Vu Thần Kỷ

Chương 1559: Chương 1559: Bàn Hành mộc tổ




Một đòn phá vỡ Nhật Nguyệt Luân Hồi Đại Trận, Cơ Hạo hướng về vị trí trung tâm thành trì cười cười.

Bị người ta trọng điểm theo dõi rồi đó, Cơ Hạo cũng không còn cố kỵ bất cứ điều gì nữa, lấy ra Bàn Cổ Chung, lấy chày gỗ trong tay dốc hết toàn lực hướng trên Bàn Cổ Chung hung hăng gõ một phát, chợt nghe một tiếng chuông ngân chấn động thiên địa, vô số U tộc tinh thần thể ầm ầm vỡ nát, Cơ Hạo cười to ‘Ha ha ha’ ba tiếng, ném chày gỗ trên tay xoay người bỏ đi.

Vừa chạy như điên, thân hình Cơ Hạo vừa dần dần thu nhỏ lại, khi hắn lao tới cạnh lỗ thủng kết giới thành trì tổn hại, hắn đã hóa thành diện mạo ban đầu. Bảy mươi hai phân thân cũng đã sớm hóa thành sợi tóc gãy, bị một luồng lửa màu vàng đốt thành khói.

“Nhân tộc?” Bên trong tòa thánh điện huy hoàng kia, vô số quý tộc Ngu tộc đồng thời ngẩn ngơ.

Vậy mà lại có thể có nhân tộc xuất hiện ở Bàn Hành thế giới, đây là chuyện gì? Chẳng lẽ nói, hành tung Huyết Miện thánh tôn đã bị nhân tộc nắm giữ rồi sao? Nhân tộc dân bản xứ Bàn Cổ thế giới, sao có thể có bản lĩnh như vậy? Hoặc là, trong đó có biến cố khác?

Thủ tịch chấp chính quan cao cao tại thượng ngẩn ngơ, trong con ngươi lóe lên một mảng u quang âm lạnh: “Các hạ đẳng gia tộc kia ở Bàn Cổ thế giới, là bọn hắn bán đứng hành tung của chúng ta. Tuy là hạ đẳng gia tộc không đủ nội tình, nhưng thông qua Không Gian Đạo Tiêu Đại Trận biến hóa, đo lường tính toán ra mục tiêu của chúng ta, bọn hắn vẫn làm được. Xem ra, bọn hắn là khăng khăng một mực đối nghịch với chúng ta rồi.”

Lắc đầu, thủ tịch chấp chính quan thấp giọng lẩm bẩm một câu: “Xích Lôi... U Vân... Những kẻ vô dụng này đã xảy ra chuyện, sẽ không ngay cả Da Ma Thiên cũng... Hẳn là không đến mức, nếu phải mà nói, chúng ta muốn hợp tình hợp lý hợp pháp có được Bàn Cổ thế giới cùng với quần thể đại thế giới xung quanh sẽ không dễ dàng như vậy.”

Cơ Hạo chạy ra khỏi kết giới thành trì, lóe lên mấy cái liền rời xa tòa thành trì màu vàng này.

Vừa mới bùng nổ chiến đấu, cấp dưới của Huyết Miện thánh tôn chưa xuất động tinh nhuệ thật sự, bọn họ chỉ là tiến hành kiểm tra đối với tư binh một số tiểu gia tộc muốn bám vào Huyết Miện thánh tôn. Kết quả này quá dọa người, có thể nghĩ, tinh nhuệ thật sự của bọn họ một khi xuất kích, đám người Cự Khôi hiện tại còn có chút đi lại gian nan tất nhiên thua to.

Trừ phi dân bản xứ Bàn Hành thế giới có thể lấy ra con bài chưa lật lớn hơn nữa, nếu không Cơ Hạo sẽ không bồi bọn họ chơi tiếp.

Đến Bàn Hành thế giới, trừ đánh yểm hộ cho Tự Văn Mệnh đúc cửu đỉnh, càng quan trọng hơn là thêm phiền toái cho Huyết Miện thánh tôn, tận lực kéo dài thời gian hắn xâm nhập Bàn Cổ thế giới. Chỉ là thêm phiền toái mà thôi, Cơ Hạo cũng không nghĩ lấy sức một người đối kháng Huyết Miện thánh tôn.

Ngoài thành trì, trong hành lang những cái dây leo to lớn kia đào móc ra còn đang không ngừng trào ra mộc linh đại quân cưỡi Ảnh Báo. Trời biết Bàn Hành thế giới có bao nhiêu mộc linh, vô biên vô hạn mộc linh hội tụ thành biển cả không thấy giới hạn, không ngừng hướng kết giới tổn hại lao đi.

Ở trong đại quân mộc linh, còn xuất hiện các loại sinh linh cổ quái, ví dụ như nói bọ cạp lớn màu xanh lục, rết lớn mấy trăm đôi chân, rắn độc hình thái kỳ dị... Trên bầu trời, trừ độc trùng hình dạng như ong mật lúc ban đầu xuất hiện, càng có các loại côn trùng bay cổ quái ác độc không ngừng trào ra, vô số độc trùng phát ra tiếng ầm ầm thật lớn, quên cả sinh tử đánh về phía thành trì dị tộc.

Dù là các độc trùng này không tạo thành được bất cứ thương tổn nào đối với Cơ Hạo, hắn nhìn bộ dáng vô biên vô hạn độc trùng xung phong cũng cảm thấy da đầu phát tê từng đợt. Đây là ý chí một thế giới, lực lượng một thế giới. Cho dù thế giới này bổn nguyên so với Bàn Cổ thế giới nhỏ yếu hơn rất nhiều, khi Bàn Hành thế giới tức giận, lực lượng bộc phát ra vẫn đáng sợ như cũ.

“Kỳ quái thay, bản ngã ý chí Bàn Cổ thế giới... Trừ thiên đạo vận chuyển bản năng nhất, bản ngã ý thức Bàn Cổ thế giới... Ta từ trước tới giờ chưa từng cảm nhận được.” Cơ Hạo cau mày, đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.

Đối mặt dị tộc xâm nhập, bản ngã ý chí Bàn Hành thế giới đang thức tỉnh, nó đang triệu hồi toàn bộ sinh linh thế giới này biên thành quân đội công kích dị tộc. Nhưng ở Bàn Cổ thế giới, Cơ Hạo chưa bao giờ cảm nhận được bản ngã ý chí của Bàn Cổ thế giới.

Lấy nội tình Bàn Cổ thế giới, nếu có thể có bản ngã ý chí thế giới triệu hồi, bắt buộc toàn bộ sinh linh dốc hết toàn lực chống lại Ngu tộc mà nói... Không nói các tộc đàn cổ quái khác, chỉ cần long tộc, phượng tộc và nhân tộc dốc sức liên thủ, chỉ cần lấy nội tình ba tộc Cơ Hạo biết, sớm đã có thể một đòn phá hủy toàn bộ Ngu triều.

Nhưng bản ngã ý chí Bàn Cổ thế giới chưa bao giờ xuất hiện... Chẳng lẽ nó cũng theo Bàn Cổ thánh nhân ngã xuống mà tan thành mây khói rồi sao?

Đang trong suy tư, trước mặt Cơ Hạo hiện lên một bóng người màu xanh lục, một tiểu lão đầu mặc trường bào màu xanh lục tạo hình kỳ dị, toàn thân tản ra một làn hương thuốc nhàn nhạt chặn đường đi của Cơ Hạo. Tiểu lão đầu so với Cơ Hạo thấp hơn một chút, trên mặt tất cả đều là nếp nhăn, nhưng thân thể rất rắn chắc, rất có tinh thần cười ha ha chống một cây quải trượng, chắn trước mặt Cơ Hạo.

Thần thức Cơ Hạo hướng tiểu lão đầu quét qua, ở trong thần thức cảm ứng của hắn, tiểu lão đầu khí tức cường đại thái quá, quả thực như một vầng mặt trời màu xanh lục, pháp lực chất chứa trong cơ thể hắn so với vị Bàn Hành thủ vệ cao một vạn năm ngàn dặm kia còn cường đại hơn rất nhiều.

Nhất là khác với trong cơ thể Bàn Hành thủ vệ tử khí nặng nề, chỉ biết vận dụng lực lượng theo bản năng, không có bất cứ kết cấu nào, pháp lực trong cơ thể tiểu lão đầu rõ ràng theo một mạch lạc rõ ràng đang không ngừng lưu chuyển. Vận chuyển mỗi một lần, khí tức của tiểu lão nhân sẽ cường đại thêm một phần.

Rất hiển nhiên, tiểu lão đầu này đã nắm giữ một loại pháp môn tu luyện độc đáo.

Cơ Hạo phán đoán không ra cảnh giới của hắn, nhưng tiểu lão đầu này sâu không lường được, dù sao khi hắn đột nhiên toát ra, Cơ Hạo cũng chưa phát hiện hắn rốt cuộc là xuất hiện như thế nào.

“Tiền bối!” Cơ Hạo bất động thanh sắc hướng tiểu lão đầu chắp tay.

“Đạo hữu!” Tiểu lão đầu rất hiền lành hướng Cơ Hạo trả lễ, khẩu âm hắn nói ngôn ngữ nhân tộc thông dụng có chút cổ quái, như hai miếng gỗ mỏng manh bị gió thổi phát ra tiếng ‘Ong ong’, nhưng Cơ Hạo vẫn có thể nghe hiểu lời hắn nói.

“Mấy năm nay, có một đám ngoại ma xâm nhập Bàn Hành thế giới, tiểu lão nhân ngày thường nhìn trộm bọn họ, từ chỗ bọn họ học được ngôn ngữ của các ngươi.” Tiểu lão đầu cười rất sáng lạn: “Dùng ngôn ngữ các ngươi mà nói, tên của tiểu lão nhân hẳn là... Thanh Tham.”

Dùng sức gãi gãi đầu, Thanh Tham cười nói: “Bởi vì bản thể của ta, vô luận là bộ dáng hay dược tính, đều có chín chín phần trăm tương tự với nhân sâm Bàn Cổ thế giới các ngươi, chỉ là bản thể của ta màu sắc xanh tươi, cho nên dùng Thanh Tham làm tên là thỏa đáng nhất.”

Một lão nhân sâm? Cơ Hạo ánh mắt quái dị đánh giá cao thấp Thanh Tham một phen: “Thanh Tham tiền bối, có việc gì sao?”

Thanh Tham cười, hắn cũng đánh giá cẩn thận Cơ Hạo một phen, sau đó khẽ gật đầu: “Ta so với Cự Khôi đám nhỏ đầu óc hồ đồ này lớn hơn một lứa, là sinh linh đời thứ nhất của thế giới này sau khi Bàn Hành khai thiên tích địa. Cho nên, bọn nhỏ đó đều xưng ta ‘Mộc tổ’.”

Hít một hơi thật sâu, Thanh Tham rất nghiêm túc nói: “Giúp chúng ta một việc, chúng ta cho ngươi đủ hồi báo, như thế nào?”

Cơ Hạo kinh ngạc nhìn Thanh Tham: “Việc gì? Vì sao tìm ta?”

Thanh Tham chớp mắt, thật cẩn thận nhìn nhìn xung quanh: “Giúp chúng ta, triệt để tru sát Bàn Hành!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.