng tản mát ra hào quang sáng như tuyết, chiếu sáng toàn bộ huyệt động. Vách đá màu xanh đen ở trong ánh đèn phản xạ ra ánh sáng u ám, toàn bộ huyệt động cho người ta cảm giác áp lực mà nặng nề, giống như một cái nhà giam.

Trên thực tế, nơi này so với nhà giam càng thêm tàn khốc. Đế Thích Cận rất tán đồng gật gật đầu, hai tay dùng sức đặt ở trên vai thủ lĩnh chiến sĩ nhân tộc: “Ngày tháng này rất nhanh sẽ chấm dứt, thế giới cực lạc thanh tịnh của tổ sư cuối cùng sẽ buông xuống.”

Mấy chiến sĩ nhân tộc dùng sức gật gật đầu, bọn họ không nói chuyện nữa, dẫn đường Đế Thích Cận đi mãi tới cuối huyệt động. Nơi này lại mở mấy quặng mỏ chi nhánh, Đế Thích Cận từ một quặng mỏ phía bên phải đi vào, đi vào bên trong không bao xa, một cái truyền tống trận loại nhỏ màu sắc sặc sỡ lơ lửng ở cuối quặng mỏ.

Gần trăm chiến sĩ nhân tộc võ trang hạng nặng, mặc trọng giáp, cầm các loại binh khí, khí tức so với chiến sĩ nhân tộc bên ngoài càng thêm hùng hậu hơn một đoạn đứng ở cạnh truyền tống trận. Nhìn thấy Đế Thích Cận, bọn họ đều hướng Đế Thích Cận gật đầu chào hỏi.

Đứng ở trên truyền tống trận, một luồng sáng hiện lên, mơ hồ có thể thấy được hào quang trong truyền tống trận ngưng tụ thành một đóa hoa sen cực lớn màu trắng. Cánh hoa sen hướng vào phía trong khép lại, Đế Thích Cận bị truyền tống đến thế giới trong lòng đất càng sâu hơn nữa.

Đây là một cái địa huyệt khổng lồ phạm vi mấy trăm dặm, bốn phương tám hướng mở vô số quặng mỏ không biết thông đi nơi nào. Trong địa huyệt có người dùng thần thông pháp lực cực lớn khoan thủng, từ trong lòng đất đưa tới địa tâm liệt diễm, hóa thành mấy vạn cái lỗ phun địa hỏa ánh lửa hừng hực. Mượn dùng địa tâm liệt diễm nhiệt độ cực cao, nơi này xây lên mấy vạn cái lò luyện quy mô cực lớn.

Khoáng thạch kim loại chồng chất như núi bị đưa vào lò luyện, rèn luyện thành khối kim loại cực kỳ tinh thuần nóng hôi hổi được khuân đi bệ rèn xa xa. Trong địa tâm liệt diễm phun trào, vô số chiến sĩ nhân tộc thân hình cao lớn vung cây chùy thật lớn, rống giận đem các đĩnh kim loại mềm mại đó rèn thành các loại binh khí.

Đao thương kiếm kích, cung nỏ mũi tên. Kim loại trân quý Lão Nha bồn địa sản xuất chủng loại đa dạng, phẩm chất cực tốt, binh khí giáp trụ rèn ra cũng rạng rỡ hào quang, chất lượng phi thường thượng thừa.

Nhiều thợ thủ công Tu tộc lui tới bôn tẩu giữa các bệ rèn, hô to gọi nhỏ điêu khắc cho binh khí, giáp trụ mới rèn ra các loại phù văn, pháp trận. Qua tay bọn họ, các quân giới này mới có thể thừa nhận lực lượng Vu Vương thậm chí là cấp Vu Đế ập vào, mới có thể đại hiển thần uy ở trên chiến trường.

Ở trên vách núi của huyệt động đào ra huyệt động thật lớn lớn hàng vạn để tính, trong mỗi huyệt động đều có hàng ngàn đại hán nhân tộc lẳng lặng khoanh chân ngồi trên mặt đất. Thân thể bọn họ bất động, hai tay kết ấn, mười ngón tay biến ảo pháp ấn, từng luồng thiên địa linh khí không ngừng hướng bọn họ hội tụ tới.

Các đại hán này tĩnh tọa thân thể bất động, nhưng cơ bắp bọn họ giống như sóng nước cấp tốc phập phồng, máu trong cơ thể lúc nhanh lúc chậm cọ rửa cơ thể, lục phủ ngũ tạng lại càng không ngừng phát ra tiếng kêu trầm thấp như sấm. Toàn thân bọn họ mồ hôi như mưa rơi, thân thể đang trở nên càng thêm cường hãn thêm từng phần một.

Đây là một môn tĩnh công chuyên môn rèn cơ thể, chỉ cần lẳng lặng khoanh chân ngồi trên mặt đất vận chuyển khí huyết, là có thể không ngừng tăng lên cường độ với lực lượng thân thể.

Huyệt động trong lòng đất diện tích có hạn, nhiều tráng hán nhân tộc như vậy nếu để bọn họ ở nơi này đánh quyền đá cước rèn luyện thân thể, không cần tới hai ngày những quặng mỏ này sẽ bị bọn họ làm nát bét. Tĩnh công, đó là lựa chọn tốt nhất của bọn họ.

Chính giữa huyệt động xây dựng một tòa pháp đàn, xung quanh pháp đàn to lớn là một hồ nước trong suốt thấy đáy, bên trong mọc đầy lá sen xanh biếc, hoa sen trắng noãn. Long tôn giả Cơ Hạo từng gặp ở Quỳ Môn đoan đoan chính chính ngồi ở trên pháp đàn, mấy đóa hoa sen trắng quanh quẩn bên người hắn, từng tia sương mù không ngừng từ trong đài sen quấn quanh lên, ở đỉnh đầu hắn kết thành một cái lọng tinh xảo.

Đế Thích Cận bước nhanh tới trên pháp đàn, nghiêm nghị hướng Long tôn giả chắp tay hành một lễ: “Sư tôn!”

Long tôn giả khẽ mở mắt, hai luồng sáng màu trắng chộp vào trên người Đế Thích Cận, hắn uy nghiêm quát: “Bên ngoài, có động tĩnh gì?”

Đế Thích Cận nhếch môi, cười lên rất dữ tợn: “Đại quân Lương Chử dốc cả ổ, quân đoàn tư binh của các đại gia tộc cũng xuất động toàn bộ, mười hai tòa Hạo Kiếp Chi Thành đều đã đẩy về phía phòng tuyến Xích Phản sơn của nhân tộc. Chỉ cần Bạch Liên pháp đàn của chúng ta vừa động, đem toàn bộ nhân tộc Lão Nha bồn địa võ trang hết lên, chúng ta trong chớp mắt có thể đánh vào Lương Chử.”

Long tôn giả hài lòng gật gật đầu: “Bạch Liên pháp đàn chúng ta phụ trách chính là đánh vào Lương Chử, kiềm chế toàn bộ quý tộc Ngu tộc. Các sư huynh đệ Hồng Liên, Thanh Liên, Kim Liên ba tòa pháp đàn còn lại, phụ trách là quét ngang toàn bộ mỏ quặng cùng trang viên Ngu triều, phóng thích tất cả nô lệ nhân tộc, để tất cả bọn họ đều trở thành môn nhân đệ tử của tổ sư, trở thành tín chúng của tổ sư.”

Khẽ cười, Long tôn giả nhìn Đế Thích Cận nói: “Chỉ cần Lương Chử ở trong tay chúng ta, đại quân Ngu triều cường đại hơn nữa, cũng bất lực đối với chúng ta. Chỉ cần chúng ta có thể phóng thích tất cả nô lệ nhân tộc, phần công lao này, cũng đủ tổ sư truyền thụ ngươi trường sinh bí pháp, khiến ngươi trọn đời tiêu dao khoái hoạt!”

Đế Thích Cận rất cung kính hướng Long tôn giả quỳ lạy, vạn phần thành kính niệm: “Trường sinh tiêu dao, vĩnh hằng bất diệt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.