Mặt trời chói chang lên cao, mười mấy ngọn núi phi hành theo gió núi tấp nập thổi qua.
Nha Công đứng ở ven một đỉnh núi, nghiêng đầu thỉnh thoảng ‘Quạ quạ’ vài tiếng. Cơ Hạo đứng ở dưới cánh chim Nha Công, lẳng lặng quan sát núi rừng Nam Hoang rậm rạp khôn cùng phía dưới mấy chục dặm.
Một mảng núi rừng này, trước kia thuộc về Tất Phương bộ, nhưng hiện tại đã biến thành khu vực săn bắn của Kim Ô bộ.
Từng đại đội tộc nhân bộ lạc mới phân nhánh ra của Kim Ô bộ đang cao hứng phấn chấn làm việc ở trong núi rừng. Bọn họ chặt cây xây dựng phòng ốc, bọn họ đào núi đá xây dựng tường bảo vệ, bọn họ khai khẩn đất đai gieo hạt, bọn họ xây dựng chuồng thú nuôi dưỡng đại gia súc dùng để ăn, mọi người đều bận rộn quên cả trời đất.
Mỗi một bộ lạc mới tách nhánh đều chỉ có một hai ngàn người, trong đó tỉ lệ người già, thanh niên trai tráng cùng phụ nữ đều là cố định.
Khu vực săn bắn mới, lãnh địa mới, các bộ lạc loại nhỏ này chính là hạt giống Kim Ô lĩnh rải ra ngoài, bọn họ sẽ ở dưới đôi cánh bảo vệ của Kim Ô bộ sinh con đẻ cái, sinh sản sinh lợi. Ở Nam Hoang, rất nhiều đại bộ lạc danh chấn nhất thời, đều là đặt sơ hình như thế.
Hạt giống lực lượng mới sinh như vậy, Kim Ô bộ rải ra ngoài mấy ngàn cái. Mấy chục năm sau, chỉ cần trong đó có hơn một nửa hạt giống có thể phát triển lớn mạnh, lực lượng toàn bộ Kim Ô bộ có thể lớn mạnh gấp đôi trở lên. Bộ lạc mới, tộc nhân mới, dòng máu mới, tất cả hội tụ cùng một chỗ, chính là Kim Ô bộ tân sinh, cường đại!
“Nha Công, đây là hy vọng!” Cơ Hạo giang hai tay, nghênh đón cuồng phong thổi đến mặt lớn tiếng hò hét: “Đây là hy vọng!”
Nha Công cũng giang cánh, dạt dào hứng thú nghênh đón cuồng phong lớn tiếng thét, nhất cử nhất động đều học đủ bộ dáng của Cơ Hạo.
Trên vai Cơ Hạo, một trái một phải hai con rắn nhỏ màu đỏ dài khoảng một tấc cựa quậy, mở ra cái miệng nhỏ, nhẹ nhàng cắn vành tai Cơ Hạo, đem bản thân coi là vòng tai treo ở trên tai hắn thích ý đu dây.
Đây là hai con Thần Hỏa Xà, là Chúc Dung Đồng Cung thực hiện lời hứa, lễ vật vì chúc mừng Cơ Hạo một mình đánh tan ba ngàn cường địch mà đưa tới.
Xà, thiên địa dị chủng, giống với rồng có thể thăng có thể lặn, có thể biến hóa, có thể ẩn nấp, lúc bay lên cũng có thể có phong vân làm bạn, khi ẩn nấp cũng có thể nạp tu di vào hạt cải, bọn nó là một loại sinh linh thần kỳ cực có linh tính.
Chủng loại của rắn cực kỳ phong phú. Trong thiên địa có bao nhiêu loại thiên địa nguyên khí, có thể tìm được bấy nhiêu loại rắn đối ứng. Cho dù long, phượng thần thú, thần cầm mạnh mẽ như vậy, cũng không có đầy đủ hết chủng loại như vậy. Cho nên cho tới nay, rắn ở trong lòng tiên dân thượng cổ vẫn có địa vị độc đáo mà thần thánh.
Không đề cập tới có bao nhiêu bộ tộc lấy loài rắn cường đại làm đồ đằng —— ví dụ như nói Hắc Thủy Huyền Xà bộ!
Chỉ cần nói rất nhiều đại thần trong truyền thuyết thượng cổ, bọn họ đều nuôi dưỡng thần xà, lấy thần xà làm sủng vật, hoặc là song xà treo tai, hoặc là trường xà quấn cổ. Hoặc là thần xà quấn quanh bên hông, hoặc là trên hai tay, hai chân có thần xà quấn quanh. Bọn họ chọn lựa thần xà tất cả đều là thiên địa dị chủng, có được các loại năng lực cường đại, thần kỳ, là trợ lực chiến đấu tốt nhất của các đại thần thượng cổ.
Hai con Thần Hỏa Xà này từ một miệng núi lửa trời sinh của Chúc Dung thần quốc, trứng rắn cần ở trong thái cổ địa tâm hồng liên thần viêm ấp trứng ba ngàn năm mới có thể cuối cùng ra khỏi vỏ, trời sinh có thể khống chế địa hỏa, lửa phun ra có thể nung chảy kim tiêu thạch, uy lực lớn vô cùng.
Hơn nữa Thần Hỏa Xà một khi nhận chủ sẽ trung thành và tận tâm, đồng sinh cộng tử với chủ nhân, chưa từng có đạo lý phản loạn.
Hai con Thần Hỏa Xà này vừa mới ấp trứng ra không đến ba tháng. Lấy giai đoạn trưởng thành dài đến ngàn năm của chúng mà nói, bọn nó chỉ là trẻ mới sinh, tính cách bướng bỉnh đến cực điểm, mỗi ngày đều quấn ở trên người Cơ Hạo trườn chơi đùa, chưa bao giờ yên tĩnh.
Cơ Hạo vuốt ve hai con Thần Hỏa Xà non nớt, từ từ thở dài một hơi: “Nhà lớn nghiệp lớn, giờ bụng to cần nuôi sống lại thêm hai đứa nữa! Các ngươi lúc này mới to bằng cây cải củ, một đứa một ngày đã phải ăn một con trâu rừng! May mắn Nam Hoang sản vật phong phú, nếu không ta làm sao nuôi được nổi?”
Thần Hỏa Xà được Cơ Hạo đặt tên là Đại Hỏa, Tiểu Hỏa ‘Tê tê’ cười vui, hưng phấn vòng quanh cổ hắn truy đuổi chơi đùa. Cái đuôi bọn nó vung lên đánh lẫn nhau, ngẫu nhiên vụt ở trên cổ Cơ Hạo, sẽ là một cái vệt đỏ nhỏ bé.
Cường độ thân thể Cơ Hạo hiện tại có thể so với Đại Vu bình thường vừa mới đột phá, hai tiểu gia hỏa tùy ý vụt một cái có thể lưu lại dấu vết ở trên người hắn, có thể thấy được bọn nó vừa mới sinh ra nội tình mạnh như thế nào, tương lai có tiềm lực phát triển đáng sợ bao nhiêu.
Nha Công cũng không khỏi kính sợ hướng về hai tiểu gia hỏa nhìn một cái.
Hiện tại thực lực Nha Công tự nhiên là vượt xa hai tiểu gia hỏa này, nhưng nói từ trên huyết mạch cùng tiềm lực, Nha Công xa xa không bằng bọn nó. Hai tiểu gia hỏa này, là hậu duệ trực hệ của hai lão tổ tông thái cổ Thần Hỏa Xà Chúc Dung thần tộc cung cấp nuôi dưỡng, tương đương với thuần huyết thần duệ trong Chúc Dung thần tộc, tương lai đột phá Vu Đế cảnh cũng có năm sáu thành nắm chắc!
Đây là tồn tại đủ để trở thành đồ đằng một đại bộ lạc ở Nam Hoang cung phụng, Nha Công cũng không thể không xem trọng đối với hai tiểu gia hỏa nghịch ngợm này.
‘Cáp ~ hô cáp’ !
Trong núi rừng phía trước sát khí ngút trời, một mũi tinh nhuệ mặc trọng giáp màu đỏ rực đang ở trong một khối bồn địa giữa núi điên cuồng thao luyện.
Mấy chục vạn nô lệ, đang ở dưới sự giám thị của chiến sĩ Kim Ô bộ xây dựng chiến bảo, xem quy mô nền móng bọn họ đào móc ra, chiến bảo này đủ để cất chứa trăm vạn người đóng quân, loại thành bảo quy mô này, là Kim Ô bộ trước kia dốc sức toàn tộc cũng không thể xây dựng nổi.
Nhưng được Chúc Dung Đồng Cung viện trợ rất nhiều tài phú và nô lệ, Kim Ô bộ rốt cuộc có tự tin ở trước Kim Ô lĩnh xây dựng một tòa chiến bảo như vậy. Tương lai, tòa Kim Ô thành này sẽ trở thành trung tâm lãnh địa Kim Ô bộ.
Cơ Hạo nhìn chi trọng giáp tinh binh kia quy mô ở trên dưới mười vạn người, đây là Cơ Hạ sau khi được bổ nhiệm làm Kim Ô tướng quân, Chúc Dung Đồng Cung phái xuống rất nhiều quân giới, giáp trụ xây dựng mà thành ‘Kim Ô quân’. Một mũi ‘quân đội chuyên nghiệp’ lệ thuộc trực tiếp Chúc Dung Đồng Cung quản hạt, trên danh nghĩa là quân chính quy của Chúc Dung thần quốc.
Kim Ô quân không là tư quân bộ tộc ngày thường tan thì làm dân, khi chinh chiến triệu tập thành quân nữa, mà là quân đội đủ chức năng quanh năm suốt tháng chuyên trách thao diễn, thời khắc chuẩn bị tác chiến. Trước không nói Kim Ô quân vừa mới xây dựng có sức chiến đấu mạnh bao nhiêu, ít nhất ở trên thân phận, mấy chục đại bộ tộc quanh thân Kim Ô bộ, bao gồm Tất Phương bộ trước kia ở trong, không còn có một bộ tộc nào dám nhe răng trợn mắt với Kim Ô bộ.
Kim Ô quân, là ‘Thái tử tư quân (quân đội riêng của thái tử)’ quân chính quy Chúc Dung thần quốc, càng lệ thuộc trực tiếp một mình Chúc Dung Đồng Cung điều động.
Một thân phận này, đã đủ để chấn nhiếp toàn bộ bộ tộc ở Nam Hoang.
Mười vạn người ăn mặc ở dùng đi lại, tất cả giáp trụ, binh khí tiêu hao, thậm chí phụng dưỡng người nhà bọn họ, các loại tài nguyên phụ trợ bọn họ tu luyện cần, tất cả đều do một mình Chúc Dung Đồng Cung gánh vác. Tất cả trang bị bọn họ sử dụng, đều là vật tốt nhất Chúc Dung thần quốc có thể cung cấp.
Tư quân tâm phúc như vậy, trước kia dưới trướng Chúc Dung Đồng Cung cũng chỉ có năm chi, cộng thêm Kim Ô quân, cũng chỉ vẻn vẹn sáu đội nhân mã.
“Ta nghĩ, ta đại khái biết bọn Cơ Xu vì sao muốn cấu kết Huyết Nha đoàn, buôn bán nô lệ.” Cơ Hạo cười nhìn bồn địa phía dưới khí thế ngất trời, thản nhiên nói: “Bằng không, chủ tử sau lưng bọn hắn nào có tiền nhàn rỗi nuôi quân đội chứ?”
Chẳng qua, bọn Cơ Xu đã là kiểu quá khứ.
Kim Ô bộ hiện tại đang trở nên càng ngày càng cường đại, hơn nữa nhất định sẽ càng thêm cường đại.
Xa xa, một mảng ánh lửa gào thét lao tới, trên lưng rồng lửa thân hình thật lớn, Man Man vung hai thanh trấn sơn chùy cực to, đang như con khỉ nhảy bắn lên xuống, hướng Cơ Hạo vừa rống vừa kêu!
Cách thật xa, Man Man đã hưng phấn hướng Cơ Hạo ném ra một thanh đại chuỳ:
“Cơ Hạo, binh khí mới của Man Man, ngươi thử chút cầm nổi không?”